LÒNG EM NHƯ CÁT BỤI

Nhìn thấy hai cha con bon họ mặc cùng một mẫu quần áo, đặc trợ Lý vẫn có cái gì không hiểu rõ đấy, chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy tổng giám đốc ăn mặc như vậy, nhìn thế nào cũng cảm thấy rất là nực cười.

"Ngươi đừng tưởng rằng bộ dạng nén cười ngươi là tôi không nhìn thấy sao, cũng được, ngày mai ngươi liền đến Tân Cương làm báo cáo."

"Tổng giám đốc, tôi phát hiện tôi còn có chuyện quan trọng phải đi xử lý, tài xế đã ở phía dưới chờ ngài, vậy tôi liền đi bận việc của tôi trước đây." Đặc trợ Lý nói xong lập tức đi ra khỏi phòng, tuy rằng hắn rất muốn nhìn thấy cảnh tượng mà tổng giám đốc theo đuổi phu nhân, nhưng hắn càng không muốn đến Tân Cương.

Cố Hi nhìn thấy cha mặc cùng một mẫu quần áo với mình, chỉ vào quần áo của mình: "Cái của con, là mẹ mua đấy."

Cố Cảnh Thiên bị lời nói của con mình đâm vào lòng rồi, "Cố Hi, con đã có mẹ liền quên tôi cha này đối xử với con tốt đến cợ nào rồi sao?"

Cố Hi ngước cổ nhìn hắn một mắt, "Con mặc đáng yêu hơn cha!"

Cố Cảnh Thiên cũng không muốn nói cái gì nữa rồi, tên tiểu tử thối này ở chung với mẹ trong thời gian lâu như vậy cũng không nói cho hắn biết, năm đó nếu như là một đứa con gái như áo bông nhỏ thì tốt rồi.

Nhưng mà chờ hắn theo đuổi lại được Thanh Hòa, hắn nhất định phải sinh thêm một đứa con gái, cho Hi Hi hoàn toàn bị thất sủng.

Nếu có người ngoài biết được Cố tổng từ xưa đến nay đều bá đạo lạnh lùng nhưng trong lòng lại ngây thơ như vậy, hủy nhân vật thiết kế như vậy, e rằng ngay cả răng cửa cũng sẽ bị cười đến rớt.

Khi bọn họ đến chỗ ở mà Thanh Hòa hiện đang ở, trong lòng của Cố Cảnh Thiên vô cùng hồi hộp, khi nghĩ tới hắn và người mà hắn yêu nhất trong đời này chỉ cách có một bức tường, hắn liền cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Cố Hi không biết hắn còn muốn lề mà lề mề bao lâu, liền bấm chuông ở trên cửa.

Thiệu Thanh Hòa nghe thấy được tiếng chuông lập tức đến trong sân mở cửa, trong mắt chỉ có Cố Hi, tựa như nhìn không thấy sự tồn tại của Cố Cảnh Thiên, ẫm Hi Hi lên, liền thừa lúc Cố Cảnh Thiên chưa có lấy lại tinh thần, đóng cửa lại.

Thiệu Thanh Hòa cách một cánh cửa mà nói: "Cố tổng, cám ơn ngài đưa Hi Hi tới đây, mời ngài về đi!"

Nói xong liền ôm Hi Hi đi vào cửa phòng, cô đã chuẩn bị bữa sáng rất nhiều và phong phú, cô một lòng chỉ nghĩ đến muốn đem nhiều năm qua mà cô thiếu nợ với Hi Hi đều bù trở về, đối với Cố Cảnh Thiên người này, có là có thể tránh liền tránh, dù sao cô sắp phải kết hôn rồi, sắp phải hạnh phúc rồi, cô không muốn hắn phá hoại mọi thứ mà cô bây giờ đang sở hữu.

Cố Cảnh Thiên đứng ở bên liên tục không ngừng bấm chuông, hắn hận không thể đem cửa cho đập mất, nhưng hắn không dám, hắn bây giờ ở trước mặt của Thanh Hòa chỉ có điểm âm, nếu quả thật làm như vậy, hắn sợ ép bức cô ấy quá mức rồi, cô ấy lại chạy đến một nơi khác trốn tránh hắn, không bao giờ cho hắn tìm được cô ấy nữa.

Cố Cảnh Thiên đột nhiên nghĩ đến được cái gì, lấy điện thoại di động ra vào Baidu, hắn nhập vào ' Làm sao theo đuổi lại vợ của mình ' .

Bởi vì hắn đưa ra số tiền của giải thưởng rất cao, rất nhanh liền bị đẩy thành một thiếp hấp dẫn, Cố Cảnh Thiên đem hiện trạng của mình gõ vào.

Trong đó có người kêu hắn điên cuồng hét to ở trước cửa, liên tục tỏ tình, làm cảm động nội tâm của cô ấy.

Tuy rằng Cố Cảnh Thiên cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng đều nói một cây làm chẳng nên non ba cây chụm lại nên hòn núi cao, nhiều người như vậy đều nói được, vậy nhất định là được đấy!

Cố Cảnh Thiên gân cổ họng của mình mà nói, "Thiệu Thanh Hòa, anh yêu em, Thiệu Thanh Hòa, anh yêu em "

Giọng của Cố Cảnh Thiên sắp phải bị khàn rồi, nhưng vẫn ở đó điên cuồng mà hét, người qua đường cũng tò mò nhìn hắn, có người còn lấy điện thoại ra quay chụp.

Cố Cảnh Thiên giống như không có nhìn thấy vậy, liên tực mà ở đó lặp lại câu nói kia, hắn cảm thấy cổ họng của mình cũng khô đến mức như bốc khói rồi.

Lúc này Thiệu Thanh Hòa đến mở cửa, trong lòng của Cố Cảnh Thiên vui vẻ một cái, nhếch rồi nhếch khóe miệng.

Bình luận

Truyện đang đọc