LẠC THIẾU, LY HÔN ĐI

Làm việc cả một buổi sáng, Lạc Lãnh Thần phát hiện mình hoàn thành công việc sớm hơn bình thường, kéo cà vạt, nới lỏng một cúc áo đầu tiên trên áo sơ mi, Lạc Lãnh Thần ngẩng đầu một cái, liền có thể nhìn thấy phía sau cửa kính, ở phía đối diện, một bóng dáng đang cúi đầu cố gắng làm việc.

Hắn hơi nhíu mày, tính tình của cô dường như vĩnh viễn đều tốt như vậy, chỉ có lúc khi hắn nói ly hôn, cô mới hoảng loạn, những lúc khác, bộ dạng của cô đều rất trầm tĩnh, cho dù, giống như bây giờ, quả thật hắn có chút đê tiện, lợi dụng việc ông An đang ở trong tù, tới bảo cô trở thành thư ký của mình.

Về phần vì sao phải làm như vậy, Lạc Lãnh Thần chưa bao giờ nghĩ tới, chỉ là … muốn thì làm thôi.

Cầm lấy di động, Lạc Lãnh Thần dạo bước đi đến phòng nghỉ, lúc cửa khép lại liếc mắt nhìn An Nhiên ở bên ngoài, cô vẫn đang làm việc hết sức chuyên tâm, cũng không nhìn về phía hắn đi qua.

“Là tôi,” Lạc Lãnh Thần bấm điện thoại nói: “Làm không tồi, bây giờ những người đó có thể chuyển ra ngoài, ngoài ra tìm một phòng giam cho ông ấy, riêng biệt.”

Cúp điện thoại, Lạc Lãnh Thần day nhẹ hai đầu mày, lần nữa ra khỏi phòng nghỉ.

Điện thoại trên bàn làm việc vang lên, An Nhiên ấn nút, kết nối đường dây nội bộ.

“Xin chào, đây là văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Lạc thị, tôi là thư ký An Nhiên.”

An Nhiên thành thạo cầm lấy điện thoại, nói ra ngay.

Đầu bên kia điện thoại, yên lặng một chút, dường như có thể nghe thấy tiếng có người hít thở nặng nề, thời điểm An Nhiên còn đang không hiểu là ai, đầu kia truyền đến một tiếng nói khiến cô không ngờ được.

“Cô An?”

Điện thoại trong tay An Nhiên, “cạch” một tiếng rơi xuống bàn làm việc, sắc mặt trắng xanh, Lạc Lãnh Thần nhìn thấy bộ dạng của cô, nhíu mày: “Ai đó?”

An Nhiên nhìn hắn, cổ họng hơi thắt lại: ‘Là… cô Bùi”

Bùi Thi Thi.

Chắng qua mấy phút đồng hồ, từ bên ngoài truyền đến những tiếng bước chân vội vàng, hỗn tạp đến ồn ào.

“Cô Bùi, ở đây là văn phòng tổng giám đốc, không có hẹn trước cô không thể vào được.” Thư ký cố gắng ngăn đường đi của Bùi Thi Thi, không biết làm sao, cô ta lửa giận hừng hực, muốn ngăn cũng không ngăn được.

Lúc này đây mặc dù An Nhiên là thư ký, nhưng cũng chỉ là trợ lý thư ký, còn người ở ngoài cửa ngăn Bùi Thi Thi lại, mới là thư ký thực sự của Lạc Lãnh Thần.

“Hẹn trước?” Tiếng nói của Bùi Thi Thi có chút gay gắt, quả thật cô sắp tức điên rồi, nghĩ cũng không cần giữ hình tượng gì nữa, kết quả là đẩy mạnh thư ký kia xuống, cười lạnh: “Nói cho cô biết, tôi là vợ của Thần, cũng chính là phu nhân của tập đoàn Lạc thị này, dựa vào một thư ký nhỏ nhoi như cô dám ngăn cản tôi sao?!”

An Nhiên biết, phiền phức của mình đến rồi, Lạc Lãnh Thần chỉ nheo mày, vẫn chưa lên tiếng.

Trong 1 thoáng, cửa bị Bùi Thi Thi đẩy ra, cuối cùng cô cũng không duy trì được nụ cười trang nhã khéo léo ban đầu luôn hiện ra ở trước mặt Lạc Lãnh Thần nữa, vào trong, quả nhiên nhìn thấy An Nhiên đang đứng ở trong phòng làm việc, trốn tránh tầm mắt của cô, mà Lạc Lãnh Thần, cà vạt xiêu vẹo, ngay cả cúc áo cũng mở ra!

Bùi Thi Thi vừa nhớ đến bản thần cũng từng cùng Lạc Lãnh Thần ở trong phòng làm việc này làm chuyện đấy, nhìn lại bộ dạng hiện tại của hai người, rõ ràng chính là trộm hoan ở văn phòng.

Thư ký có chút bất an nhìn Lạc Lãnh Thần, được hắn cho phép ra ngoài, tiện đường đuổi hết những người kéo đến xem náo nhiệt.

Giày cao gót bước một bước nhỏ, Bùi Thi Thi cười lạnh đi tới trước mặt An Nhiên: “Cô An, đã lâu không gặp.”

Cô ta vươn tay, để ngang trước mặt An Nhiên.

“Cô Bùi.” An Nhiên tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn đưa tay ra định bắt tay cô ta.

Ai biết ngay khi An Nhiên đưa tay ra, không ngờ một tay khác của Bùi Thi Thi lại giơ lên, tàn nhẫn vung tới mặt An Nhiên!

“Bốp” một tiếng, trên mặt An Nhiên đã nhanh chóng hiện ra dấu hằn năm ngón tay sưng đỏ.

Vẻ mặt Bùi Thi Thi dữ tợn, nhìn An Nhiên: “Thần cũng đã ly hôn với cô, cô là thứ đàn bà bị anh ấy vứt bỏ, anh ấy trước sau đều không thích cô! An Nhiên, rốt cuộc cô còn đê tiện đến mức nào? Đã như vậy còn muốn ngang nhiên tiếp cận anh ấy sao?!”

Bình luận

Truyện đang đọc