KINH THIÊN



“Đến nơi rồi, công tử người có thể vào xem”.

Ông chủ cửa hàng dừng xe ngựa trước cửa một trang viên nhỏ và nói với Kinh Thiên.
Trang viên của ông chủ cửa hàng là một trang viên nhỏ nằm ở phía ngoại thành phía Đông của thành Châu Xuyên.

Nói là trang viên nhỏ, nhưng nó cũng lớn hơn gấp đôi so với trang viên trước kia Kinh Thiên thuê ở thành Vân Long.

Xem qua trang viên của ông chủ cửa hàng, từ vị trí, diện tích đến cách xây dựng và bố trí, Kinh Thiên cảm thấy tương đối hài lòng.
“Trang viên này ông chủ cho thuê thế nào?” Kinh Thiên lên tiếng hỏi.
“Giá thuê là một vạn linh ngọc hạ phẩm một năm.

Nếu công tử đồng ý thuê chỉ cần đưa lão chín nghìn chín trăm ba mươi linh ngọc hạ phẩm là được”.

Ông chủ cửa hàng cười nói.

Bởi ông ta biết Kinh Thiên không có linh ngọc hạ phẩm, số linh ngọc hạ phẩm mà ông ta ra giá cũng chính là số linh ngọc hạ phẩm mà ông đã trả lại cho Kinh Thiên khi anh mua hàng của lão.
“Được, tiền của ông đây”.

Kinh Thiên lần này không mặc cả mà đồng ý luôn.
Đưa trả lại ông chủ cửa hàng đúng số linh ngọc hạ phẩm lúc trước lão đưa cho Kinh Thiên, cả hai vui vẻ với giao dịch lần này.
“Không làm phiền công tử nữa.

Nếu lần sau công tử có đồ muốn bán thì nhớ qua cửa hàng ủng hộ lão nhé”.

Ông chủ cửa hàng chào từ biệt Kinh Thiên nói.
Trang viên của ông lão chủ cửa hang tương đối sạch sẽ, có thể nói tuy rằng không có người ở nhưng ông chủ cửa hàng vẫn dành thời gian chăm sóc dọn dẹp trang viên tương đối cẩn thận.

Kinh Thiên chỉ việc dọn vào và chọn phòng ở cho mình, còn lại những việc lặt vặt khác anh không cần phải quan tâm đến.
Thả Tiểu Bạch ra cho nó tự do đi lại trong trang viên mới.

Kinh Thiên cũng không quên dặn nó không được rời khỏi trang viên.

Trong thành Châu Xuyên là nơi cư ngụ và sinh hoạt của tu luyện giả, hay có thể nói là nơi ở của con người vì vậy mà linh thú, yêu thú không được tự do.

Chỉ một vài loại thú được con người sử dụng như phương tiện đi lại, hay chuyên chở hàng hóa.

Còn lại những loại yêu thú nuôi khác đều không được tự do chạy ngoài đường.
Giờ cũng đã về chiều và Kinh Thiên cũng đã tập hợp đầy đủ tài liệu để luyện chế Tăng Vương đan.


Kinh Thiên dự định sử dụng khoảng thời gian này để luyện chế Tăng Vương đan và nghỉ ngơi.

Mặc dù hiện tại nhu cầu sử dụng Tăng Vương đan của anh cũng không phải là gấp gáp.

Chuẩn bị sẵn đến khi nào cần thì dùng cũng là một lựa chọn không tồi.
Lấy Huyền Hạt Đỉnh, Huyết dụ thảo và những nguyên liệu phụ trợ để luyện đan ra sơ chế, phân loại, Kinh Thiên chuẩn bị được hai phần luyện chế Tăng Vương đan.

Có thể nói anh có hai lần cơ hội để luyện chế Tăng Vương đan, nếu không thành công trong hai lần luyện thì sẽ không có Tăng Vương đan để dùng.
Lại nói chỉ có một cây Huyết dụ thảo làm chủ tài lại có hai phần tài liệu để luyện chế Tăng Vương đan.

Huyết dụ thảo là một loại linh dược tương đối đặc biệt, khi trưởng thành nó sẽ có hai lá mọc song song.

Toàn bộ tinh hoa linh dược của nó đều tập trung vào hai chiếc lá lớn này.

Chính vì vậy mỗi một cây Huyết dụ thảo sau khi thu hoạch thì sẽ có thể phân chia thành hai phần tài liệu mà nó làm chủ tài.

Có lẽ mọi chuyện đều có quy luật của nó cả.

Đan sư không phải lần nào luyện đan cũng sẽ thành đan, chính vì vậy tạo hóa mới cho hai lần cơ hội.
Tăng Vương đan là đan dược cấp một đỉnh cấp, nhưng vì đặc thù của loại đan dược này tương đối khó luyện, mức độ cô đặc dược lực của nó trong đan dược đòi hỏi rất cao.

Vì nó có thể giúp cho tu luyện giả có thể tiến lên một tiểu giai, nên dược lực chứa bên trong nó không đơn giả như các loại linh dược khác.

Chính vì vậy mà mức độ khó luyện của nó được đẩy lên tương đối cao.

Trong đan phương của Tăng Vương đan còn bao gồm một chủ tài đi kèm nữa đó là yêu đan của Lục Sừng xà.

Và yêu đan phù hợp nhất để luyện chế Tăng Vương đan là yêu đan của Lục Sừng xà cấp một cao giai.

Nếu yêu đan ở cấp thấp hơn thì dược lực sẽ không đủ, còn yêu đan của Lục Sừng xà cấp một đỉnh phong thì lại chứa hiều năng lượng quá, dễ tạc lô, và khó dung hợp với các loại linh tài khác.
Lục Sừng xà là một loài yêu thú thuộc họ bò sát nhà rắn, nhưng sống trong rừng và chủ yếu là nó sống trên những tán cây to.

Màu sắc trên thân của nó có màu xanh lá giống với màu cây xanh, nên rất khó bị phát hiện, và hay gây nhầm lẫn.

Đặc điểm của loài rắn này là trên đầu có cặp sừng nhỏ do vậy nó có tên Lục Sừng xà.

Loài rắn này thường hay ăn lá cây, linh dược, và tất nhiên nó ăn cả các con yêu thú có cấp độ dưới nó và thân thể cũng không to hơn nó.

Do vậy yêu đan của nó có nhiều tác dụng trong luyện dược, và yêu đan của nó cũng là một chủ tài của Tăng Vương đan.
Trong thời gian lang thang trong Hoàng Liên Sơn sơn mạch Kinh Thiên cũng mấy lần gặp phải loài yêu thú này.

Tất nhiên bọn chúng có độc, nhưng với tu vi của Kinh Thiên thì không có gì đáng ngại.

Anh cũng tiện tay giết được ba con và tồn trữ trong giới chỉ của anh ba viên yêu đan của bọn chúng.

Đặc biệt thịt của bọn chúng rất thơm ngon và đậm vị, rất hợp khẩu vị Kinh Thiên.

Điều đáng tiếc là thân hình của bọn chúng khá nhỏ chỉ tương đương với một con trăn, nên số lượng thịt của bọn chúng không thỏa mãn được hai cái bụng háu đói của Kinh Thiên và Tiểu Bạch.
Lấy đan phương của Tăng Vương đan ra xem xét lại một lần nữa, kiểm tra các loại linh dược có trong đan phương để xem các chùng loại thừa thiếu, cũng như tỷ lệ các loại linh dược trong đan phương để chuẩn bị tốt nhất trước khi luyện đan.

Điều quan trọng là Kinh Thiên cần xem xét kỹ hơn nữa thứ tự luyện đan và cách thức xử lý các loại tài liệu trong đan phương.

Đối với các loại linh dược thì thì thời gian luyện chế khá tương đồng nhau và cũng không có nhiều khác biệt lắm.

Còn đối với yêu đan của yêu thú thì thời gian tinh luyện, nhiệt độ tinh luyện và một vài thủ thuật cũng tương đối khác biệt so với linh dược.

Do vậy trong quá trình tinh luyện và dung hợp chỉ cần một sai sót nhỏ cs thể sẽ khiến cả lò linh dược đi tong.

Đây chính là lý do mà Kinh Thiên cẩn thận nghiên cứu, chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi luyện đan.
Trải qua quá trình luyện đan, tập luyện, các động tác luyện đan của Kinh Thiên giờ giống như phản ứng cơ thể vậy.

Không cần suy nghĩ, những động tác ban đầu như châm hỏa, làm nóng đỉnh… Một loạt các động tác ban đầu diễn ra như nước chảy mây trôi.
Đây là đan dược đặc thù lần này nguyên liệu được đưa vào trong lò luyện đan để tinh luyện đầu tiên là yêu đan của Lục Sừng xà.

Thời gian tinh luyện yêu đan lâu hơn các loại linh dược khác, nhiệt độ tinh luyện cũng lớn hơn nhiệt độ tinh luyện các loại nguyên liệu khác.

Theo đan phương cần tinh luyện yêu đan của Lục Sừng xà đến tám mươi phần trăm lúc đó mới đưa các loại linh dược khác vào tinh luyện.
Chỉ tinh luyện một nguyên liệu nên sức lực mà Kinh Thiên bỏ ra cũng không phải nhiều lắm, nên quá trình tinh luyện yêu đan Lục Sừng xà cũng không làm Kinh Thiên vất vả.
Rất nhanh yêu đan của yêu thú Lục Sừng xà cấp một cao giai đã được Kinh Thiên luyện chế đến tám mươi phần trăm.

Đây là thời gian thích hợp để tinh luyện các loại linh dược và nguyên liệu khác.

Ngay lập tức Kinh Thiên liền đưa toàn bộ số linh dược, linh tài, nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn vào Huyền Hạt Đỉnh để tiếp tục quá trình tinh luyện.

Quá trình luyện đan đến bước này đối với Kinh Thiên cũng chưa có vấn đề gì xảy ra, bởi nó cũng chỉ là những thao tác cơ bản.

Chỉ cần chú ý tập trung cẩn thận một chút thì sẽ không có vấn đề gì cả.

Quá trình tiếp theo mới là quá trình tiêu tốn nhiều sức lực của Kinh Thiên, bởi lúc này trong đan đỉnh của anh không chỉ có một loại nguyên liệu mà trong đó đã có đến hơn hai mươi nguyên liệu các loại.

Lúc này linh thức của anh phải phân ra để cùng lúc khống chế hơn hai mươi ngọn lửa trong đan đỉnh để tinh luyện các loại nguyên liệu khác nhau.

Không chỉ vậy đối với mỗi loại nguyên liệu thì nhiệt lượng dùng để tinh luyện cũng không đồng nhất, ngoài ra quá trình chiết xuất tinh hoa của tài liệu, linh dược cũng có những khác biệt.

Giai đoạn này và quá trình dung hợp thành đan là hai quá trình tốn nhiều sức lực nhất trong quá trình luyện đan.
Lại mất thêm một khoảng thời gian nữa để quá trình tinh luyện các loại dược tài được hoàn thành.

Đào thải toàn bộ cặn bã của dược tài ra khỏi Huyền Hạt đỉnh, lúc này trong đỉnh chỉ còn lại tinh hoa của tất cả các loại dược tài đã được tinh chế.

Quá trình luyện đan của Kinh Thiên bước vào giai đoạn quyết định thành bại, quá trình dung hợp thành đan.
Tăng Vương đan chứa đựng số lượng dược lực lớn hơn nhiều các loại đan dược cùng cấp.

Đan dược này có hai chủ tài, một chủ tài là Huyết Dụ thảo một chủ tài là yêu đan của Lục Sừng xà, kết hợp với những phụ tài khác.

Lượng dược lực sau khi tinh chế cùng lúc kết hợp với nhau đòi hỏi kỹ thuật, sự tập trung và rất nhiều sức lực của người luyện đan.

Lúc này toàn bộ tinh thần, khí lực của Kinh Thiên đều tập trung vào quá trình dung hợp tinh hoa tài liệu để tạo thành đan dược.

Hoàng Kim thủ pháp được anh vận dụng hết sức khéo léo, không chỉ những thủ pháp như rồng bay phượng múa mà bộ pháp dưới chân anh giống như đang khiêu vũ xung quanh Huyền Hạt đỉnh.
“Thành đan”.

Kinh Thiên hô lên một tiếng, đồng thời dừng lại các động tác luyện đan, cùng lúc đó nắp đan đỉnh cũng được đậy lại.

Quá trình luyện đan chuyển sang giai đoạn cuối cùng ủ đan.
Sau một hồi ủ đan, Kinh Thiên bắt đầu kiểm tra thành quả của mình.

Nắp đan đỉnh được mở ra, một mùi hương thơm ngát bay ra khắp trong căn phòng nơi Kinh Thiên luyện đan.

Bên trong đan đỉnh là hai viên đan dược một viên màu nâu và một viên màu vàng hơi nâu một chút lơ lửng ở bên trong.

Nhìn hai viên đan dược trong Huyền Hạt đỉnh Kinh Thiên không khỏi thất vọng.

Có thể nói lần luyện đan này của anh không đạt được kết quả như ý muốn.
Hai viên đan dược trong đỉnh mà Kinh Thiên vừa luyện chế là hai viên Tăng Vương Đan, đan dược cấp một cao cấp, đan phẩm một viên mầu nâu chỉ đạt được hạ phẩm, viên màu vàng hơi nâu đạt được trung phẩm.

Có thể nói màu sắc của Tăng Vương đang càng đạt được màu vàng óng thì phẩm cấp đan dược càng cao.

Do đặc thù của Tăng Vương Đan là đan dược cấp một cao cấp, nhưng phẩm cấp của nó sẽ quyết định việc nó phù hợp cho tu luyện giả cấp bậc nào sử dụng.

Nếu nó chỉ đạt được hạ phẩm thì chỉ có tu luyện giả tu vi Nhân Vương cảnh tam giai trở xuống sử dụng mới hiệu quả.

Còn tu vi của tu luyện giả cao hơn thì hiệu quả sẽ cực thấp.

Nếu nó đạt đến trung phẩm thì chỉ có tu luyện giả Nhân vương cảnh ngũ giai, lục giai sử dụng hiệu quả.

Còn tu luyện giả có cấp bậc cao hơn thì cần phẩm cấp đan dược cao hơn như: Thượng phẩm sẽ phù hợp cho tu luyện giả Nhân vương cảnh thất giai, bát giai, cửu giai.

Tuyệt phẩm thì phù hợp cho tu luyện giả Nhân vương cảnh thập giai, thập nhất giai.

Còn tu luyện giả Nhân vương cảnh thập nhị giai thì lúc này là lúc quyết định tiến lên đại cảnh giới thì lại cần loại đan dược khác.

Trường hợp đặc biệt nếu luyện chế ra được Tăng vương đan cực phẩm thì nó phù hợp để tu luyện giả Nhân Vương cảnh từ thập nhất giai trở xuống sử dụng.

Nếu tu vi tu luyện giả là Nhân Vương cảnh từ ngũ giai trở xuống có thể tang lên gần hai giai cảnh giới.

Còn tu luyện giả từ thập giai trở xuống có thể tăng hơn một giai cảnh giới.

Nhưng Tăng Vương đan tuyệt phẩm thì trong lịch sử luyện chế loại đan dược này chưa thấy ghi chép lại.
Mặc dù lúc này tu vi của Kinh Thiên mới chỉ là Nhân Vương cảnh lục giai có thể sử dụng được một viên trung phẩm.

Nhưng trong thời gian qua anh sử dụng Nhân vương đan một thời gian, tu vi ẩn ẩn có thể sẽ tiến giai trong thời gian ngắn sắp tới.

Nên việc sử dụng Tăng Vương đan trung phẩm thật sự lãng phí và không phù hợp lắm.

Việc luyện chế Tăng Vương đan cũng là dự trù cho tương lai gần sử dụng, chứ không phải sử dụng ở thời điểm hiện tại.

Do vậy với kết quả luyện đan như vậy thật sự không làm Kinh Thiên hài long.
“Haizz, vẫn còn một phần tài liệu luyện chế Tăng Vương đan.

Lần này phải cận thận”.

Kinh Thiên nhanh chóng cất hai viên đan dược vừa luyện xong đi, đồng thời lấy lại tinh thần để luyện chế một lò đan nữa.

Hơn nữa tuy rằng không sử dụng hai viên đan dược này nhưng nó cũng là một đống linh ngọc, cần được cất giữ cẩn thận.
Kinh Thiên thanh lý sạch sẽ lò luyện đan loại bỏ toàn bộ cặn bã, sắp xếp lại một lần nữa số tài liệu luyện chế Tăng Vương đan.


Sau đó anh ngồi xuống đả tọa để phục hồi khí lực, đồng thời suy ngẫm về qua trình luyện đan vừa rồi để rút ra bài học và kinh nghiệm cho lần luyện chế tiếp theo này.
“Quá trình luyện đan vừa rồi tương đối xuôn sẻ, chỉ có điều trong lúc dung hợp tinh hoa dược liệu để thành đan, thời gian, tốc độ dung hợp của hai chủ tài hơi chậm mất một nhịp.

Do vậy phẩm chất đan dược bị đánh xuống khá nhiều.

Lần này phải cẩn thận vận dụng chính xác hơn.

Hy vọng sẽ nâng cao hơn phẩm chất đan dược”.

Kinh Thiên ngồi suy ngẫm.
Sau quá trình nghỉ ngơi hồi phục sức lực thập toàn, Kinh Thiên quyết định luyện chế Tăng Vương đan lần thứ hai, cũng là cơ hội cuối cùng để anh luyện chế loại đan dược này.
Quá trình luyện Tăng Vương đan lại được lặp lại.

Cả quá trình luyện đan động tác của Kinh Thiên vẫn linh hoạt và uyển chuyển.

Nhìn từ bên ngoài vào cứ như anh đang khiêu vũ với chiếc đan đỉnh.
Kết quả cuối cùng cũng nhanh chóng hoàn thành.

Lò đan dược Tăng Vương đan thứ hai cũng được Kinh Thiên hoàn thành.
Sau quá trình ủ đan, Kinh Thiên cũng quyết định mở lò luyện đan ra thu hoạch công sức của mình.

Lần này sau khi nắp lò luyện đan mở ra hương thơm từ đan dược tỏa ra còn nồng đậm hơn cả lần luyện đan trước.

Bên trong Huyền Hạt đỉnh vẫn là hai viên đan dược nhưng màu sắc lúc này của hai viên đan dược đã khác hai viên đan dược của lần luyện đan trước.

Cả hai viên đan dược đều mang màu vàng nhạt, phẩm cấp của đan dược đã đạt được đến thượng phẩm.

Nếu nó đạt được đến màu vàng óng thì là tuyệt phẩm rồi, nhưng với màu sắc như vậy cả hai viên đan dược chỉ đạt đến thượng phẩm.

Tuy nhiên với cấp độ này cũng làm cho Kinh Thiên hài long.

Tu vi của anh hiện đang đạt đến Nhân Vương cảnh lục giai đỉnh, chỉ chút nữa thôi có thể đạt đến Nhân Vương cảnh thất giai.

Lúc đó sử dụng Tăng Vương đan là hợp lý.

Còn chờ đợi đến khi tu vi của anh đạt đến Nhân Vương cảnh thập giai để sử dụng thì có lẽ phải mất thêm một khoảng thời gian lâu nữa.

Giờ tính chuyện trước mắt đã, còn chuyện tương lai sẽ tính sau.
Thu hoạch thành quả của mình, dọn dẹp sạch sẽ phòng luyện đan.

Kinh Thiên dành thời gian nghỉ ngơi để phục hồi lại sức lực của mình sau một quá trình luyện đan hao tốn sức lực.

Nghỉ ngơi xong thì trời cũng đã bắt đầu vào tối, ngoài sân Tiểu Bạch đang nằm dài hít thở bầu không khí mắt lim dim như ngủ như tu luyện.
Quá trình tu luyện và nghiên cứu học thức gian khổ của Kinh Thiên lại bắt đầu.

Luyện tập ‘Kinh Thiên Quyết’, tham khảo tri thức trận pháp… cứ lập đi lặp lại buồn chán, dập khuôn, máy móc… Nhưng cả quá trình đó Kinh Thiên chưa bao giờ dừng lại, cũng không lười biếng.

Vì ở thế giới này đó là con đường duy nhất để tiến về phía trước, và giữ được mạng sống của mình.

Đặc biệt với người thân cô thế cô như Kinh Thiên thì đó là việc mà anh không bao giờ được phép ngừng lại.
Sau một hồi tu luyện, đọc sách Kinh Thiên chợt nhớ ra thanh đao ‘Bạch Nhất’ của anh đã không thể sử dụng được nữa.

Nhu cầu cần có một thanh đao khác để sử dụng là cần thiết, tuy rằng trong tay anh vẫn còn thanh kiếm ‘Khoái tốc’ nữa.

Nhưng quân tử thì phải phòng thân, có thêm vũ khí phòng thân vẫn hơn là chỉ có một cái.

Hơn nữa lúc ở cửa hàng của ông chủ trang viên Kinh Thiên cũng đã mua một số kim thiết cấp một, vì anh cũng dự định luyện chế một thanh đao thay thế cho thanh đao ‘Bạch Nhất’ đã hư hỏng.
“Có lẽ còn chút thời gian nữa là đến đêm, nên luyện chế sẵn thanh đao khác rồi nghỉ ngơi.

Sáng mai đi tham quan thành Châu Xuyên xem có gì hay ho không”.

Kinh Thiên thầm nghĩ và quyết định luyện chế cho mình một thanh đao mới.


Bình luận

Truyện đang đọc