Hạ Ngôn cùng Lý Nguyên Xuân cùng đám thanh niên còn lại uống rượu suốt hai canh giờ. Uống tới hết vò rượu thứ năm mới dùng lại. Hạ Ngôn và tất cả thành viên là nam nhân trong bàn đều có chút men say. Chỉ có Hạ Tử Hân ngồi bên cạnh lúc này đôi mày liễu cũng khẽ nhăn, trong lòng lo lắng.
Chỉ khi mấy người bọn họ dừng uống mới thở ra một hơi, đôi mắt đẹp chớp động một chút.
Sau khi Lý Nguyên Xuân rời đi, Hạ Ngôn và mọi người cũng đều trở về phòng nghỉ ngơi.
Hạ Ngôn ngồi trong phòng một chút rồi sau đó tới trước cửa phòng Hạ Tử Hân gõ nhẹ vài cái lên cánh cửa, ngay sau đó Hạ Tử Hân tiến đến mở cánh cửa này ra, nhìn thấy Hạ Ngôn liền lộ ra vẻ mừng rỡ vội vàng mời Hạ Ngôn vào phòng.
"Tử Hân, mới vừa tồi ta thấy muội cùng tên hộ vệ giao thủ, thân pháp mặc dù không tệ nhưng "Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm" vừa rồi muội thi triển ra mới được khoảng tám phần uy lực." Hạ Ngôn sau khi vào phòng cũng chưa có ngồi xuống mà xoay người nhìn Hạ Tử Hân thẳng thắn nói.
Hạ Tử Hân vẻ mặt có chút sửng sốt, sau đó liền nói: "Tám phần uy lực? Muội đối với kiếm pháp này đã vô cùng nhuần nhuyễn rồi, mà phụ thân cũng đã từng tự mình chỉ điểm cho muội. Muội cũng đã xem qua nhân cấp bí tịch "Bách biến thần kiếm", bất quá bởi vì còn chưa đả thông hoàn toàn một trăm lẻ tám kinh mạch võ đạo cho nên không thể luyện được nhân cấp bí tịch."
Nghe thấy lời Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân có chút kinh ngạc.
Hạ Ngôn lắc dầu cười nhẹ, khoát tay nói: "Muội không tin?"
"Tốt lắm đem kiếm của muội cho ta." Hạ Ngôn vươn tay về phía Hạ Tử Hân nói.
Hạ Tử Hân trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn đem bội kiếm của mình đưa cho Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn nắm chặt chuôi kiếm, đêm bội kiếm rút ra. Trong phòng hàn quang chợt lóe, một đoạn kiếm ngân vang vọng khắp phòng. "Ông.!"
Ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, Hạ Ngôn thân thể theo mũi kiếm hướng người lao sang bên trái, đột nhiên bước về phía trước một bước, bội kiếm như ánh chớp trên bầu trời đánh ra loang loáng.
"Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm" mặc dù không phải nhất lưu bí tịch nhưng cũng đã gần đạt đến nhân cấp bí tịch. Nếu có thể đem uy lực kiếm pháp này hoàn toàn phát huy, muội đối với việc thông qua khảo hạch học viện Tử Diệp hy vọng tăng lên rất nhiều." Hạ Ngôn vừa nói chuyện, bội kiếm trong tay vẫn thi triển ra từng bóng kiếm dày đặc.
Hạ Tử Hân đôi mắt đẹp trợn tròn, chăm chú nhìn Hạ Ngôn thi triển kiếm kỹ.
Không sai, đúng là kiếm kỹ nàng quen thuộc vạn phần "Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm!"
" Hạ Ngôn, huynh từ khi nào học được "Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm" vậy?" Hạ Tử Hân trong lòng ngạc nhiên, khẽ nhăn mày, ánh mắt không lại không ngừng nhìn chằm chằm bóng kiếm.
Hạ Ngôn đã tận lực giảm bớt tốc độ kiếm kỹ, cho nên Hạ Tử Hân mới có thể thấy rõ được.
Một lát sau, Hạ Ngôn đã thi triển xong toàn bộ kiếm kỹ. Rồi đột nhiên thu thế, tay vung về phía trước tung bội kiếm lên không trung, thanh bội kiếm liền chuẩn xác chui thẳng vào vỏ kiếm.
Sau khi xem Hạ Ngôn thi triển xong bộ kiếm kỹ, Hạ Tử Hân trong lòng dậy sóng.
"Rõ ràng cùng là một bộ kiếm kỹ, vì sao khi Hạ Ngôn thi triển ra lại có thể tự nhiên như nước chảy mây trôi được?" Hạ Tử Hân hai mắt chớp động, ánh mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
"Thế nào.? Ta nói không sai chứ? Ta thi triển kiếm pháp này so khi muội thi triển uy lực lớn hơn không ít phải không?" Hạ Ngôn khẽ cười nói.
Kỳ thật, Hạ Ngôn có thể đem "Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm" này giản hóa đi, nhưng mục đích của hắn là muốn dạy Hạ Tử Hân, nhưng Hạ Tử Hân không thể trong thời gian ngắn làm quen với kiếm kỹ đã được giản hóa, cho nên Hạ Ngôn không có cách nào khác hơn là đem nguyên bộ kiếm kỹ này thi triển một lần.
Hạ Tử Hân hít sau vào một hơi không thể kiên nhẫn hơn liền hỏi:" Hạ Ngôn, huynh sao có thể làm được như vậy? Vì sao? Huynh thi triển kiếm kỹ không có bất cứ một sự đứt quãng nào?"
Hạ Ngôn sắc mặt ngưng trọng trầm giọng nói:" Tử Hân, bất cứ kiếm kỹ nào, muốn thi triển ra tới uy lực mạnh nhất, đều phải dụng tâm mới được. Cho dù là giao thủ với bất kỳ một ai cũng không khác so với trong lúc diễn luyện. đều phải thực sự để tâm vào. Bây giờ ta sẽ chậm rãi thi triển lại bộ kiếm kỹ này muội phải thật chú ý, nhớ kỹ dụng tâm cảm nhận. "
Ngày một thánh chín!
Hôm nay học viện Tử Diệp chính thức khảo hạch, sáng sớm khi trời còn đang nhá nhem, trong tửu lâu đã ồn ã tiếng người. Hôm nay đối với tất cả những người tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp là một ngày hết sức quan trọng.
Thông qua khảo hạch của học viện Tử Diệp chẳng khác nào một bước lên trời. Nếu không qua được, chỉ có thể buồn bã trở về. Trong ngày hôm đó nếu không được giám khảo nhìn chúng thì chỉ có thể buồn bã rời đi.
Chỉ còn lại một bộ phận rất nhỏ có thể tiến vào học viện Tử Diệp học tập tu luyện!
Đám người Lưu Khải cũng vô cùng hưng phấn, sớm đã tới phòng thúc dục hắn nhanh chóng tới tới nơi sắp sửa tiến hành khảo hạch.
Thấy tâm tình tất cả mọi người rất kích động, Hạ Ngôn lắc đầu nhè nhẹ cười cười.
"Nếu không có gì bất ngờ tham gia khảo hạch cũng chỉ có hai hình thức đó là nội lực và vũ kỹ. Đến lúc đó mọi người không được khinh xuất a!" Hạ Ngôn ngồi bên bàn nói với mọi người.
" Ha ha, Hạ Ngôn ca cứ yên tâm đi!"
"Mọi người đều dậy thật sớm!"
Hạ Tử Hân thân thể nhẹ nhàng khoan khoai từ ngoài cửa tiến vào.
Hai ngày vừa qua Hạ Ngôn đem những khiếm khuyết trong kiếm kỹ của nàng đều giảng giải qua một lần, bây giờ kiếm kỹ của nàng có tiến bộ đáng kể, gần như có thể phát ra toàn bộ uy lực của bộ kiếm kỹ.
"Uh, mọi người đều đã tập trung đầy đủ, trước tiên chúng ta đi ăn cơm rồi cùng nhau xuất phát đi học viện Tử Diệp!" Hạ Ngôn đứng lên, hôm nay hắn mặc bộ quần áo do tự tay Tiểu Thanh may cho.
Thật ra, trong lòng Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng, mặc dù hắn không lo lắng về thực lực của bản thân, nhưng dù sao hắn cũng không có danh ngạch khảo hạch, nếu học viện Tử Diệp Tử Diệp thực sự không cho hắn tham gia khảo hạch, vậy thì cũng chẳng có cách nào.
Cho dù thực lực mạnh mẽ nhưng người ta không cho mình cơ hội thì cũng vô dụng.
Bất quá, Hạ Ngôn cũng không quá coi trọng việc này, cho dù cuối cùng không thể tiến vào học viện Tử Diệp, Hạ Ngôn cũng tin tưởng có thể tìm được phương pháp khác để tiến hành tu luyện. Về phần bí tịch đành phải chậm rãi tìm kiếm. Tại đấu giá hội của Tử Diệp thành, khẳng định sẽ xuất hiện một số bí tịch cao cấp.
Sau khi dùng bữa xong, sáu người còn có thổ cẩu rời khỏi Như Ý lâu hướng về học viện Tử Diệp đi tới.
Trên đường phố, từ các tửu lâu cũng có một số tu luyện giả trẻ tuổi đi ra. Có thể thấy được bọn họ đều tới để tham gia khảo hạch lần này.
Có thể đạt được danh ngạch khảo hạch của học viện Tử Diệp đều là những tu luyện giả nổi bật.
Ví dụ như Ngọc Thuỷ thành, Ngọc Thủy thành là một quận thành trong thành có hơn mười thành trấn, cuối cùng cũng chỉ có hai mươi người có thể đạt được danh ngạch khảo hạch. Có thể thấy được những người có thể đạt được danh ngạch đều là những tu luyện giả trẻ tuổi có thiên phú trác tuyệt.
Rất nhanh mọi người đã tiến tới trước đại môn học viện Tử Diệp.
"Thật lớn!" Hạ Tử Hân không nhịn được kinh ngạc nói. Hôm qua nàng cùng đám người Lưu Khải cũng đã ghé qua học viện Tử Diệp một lần.
Học viện Tử Diệp này, nhìn sang bên hai bên đại môn không thể nhìn thấy điểm cuối, mà nhìn vào bên trong cũng chỉ thấy một số cây đại thụ cao lớn, mơ hồ thấy một chút kiến trúc cổ kính trong đó.
"Giữa học viện Tử Diệp có một ngọn núi. Ha ha, ta nghe phụ thân nói, ngọn núi này có một số dã thú sinh sống. Khi học viện Tử Diệp rèn luyện kinh nghiệm thực tế chiến đấu, sẽ cho học viên tiến lên núi. " Lưu Khải nhìn vào phía trong cánh cửa học viện cười nói.
Lúc này trước cửa học viện đã tập trung rất đông người. Không ít tu luyện giả trẻ tuổi có cha mẹ đi theo.
Đương nhiên trưởng bối của bọn họ cũng tới, phần lớn đều là tu luyện giả của Tử Diệp thành.
Tại Tử Diệp thành có khoảng bảy trăm cái danh ngạch khảo hạch. Trong đó riêng Tử Diệp thành độc chiếm một trăm cái danh ngạch. Còn lại hơn hai mươi quận thành có sáu trăm cái danh ngạch.
"Tiểu Bảo cố lên, nhất định phải thông qua khảo hạch!" Một trung niên nhân cười nói với con mình.
" Phụ thân, con chắc chắn sẽ thành công." Thiếu niên tên Tiểu Bảo, trong tay cầm thanh trường kiếm, khuôn mặt kiên nghị nói.
" Ha ha, Uhm, ta tin tưởng con trai ta có thể thành công! Tiểu Bảo, ta sẽ xem con khảo hạch!" Trung niên nhân vui vẻ gật đầu, ánh mắt chuyển hướng nhìn sang mọi người xung quanh.
Xung quang bọn họ cũng có rất nhiều người cũng đang trong tình trạng như bọn họ.
Có rất nhiều thanh niên đến cùng cha mẹ của họ. Cũng đầy kỳ vọng dặn dò con cái mình. Bọn họ đều cho rằng con mình là ưu tú nhất. Nhất định là có thể thông qua khảo hạch của học viện Tử Diệp.
Tới tham gia khảo hạch phần lớn là những người mười bốn mười lăm tuổi. Học viện Tử Diệp hạn chế độ tuổi tham gia khảo hạch từ mười lăm tuổi trở xuống. Nếu quá tuổi sẽ không thể tham gia khảo hạch.
Nếu có thể thông qua khảo hạch trở thành đệ tử của học viện Tử Diệp, như vậy xem như đã có thể thấy rõ tương lai của con cái bọn họ. Những đệ tử tốt nghiệp học viện Tử Diệp ít nhất ở Thánh đường của quận thành cũng dành được một chút danh vị nào đó.
Một số đệ tử có thành tích tốt sau khi tốt nghiệp thậm chí có thể tiến vào Thánh điện của Tử Diệp thành.
Thánh điện Tử Diệp thành trong mắt người bình thường chính là cao cao tại thượng không thể bất kính. Một chấp sự trong Thánh điện cũng có thể trở thành một Thánh đường Đường chủ của một quận thành. Có thể tiến vào Thánh điện quyền lợi lớn nhất đó là bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Thánh điện gặp Thánh hoàng!
Thánh hoàng, đối với trong lòng vô số người trên đại lục này như là một vị thần! Bách chiến bách thắng!
Trên Long Chi đại lục thánh hoàng là một thủ lĩnh tinh thần!
Bọn người Hạ Ngôn bị vây kín trong đám đông dày đặc, bọn họ đều chờ đợi đại môn của học viện mở ra. Lúc này trước đại môn của học viện có khoảng hơn hai nghìn người tới tham gia khảo hạch. Trước đại môn của học viện có mấy tên hộ vệ thực lực không tầm thường, đang duy trì trật tự, không cho các tu luyện giả từ bên ngoài tiến quá gần vào đại môn.
Bây giờ còn chưa tới thời gian bắt đầu khảo hạch!
"Nhìn kìa, tên Trương Phong!" Hạ Lưu thấy Trương Phong với vẻ mặt âm lãnh từ xa đang tiến tới, liêng thấp giọng nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn xoay người chuyển ánh mắt nhìn tới, quả nhiên là Trương Phong và Tử Hồng, còn có vài tên hộ vệ đi xung quanh đang tiến tới.
"Tên hỗn đản này, nếu còn không thành thật, ta sẽ cẩn thận giáo huấn hắn một phen!" Lưu Khải ánh mắt ngưng trọng, thanh âm tàn nhẫn nói.
" Không nên gây chuyện, ở đây là học viện Tử Diệp, vạn nhất bị hủy bỏ danh ngạch vậy thì mất nhiều hơn được. " Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Lưu Khải một cái thấp giọng nói.
"Oh, kia chẳng phải tên Hạ Ngôn sao?" Trương Phong tới gần chỗ bọn người Hạ Ngôn, giả bộ như bất ngờ thấy Hạ Ngôn kinh ngạc nói:" Hạ Ngôn, ngươi cũng tới nơi này? Hay là tới để cổ vũ như bọn họ sao?"
Chỉ vào một tiểu hài tử đến cùng mẹ và trưởng bối ở bên cạnh, Trương Phong mở miệng châm chọc nói.
Hạ Ngôn lắc đầu cười rồi đột nhiên nói;"Không phải, ta tới là để tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp!"