KHÔNG ĐỂ EM LÀM VỢ THẰNG KHÁC

Cốc cốc
Cô gõ cửa chưa đợi anh trả lời đã đẩy cửa vào "Anh còn chưa ngủ sao?  "
Mặc Thần có chút mệt mỏi, anh dựa vào ghế ngước lên nhìn cô, lúc này cô mới để ý đến khuôn mặt của anh, tái nhợt, không có sức sống, mắt đầy tơ máu, đổ mồ hôi hột là trạng thái lúc này của anh, cô có chút lo lắng chạy đến chỗ anh "anh không khỏe chỗ nào sao? "
"Sao em không ngủ đi" Anh cố trả lời nhưng chất giọng khàn khàn vẫn không giấu được cô
"Có chuyện gì thì mai xử lý được không? Anh đi nghỉ đi" Cô ân cần, một nỗi xót xa truyền đến tim làm cô khó chịu, vội đặt tách cà phê xuống bàn
" Cảm ơn " Anh cảm động nói
Cô không biết mình phải làm gì, cảm thấy tay chân quá thừa thãi vội xoay bước đóng cửa phòng lại nhưng không bao lâu cô lại quay vào "tôi... Tôi có thể xoa bóp giúp anh, anh... "
"Được " Mặc Thần thấy cô khẩn trương, lại lo lắng cho mình đến vậy bèn bật cười

Cảm giác bàn tay mềm mại của cô đặt trên vai anh truyền đến, anh có chút ngứa ngáy, cơ thể nóng bừng, dường như Lệ Thương cũng cảm nhận được " Sao người anh nóng thế?  Anh khó chịu chỗ nào sao? "
"Không có, em cứ tiếp tục " Không có là nói dối, anh còn chưa ăn tối, vừa nãy cơn đau bao tử lại cuồn cuộn, giờ nhắc đến lại càng đau hơn. Lệ Thương cảm thấy người anh run run, đầu anh tựa vào ghế, đôi môi hồng này đã tái nhợt mấp máy môi, anh nói nhỏ "em lấy giúp anh lọ thuốc ở tủ thuốc đằng kia, trong đó đều cùng một loại "
Cô nghe thấy vây hoảng hốt chạy ngay đến tủ thuốc, không khó để cô tìm được, khi anh uống xong tim của cô vẫn còn nhói đau, cảm giác lo lắng cho anh vẫn không nguôi ngoai, cô hỏi "anh bị sao thế? "
"Đau bao tử, anh vẫn hay bị, không sao đâu" Anh trấn an cô
"Anh chưa ăn tối sao? " Cô gặng hỏi
"Ừm chưa" Anh lại cầm tập tài liệu tiếp tục đọc
Lệ Thương bực mình, anh thật không biết tự chăm sóc bản thân gì cả, ngay cả bị đau cũng chịu đựng, cô không thể chịu nổi vội giựt lấy tập tài liệu "không xem nữa, em nấu cho anh "
Mặc Thần ngạc nhiên nhìn cô "tay em đang bị thương"
"Anh giúp em là được " Cô kiên định kéo tay anh đi rồi lại rối rít xin lỗi làm anh buồn cười "em xin lỗi, em quên là anh đang bị đau"
Cô mở tủ lạnh cũng chẳng có gì chỉ có một ít cà rốt, dưa leo và khoai tây đành phải làm món mì xào rau củ quả vậy
"Anh không biết nấu ăn sao? "
"Không" Anh trả lời

Cô đem đồ đi rửa, anh đứng im lặng ngắm nhìn cô, đến khi thái rau anh thấy cô loay hoay mãi vẫn chưa thái được thì chậm rãi bước tới vòng ra sau lưng cô một tay cầm cà rốt một tay cầm tay cô đang cầm dao thuận tiện thái nhỏ củ cà rốt anh đang cầm, cô lại rất phối hợp đưa lưỡi dao. Hai người chưa bao giờ thân mật thế này, lúc này hơi thở nóng hổi của anh phả vào tai cô có chút ngứa, vòm ngực rộng của anh dán chặt lên lưng cô làm cô đỏ mặt còn anh cũng chẳng thoải mái gì, xúc cảm mềm mại nơi cô và hương thơm thuần khiết của hoa ly trên người cô làm anh say mê lưu luyến. Thái xong rau củ cô cảm thấy như đã mấy tiếng trôi qua, anh cư nhiên chiếm tiện nghi của cô, lúc này một tay anh cầm tay của cô trộn mì, một tay lại rất tự nhiên đặt bên eo cô càng làm cho họ thân mật hơn, thân thể cô cứng đờ, tim đập rất nhanh. Rất nhanh mì đã làm xong anh kéo ghế ngồi vào nên bỏ tay ở eo cô ra, cô như được thoát thân liền chạy thục mạng lên tầng, nhưng chân cô vừa mới bước lên bậc thang lại nghe tiếng anh vọng ra " Anh lại thấy đau bụng bây giờ lại bỏng bữa rồi"
Cô chạy như bay đến thì thấy anh đang ôm tay, vội kéo anh đến bồn nước xả nước vào tay anh, còn anh thì đang cười thầm. Trở lại bàn ăn anh giở giọng trẻ con " Anh không thể tự ăn, em đút cho anh"
Cô nhíu mày hậm hực nhưng vẫn kiên nhẫn ngồi đút cho anh, còn anh cũng chẳng rảnh rỗi khi ánh mắt cứ nhìn cô chằm chằm làm cô không được tự nhiên quay đi chỗ khác, sau khi ăn công cô dìu anh lên phòng nghỉ ngơi anh lại nói "em vẫn chưa xong nhiệm vụ "
"Anh đừng làm loạn, mau ngủ đi" Cô ngại ngùng bước ra ngoài thì bị anh kéo tay lại "anh nhức đầu quá "
"Anh đừng có giả vờ" Cô thấy anh diễn quá sâu.
Anh không nói chỉ khẽ nhíu mày mắt lại hiện lên tia mệt mỏi làm cô mềm lòng, khẽ thở dài" Thế em phải làm gì?Thuốc ở đâu? "
"Không có, em xoa bóp giúp anh một lát là được " Mặc Thần vẫn nhắm mắt
Cô ngồi xuống cạnh giường anh dùng hai tay nhẹ nhàng xoa bóp
Mặc Thần có vẻ vẫn không hài lòng, nhíu lông mày day day trán "em đổi tư thế đi"

"Như thế nào anh mới dễ chịu" Cô lườm anh.
Mặc Thần mặc kệ ánh mắt của cô vươn người kéo cô ngồi lên đầu giường sau đó gối đầu lên chân cô, lúc này anh mới thấy thỏa mãn, thân thể của Lệ Thương cứng đờ, anh cầm tay của cô đưa lên trán xoa nhẹ, ngược lại cô anh lại cực kì hưởng thụ.






Bình luận

Truyện đang đọc