LẠC TÍCH

Tiêu Yến cuối cùng là không đành lòng, sau nửa canh giờ liền đem Tiêu Lạc Vân triệu đến trong điện.

"Nhi thần bái kiến Mẫu Hoàng." Tiêu Lạc Vân theo quy tắc quỳ xuống đất dập đầu.

"Làm sao, ghét khi tảo triều không đủ mất mặt, chạy đến đây tìm đánh?" Tiêu Yến hiếm thấy trêu ghẹo.

"..."

Tiêu Lạc Vân thấy thế cũng không câu nệ, kéo lên làn váy đứng dậy nhích đến gần trước.

"Mẫu Hoàng, ngài đều giết gà dọa khỉ rồi, còn dọa nhi thần."

"Ừm." Tiêu Yến chẳng biết có phải không, tức giận của tảo triều, là vì bịt đi miệng người, bây giờ hẳn là sẽ không có người nêu ý kiến nữa.

"Người xem thử phần danh sách này, bên trong liên quan đến người cực lớn, mấy vị Thân Vương cũng ở trong đó." Tiêu Lạc Vân đem tấu chương trình lên.

"Đem khoa cử giao cho ngươi, vốn muốn cho ngươi cho hoàng thân quốc thích họ bán một nhân tình, không nghĩ tới.. Thực sự là phế vật!" Tiêu Yến vừa nghĩ tới ước nguyện ban đầu của chính mình, lửa giận không khỏi dâng lên.

"Nhi thần biết sai." Tiêu Lạc Vân thấy ánh mắt dần lạnh của Tiêu Yến, không dám làm càn nữa, lùi về sau một bước quỳ đến trên đất.

"Đứng lên đi, cũng không chỉ trách ngươi, nghiêm túc điều tra, sau bảy ngày trẫm muốn kết quả."

"Mẫu Hoàng, việc này Lạc Tích liên luỵ trong đó, người xem.." Tiêu Lạc Vân thăm dò lên tiếng.

"Bản thân ngươi đắn đo, đừng sinh sự nữa." Tiêu Yến thuận miệng trả lời.

"Vâng."

Tiêu Lạc Vân trong lòng căng thẳng, người trong danh sách không giàu sang thì cũng cao quý, nếu như tra đến cuối cùng, thật sự muốn tìm người đứng ra gánh chịu, vậy..

Giờ khắc này nhìn thái độ của Tiêu Yến, cũng không có muốn bảo vệ, như vậy tùy ý, trái lại khiến trong lòng người bất an.

Hết chương 39

Bình luận

Truyện đang đọc