LƯU HƯƠNG


Tôn Lăng ngồi trước máy tính tỉ mỉ sửa lại tình huống của hai ngày nay.
Hai ngày trước đó cũng là ngày thứ 5 hắn trở lại sau kì nghỉ phép, tiếp theo hắn nhìn đến điện thoại, từ trong đó tự mình nhận xét mọi thứ đều tốt đẹp, nghe trong âm thanh cũng vô cùng vui vẻ.
Nhất thời hắn biểu lộ cảm xúc, cắt nối biên tập MV cho tốt, sau đó đăng lên weibo.
Cũng bởi vì cuối cùng việc này cũng được giải quyết hoàn hảo, hắn còn cảm khái vô cùng, cho nên sau khi nhận được sự đồng ý của Dịch Bạch Đường, hắn đã trực tiếp ngựa không dừng vó cho phát lên mạng internet toàn bộ nội dung câu chuyện...
Bản thân hắn cũng cảm thấy mình không phải đang tuyên truyền điều gì, cho nên không nói chuyện với ai, chỉ trực tiếp phát lên weibo thôi.
Có điều, đại V cũng là người có tiếng, một cái video lại được một người có chút danh tiếng trên weibo phát đi, một đại V khác vừa nhìn thấy tên này vì tuyên truyền mà còn tự mình lấy kết cục để phát đại chiêu, nhìn lại nội dung vẫn có vài quần chúng trụ cột cho nên lại tiếp tục hi hi ha ha chuyển tiếp, chỉ trong vòng một buổi tối, con số chuyển tiếp của các blog đã lên đến hàng vạn.
Mà ngày đó, giáo sư trong trường cũng vừa lúc lôi Tôn Lăng đi làm lao công, hết cả một ngày, Tôn Lăng vội đến xoay mòng mòng, căn bản không có thời gian lướt weibo để xem bình luận, cho nên lại càng không phát hiện ra, đến tận đêm, một trong số đại V thật sự đã cung cấp phương thức làm ra thành phẩm, đăng lên mạng, hơn nữa, hai giờ sau đó còn đăng thêm một tin: "Buổi tối làm món này cho bạn gái, vốn là lễ vật chia tay, kết quả lại biến thành công cụ để làm lành...!Cảm ơn bánh bơ trứng gà gà ma thuật 【khoe khoang】 "
Cũng đúng vào lúc này, lượt chia sẻ bỗng nhiên tăng mạnh!
Sau khi đại V đăng bài lại có một số fans dùng công thức đó để làm ra đồ ăn, cũng không có ít trường hợp sau khi làm xong quay lại phản hồi, cũng có người thật lòng cảm ơn, nói nhờ có bánh bơ trứng gà mà mình cùng với bạn trai/bạn gái đã làm lành trở lại, còn nói cái gì mà nhờ món ăn này mà mình còn nhặt được tiền hay gặp vận đào hoa, những người lý trí còn có thể đưa ra một vài ý kiến nói nó cũng không có nhiều tác dụng như vậy, có điều hương vị của món ăn này cũng không tệ, có thể duy trì...!Đương nhiên là cuối cùng, bên trong một đám chia sẻ cũng vẫn sẽ có người để ý đến câu chuyện xưa kia, tuyệt đối tán dương người được coi là một người đàn ông tốt, xứng đáng được lấy làm chồng! Đương nhiên là nếu như cuối cùng có thể ôm được người đẹp về thì lại càng tốt hơn!
Tôn Lăng: "..."
Sự tình phát triển đến như vậy, hắn cảm thấy hơi phức tạp.
Hắn nhìn weibo trầm tư một lúc, lại liếc sang đề tài nóng hổi bên phải, quả nhiên là nhìn thấy đề tài "bánh bơ trứng gà ma thuật tình yêu và may mắn."
Lòng hắn hơi mệt mỏi, còn có phần chột dạ, có hơi không dám tưởng tượng, nếu như Dịch Bạch Đường biết được những chuyện phát sinh trên weibo thì sẽ thế nào...
Nói chung, hẳn là Dịch Bạch Đường chưa biết!
Dù sao thì trước đó hắn cũng đã quan sát qua, điện thoại di động của Dịch Bạch Đường vẫn là loại dùng từ n năm trước rồi, chính là cái loại có chín phím ấn ấy!
Cho nên Tôn Lăng suy nghĩ một lúc lâu, vẫn quyết định lặng lẽ nói ra địa chỉ chính xác của người mà mọi người đang khen ngợi.
Sau đó đăng xuất, tiếp tục sự nghiệp học tập.
Điện thoại di động của Dịch Bạch Đường có chín phím ấn, nhưng điện thoại của Thương Hoài Nghiên không có.
Tuy rằng điều y để ý cùng với Tôn Lăng để ý trên weibo không giống nhau, nhưng nếu như đề tài lại đột nhiên Hot...!Vậy Thương Hoài Nghiên vẫn sẽ phát hiện ra...
Y nhìn chằm chằm vào tiêu đề một lúc lâu, cảm thấy hơi quen thuộc.
Vì vậy mở ra xem một cái, trong nháy mắt lập tức tỉnh ngộ, cái này không phải là bánh bơ trứng gà mà Dịch Bạch Đường làm sao?
Vì sao lại trở thành "bánh bơ trứng gà ma thuật tình yêu và may mắn"...!Tên này thoạt nhìn có hơi buồn cười nha!
Thắt chặt cà vạt, lúc nhìn đến tiêu đề trên điện thoại di động, Thương Hoài Nghiên đang ăn sáng, không hiểu vì sao lại cười một lúc thật lâu.

Đầu bếp cùng với trợ lý ở bên cạnh Thương Hoài Nghiên nhìn y một cái, trong lòng dần dần dâng lên một loại cảm giác mê ly.
#Bắt đầu từ khi nào mà ông chủ của mình lại càng ngày càng kì lạ#
#Lần trước lại còn cố ý cho tất cả mọi người nghỉ hè#
#Không biết đang định làm gì#
#Nghe đâu là ngày thứ hai Phỉ Dung đã phát hiện dấu vết có hai người cùng ngủ trên giường của phòng ngủ chính.#
#Khí chất tinh anh cũng không thấy đâu!#
#Chỉ cảm thấy độ ngốc nghếch ngày càng tăng!#
#Thật giống như mỗi ngày đều vui vẻ mà không hiểu vì sao!#
#Chỉ số thông minh giảm dần do rơi vào bể tình à?#
# Đúng là người trẻ tuổi mà~#
Thương Hoài Nghiên cũng không chú ý đến ánh mắt quỷ dị của những người chung quanh, y nhìn đề tài trên weibo một lúc lâu mới nhớ đến bản thân mình dùng di động là muốn xử lý công việc, nhưng vào lúc này, công việc cũng không nằm trong đầu y, y nhìn chằm chằm vào weibo nói chắc như đinh đóng cột: "Tự mình làm bánh bơ trứng gà, cũng cùng người mình thích cùng ăn thì phải nhận được tình cảm trong đó mới được coi là thành công."
Y...!Đột nhiên có ý nghĩ muốn đích thân mình thử một lần.
Quá trình xử lý cũng không có cách nào diễn tả nhiều, nói chung là khi Thương Hoài Nghiên dưới sự hướng dẫn từ đầu bếp của mình, cuối cùng cũng coi như tự mình hoàn thành được một phần bánh bơ trứng gà ma thuật, đồng thời, khi đi đến Có Tiệm Cơm cũng vừa tầm đến thời gian ăn bữa trưa của một ngày.
Cách cửa hàng không xa y đã có thể nhìn thấy Dịch Bạch Đường phía sau cửa kính đang dựa người lên trên quầy bar, hơi nghiêng đầu, tuy rằng vì khoảng cách hơi xa nên không nhìn được biểu tình, nhưng y cũng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được bộ dáng của đối phương, bởi vì chỉ trong một thời gian vô cùng ngắn ngủi đã có ba nhóm người vừa tiến vào trong cửa hàng đã lại rời đi.
Chẳng lẽ là do đang nói đến bánh bơ trứng gà?
Thương Hoài Nghiên cầm hộp gỗ được điêu khắc hoa tinh xảo trong tay một đường đi về phía trước, bên ngoài trông có vẻ trấn định nhưng nội tâm lại bắt đầu khẩn trương, có hơi không dám tưởng tượng nếu như Dịch Bạch Đường biết được hàm ý của bánh bơ trứng gà này, vậy y có nên đưa ra hay là không nên đưa ra đây!
Nếu như lấy ra rồi, không phải tâm của Tư Mã Chiêu cũng đều bị người qua đường đoán được hay sao?
Còn nếu như không đưa ra, vậy lại có hơi không cam lòng, bởi vì chỉ có mỗi cái vật nho nhỏ này đã tiêu mất một buổi sáng hoàn chỉnh của y rồi!
Mãi đến tận khi đến trước quán cơm nhỏ, y vẫn không chưa nghĩ ra được mình nên làm như thế nào mới tốt, cách một tấm cửa kính, y cùng Dịch Bạch Đường đối diện nhìn nhau.
Trong tay của y cầm theo chiếc hộp, trong tay Dịch Bạch Đường cũng cầm một tấm biển gỗ có dây thừng.
Ánh mắt Thường Hoài Nghiên vội vã nhìn lên gương mặt của Dịch Bạch Đường, quả nhiên là lạnh như băng; hắn lại tiếp tục nhìn lên tấm biển bằng gỗ, trên đó viết dòng chữ "Thứ cho không tiếp khách."
Sau một giây, cửa kính được mở ra, ngăn cách trong suốt biến mất, Dịch Bạch Đường đã đứng cách y mấy bậc cầu thang, anh mắt hơi buông: "Anh đã đến rồi."
Giọng nói vô cùng đương nhiên.

Có lẽ Dịch Bạch Đường không hoàn toàn nghe được tên đầy đủ của bánh bơ trứng gà?
Trong lòng Thương Hoài Nghiên đầy mong chờ vào sự may mắn, cho nên y ừ một tiếng, vừa nói vừa đưa đến chiếc hộp trong tay, mang theo vài phần chột dạ mà chỉ có bản thân mới cảm nhận được, nói: "Tôi mang đến một chút đồ ăn..."
Dịch Bạch Đường dẫn Thương Hoài Nghiên vào bên trong tiệm cơm nhỏ.
Những kẻ đáng ghét đã đi rồi, người đến là một người khả ái, trong nội tâm Dịch Bạch Đường mây vần gió vũ, hắn cẩn thận gật đầu, nhận lấy hộp nhỏ trong tay Thương Hoài Nghiên, thật lòng nói một câu cảm ơn, sau đó mở chiếc hộp xinh đẹp kia ra.
Ba viên bánh bơ trứng gà mềm mại đặt trên khay sứ trắng trong hộp.
Dịch Bạch Đường liếc mắt một cái đã nhìn thấy bánh bơ trứng gà quen thuộc, cứ như vậy...!rơi vào trạng thái trầm mặc.
Bánh bơ trứng gà ma thuật tình yêu và may mắn
Một buổi sáng có nhiều người đến đây chỉ rõ tên muốn món đồ ăn này, hắn cũng có thể đọc thuộc lòng cái tên gượng ép này luôn rồi!
Hiện tại hắn lại nhìn Hoài Nghiên đặc biệt làm một phần món ăn này từ nhà mang đến đưa cho hắn...
Dường như hắn hiểu được điều gì đó.
Ánh mắt Dịch Bạch Đường nhìn bánh bơ trứng gà trước mặt có hơi vi diệu.
Thương Hoài Nghiên đợi mãi không thấy Dịch Bạch Đường nói gì, bất tri bất giác lại cảm thấy thấp thỏm.
Y quyết định sẽ giải thích một chút, miễn cho không cẩn thận tiến triển quá nhanh lại dọa người chạy mất!
Thế nhưng nếu muốn giải thích, vậy phải giải thích thế nào đây!
Lúc y tràn đầy phấn khởi làm ra phần bánh bơ trứng gà này cũng chỉ muốn cùng Dịch Bạch Đường thưởng thức, hoàn toàn không tính đến việc giải thích lý do!
Thương Hoài Nghiên bình tĩnh suy nghĩ nửa ngày, linh quang lóe lên, cơ trí tiên phát chế nhân: "Tôi nghĩ đi nghĩ lại một lúc lâu, vẫn cảm thấy món ăn cậu làm quả thật hương vị không có gì để chê trách cả, cho nên tôi tự mình thử làm ở nhà, chính là tuân thủ nghiêm ngặt cách chế biến mà cậu làm ra, cậu có muốn nếm thử không?" Y nhe răng cười, "Để xem phần tôi làm với cậu làm có gì khác nhau hay không?"
Y cảm thấy câu trả lời của mình rất tốt, có thể được 100 điểm!
Coi như Dịch Bạch Đường có biết đến bánh bơ trứng gà, cũng khẳng định không biết đến bánh bơ trứng gà ma thuật!
Ma thuật tình yêu hay là những gì khác, bánh bơ trứng gà may mắn gì gì đó, y thật sự không biết tí nào, y là một ông chủ lớn bận rộn, làm gì có thời gian để xem tin tức trên weibo chứ?
"..." Dịch Bạch Đường.
Hắn cấp cho việc Thương Hoài Nghiên cố gắng cưỡng ép nói sang chuyện khác cho -100 điểm!
Sau đó hắn phát hiện bản thân mình cũng không hiểu rõ cho lắm.

Đối phương rõ ràng là biết bánh bơ trứng gà có thay đổi mới, cho nên mới làm rồi mang đến, nhưng tại sao y lại cần nói câu phủ nhận bản thân không biết chuyện này?
Giả như y làm bánh bơ trứng gà là bởi vì yêu thích hắn, vậy phủ nhận hàm nghĩa của bánh bơ trứng gà là bởi vì không thích hắn sao?
Đến tột cùng là vì sao chỉ trong một thời gian ngắn lại có thể làm ra hai loại hành vi trái ngược nhau như vậy!
Quá khả nghi rồi!
Qủa thực là không hiểu nổi logic hành vi của đối phương!
Đến tột cùng là mình có muốn nghĩ trăm phương ngàn kế để thâm nhập tìm hiểu rõ ý nghĩ của đối phương, sau đó sẽ vạch trần gia hỏa không chân thành, không thành thật này hay không?
Thương Hoài Nghiên: "Cho nên...", lần thứ hai y lên tiếng, "Cậu ăn thử đồ ăn tôi làm?"
Dịch Bạch Đường mặt không đổi sắc liếc nhìn Thương Hoài Nghiên, lấy một chiếc từ trong hộp ra nếm.
Vỏ ngoài làm không tốt.
Thịt gà quá dai rồi.
Bắp ngô không đủ ngọt.
Bơ quả thực là ác mộng.
Thế nhưng...
Trong lúc bất tri bất giác, Dịch Bạch Đường cắn một cái.
Tuy rằng đúng là ăn không ngon, nhưng hương vị lại có phần đặc biệt, thật giống như không thể nói là không còn gì khác.
Điểm độc đáo này là gì?
Cảm giác vẫn có hơi đặc biệt quen thuộc...
Dịch Bạch Đường bất giác đưa đầu lưỡi ra liếm liếm vỏ bánh dính trên môi, rơi vào trầm tư.
Thương Hoài Nghiên cũng ăn điểm tâm nhỏ do mình làm ra.
Nhưng căn bản là y không nếm ra được hương vị trong miệng rốt cuộc là có mùi vị gì.
Tất cả lực chú ý của y đều đang đặt trên người Dịch Bạch Đường, nhìn thấy giữa đôi môi mỏng lóe lên sắc ửng đỏ rồi biến mất.
Trong thoáng chốc đó, Thương Hoài Nghiên giống như bị đầu độc vô cùng dễ dàng.
Y không nhịn được, giơ tay chạm vào đôi môi mỏng trước mặt, xúc cảm từ ngón tay truyền đến khiến cho Thương Hoài Nghiên cảm thấy đôi môi của đối phương giống hệt như trong cảm nhận của mình, trong lạnh giá mang theo nóng bỏng, đặc biệt khiến cho người ta có suy nghĩ muốn chiếm lấy làm của riêng mình.
Dịch Bạch Đường cảm nhận được sự đụng chạm trên môi mình.
Hắn dừng lại mấy giây, ánh mắt di chuyển từ đồ ăn chuyển lên trên mặt Thương Hoài Nghiên.
Hai người hai mắt nhìn nhau, còn chưa đợi một ai trong đó có phản ứng gì thì có âm thanh từ trên quầy đột nhiên vang lên!
"Xin chào, bạn có một đơn hàng đặc biệt, mong hãy nhận đúng lúc!"

Dịch Bạch Đường và Thương Hoài Nghiên đồng thời sợ hết hồn.
Khác nhau là, Dịch Bạch Đường chỉ để tay xuống khỏi đồ ăn, còn Thương Hoài Nghiên lại trực tiếp chột dạ xoay người, do tốc độ xoay người quá nhanh cho nên nửa người cũng bị nghiêng đi.
Lúc này, Dịch Bạch Đường lại đột nhiên nảy ra một chủ ý vô cùng tuyệt vời.
Đối phương vừa mới xoa nắn môi mình, mà trong giấc mơ tối qua của mình, mình lại đang cảm thấy đau đầu vì sao miệng của đối phương lại có nhiều hương vị thần kì như vậy.
Trong mắt hắn tinh quang lóe lên, bất động thanh sắc, không có dấu hiệu báo trước, cứ như vậy đưa tay ra kéo lấy Thương Hoài Nghiên.
Ha ha, kĩ năng xoay đáy nồi 360 độ này từ lúc bảy tuổi mình cũng đã học xong ~ lực đạo từ hai hướng khác nhau giao nhau ở đây.
Thương Hoài Nghiên lảo đảo, trọng tâm của cơ thể thay đổi lung lay qua lại, cuối cùng vẫn thuận theo, đổ người về hướng có phần lực tác động lớn hơn.
Y ngã về phía Dịch Bạch Đường.
Dịch Bạch Đường bình thản ung dung giang hai tay ra, ôm đầy cõi lòng, hai đôi môi dùng một góc độ hoàn mỹ chạm vào nhau.
Vừa rồi Hoài Nghiên đột nhiên sờ lên miệng mình, cho nên hiện tại mình hôn môi y.
Ừm, không ai bị thiệt thòi cả.
Tuy rằng để có thể làm được việc này thì độ khó cũng hơi cao.
Có điều, nếu như đã quyết định như vậy, vậy thì tất nhiên mọi thứ cũng đều hợp lý cả mà.
Dịch Bạch Đường thầm nghĩ.
Đón lấy, nơi đôi môi đụng chạm lập tức truyền cảm giác nhận được đến thần kinh trung ương, Dịch Bạch Đường tỉ mỉ lĩnh hội, chậm một chút mới phát hiện ra đôi môi của Thương Hoài Nghiên có hương vị giống như lần đầu mình nếm trải ở giấc mơ kia, thần kỳ như thế!
Cho nên, có hơi...!Không muốn buông ra?
Trong thời gian ngắn, hai người cũng không hề nhúc nhích, không tiến thêm một bước nhưng cũng không tách nhau ra.
Cũng vào lúc này lại có giọng trẻ con truyền đến từ phía quầy hàng: "Xin chào, bạn có một đơn hàng đặc biệt, mong xử lý đúng lúc!"
"Xin chào, bạn có một đơn hàng đặc biệt, mong xử lý đúng lúc!"
Đến khi âm thanh vô cùng đáng yêu kia vang lên lần thứ tư, Dịch Bạch Đường không thể nhịn được nữa, đẩy Thương Hoài Nghiên ra, tiến vào quầy hàng, nhanh chóng rút phích cắm loa ra!
Sau đó, hắn lại chuyển hướng đến Thương Hoài Nghiên một lần nữa, sau khi ăn no căng diều thì lau miệng một cái, lại còn không quên dạy bảo: "Lần sau nhớ đứng cho vững, không thể tùy tiện xoay người."
Đụng vào tôi thì cũng thôi đi, đụng vào người khác là không thể được, biết chưa ~
Thương Hoài Nghiên: "..."
Trong lòng Thương Hoài Nghiên kích động đầy người.
Bánh bơ trứng gà ma thuật thật sự có tác dụng lớn như vậy?!
Làm quá ít rồi, thật hối hận quá đi!!!.


Bình luận

Truyện đang đọc