MA NGÂN



Có một điều mà trong lòng Nặc Lâm rất rõ ràng, một người có sức chiến đấu cường đại thì cũng chỉ là một cá nhân mà thôi, nhưng mà Tiêu Hoằng cường đại thì lại có thể thúc đẩy cả một đoàn đội bước lên con đường quật khởi.
Hai điều này thì cái nào quan trọng hơn, không cần nói cũng biết, mà trọng yếu hơn là, tuy thực lực cá nhân của Tiêu Hoằng cũng không quá tốt, nhưng hắn lại có sự chăm chỉ và dẻo dai mà người thường khó có thể địch nổi, điều này khiến cho hắn có thể không ngừng tiến bộ.
Bất kể thế nào, Nặc Lâm cũng không thể không thừa nhận, chiếc nỏ hợp kim Vi Mễ trong tay này quá mạnh mẽ.
Mà bên kia, ước chừng trải khoảng nửa tiếng, Tiêu Hoằng đã lại một lần nữa đi tới địa điểm tu luyện ngày hôm qua, sau đó khẩn cấp uống một ngụm máu Kim quan điêu, khoanh chân ngồi trên Hắc tinh sa, tiếp tục bắt đầu tiến hành huấn luyện điên cuồng.
Trải qua hai ngày huấn luyện như vậy, đối với loại huấn luyện điên cuồng đến gần như biến thái này, Tiêu Hoằng cũng hơi có chút thích ứng, đồng thời tìm được một ít bí quyết khi huấn luyện, điều này có thể tăng mạnh hiệu suất tu luyện, tận khả năng phát huy hiệu quả của máu Kim quan điêu đến mức lớn nhất.
Thúc đẩy Ngự lực vốn đã bị kích thích rất nhiều, đang cuồn cuộn không ngừng sinh ra các luồng Ngự lực mới.
Đảo mắt đã trôi qua hai giờ, Ngự lực trong cơ thể Tiêu Hoằng đã đạt tới 9060 cổ, hoàn toàn đạt tới trình độ Ngự Sư cấp ba, lại lần nữa bước về phía một cấp bậc mới, thực lực tăng lên một cách nhảy vọt!
Tuy nhiên, đối với điều này thì Tiêu Hoằng cũng không có quá nhiều bất ngờ, hắn chỉ hơi nhếch miệng, sau đó lại một lần nữa hết sức chuyên chú hoàn thành một giờ huấn luyện còn lại.
Vẫn chăm chỉ sử dụng Huyết Thí Huấn Luyện Pháp, điều động Ngự lực trong cơ thể, thúc đẩy Ngự lực không ngừng tăng lên.
Chỉ là sau khi đạt tới Ngự Sư cấp ba, Tiêu Hoằng đã rõ ràng có thể cảm nhận được, tác dụng của Hắc tinh sa đã bắt đầu yếu bớt, tuy máu Kim quan điêu vẫn đang phát huy công hiệu, nhưng bởi vì lúc này hắn đã biến thành Ngự Sư cấp ba, bởi vậy tốc độ tu luyện cũng bắt đầu chậm lại.
Dự tính đại khái tốc độ tăng lên cũng chỉ có thể đạt được 150 cổ trong ba giờ.
Nhưng dù vậy, không đến hai mươi ngày thì Tiêu Hoằng có thể tấn chức Ngự Sư cấp bốn, điều này vẫn không thành vấn đề.
Nhưng bản thân Tiêu Hoằng vẫn chưa ngừng lại ở tốc độ này, bởi vì hắn còn có Ma Văn châm chưa sử dụng, nếu phối hợp với Ma Văn châm thì tốc độ hẳn là phải tăng thêm một thành, mà trọng yếu hơn một chút là, lúc này Tiêu Hoằng đã có thể cảm nhận rõ ràng Ngự lực trong cơ thể đang trở nên dẻo dai hơn rất nhiều, bước đầu chịu được phụ tải do Ma Văn châm mang đến.
Huấn luyện xong ba giờ, Tiêu Hoằng lại lần nữa chậm rãi mở ra hai mắt, hắn cảm thấy Ngự lực trong cơ thể tràn đầy mà cường hãn, hơi đứng lên, Tiêu Hoằng không khỏi nắm chặt tay.
Theo Ngự lực trong cơ thể đề cao, Tiêu Hoằng cảm thấy bản thân mình càng trở nên mạnh mẽ hơn so với khi trước.
Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng cũng có thể rõ ràng nhìn thấy các binh sĩ Bối La trải qua huấn luyện ngày hôm qua, lúc này cũng xuất hiện, so với ngày hôm qua, hôm nay còn có càng nhiều hơn các binh sĩ mặc linh thú bì giáp thật dày, ước chừng có thêm hơn 20 người.
Mà những người này đều đang chuẩn bị rèn luyện Ngự lực, muốn trở thành Ngự Sư, đầu lĩnh của những người này vẫn là Nặc Lâm, trong tay hắn đang nắm chặt Ma Văn nỏ Vi Mễ mà Tiêu Hoằng vừa mới chế tác xong.

Không hề nghi ngờ, Ma Văn nỏ Vi Mễ khi so với thứ mà Nặc Lâm sử dụng khi trước, quả thực chính là hai cấp bậc khác nhau, hoàn toàn không thể so sánh với nhau được.
Mà một chiếc Ma Văn nỏ Vi Mễ này cũng làm cho Nặc Lâm yêu thích không nỡ buông tay, hắn vẫn thấp thỏm không biết Tiêu Hoằng có thu lại hay không.
Bởi vậy khi Nặc Lâm nhìn thấy Tiêu Hoằng, nét mặt hắn ít nhiều có một chút mất tự nhiên, trong mắt hiện lên vẻ vừa kính vừa sợ Tiêu Hoằng.
- Tiêu... Tiêu đại nhân!
Đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng, Nặc Lâm hơi cúi người, cung kính nói, trong lòng tắc thì không ngừng nói thầm, đừng thay Ma Văn nỏ Vi Mễ...! Đừng thay Ma Văn nỏ Vi Mễ…!
Chỉ là Nặc Lâm nói thầm hiển nhiên cũng không hiệu quả, nhìn thấy Nặc Lâm, Tiêu Hoằng liền nhìn ngay vào Ma Văn nỏ, nhẹ giọng hỏi:
- Nặc Lâm, Ma Văn nỏ Vi Mễ này, cảm giác như thế nào?
- Ách... Phi thường tốt!
Nặc Lâm nhẹ giọng đáp, sau đó tạm dừng một lát, lại do dự một chút, mới cực kỳ không cam lòng đưa Ma Văn nỏ Vi Mễ trong tay tới trước mặt Tiêu Hoằng, dù sao thứ này là do Tiêu Hoằng quyết định phân phối.
- Cảm giác dùng thuận tay là tốt rồi, chiếc Ma Văn nỏ Vi Mễ này thì ngươi giữ lại mà dùng đi, thuận tiện tìm trong Thích Khách Minh cho ta hai mươi người có tài bắn xuất sắc, có thời gian thì đưa danh sách cho ta.
Tiêu Hoằng vỗ vỗ vào Ma Văn nỏ Vi Mễ mà Nặc Lâm đưa tới, nhẹ giọng nói, sau đó liền khu động Lưu Văn rời đi.
Nghe thấy Tiêu Hoằng nói vậy, Nặc Lâm căn bản không chút từ chối nào, lập tức đeo Ma Văn nỏ lên sau lưng, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ giống như trút được gánh nặng vậy.
Giao Ma Văn nỏ Vi Mễ này ình sử dụng, hiển nhiên đây là kết quả tốt nhất mà Nặc Lâm có thể mơ tới. Mà kết quả này cũng khiến cho hảo cảm của Nặc Lâm đối với Tiêu Hoằng tăng lên một bước.
Sau đó hắn liền hết sức chuyên chú hướng dẫn gần 200 tên binh sĩ Bối La trước mắt tu luyện, đặc biệt chỉ đạo hơn 20 tên binh sĩ Ngự Giả cấp năm rèn luyện Ngự lực, đây cũng là điều duy nhất mà Nặc Lâm có thể làm để báo đáp lại cho Tiêu Hoằng.
Dựa theo tiến độ hiện tại, có Hắc tinh sa và máu Kim quan điêu hỗ trợ cùng nhau, dự tính nhiều nhất chỉ cần năm ngày thì tất cả binh sĩ Bối La đều ít nhất đạt tới cấp bậc Chuẩn Ngự Sư, mười ngày sau thì có thể đạt tới Ngự Sư cấp một.
Một khi toàn bộ 200 người này bước vào cấp bậc Ngự Sư, bằng sức chiến đấu và đủ loại ma luyện, chắc chắn sẽ ngưng kết ra một đội quân có sức chiến đấu đáng sợ, nhất là trước mắt bọn họ còn đang học tập tinh túy của một thích khách từ Đại trưởng giả.
Khi Tiêu Hoằng quay về tới Mặc Hoàng Thành, thời gian đã là 4 giờ chiều.
Ngay khi bước vào Mặc Hoàng Thành, hắn đã được thành viên Thích Khách Minh thông báo rằng Đại trưởng giả muốn gặp hắn.

Đối với phân phó của Đại trưởng giả, Tiêu Hoằng tự nhiên không dám chậm trễ, rất nhanh khu động Lưu Văn đi tới trưởng giả đại sảnh.
Một đường phong trần mệt mỏi, khi Tiêu Hoằng tiến vào đến trưởng giả đại sảnh thì đã nhìn thấy Đại trưởng giả đang ở đó, cũng không ngồi trên ghế chủ tọa, mà là ngồi tại một góc trong trưởng giả đại sảnh, đang sử dụng Ma Văn chủy thủ của mình để cắt ra một chiếc lông của Kim quan điêu, rút ra các sợi tơ màu trắng từ bên trong. Sợi tơ màu trắng giấu trong lông chim có thể nói là bộ phận tinh hoa nhất trong toàn bộ sợi lông của Kim quan điêu.
Mà bên cạnh Đại trưởng giả còn có một bàn ăn, toàn bộ được dùng bạc trắng để chế tạo, trên bề mặt còn có một cái lồng bàn cũng làm bằng bạc.
- Đại trưởng giả, ngài tìm ta ư?
Đi tới bên cạnh Đại trưởng giả, Tiêu Hoằng nhẹ giọng hỏi.
- Tu luyện một buổi chiều, hẳn là rất đói bụng phải không, ta vừa mới dùng Ngự lực để nấu cho ngươi một chút đồ ăn!
Đại trưởng giả chỉ tay vào bàn ăn bên cạnh rồi nói. Sau đó hắn vẫn lặp lại động tác vừa rồi, cắt ra chiếc lông của Kim quan điêu, sau đó rút ra sợi tơ trắng từ bên trong.
Tiêu Hoằng có chút kinh ngạc, tại sao lại đột nhiên nấu đồ ăn ình vậy? Điều này có chút quái dị thì phải!
Tuy nhiên, khi Tiêu Hoằng mở bàn ăn ra, sắc mặt đột nhiên biến đổi, trên bàn ăn được bày một trái tim vô cùng đầy đủ của Kim quan điêu tâm, trên bề mặt cũng không phải là hơi nóng bốc lên, mà là một luồng sương mù màu xanh, đây chính là màu sắc Ngự lực của cấp Ngự Hồn.
- Cái này...
Tiêu Hoằng không kìm được thốt lên, hắn đã đọc đủ loại sách, nên rất rõ ràng, đây là Đại trưởng giả dùng Ngự lực để “nấu” chín đồ ăn, nếu là Ngự Văn Giả bình thường thì cũng không có gì đáng nói, nhưng mà đối với tuổi của Đại trưởng giả thế này, mà muốn “nấu” được một món như vậy, thì không chỉ tiêu hao Ngự lực, mà thậm chí còn có cả sinh mệnh nữa.
Trên mặt Tiêu Hoằng không khỏi hiện lên vẻ động dung.
- Thiên phú của ngươi rất tốt, nhưng tố chất thân thể thì còn có vẻ yếu hơn cả thường nhân, mặc dù có Ngự lực cường hãn chống đỡ, thoạt nhìn không quá rõ ràng, nhưng yếu thì vẫn là yếu, mà trái tim của Kim quan điêu này lại có tác dụng rất mạnh với việc cường hóa khí lực, cộng thêm được Ngự lực cấp Ngự Hồn tẩm bổ, hẳn sẽ là thứ đồ cực phẩm để tẩm bổ thân thể, đây là bữa tối của ngươi, từ hôm nay trở đi, bữa tối của ngươi chính là thịt của Kim quan điêu.
Đại trưởng giả nhẹ giọng nói, cũng nhìn Tiêu Hoằng, trên thực tế Đại trưởng giả nói cũng vô cùng chính xác, vừa mới thoát khỏi chứng bệnh ma quái tra tấn, đồng thời còn trải qua Văn đan trị bệnh tàn phá, tố chất thân thể mà tốt thì mới là lạ.
- Vậy thì xin đa tạ Đại trưởng giả ngài!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng đáp, sau đó chậm rãi cầm trái tim của Kim quan điêu lên, bắt đầu cắn, hương vị cũng không phải là rất ngon, thậm chí còn có chút khó nuốt, nhưng Tiêu Hoằng vẫn từng miếng nốt xuống, tuy nhiên, trái tim lớn khoảng quả dưa hấu thế này, muốn một lần ăn xong thì hiển nhiên không quá thực tế.
Chỉ ăn được hơn một nửa, Tiêu Hoằng thật cẩn thận thu số còn lại vào, để khi khác ăn tiếp.
Sau đó, Đại trưởng giả cũng không có chuyện gì khác, chỉ nói một chút về đồ ăn mà Tiêu Hoằng sắp tới sẽ ăn, sau đó bảo Tiêu Hoằng có thể rời đi.
Rời khỏi trưởng giả đại sảnh, quay về trong phòng, Tiêu Hoằng liền bắt đầu ngồi trên dây thừng, tiếp tục tu luyện tính cân bằng của thân thể và kỹ xảo Ám Ẩn.
Huấn luyện hai giờ, Tiêu Hoằng mới bắt đầu khoanh chân ngồi trên đầu giường, lấy ra Hàn Võ cầm trong lòng bàn tay, hiện giờ Tiêu Hoằng đã đạt tới Ngự Sư cấp ba, tất nhiên cũng muốn thăng cấp chủ Chiến Ma Văn của bản thân là Hàn Võ đến Ngự Sư cấp ba.
Về phần các Ma Văn Ngự Sư cấp ba khác, Tiêu Hoằng cũng không có dự định chế tác, nguyên nhân chỉ có một, nếu tất cả thuận lợi, đại khái chỉ cần không đến hai mươi ngày thì Tiêu Hoằng liền có thể đạt tới trình độ Ngự Sư cấp bốn, đến lúc đó hãy chế tác Ma Văn Ngự Sư cấp bốn, chẳng phải là tốt hơn hay sao?
Rất nhanh, Tiêu Hoằng liền bắt đầu chăm chú, sau đó từ từ rót Ngự lực trong cơ thể rót vào Hàn Võ, muốn khai phá biển năng lượng vô cùng mênh mông bên trong Hàn Võ kia.
Quá trình này thì Tiêu Hoằng đã lập lại vô số lần, bởi vậy hoàn toàn có thể nói là ngựa quen đường cũ, mà Ngự lực trong cơ thể cũng dựa theo tỉ lệ phần trăm mà cấp tốc tiêu hao, bất kể là đạt tới cấp bậc Ngự lực nào thì cũng đều như vậy, có thể nói, khi thăng cấp Hàn Võ thì cấp bậc Ngự lực đã không có chút ưu thế nào.


Bình luận

Truyện đang đọc