KHÔNG NGỜ THẦY GIÁO LÀ CHỒNG EM


" Bảo bối nhỏ con cũng vậy! " Lê phu nhân xoa đầu cô trả lời.

" Ừm, bảo bối của ba mẹ buổi sáng tốt lành nha! " Lê gia chủ cưng chiều mà xoa đầu cô mà trả lời.

Lê Anh Thi cười thật tươi, và cả nhà ba người bắt đầu dùng bữa sáng, đến khi dùng xong đã là chuyện của nữa tiếng sau, sau đó Lê gia chủ sẽ đưa vợ mình đến bệnh viện rồi ông mới đến công ty.

Còn Lê Anh Thi thì chỉ quanh quẩn ở dinh thự, cô ích khi rời khỏi nhà trừ việc đi học hay là các buổi tiệc liên hoan đến thiết kế.

! ----------------!
Nhưng cô cũng là một cô gái có đời sống khá khép kín, cho dù thân phận của cô có cao ngạo đến đâu cô cũng không có thể tiêu tiền như các tiểu thư khác.

Cứ như vậy mà cô ngồi xem TV về các bản tin mới nhất, nhưng những thứ đó cũng chỉ cung cấp cho cô chỉ một lượng thông tin của mỗi ngày.

Sau một lúc cô chán chê nên không xem tin tức nữa mà cô đã đến phòng sách, không chỉ có vậy mà hầu hết cô cũng sẽ dành cả ngày mà ở trong phòng sách.


Người làm đều quá quen thuộc với thời gian của tiểu thư nhà mình, cho nên họ chỉ cần canh thời gian và nhắc nhở tiểu thư dùng bữa dùng giờ là được.

Khoảng một lúc lâu sau thì điện thoại của cô lại reo lên, không cần nhìn cô cũng có thể bắt máy ngay.

" ???? Có chuyện gì sao? "
Lê Anh Thi lãnh đạm nhắc máy rồi mới lên tiếng.

" ???? Khoản tỷ, cậu có rãnh không? Cùng với mình đi shopping đi? Dù sao thì chúng ta cũng chỉ có hôm nay rảnh nên mình muốn rủ cậu đi mua sắm có được không? " Lưu Ảnh nghe thấy đầu dây bên kia lên tiếng liền trả lời ngay.

Lê Anh Thi nghe xong cũng trả lời ngay mà không cần suy nghĩ: " ???? Mình không rảnh, với lại thời gian ở nhà mình thích đọc sách hơn! "
Lưu Ảnh nghe xong cũng không biết nên cười hay nên khóc khi bản thân mình chơi với tiểu thư giàu nhất thế giới, mà cô ấy cũng chỉ nghỉ đến việc đọc sách.

Đúng là con mọt sách mà!
Mà cũng đúng Lê Anh Thi vừa đẹp người, tính cách cũng rất tốt, hơn nữa không kêu ngạo, chỉ là cô ấy quá lạnh lùng và cao ngạo.

Không những vậy lại còn là Thủ Khoa của cấp hai và cấp ba.

Một người như vậy mà không có sở thích gì đặc biệt cả, chỉ là một con người mọt sách và chỉ biết làm bạn với sách mà thôi.

" ???? Cậu có thể ngừng việc đọc sách qua một ngày được không? Với lại chúng ta để cho đầu óc thỏi mái có được không? Như vậy chúng ta cùng nhau đi mua sắm nha? " Lưu Ảnh vẫn không hề bỏ cuộc mà lên tiếng khuyên nhủ.

Lê Anh Thi cũng phải chịu thua cô bạn thân thiết của mình mà buộc phải đồng ý thôi: " ???? Được rồi được rồi mình đi mua sắm cùng với cậu, hai tiếng sau chúng ta gặp nhau ở quán Comedy! "
" ???? OK mình sẽ có mặt đúng giờ! " Lưu Ảnh vui vẻ lên tiếng trả lời ngay.

Trong khoảng thời gian đó cô đã quay trở về phòng để sạc pin điện thoại, và chọn ra bộ váy màu trắng có phần tà xòe từ eo đến đầu gối.


Sau khi tắm xong Lê Anh Thi vừa trang điểm nhẹ nhàng và thắt bính một bên còn lại để xoã.

Máy tóc dài bồng bềnh ngang lưng quần màu ánh kim là đặc trưng để nhận biết được cô, vì người có thể sở hữu tóc bạch kim cũng rất hiếm sác xuất chỉ có 1% thôi.

Đến lúc Lê Anh Thi sửa soạn hoàn tất thì mới lấy chiếc túi xách đồng bộ với bộ váy mà cô đang mặc ra, để vào trong đó những thứ cần thiết, và rồi cô mới đi xuống dưới nhà bảo quản gia chuẩn bị xe và tài xế đưa cô ra ngoài.

" Tiểu thư có cần tôi báo với lão gia và phu nhân không? " Chương quản gia lên tiếng hỏi.

Lê Anh Thi nghe thấy vậy liền lắc đầu mà trả lời: " Không cần, con chỉ ra ngoài gặp bạn và đi mua sắm, sau đó sẽ đến bệnh viện rủ mẹ đi ăn luôn ạ! "
" Vâng tiểu thư! " Chương quản gia gật đầu trả lời.

Sau đó cô rời khỏi phòng khách mà bước ra xe có sẵn tài xế, và cô nói ra địa chỉ muốn đến xong rồi thì nhắm mắt dưỡng thần thôi.

Từ dinh thự của Lê gia đến quán Comedy khoảng một tiếng đồng hồ, khi cô vừa đến thì Lưu Ảnh đã ngồi đó đợi cô.

" Cuối cùng cậu cũng đến rồi, uống gì không trước khi mình đi mua sắm đi! " Lưu Ảnh đưa menu cho Lê Anh Thi mà lên tiếng.

Lê Anh Thi thấy vậy liền gật đầu, sau đó ngồi đối diện với Lưu Ảnh và gọi nước uống, khi cả hai uống nước xong đã là việc của nữa tiếng sau và họ chuẩn bị đến khu trung tâm thương mại để mua sắm.


Trung Tâm thương mại.

Hai người cùng nhau đến tầng bốn khu vực bán quần áo, mỹ phẩm, trang sức và nước hoa.


Và khu đầu tiên họ đặc chân vào là khu bán lễ phục, ở đây đều là khu lễ phục dành cho các sự kiện lớn và lễ hội, nhưng Lưu Ảnh vừa bước vào đây đã bị sự hào nhoáng ở đây làm cho hoa cả mắt luôn.

Quan trọng hơn là lễ phục ở đây có thể lên tiếng hàng chục con số không luôn, và các mẫu thiết kế đều rất độc đáo và là nhà thiết kế nổi tiếng sáng tạo ra, nhưng vẫn chưa có ai nhìn thấy mặt của nhà thiết kế trẻ tài năng đó.

Còn đối với Lê Anh Thi mà nói, đây là những mẫu thiết kế mà cô đã hoàng thành trong tháng này, nó được lấy cảm hứng từ " Mặt trời mọc ".

" Anh Thi cậu có định mua những mẫu thiết kế này không? Mình thấy nó được thiết kế rất sắc sảo đó, nhưng nó còn là nhà thiết kế mà mình rất thích nữa, thiết kế của cô ấy rất độc đáo nhưng lại quá đắc so với mình rồi! " Lưu Ảnh ủ rũ nhìn trang phục trước mắt mà lên tiếng.

.


Bình luận

Truyện đang đọc