KHÔNG MUỐN LÀM NGOẠI THẤT TƯỚNG QUÂN LẠI TẶNG KIẾM


Đức Thắng Lâu là tiệm cơm lớn nhất kinh thành, nghe nói chủ bếp đã từng là ngự trù trong cung, Hoàng Thượng đối với trù nghệ của hắn tán thưởng không thôi, cũng chính tay viết thơ ca ngợi trù nghệ của hắn.

Lần tổ chức tỷ thí này, nói là tỷ thí, kỳ thật chính là cuộc khiêu chiến để tạo thanh thế cho hắn.

Mỗi năm Đức Thắng Lâu đều sẽ tổ chức một lần loại khiêu chiến này, nhưng mà không ai có thể lấy được khoản tiền thưởng kếch xù của Đức Thắng Lâu.

Hạ Cẩn không thể không bội phục thủ đoạn marketing của hắn, đã tạo thanh thế, lại một đợt tuyên truyền, còn củng cố vị trí đại lão ở giới đầu bếp của mình, quả thực là một hòn đá trúng mấy con chim!Hạ Cẩn đi đến xin một đơn dự thi, phí báo danh là một trăm lượng bạc, điều này đã làm rất nhiều đầu bếp giới bình dân muốn dự thi đều phải chùn bước, nhưng nơi này lại còn cung cấp dịch vụ cho ghi nợ, chỉ cần viết một tờ giấy nợ, cũng có thể tiến vào, đương nhiên là phải trả lại nhưng thời gian trả không thể lâu lắm.

Sau một loạt các động tác, Hạ Cẩn cảm thấy quá mức quen thuộc, không giống như ở cổ đại…… Đặc biệt khâu đến nhận đơn xin dự thi.

Có lẽ là trùng hợp thôi……Hạ Cẩn đến nhận đơn dự thi, lúc điền tên tiệm cơm, trực tiếp viết tên Thực Thần Đường, Thực Thần Đường của mình có thể nổi tiếng một phen hay không, liền xem lúc này đây!Nếu mình thắng tỷ thí, như vậy Thực Thần Đường cũng sẽ bởi vì lần tỷ thí này mà thanh danh vang dội, khi đó chính là thời cơ tốt nhất để mở chi nhánh ở kinh thành!Ở chỗ ghi tên đầu bếp, Hạ Cẩn viết xuống hai chữ ‘ Hạ Chính ’.

Bởi vì nguyên nhân thân phận, tên thật khẳng định là không thể dùng, cho nên chỉ có thể dùng tên giả.


Sau khi hoàn thành, Hạ Cẩn đem đơn báo danh đưa qua, đúng lúc này, một bàn tay cầm lấy tờ đăng ký kia.

Hạ Cẩn quay đầu lại, liền nhìn thấy một đôi mắt đang cười cười.

“Ngươi là Hạ Chính, là một đầu bếp?” Kỵ Thiên Khiếu nhìn đơn dự thi của Hạ Cẩn, rất có hứng thú đọc từng chữ một.

“Thực Thần Đường, tên này lấy thực không tồi!”Hạ Cẩn giơ tay đoạt lại, một lần nữa đưa lại cho chỗ nhân viên đăng ký báo danh, phía sau còn có rất nhiều người đang chờ xếp hàng, Hạ Cẩn chen qua đám đông rồi rời khỏi Đức Thắng Lâu bằng một lối khác.

Kỵ Thiên Khiếu thấy Hạ Cẩn đi, vội vàng đuổi theo phía sau Hạ Cẩn, hô: “Hạ Chính, ngươi chờ ta với!”Hạ Cẩn dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Kỵ Thiên Khiếu, hai tay chống nạnh.

“Ngươi còn có việc?”Kỵ Thiên Khiếu từ trong lòng móc ra 3 tấm ngân phiếu một trăm lượng đưa tới, đưa cho Hạ Cẩn, cười hắc hắc nói: “Lần trước ngươi thay ta trả ba trăm lượng bạc, giờ ta trả cho ngươi!”Hạ Cẩn khóe miệng giật giật “Tiểu tử ngươi, không muốn làm đệ đệ ta như vậy?” Lời nói là nói như vậy nhưng tay vẫn nhận ngân phiếu cất vào trong lòng ngực.

Nàng hiện tại thực sự cần bạc a, nên đương nhiên sẽ không từ chối bạc bất cứ ai đưa đến!Thấy hắn đứng không đi, Hạ Cẩn nhìn hắn một cái, Kỵ Thiên Khiếu mặc áo bó tay viền đỏ, bên ngoài mặc nhuyễn giáp, cánh tay có bao cổ tay, dưới thân mặc quần ống hẹp, đi ủng ngắn, bên hông đeo bội kiếm, trông giống như một tiểu binh.


Rốt cuộc gia hỏa này có địa vị gì?Mấy ngày trước đây thiếu chút nữa bị Mã Thủ bang du thủ du thực đánh chết, hôm qua lại đi theo Lận Tử Nghệ đến phủ tướng quân, không chỉ như thế còn một tiếng hai tiếng Tử Nghệ ca.

“Ngươi không phải tên côn đồ Mã Thủ Bang sao? Sao hiện tại lại tòng quân?” Hạ Cẩn hỏi.

“Ta mới không phải tên côn đồ Mã Thủ Bang, ta là thành viên Hắc Hổ quân!” Kỵ Thiên Khiếu tự hào nói.

Hạ Cẩn nhướng mày, cố ý giả không tin, nói: “Ngươi là thành viên Hắc Hổ quân? Ta thấy, ngươi thuận lợi lấy từ đâu đó bộ quân trang này rồi lại muốn đi lừa gạt ai à? Ta khuyên ngươi, cái việc đi cướp này, vẫn là đừng nên làm!”Thấy Hạ Cẩn không tin, Kỵ Thiên Khiếu sốt ruột, từ trên eo gỡ xuống lệnh bài của mình đưa cho xem.

“Hiện tại, ngươi đã tin chưa!”"Nếu ngươi là thành viên Hắc Hổ quân, vì sao lại còn muốn đi Mã Thủ Bang ? Lệnh bài này của ngươi chắc là giả rồi! Ta xem ngươi tuổi còn trẻ, vẫn là đừng đi ra ngoài hành nghề lừa đảo, đi theo ta làm tiểu nhị, đi giao đồ ăn gì đó, so với đi lừa đảo có tiền đồ hơn nhiều, suy xét một chút, đệ đệ ~”“Ta đi Mã Thủ Bang là vì tra án!” Kỵ Thiên Khiếu sốt ruột nói.

“Tra án, tra án gì vậy?”Hạ Cẩn nheo mắt lại, hắn cùng Lận Tử Nghệ ở cạnh nhau, có lẽ là điều tra về vụ án của Lý Đại Tài.

“Chuyện này, không thể nói cho ngươi được, là cơ mật!” Kỵ Thiên Khiếu lắc lắc đầu, đang muốn nói gì, xoay người lại đã thấy Hạ Cẩn xuyên qua đám đông đi rồi.


“Ai, người đâu rồi!”“Thiên Khiếu, ngươi đang làm gì ở chỗ này vậy!” Mộ Cổ vỗ vỗ bờ vai của hắn.

Kỵ Thiên Khiếu xoay người sang chỗ khác, thấy là Mộ Cổ thì vẻ mặt mất mát.

“Mộ ca, ta vừa mới đi trả bạc, nhưng còn chưa kịp nói cho hắn nghe là Tử Nghệ ca muốn gặp hắn, hắn liền đi rồi!”Mộ Cổ tìm trong đám người một vòng, hỏi: “Là người đã ra ba trăm lượng bạc cứu ngươi?”Kỵ Thiên Khiếu gật đầu, “Chính là hắn, bất quá, ba ngày sau là có thể gặp lại hắn rồi, không nghĩ tới hắn lại là đầu bếp, lại còn có muốn tới tham gia tỷ thí trù nghệ ba ngày sau, đến lúc đó ta nhất định phải lại đây xem!”Mộ Cổ vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Chúng ta có nhiệm vụ trong người, không cần trì hoãn thời gian ở chỗ này!”Kỵ Thiên Khiếu đáp một tiếng, ở phía trước dẫn đường đi về phía Mã Thủ Bang.

Sau khi xem kịch kết thúc, Mộ Cổ theo dõi Lâm Hà Thủ đi tới Mã Thủ Bang, ở bên trong cùng người hội đàm bí mật một thời gian, đến đêm khuya mới rời đi.

Lận Tử Nghệ có thể kết luận, Lâm Hà Thủ cùng người Mã Thủ Bang có lui tới, hơn nữa còn tham dự vào vụ án Lý Đại Tài tiết lộ quân cơ.

Tướng quân quyết định từ Mã Thủ Bang xuống tay trước, hôm nay bọn họ tới bắt Lăng Bá, tội danh là tội ẩu đả, Kỵ Thiên Khiếu là ‘ nhân chứng ’ đương nhiên muốn đi theo cùng.

Mộ Cổ mang binh đi tới Mã Thủ Bang, đem cả Lăng Bá và đám người ở bên trong bắt hết.

Đêm khuya, nơi địa lao tối tăm ẩm ướt của Đại Lý Tự, ánh nến yếu ớt hơi hơi lay động, khiến bóng dáng phản chiếu trên tường hiện lên cao lớn lạ thường.


Lận Tử Nghệ ngồi trên một chiếc ghế thái sư, phía trước dùng xiềng xích treo một hàng người trần truồng, đều là đám người Mã Thủ Bang bị bắt hôm nay.

“Bản tướng quân bắt các ngươi tới, có biết là vì chuyện gì không?” Lận Tử Nghệ nhàn nhạt nhìn lướt qua, những người này, đã bị roi da hầu hạ một trận, trên người đều là máu, cũng không còn bình tĩnh nữa.

Thời điểm Lận Tử Nghệ tới, Mộ Cổ đã thẩm vấn một lần, trong lòng bọn họ đều biết Lận Tử Nghệ bắt bọn họ là vì cái gì!"Người nào thấy Lâm Hà Thủ tiến vào Mã Thủ Bang, nghe được gì, còn không mau mau nói ra!” Mộ Cổ thúc giục quát.

Mấy người cúi đầu không dám nói lời nào, nhìn về phía Lăng Bá.

Lận Tử Nghệ dựa vào trên ghế, hai mắt hờ hững, "Địa lao Đại Lý Tự, 180 bộ hình cụ đều cho bọn hắn thử đi, đến khi nào bọn chúng mở miệng mới thôi!”Nghe Lận Tử Nghệ nói như vậy, một số thành viên trong bang bị dọa đến mặt mũi trắng bệch, 180 bộ hình cụ, ai chịu nổi được a!“Tướng quân, chuyện này chúng ta không biết, chỉ có phó bang chủ mới biết!”“Đúng đúng đúng, ta tận mắt nhìn thấy phó bang chủ cùng Lâm Hà Thủ lên mật thất lầu hai!”“Ta có thể làm chứng, chuyện này phó bang chủ nhất định biết!”“Tướng quân, chúng ta vô tội, cầu ngài buông tha chúng ta đi!”Thấy chính mình bị bán đứng, Lăng Bá trừng mắt liếc nhìn bọn họ, thấy hình cụ được nâng lên, mà hình cụ đứng đầu là hình cụ bẻ gãy chân, đúng như tên gọi, đó là dụng cụ tra tấn nghiền nát xương chân thành từng mảnh giống như bột!Dù sao cũng chết, hắn muốn được bình an mà chết a.

“Ta nói!”Lăng Bá nhìn về phía Lận Tử Nghệ, hai mắt giăng đầy tơ máu, đỏ ngầu.

“Lâm Hà Thủ gặp Tống đại nhân, bọn họ ước hẹn ba ngày sau ở Đức Thắng Lâu giao dịch thứ gì đó, cụ thể là gì thì ta không biết, nhưng giống như là rất quan trọng!”“Đức Thắng Lâu……” Lận Tử Nghệ lẩm bẩm, nheo mắt lại.

.


Bình luận

Truyện đang đọc