Nghe thấy câu hỏi của Trương Phong da mặt ngăm đen của Lý Nguyên Xuân khẽ giật! Hướng về phía Trương Phong cười ha hả.
" Tiểu tử, Ngươi tới Tử Diệp thành chắc hẳn là để tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp phải không? Trước khi ra ngoài, chẳng lẽ trưởng bối trong gia tộc của ngươi không dặn dò với ngươi ở bên ngoài thì nên thu liễm lại một chút sao?" Lý Nguyên Xuân giọng nói vốn đã rất lớn, lúc này trong lòng ngực lại còn cố ý đề khí khiến cho thanh ầm ầm vang động trong đại sảnh tửu lâu.
Mặc dù tiếp xúc với Hạ Ngôn không nhiều, nhưng Lý Nguyên Xuân biết tính cách của Hạ Ngôn, tuyệt đối không phải là loại người thích gây chuyện thị phi. Mà cái tên nam nhân ở phía đối diện này vẻ mặt hết sức tàn nhẫn, trong ánh mắt còn thi thoảng phiếm xuất bạo lệ, hiển nhiên không thể là thứ người tốt được. Cho nên Lý Nguyên Xuân kết luận rằng nhất định tên hỗn đản phía đối diện kia gây nháo sự.
Trong đại sảnh rất nhiều thực khách phải dạt ra rìa ngoài đều mang theo vẻ buồn bực, chột dạ và tò mò nhìn Lý Nguyên Xuân. Vừa rồi bọn họ thấy trưởng quầy của tửu lâu nói chuyện với y có vẻ rất cung kính. Có thể thấy người này không đơn giản chút nào.
" Vài tên hộ vệ thực lực cũng không tồi. Bất quá, mang theo những cường giả hậu thiên này đi gây chuyện khắp nơi. Hừ, ngươi cho rằng cái đầu của ngươi ở trên cổ rất chắc chắn sao?" Lý Nguyên Xuân thanh âm bén nhọn xé gió truyền ra, quần áo trên người tung bay, một đạo lãng khí trong nháy mắt bạo phát ra xung quang "Chỉ là mấy tên hậu thiên cường giả "
Đám người Trương Phong nghe vậy, thân thể có chút run lên. Bọn họ cũng đều là người tu luyện, hiển nhiên cảm giác được uy thế ẩn chứa trong luồng khí lãng này. Lại cả những lời vừa rồi của Lý Nguyên Xuân.
Trương Phong và vài tên hộ vệ lúc này trong đầu đều có suy nghĩ và cân nhắc, "Chẳng lẽ tên này là cường giả tiên thiên, là Linh sư sao?"
Lập tức sắc mặt hắn đại biến, hắn đương nhiên biết Linh sư thực lực cường hãn tới mức nào. Phụ thân hắn cũng là một Linh sư. Cường giả hậu thiên trong tay phụ thân hắn chỉ giống như những đứa trẻ nít không hơn.
Ánh mắt phức tạp nhìn Lý Nguyên Xuân một chút, lúc này trong lòng Trương Phong đã có ý lui.
Hắn tính cách mặc dù ngang ngược, nhưng không phải là kẻ ngốc. Tự thấy thực lực của mình so với người trước mặt thua kém rất nhiều, hắn đương nhiên là phải nhẫn nhịn.
" Hắc hắc, Tử Diệp thành quả nhiên là một địa phương tốt!" Lý Nguyên Xuân vừa nói xong cũng không có dừng lại, ngay sau đó lại tiếp lời:"Cho dù ta ở nơi này chặt đầu của ngươi xuống, cũng không có gì phải khó xử cả, cùng lắm thì. Tiểu tử chắc ngươi không tin những lới này cho lắm ta giám chắc rằng gia tộc của ngươi cũng phải nể mặt ta vài phần!"
Trương Phong thân thể lại không lạnh mà run lên, những lời vừa rồi làm cho hắn cảm giác mất hết hồn vía. Trương Phong quả thật cũng không phải là người ở Tử Diệp thành, hắn cùng Tử Hồng cũng chỉ mới tới Tử Diệp thành được vài ngày trước.
Lý Nguyên Xuân liên tiếp nói, nhưng Trương Phong một câu cũng không dám phản hồi! Mọi người trong đại sảnh, mọi người nghe những lời này cảm thấy hết sức kỳ quái, trong lòng bắt đầu nảy sinh các loại phán đoán.
Những hộ vệ bên cạnh Trương Phong ánh mắt đều nhìn vào hắn chờ đợi.
" Thiếu gia, người này thực lực dường như rất mạnh!" Một gã hộ vệ bên người thấp giọng nói.
" Vị tiên sinh này, xin hãy bớt giận. Kỳ thật nguyên nhân cũng chỉ là một chuyện hết sức nhỏ thôi. " Tử Hồng nhìn Trương Phong một chút lại nhìn về phía Lý Nguyên Xuân, đứng lên hướng về chỗ Lý Nguyên Xuân đang ngồi khách khí nói.
" Hạ Ngôn lão đệ, ngươi thấy nên thế nào?" Lý Nguyên Xuân cũng không để ý đến lời Tử Hồng mà quay sang hỏi Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cười cười nói:" Vốn cũng chỉ là một chuyện hiểu lầm nhỏ mà thôi, thôi thì bỏ qua đi. "
" Lý đại ca, có thể gặp huynh ở chỗ này, thật là người ta cao hứng. Không bằng chúng ta cùng uống một trận, thế nào?"
" Hảo hảo! Lão đệ, hôm nay chúng ta uống một trận thống khoái. " Lý Nguyên Xuân vẫy vẫy tay với trưởng quầy tửu lâu, rồi nói "phiền trưởng quầy mang vài bình rượu thượng hạng của Như Ý tửu lâu tới đây. "
Trưởng quầy xoa xoa gáy, cười cười vội vàng cung kính lên tiếng đáp ứng.
Trương Phong hai tròng mắt thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn về phía đám người Hạ Ngôn, tay khẽ phất một cái về phía mấy tên hộ vệ. Mấy tên hộ vệ liền quay về bên cạnh hắn.
" Tử Hồng, chúng ta ăn cơm nhé!" Trương Phong hít vào một hơi, khôi phục lại vẻ mặt âm lãnh rồi lại rất nhanh cười cười, nói với Tử Hồng.
Bọn họ sau khi trở lại chỗ ngồi của mình, đám người Hạ Ngôn cũng đều trở lại chỗ Hạ Ngôn ngồi xuống.
Hạ Ngôn biết mặc dù Trương Phong này tạm thời đè nén tức giận xuống. Nhưng không trừng về sau còn tìm tới mình gây phiền toái. Bất quá tạm thời cũng không có biện pháp giải quyết tốt chuyện này.
" Tên Trương Phong này nếu thực sự tìm tới ta gây chuyện, ta cũng không để ý giết thêm nhiều ít một người!" Hạ Ngôn ánh mắt đặt trên người Trương Phong, khẽ cau mày, trong lòng thầm nghĩ.
Thực khách trong tửu lâu thấy trận phong ba đã qua, một số thực khách chưa dùng bữa xong liền thở ra một hơi, cẩn thận trở lại chỗ ngồi của mình.
" Lý đại ca, Trương Phong này, chẳng lẽ không phải người Tử Diệp thành?" Hạ Ngôn nghe thấy trong lời Lý Nguyên Xuân vừa rồi cảm giác được hắn có ý nói Trương Phong này không phải là người Tử Diệp thành.
" Uh, ta chưa từng thấy người này. Hắn mang theo bên ngươi bốn tên hộ vệ thực lực cũng không tầm thường, hiển nhiên không phải thiếu gia của một gia tộc tầm thường. Những yếu nhân ở Tử Diệp thành này ta đều biết qua?" Lý Nguyên Xuân vẫn giữ nguyên khẩu khí của mình.
Đương nhiên mấy người Trương Phong đều có thể nghe thấy được. Bất quá bọn họ làm như không nghe thấy gì, bắt đầu gọi tiểu nhị tới chọn vài món ăn.
" Vị đại ca này, ngươi thật lợi hại, Trương Phong cũng không dám nói gì bỏ qua. Ngày hôm trước có năm người đắc tội một chút với hắn đều bị đánh thành tàn phế rồi." Tên thanh niên có vẻ mặt rầu dĩ cũng góp vui, trên mặt khi nói đến sự tình hôm trước liền hiện lên một tia hoảng sợ. Ở phía sau bàn của Hạ Ngôn thấp giọng lên tiếng.
Lý Nguyên Xuân cười nhìn về phía tên có khuôn mặt rầu dĩ:" Vị huynh đệ này, ngươi cũng tham gia khảo hạch lần này?"
Tên có khuôn mặt rầu dĩ đáp:" Đúng vậy! Bất quá không biết ta có thể qua nổi hay không nữa?
" Uh, có cố gắng là tốt rồi! Hạ Ngôn lão đệ những vị bằng hữu này của ngươi đều tới để tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp sao?"
" Đúng vậy! Bọn họ, đều là tới để than gia khảo hạch!" Hạ Ngôn chỉ đám người Hạ Tử Hân và Lưu Khải nói. "Bất quá ta lại không có danh ngạch tham gia khảo hạch, không biết có thể tham gia khảo hạch lần này không?"
Lý Nguyên Xuân cau mày kinh ngạc nói:" Sao có thể như vậy? Lấy thực lực của lão đệ hẳn là có thể dễ dàng dành được danh ngạch chứ?"
Hạ Ngôn lắc đầu cười khổ nói:" Chuyện này nói đến rất dài, Ài!"
Nghĩ đến lúc giao chiến cùng Tịch Thu Thuỷ. Tịch Thu Thuỷ tử vong, bản thân thì bị trọng thương. Trong lòng Hạ Ngôn không khỏi có chút cảm khái.
Trương Phong hai lỗ tai cũng dựng thẳng nghe ngóng câu chuyện giữa Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân, nghe thấy Hạ Ngôn nói bản thân không có danh ngạch tham gia khảo hạch ở học viện Tử Diệp, liền nở nụ cười hèn mọn. Thấp giọng trào phúng nói:" Ngay cả danh ngạch cũng không có, ta còn tưởng thực lực mạnh mẽ lắm, để xem hôm tới làm thế nào mà tham gia khảo hạch, hừ. "
"Trương Phong, chúng ta từ Kim Dương thành tới nơi này. Cũng không có nhiều người để dựa vào, tốt nhất là không nên gây chuyện nữa." Tử Hồng thở dài một tiếng, thấm thía nói.
Trương Phong cười cười nhìn Tử Hồng nói:" Ta biết rồi, sau này nhất định sẽ thu liễm. "
Trong lúc đang nói chuyện, khoé mắt dư quang vẫn nhìn về phía Hạ Ngôn, khóe miệng hèn mọn khẽ nhếch.
" Không sao, không có cái danh ngạch kia, cũng chẳng sao cùng lắm thì.!" Lý Nguyên Xuân ngón tay thô to vỗ lên mặt bàn thanh âm rất lớn, " Muốn tiến vào học viện Tử Diệp, quan trọng chính là thực lực, cái danh ngạch này thì có thể biểu thị cho cái gì chứ? Hạ Ngôn lão đệ, lấy thực lực của ngươi nhất định có thể tiến vào học viện Tử Diệp. "
Lý Nguyên Xuân hiển nhiên không biết thực lực của Hạ Ngôn lúc này. Lần trước khi hắn gặp Hạ Ngôn, lúc đó thực lực của Hạ Ngôn mới là hậu thiên đỉnh phong. Chỉ sau hai tháng thời gian, Lý Nguyên Xuân không thể nghĩ ra Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới tiên thiên.
" Cũng đành phải thử thôi!" Hạ Ngôn lạnh nhạt nói.
" Lý đại ca nói đúng, Hạ Ngôn, huynh khẳng định có thể tiến vào học viện Tử Diệp." Hạ Tử Hân khuôn mặt xinh xắn nhìn chằm chằm Hạ Ngôn. Ngoại trừ Hạ Ngôn ra, những người khác đều có chút tò mò, bọn họ thấy Lý Nguyên Xuân khí độ bất phàm phỏng đoán hắn không hề đơn giản. Mà Hạ Ngôn chưa từng rời Ngọc Thuỷ thành, làm sao có thể quen được một nhân vật như vậy ở Tử Diệp thành?
Bất quá lúc này hiển nhiên mọi người không hỏi chuyện đó.
Thổ cẩu ở bên cạnh hai tròng mắt tỏa sáng vẫn tập trung vào một bàn đầy thức ăn ngon.
"Nào, chúng ta cạn một chén!"
Sau khi rượu được mang lên, Lý Nguyên Xuân bưng một bát tới trước mặt hào sảng nói.
Hạ Ngôn, Lưu Khải cùng tất cả nam nhân trong bàn đều bưng bát lên.
" Vị tiểu huynh đệ này, cùng uống với bọn ta một chén chứ?!" Lý Nguyên Xuân quay sang tên có khuôn mặt rầu rĩ sang sảng nói.
------------
Tại Tử Diệp thành, trên một con đường lớn có một cỗ xe ngựa chậm rãi từ của thành phía tây tiến vào.
" Lão gia, chúng ta cứ đi thẳng về phía trước sao?" Phu xe ở đằng trước hỏi với vào trong thùng xe.
" Uh, học viện Tử Diệp ở phía trước tới nơi ta sẽ nói cho ngươi biết. " Trong xe truyền ra một đạo thanh âm.
Thanh âm này nếu Hạ Ngôn ở đây sẽ cảm thấy rất quen tai.
Thùng xe màu đen, phía trong đang ngồi hai người. Một gã mặc trường bào xa hoa quý giá, và một thanh niên hơn mười tuổi.
"Tịch Lam, giờ đây Tịch gia chúng ta chỉ còn lại một mình ngươi có danh ngạch khảo hạch của học viện Tử Diệp, ngươi nhất định phải tiến vào được học viện Tử Diệp. " Trung niên nhân đối với thanh niên trẻ tuổi thanh âm trịnh trọng nói.
" Tộc trưởng, người yên tâm, ta chắc chắn sẽ thành công tiến vào học viện Tử Diệp. " Tịch Lam hai tay siết chặt. Thần sắc kích động.
Trung niên nhân này chính là Tộc trưởng Tịch gia, Tịch Phá Thiên, lần này tự mình đưa Tịch Lam tới Tử Diệp thành tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp.
" Ôi! Nếu Thu Thuỷ không chết, các ngươi có thể làm đồng bạn. Nhưng. " Tịch Phá Thiên lắc đầu. Thần sắc thống khổ "Đều do tên Hạ Ngôn, Hạ gia chết tiệt! Trên dưới Hạ gia không có một kẻ nào tốt!"
Tịch Phá Thiên cắn chặt răng, hận ý dâng trào.
Vài ngày trước hắn bí mật mời sát thủ tới ám sát Hạ Ngôn. Nhưng cuối cùng Hạ Ngôn lại bình an vô sự. Tịch Phá Thiên cũng không biết chuyện gì đã xảy ra? Sau đó một thời gian Tịch Phá Thiên tự mình tới Ngọc Thuỷ sơn tìm kiếm, nhưng cũng chẳng tìm được thông tin gì hữu ích.
Tại sao sát thủ Tô Ly lại không hề quay lại? Mà Hạ Ngôn lại bình yên vô sự trở về Hạ gia?
Điều này làm cho Tịch Phá Thiên liên tiếp mấy ngày mặt ủ mày dột, hắn đã đưa trước cho Tô Ly mười vạn kim tệ. Còn Tây Xuyên kia nữa cũng đồng dạng bặt vô âm tín.
Tịch Phá Thiên cũng từng nghĩ, có thể hay không Tô Ly và Tây Xuyên đều lặng lẽ ôm kim tệ chuồn đi. Bất quá sau đó hắn lại loại bỏ ý nghĩ này. Tây Xuyên thì có khả năng chốn chạy nhưng Tô Ly thì tuyệt đối sẽ không.
Phải biết rằng, Tô Ly nổi danh với chức nghiệp sát thủ, hơn nữa Tô Ly ra tay chưa từng thất bại. Những nhiệm vụ nàng tiếp nhận đều là những nhiệm vụ bản thân cảm thấy có khả năng hoàn thành. Nhưng giờ đây, lại xuất hiện biến hóa làm cho người ta không thể lý giải, rốt cuộc là nguyên nhân gì?
Mặt ủ mày chau suy nghĩ vài ngày, Tịch Phá Thiên không thể nào nghĩ thông suốt được.
Bất quá hận ý với Hạ Gia, hận ý đối với Hạ Ngôn ngày càng thâm sâu.
Liên tiếp vài sự việc khiến Tịch gia tổn thất mỗi lần hơn mười vạn kim tệ, trong hội nghị trưởng lão hắn đã cực lực che dấu mới lấp liếm được những sự việc vừa qua. Nếu không, còn không biết còn sự tình gì xảy ra nữa.