LÀ TỰ CÔ ĐƠN PHƯƠNG SAO?

Sau khi về lại California , cô luôn trong trạng thái không vui cũng không buồn , suốt ngày cứ lơ đễnh , gặp chuyện không quan tâm , ai cũng không thèm để ý , thái độ bất cần , người ngoài nhìn vào nói cô chảnh , học giỏi sinh kiêu ngạo , tự cao , không để ai vào mắt nhưng mấy ai biết được cô gái này đã phải chịu đựng những chuyện gì , cô gái đã bị dập nát bởi những tổn thương , cô kiêu ngạo , cô bất cần bởi cô đang che giấu sự yếu đuối của mình, tạo ra 1 vỏ bọc để tự bảo vệ cô.

Nhưng cũng không ai biết được rằng , vỏ bọc này vô cùng mỏng manh cũng giống như cô vậy , chỉ cần 1 cái chạm nhẹ cũng khiến nó vỡ nát , tan tành ,biến thành không khí , chẳng còn gì cả !

------------------------------------------------


Vào 1 buổi chiều , sau khi học xong , cô rảo bước trong sân trường , chuẩn bị về . Cô bước đi trong ánh nắng chiều , bận 1 chiếc quần jeans rách đen , áo thun trắng , áo khoác đen , balo trắng , giày gucci , có chút bụi nhưng nhìn thật đẹp , giúp cô nhanh chóng thành 1 điểm sáng trong sân trường khiến mấy đứa con trai không cưa cũng đổ sầm sập , những đứa nữ thì người ngưỡng mộ , người ghanh tị ghen ghét .

_"Hey ! Bitch "

Cô đang đi thì phải dừng lại không phải chỉ vì tiếng gọi mà tại vì bàn tay đang đặt trên vai cô.

_"What ?" Cô quay xuống thật chậm rãi, dùng giọng nhẹ nhàng nhưng pha lẫn 1 chút khó chịu nói đồng thời phóng ánh mắt về phía người kia .

Người đặt tay trên vai cô là Laya ,cùng với Linđa là đàn em của Valerie (Va ) , không hiểu sao Va lại rất không có thiện cảm với cô ngay từ ngày đầu tiên cô học ở đây. Cô nhớ là gia thế của cô Va này rất lớn vì để học trường này thì không ai không có thế lực cả nhưng vì cớ gì lại ghét cô chứ ?


Ba cô gái đứng đó , nhan sắc...ừm cũng tính là cực phẩm . Laya đẹp theo kiểu cổ điển pha pha hiện đại , Linđa đẹp nồng nàn , sắc sảo , còn Va mang vẻ đẹp hội tụ những thứ trên và thêm 1 yếu tố nữa , đó là thần thái , khí tức lạnh , toả ra từ Va là thần thái áp đảo kẻ khác nhưng thật chẳng may cái loại thần thái đó đã miễn nhiễm với cô rồi !!

Không nhận được câu trả lời , cô rảnh rỗi đảo mắt xung quanh thì phát hiện ra 1 điều , tại sao 3 cô gái đẹp thế kia mấy người lại không nhìn mà lại nhìn vào cô không làm gì cơ chứ ? Lại còn bàn tán mấy câu kiểu như 'her beautiful ' ' so beatiful' ông nội của cô luôn , này thì cô hiểu được lí do Va không ưa cô rồi . Là hình như chỗ nào có cô là hình ảnh sắc đẹp của Va đều bị giảm sút hay nói cách khác là phai mờ ,luôn đứng sau cô 1 bậc.


Cô cũng cảm thấy tự hào vì nhan sắc của mình nha nhưng cũng thấy có lỗi nhưng mà với tính của cô không có vụ nhận lỗi hay xin lỗi đâu, nên tính xoay sang nói 'What's going on ?' (có chuyện gì vậy ?) nhưng chưa kịp hỏi cô đã bị choáng váng bởi cái tát đau rát vừa rơi trên mặt cô mà chủ nhân là Va .

Cô đã định phản kháng nhưng ngay lập tức Laya và Linđa cùng vào đánh cô tới tấp. Áo khoác cùng áo thun trắng của cô bị xé rách , tóc cô bị nắm giật ngược ra sau , bụng cô bị Va thúc vài cái. Mặt cô vừa bị ăn cái tát nữa , khoé môi rỉ máu , sức người Mĩ đúng mạnh thật .

Lớp bảo vệ của cô lại bị phá vỡ nữa rồi , cô chịu không nổi nữa , cô tủi thân , tại sao ai cũng đều có thể hiếm đáp cô như vậy , ai cũng đều có thể sao ? Vậy được ! Cô không phản kháng nữa. Cứ mặc họ ! Cô cười , cô sẽ cười .
Hahaha !!!! Đ́ám người Va bỗng dừng lại trước tiếng cười của cô , tiếng cười vô vọng , nghe rợn người , Va lên tiếng :

_"Are you crazy ? Being hit like that still funny ? Or I gave you the province ?" (mày điên à ? Bị đánh như vậy mà vẫn cười ? Hay để tao đánh cho mày tỉnh nhé ?)

Cô nghe xong lại cười , thậm chí còn lớn hơn :

_"Keep going!!"(đánh tiếp đi!!)

_"Ok !"(được thôi !)

Va cười khẩy rồi giơ nắm đấm lên tiếp tục đánh tiếp , Va đánh rất mạnh, đến nỗi cô sắp ngất xỉu thì lại nghe được giọng nói của cô gái hôm đó vang lên , vẫn trầm thấp băng lãnh như vậy :

_"Stop it , Va !" (dừng lại đi , Va !)

_"Lis ?"(t/g : Lissandra (Lis) là tên tiếng anh của Thượng Quan Kỳ Vũ nhé)

Kỳ Vũ mỉm cười thật nhạt , liếc nhìn cô 1 cái rồi nói với Va :
_"Yes , it's me. Va oh , stop right there !" ( đúng , là tớ . Va à , dừng ở đây được rồi !)

Nghe được câu trả lời , từ trong ánh mắt Va toát ra vẻ cực lạnh , đôi môi nhếch lên , tay chơi đùa tóc Bảo Ngọc , miệng mấp máy nói :

_"Give me 1 reason "(cho tớ 1 lí do)

_"Her..is my sister !"(cô ấy là em gái tớ )

_"Sister ? So when did you have a sister so ?"( Em gái ? Từ khi nào mà cậu có em gái vậy ?)

Kỳ Vũ vẫn không tức giận vì Va và cô là bạn thân , rất thân , ít nhất là cô nghĩ vậy, Kỳ Vũ tiếp tục nói :

_"She also called my mom's mom , call my dad's dad , her's adopted sister , my mom just got , that all. And can you tell me why you gave her ?" ( em ấy gọi mẹ tớ là mẹ , gọi cha tớ là cha , em ấy là con gái nuôi ,mẹ tớ vừa nhận , thế thôi. Và cậu có thể nói cho tớ biết vì sao cậu đánh em ấy chứ ? )
_"I like ! " (tớ thích ! ) Vừa nóiđộng tác đùa giỡn Bảo Ngọc của Va càng quá đáng hơn.

_"Valerie !!!" Kỳ Vũ gằn giọng

_"Why ? Angry ?"(sao thế ? Tức giận sao ?) Va trả lời vẫn là kiểu ngả ngớn như vậy.

_"Don't go too ! ! "(đừng quá đáng ) Giọng Kỳ Vũ nói đã lạnh đến cực điểm .

Va nghe câu này xong , bất chợt đổi thái độ , ngả ngớn biến thành tức giận , buông Bảo ́ Ngọc ra , đi thẳng về phía Kỳ Vũ , vung thẳng 1 cái tát vào phía mặt trái cô khiến 1 bên mặt Kỳ Vũ hiện 1 mảng đỏ ửng.

_"If taking about the lovely, you stand that most Lis ! You take away the first time I ruthlessly discard . You know I love you how mush , you know ! , so that is still familiar of this person to others in front of me , you think I'm not heartbroken ? Also , when she appears , I always sunk by her , she most always , captured everything of me , is occupued , not even you , in your eyes , always only her , she goes where , you goes too, she's flying about the VN , you're flying in . You think I don't know ? I have a disease , just because you take me to the hopital , which you say busy, busy go follow her. I'm all for you , from body to heart in return you treat me so , as you see , so enought too ?"(nếu nói về quá đáng thì cậu đứng nhất đó Lis à ! Cậu lấy đi lần đầu của tớ rồi nhẫn tâm vứt bỏ . Cậu thừa biết tớ yêu cậu nhiều đến cỡ nào , cậu biết rõ , vậy mà vẫn quen hết người này đến người khác trước mặt tớ , cậu nghĩ tớ không đau lòng sao ? Còn nữa , lúc cô ta xuất hiện , tớ lúc nào cũng bị chìm bởi cô ta, cô ta lúc nào cũng nhất , chiếm hết mọi thứ của tớ , chiếm luôn cả cậu , trong mắt cậu lúc nào cũng chỉ có cô ta , cô ta đi đâu cậu cũng đi theo , cô ta bay về VN ,cậu bay theo , cậu tưởng tớ không biết sao ? Tớ bị bệnh , chỉ nhờ cậu đưa đến bệnh viện , mà cậu lại nói bận , bận đi theo cô ta. Haha ! Tớ trao tất cả cho cậu , từ thể xác đến trái tim đổi lại cậu đổi lại cậu đối xử với tớ như vậy , Lissandra cậu thấy như vậu đủ quá đáng chưa ?)


Va càng nói càng lớn tiếng , đến câu cuối cùng còn đẩy Kỳ Vũ 1 cái , khiến cô chao đảo nhưng Kỳ Vũ không đánh trả vì đơn giản , đó là sự thật , đó là tính của Kỳ Vũ , ông trời cũng không đổi được , nên mặt vẫn không bộc lộ cảm xúc , không có hối lỗi , không thương hại , cũng không tình cảm , mặt lạnh nói :

_"I was sorry about it then,today it's at , I drunk , should new made out of something not quite right. Also about romance ,I will not apologize for the sentiment is so emotional that I don't have to feel anything other than emotinal friends with you. You suffering is because you assume , do you not accept the truth. What about Joyce , she is my sister , don't you touch me again , other wise don't blame I don't respect our friendship !!"(tớ đã xin lỗi về chuyện đó rồi , hôm đó là tại tớ say rượu nên mới làm ra chuyện không đúng. Còn về chuyện tình cảm, tớ sẽ không xin lỗi vì tình cảm là do cảm xúc mà tớ lại không có cảm xúc gì khác ngoài tình cảm bạn bè với cậu. Cậu đau khổ là do cậu tự chịu , do cậu không chấp nhận sự thật thôi. Còn về Joyce , em ấy là em gái tớ , cậu đừng đụng vào em ấy nữa , nếu không đừng trách tớ không nể mặt đến tình bạn của chúng ta )
Nói rồi Kỳ Vũ đi lướt qua Va đi về phía Bảo Ngọc đang nằm , ẳm cô lên rồi bỏ đi . Lúc đi ngang qua Va , Kỳ Vũ có nghe được 1 câu làm cô khựng lại :

_"Cold-hearted you are most ruthless I've ever meet ! " ( cậu là người lạnh lùng tàn nhẫn nhât mà tớ từng gặp đấy !)

Cũng chỉ là khựng lại thôi , Kỳ Vũ ẳm Bảo Ngọc tiếp tục đi tiếp chỉ kịp để lại 1 lời nói Va vừa đủ nghe :

_"Essence I already did !!"( bản chất tớ vốn đã vậy rồi !!)

Bảo Ngọc mặc dù nửa mê nửa tỉnh nhưng vẫn nhận thức rõ ràng ai cứu cô và cô cũng nghe thấy được cuộc trò chuyện khi nãy. Khi được Kỳ Vũ ẳm trên tay , cô mới nhận biết được mệt mỏi , mi mắt từ từ sụp xuống , dần mất đi ý thức , chỉ kịp nhận thức mình được đưa vào 1 chiếc xe , rồi ngất xỉu !
-----------------------------------------------

_"Đợi tao...5 năm nữa thôi !!"

_" Mèo nhỏ a~ ..Tao yêu mày ! Thực nhiều !!"

_"Đừng đi ..đừng đi mà ! Ở lại với tao ..đừng đi..."

Cô giật mình ngồi dậy , lại mơ thấy giấc mơ đó nữa rồi , giấc mơ làm cô đau lòng .

Đau rát trên mặt kéo cô trở về thực tại , cô đưa tay sờ mặt, nó sưng 1 mảng , tay cô cũng có vết thương , cô ngồi nhớ lại mọi chuyện , nhớ cô bị Valerie đánh rồi được 1 cô gái tên Lissandra cứu về đây.

Bây giờ cô mới để ý , trong căn phòng không chỉ có mình cô còn có 1 người khác :

_"Cô là....."

Kỳ Vũ trả lời :

_"Thượng Quan Kỳ Vũ hay gọi cách khác là Lis , Lissandra !"

_" Sao cô lại cứu tôi ?"

Kỳ Vũ mỉm cười ôn nhu :

_"Thứ nhất , em là em gái nuôi của chị . Thứ hai , em học lớp 9 , chị học lớp 12 , chị lớn hơn em 3 tuổi nên em phải gọi chị bằng chị xưng em nhé , cục cưng !! " Nói rồi Kỳ Vũ còn đưa tay véo má cô nữa .
Cô vẻ mặt ngơ ngác .

_"Xem đó , con doạ con bé sợ luôn rồi !!!" Mở cửa phòng bước vào là bà Cố Gia Khanh .

_"Chào con , Ngọc ? Còn nhớ dì không ? Dì là bà Cố Gia Khanh , chúng ta đã từng gặp nhau ở công viên "

Đại não Bảo Ngọc đang hoạt động hết công suất :

_"A !! Con nhớ rồi ! Dì Khanh "

_"Tốt ! Ta có đem cháo vào cho con đây , ăn đi cho khoẻ . Va này cũng thật kì , sao lại đánh con ra nông nỗi này chứ, phải hạ cổ phiếu tập đoàn J & V của nó và Vũ à , con cũng phải bảo vệ em nó cho kĩ vào đó , biết chưa ?"

_"Con biết rồi , thưa mẹ ! !"

_"Tốt !!"

Bảo Ngọc ngơ ngác chập 2 !

_"Chị Kỳ Vũ là con của dì Khanh , vậy con....."

_"À dì cũng tính nói với con chuyện này !"

_" Dì nói đi !!"

_" Hôm đó , dì và con nói chuyện rất hợp , dì rất thích con cũng thấy thương con vì hoàn cảnh phải ở 1 mình nơi đất khách quê người này , nên ta muốn nhận con làm con nuôi , làm em của Kỳ Vũ , để con có 1 chỗ dựa ở đất Mỹ cũng như có người để bầu bạn , tâm sự . Cố gia và gia tộc Thượng Quan sẽ là chỗ dựa vững chắc cho con , bảo vệ con , sẽ không ai làm tổn thương con được nữa. Thấy không ? Làm con nuôi của ta sẽ không bị chịi thiệt nhé ? Nhưng ta sẽ tôn trọng quyết định của con. Nếu con không đồng ý thì thôi vậy !!"
Bảo Ngọc cảm động , còn có người chịu đối tốt với cô sao ?

_"Sao lại đối tốt với con như vậy ?"

_"Vì con rất giống ta khi còn trẻ nhưng con lại mạnh mẽ hơn ta nhiều. Giờ sao nào , làm con ta nhé , con gái ?"

Bảo Ngọc mỉm cười ấm áp :

_"Dạ , thưa mẹ ! !"

_" Vậy được. Để xem ! Chị con là Kỳ Vũ . Vậy con tên Kỳ Hân , đúng Thượng Quan Kỳ Hân nhé ?"

_"Kỳ Hân , tên rất đẹp. Từ nay con sẽ là Thượng Quan Kỳ Hân "

_"Tốt. Mẹ sẽ sai người làm mọi thủ tục cần thiết cho con. Tháng sau , ta sẽ làm 1 bữa tiệc ra mắt con với toàn thế giới !!"

_"Vâng !!"

Nụ cười luôn hiện hữu trên 3 gương ḿặt này .

-----------------------------------------------

1 tháng sau

Tại khách sạn 5 sao gần bãi biển , là nơi tổ chức bữa tiệc ra mắt con gái nuôi của chủ tịch tập đoàn Thượng Quan , bà Cố Gia Khanh.
Thiệp mời được phát tới các tập đoàn nổi tiếng hàng đầu. Dĩ nhiên Thiên Phong cũng nhận được nhưng thật không đúng lúc , ông Phong đang bệnh nên gia đình không đi được. Thế là Phong Vân lại bỏ lỡ 1 cơ hội gặp lại nữa rồi .

7h tại California , các nhà báo đang tập trung tại toà khách sạn sang trọng săn ảnh cô con gái nuôi của bà Cố Gia Khanh .

Không ngoài sự mong đợi , một lát sau , 1 chiếc xe thể thao màu đỏ sẫm đỗ ngay cửa chính. Bước xuống đầu tiên là bà Cố Gia Khanh với mái tóc ngắn , váy dạ hội màu đỏ đính kim cương . Tiếp theo là con gái bà Khanh , đại tiểu thư tập đoàn TQ Thượng Quan Kỳ Vũ , với bộ áo liền quần ống rộng , xẻ ngực khoe rảnh ngực trắng loáng , bộ đồ cùng tông màu với bà Khanh , bước xuống cuối cùng tất nhiên là cô con gái bà Khanh nhận nuôi - Thượng Quan Kỳ Hân cũng chính là Bảo Ngọc. Cô mặc 1 chiếc đầm dạ hội trễ vai cũng chung màu đỏ sẫm , khoe vai trắng noãn , khoe luôn hình bông hồng xanh cô xăm trên vai trái , nhìn cực kì nổi bật , tóc cô nhuộm 1 chút xanh đen khói , xoã ra nhìn cô rất xinh đẹp , môi điểm 1 chút son đỏ rực khiến cô quyến rũ động lòng người .
Sau khi khách đã tới đầy đủ , bà Khanh bước lên bục dùng vốn tiếng anh của mình lưu loát nói :

_"Hello gentlmen , chairman , thank you for the time spent attending the party with our family. As you also already know the purpose of this partyis launched the adoptive daughter of me-Thượng Quan Kỳ Hân or call the other Joyce. The latter groud TQ will be borne by Kỳ Vũ and Kỳ Hân manager, so hoping you please her more. Thank you !)(xin chào các vị chủ tịch , cámơn các vị đã dành thời gian để tham dự bữa tiệc với gia đình chúng tôi. Như các vị đã biết , mục đích của bữa tiệc hôm nay là ra mắt con gái nuôi của tôi - Thượng Quan Kỳ Hân hay còn được gọi là Joyce. Tập đoàn TQ sau này sẽ do Kỳ Vũ và Kỳ Hân quản lí , vậy nên mong các vị chiếu cố cháu nhiều hơn , cám mơn !!)

Sau khi nói xong , bà Khanh chào khách rồi bước xuống , nói nhỏ vào tai cô :
_"Nào , bảo bối , con lên nói 1 chút đi "

_"Vâng !" Cô tao nhã bước lên bục , nụ cười thủy chung treo lên môi , là nụ cười lịch sự dùng với bất cứ ai , cô kiểm tra micrô xong và dùng chất giọng trong trẻo của mình nói :

_"Hello everyone , I'm Kỳ Hân , Joyce too , is Khanh's mother , is your sister Kỳ Vũ . I now still small but will try to study and learn to help mother and sister manage the group TQ. I'm not sure I will do well or not but I will always try my best to complete my mission. Hope you will help me more. Thank you everyone !!"(xin chào tất cả mọi người , tôi là Kỳ Hân cũng là Joyce ,là con của mẹ Khanh , là em gái của chị Kỳ Vũ . Tôi biết hiện giờ tôi còn nhỏ nhưng tôi sẽ cố gắng học tập và tìm hiểu để giúp mẹ và chị quản lí tập đoàn TQ. Tôi không chắc sẽ làm tốt hay không , nhưng tôi sẽ luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Mong nhận được nhiều sự giúp đỡ từ các vị . Xin cám ơn mọi người !!)
Sau khi nói xong , cô bước xuống sân khấu , nụ cười vẫn còn đó nhưng dường như thiếu 1 cái gì đó khiến cô không còn là Bảo Ngọc nữa . Cô theo mẹ Khanh đi nói chuyện xã giao với những vị chủ tịch lớn đến tận 11h đêm mới về được nhà .

Cô thay 1 chiếc quần ngắn và 1 chiếc áo phông rộng thùng thình , tẩy trang lớp trang điểm. Cô ra đứng ngoài ban công phòng mình , dang 2 tay đón gió đêm , hít vào 1 hơi thật sâu rồi thật mạnh thở hắt ra rồi quay vào phòng , đóng cửa rồi ngủ.

Cái thở hắt ra như 1 lời hứa với chính cô cũng như 1 lời hạ quyết tâm . Từ nay sẽ không còn Phạm Hoàng Bảo Ngọc nữa , thay vào đó là 1 Thượng Quan Kỳ Hân , 1 Joyce .!

Ngọc ơi ! Tạm biệt nhé !!

------------------------------------------------
(t/g : xl vì để các đọc giả đợi lâu nhé , nên bù lại chương này dà đấy. Vốn tiếng anh của mk hơi dở nên có gì sai sót , các bn đừng chê nhé , hãy típ tục ủng hộ truyện nha. Sang năm mới , mk chúc các đọc giả hc ngày càng giỏi , càng xinh đẹp , an khang thịnh vượng , vạn sự như ý . Happy new year và năm mới rồi đừng tiếc gì 1 bình chọn , 1 cmt cho mk nhá

Bình luận

Truyện đang đọc