MA NGÂN



Không hề ở lại lâu, Tiêu Hoằng rời tòa nhà lầu, sau đó liền ba chân bốn cẳng rất nhanh đi về nhà, hiện tại hắn đã cảm thấy có chút không khỏe.
- Oa!
Vừa mới đẩy ra cửa nhà, trong miệng Tiêu Hoằng liền phun ào ra máu tươi ướt đẫm mặt đất, bên khóe miệng máu tươi không ngừng nhỏ giọt, cảm giác đau đớn từ trong ngực truyền ra, đồng thời hơi có chút choáng váng đầu, đây là hiện tượng thân thể suy yếu cộng thêm mất máu quá nhiều mà ra.
Hiện tại Tiêu Hoằng biết rất rõ rằng, nếu mình cứ như vậy ngã nằm xuống, rất có thể sẽ đi luôn không bao giờ đứng dậy nữa.
Cố vực dậy một tia tinh thần cuối cùng, Tiêu Hoằng dùng hết khả năng bằng tốc độ nhanh nhất cởi cái áo bông rách nát trên người, lộ ra bộ ngực tiều tụy, dựa vào bên giường, hai tay run rẩy cầm lên Ma Văn chỉ đồng dược.
Bởi vì loại Ma Văn này yêu cầu cấp bậc là Ngự Đồ cấp một, bởi vậy bằng vào cường độ Ngự lực của Tiêu Hoằng, vẫn có thể khống chế được.
Sau một lát, chỉ thấy hai tay Tiêu Hoằng đang cầm Ma Văn chỉ đồng dược, văn lộ lóng lánh sáng chói mắt, tiếp theo một chùm tia sáng màu xanh biếc giống như tấm lụa mỏng chậm rãi bắn về phía ngực Tiêu Hoằng, đan dược được khảm ở giữa Ma Văn giống như nhụy hoa trong gió, bay rải ra điểm điểm thuốc bột bay xuống lồng ngực Tiêu Hoằng, rót vào trong da thịt.
- Áí dà...
Theo thuốc bột thấm vào dưới da, Tiêu Hoằng đột nhiên cảm nhận một trận đau đớn đến thấu xương, giống như vô số thanh đao nhỏ đang cắt xé buồng phổi mình.
“Phốc!”
Một ngụm máu tươi lại lần nữa từ trong miệng Tiêu Hoằng phun trào ra, tiếp theo mí mắt hắn lật ngược, hai tay không còn chút sức buông thỏng xuống, thân thể hơi nghiêng qua một bên, rồi lại lần nữa ngã nằm xuống trên mặt đất lạnh giá, thân thể hắn co giật vài cái, liền không nhúc nhích.
- Khụ khụ!
Ước chừng thời gian qua ba giờ, Tiêu Hoằng tay nắm chặt Ma Văn chỉ đồng dược, mới nhè nhẹ giật giật, hai mắt cũng hơi mở ra một cái khe hở, kèm theo là tiếng ho khan liên tiếp.
Cố gượng thân mình lần nữa ngồi dậy, Tiêu Hoằng phát hiện lần này mình ho khạc ra đã không phải là máu tươi, mà là một khối máu bầm màu đỏ sậm.
Dựa vào tri thức y thuật của bản thân, trên mặt Tiêu Hoằng mơ hồ hiện lên một chút thoải mái, một chút mừng rỡ, hắn biết rằng chứng xuất huyết bên trong của mình đã bắt đầu có dấu hiệu ngừng lại, cơn đau trong ngực cũng theo đó giảm bớt, đồng thời nghênh đón một tia nhẹ nhàng khoan khoái khó có được.
- Tang Hoành Vân quả nhiên danh bất hư truyền!

Tiêu Hoằng nhìn Ma Văn chỉ đồng dược tinh xảo trong tay thì thào lẩm bẩm, có thể chế tác được một cái Ma Văn dược cực kỳ bình thường đến trình độ như thế, thực lực của Tang Hoành Vân về chế tác Ma Văn dược quả thật đáng tin cậy.
Đồng thời trong lòng Tiêu Hoằng cũng sinh ra một chút hy vọng, nếu có một ngày chính mình có thể trở thành một Đại dược sư, như vậy mình có phải hay không sẽ không chật vật giống như hôm nay, chứng bệnh của mình có phải cũng sẽ có cách cứu chữa hay không?
Thời gian một năm rất ngắn, nhưng Tiêu Hoằng tin rằng trong thời gian một năm này, chính mình tuyệt đối có thể tìm được biện pháp ứng phó với loại quái bệnh của mình, chỉ cần có cố gắng, chỉ cần làm cho thực lực của mình trở nên mạnh!
Có ý nghĩ như vậy, trong mắt Tiêu Hoằng hiện lên một vẻ bất khuất, đây là một loại tín niệm, bất khuất với sự an bài của vận mệnh, bất khuất với sự trêu cợt của chứng bệnh kỳ quái.
Ta muốn sống sót!
Chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, đi tới trước giá sách, Tiêu Hoằng không hề do dự từ trên giá sách lấy ra quyển sách tựa là Khí Tức Ngự lực Huấn Luyện Pháp.
Trước đây Tiêu Hoằng không có lúc nào là không kề cận, giãy giụa bên bờ cái chết, căn bản không lúc nào không toàn tâm toàn ý tu luyện Ngự lực. Nhưng lúc này thì lại khác, tuy rằng thời gian một năm không dài, nhưng coi như hắn cũng có một thời gian thở dốc.
Chậm rãi đặt quyển sách trên bàn viết cũ mèm, chỗ bìa trang sách đã được Tiêu Hoằng tỉ mỉ ép bằng phẳng. Mà cái gọi là Khí Tức Ngự lực Huấn Luyện Pháp, chính là thông qua khí tức huấn luyện Ngự lực.
Ngự lực cường đại hay không, trực tiếp quyết định trình độ cường đại chế tác Ma Văn, khống chế Ma Văn. Cũng vậy Ngự lực càng cao thì có thể khống chế Ma Văn càng cường đại hơn.
Chính từ đó đã diễn biến ra hai chức nghiệp lớn ở Thái Qua Vũ Trụ là Ngự Văn Giả và Chế Văn Sư: Ngự Văn Giả với khống chế, vận dụng Ma Văn là việc chính, còn Chế Văn Sư với chế tạo Ma Văn là việc chính. Đương nhiên, giữa hai người cũng không có giới hạn rõ ràng, cũng giống như Đại dược sư Tang Hoành Vân, hắn không những là Chế Văn Sư mà còn là Ngự Văn Giả cường đại.
Còn nữa, bất kể là Ma Văn gì đều sẽ có một hạn chế thấp nhất, tỷ như bộ đội thường quy thường dùng nhất là Chiến Văn: Ma Văn quang dực, yêu cầu thấp nhất của nó là Ngự Đồ cấp ba.
Đồng dạng yêu cầu thấp nhất cũng chính là cấp bậc của Ma Văn yếu kém; mà yêu cầu càng cao cũng đại biểu cho Ma Văn càng cường đại hơn.
Về phần Ngự lực cũng là mức độ tràn đầy của bản hạch, tinh lực, thể lực trong nhân thể, tất cả đều dựa vào nó.
Còn như Khí Tức Ngự lực Huấn Luyện Pháp trong tay Tiêu Hoằng thì chính là sách giáo khoa của chính phủ, được cho là một loại phương thức huấn luyện Ngự lực phổ biến nhất, bình thường nhất, chủ yếu áp dụng cho học viện trung cấp.
Do là bình thường nhất, cho nên nó bắt đầu giảng thuật từ loại cấp thấp nhất này, bởi vậy đoạn mở đầu của Khí Tức Huấn Luyện Pháp là giảng thuật kỹ càng miêu tả tỉ mỉ phương pháp thông qua khí tức kiểm tra đo lường Ngự lực trong cơ thể.
Chỉ ngắn ngủi vài phút thời gian, Tiêu Hoằng rất nhanh đọc xong nội dung năm trang đầu tiên. Đây xem như là một loại kỹ năng nhỏ của hắn sau một thời gian dài không ngừng đọc sách mà luyện thành.
Sau đó Tiêu Hoằng bắt đầu hăng hái bừng bừng, dựa theo phương pháp trong sách toàn thân buông lỏng không ngừng hít thở, tận hết khả năng cho khí tức rót vào khắp thân thể, từng chút từng chút cảm nhận Ngự lực ít đến đáng thương trong cơ thể mình.

Kiểm tra đo lường độ mạnh yếu của Ngự lực, ở Thái Qua Vũ Trụ kỳ thật chỉ có Ma Văn chuyên môn tiến hành kiểm tra đo lường, nhưng bình thường trong huấn luyện Ngự lực, tự bản thân kiểm tra đo lường cũng không có bị vứt bỏ, bởi vì đây chính là cơ sở.
Ước chừng trải qua nửa tiếng lặp đi lặp lại thử nghiệm, rốt cục Tiêu Hoằng cảm nhận được Ngự lực trong cơ thể, cộng tất cả có 137 cổ, trừ đi hôm nay thể lực, tinh lực tiêu hao, có thể còn dùng là 60 cổ, Ma Văn kiểm tra đo lường tiêu chuẩn biểu hiện chính là: 60/137.
Ngự lực tiêu hao có thể tiến hành bổ sung trong giấc ngủ, bình thường Ngự lực của người trưởng thành là 100 cổ, cũng chính là Ngự Đồ cấp một, chỉ có tới 200 cổ, mới có thể thăng cấp là Ngự Đồ cấp hai, 300 cổ chính là Ngự Đồ cấp ba...
Chỉ có tới Ngự Đồ cấp hai mới có thể vận dụng Ngự lực chế tạo Ma Văn đơn giản; tới Ngự Đồ cấp ba mới có thể khống chế Chiến Văn có tính công kích!
Hiển nhiên, trước mắt Tiêu Hoằng nếu muốn chế tác Ma Văn dược đơn giản nhất để tự cứu mình, thì cần phải nhanh một chút đạt tới Ngự Đồ cấp hai mới có thể.
Lại một lần nữa dời ánh mắt vào Khí Tức Ngự lực Huấn Luyện Pháp ngay trước mặt, đọc một lần phương pháp huấn luyện Ngự lực cơ bản trong sách, ghi nhớ vào đầu óc những yếu điểm chủ yếu. Sau đó Tiêu Hoằng liền ngồi ngay ngắn ở đầu giường, thông qua không ngừng hít thở, khí tức vờn quanh toàn thân, thông qua khí tức rèn luyện Ngự lực trong cơ thể.
Ước chừng trải qua cả một buổi chiều huấn luyện khắc khổ, Tiêu Hoằng phát hiện thật đau lòng, Ngự lực của mình chỉ tăng lên có một cỗ, Ngự lực huấn luyện tiêu hao chỉ còn lại có 29 cổ.
Bất đắc dĩ, Tiêu Hoằng chỉ có thể thở dài một tiếng, rồi ngã chỏng bốn vó trên cái giường cũ nát. Dựa theo tiến độ tu luyện như vậy, ít nhất hai tháng sau mới có thể tăng lên tới Ngự Đồ cấp hai, về phần Ngự Đồ cấp ba, cũng không biết phải tới năm nào ngày tháng nào nữa, bởi vì tăng lên Ngự lực sẽ càng ngày càng khó khăn.
Dựa theo tốc độ một cổ mỗi ngày như hiện giờ, nếu muốn đạt tới Ngự Đồ cấp ba, tối thiểu phải mất một năm.
Một năm a, Tiêu Hoằng thật không có nhiều thời gian như vậy. Thời gian một năm đối với người khác mà nói không tính là gì, nhưng đối với Tiêu Hoằng mà nói, lại là giá trị ngàn vàng!
Mà tốc độ tăng lên của Tiêu Hoằng hiện tại cũng không có gì đáng trách, hắn sử dụng Khí Tức Huấn Luyện Pháp này, trong các phương pháp huấn luyện Ngự lực cơ bản, coi như là một loại cấp thấp nhất.
Cùng tất cả cách huấn luyện hộ vệ quân của hoàng thất Phục Thản Đế Quốc, quả thực không phải một cấp bậc.
Trên thực tế, bên trong mấy chục quốc gia ở Thái Qua Vũ Trụ, mỗi một quốc gia đều sở hữu phương pháp huấn luyện cấp bậc cơ mật, phân biệt nắm giữ trong tay cao thủ cấp trụ cột của các quốc gia.
Cái gọi là cấp trụ cột, tên như ý nghĩa, chính là nhân vật cấp rường cột của quốc gia đó, tỷ như ở Phục Thản Đế Quốc thì có bảy nhân vật như vậy, thân phận của họ không thua gì Quốc vương ở đế đô.
Giống như lão đại của Tập đoàn Thiếu Giang, quan hệ cùng một dạng như Tang Hoành Vân.
“Phải nghĩ ra một biện pháp mới được.” Tiêu Hoằng khép hờ hai mắt, nhắm mắt dưỡng thần, đồng thời đầu óc không ngừng suy nghĩ.
Hiện tại, Tiêu Hoằng chỉ có Khí Tức Ngự lực Huấn Luyện Pháp nhặt được từ Ma Văn học viện trung cấp ở phụ cận, không có loại cao cấp hơn, còn mua ư? Rất đắt đỏ hắn không mua nổi, bởi vậy đổi một loại phương pháp huấn luyện cao cấp hơn, không thực tế lắm, vì thế chỉ có thể tìm cách cải tiến!
“Phịch!”
Bỗng nhiên không hề dấu hiệu báo trước, Tiêu Hoằng từ trên giường nhảy lên, trong hai mắt sáng lóng lánh, bởi vì dựa theo ý nghĩ vừa rồi, hắn nghĩ tới một biện pháp, hẳn là có thể thực hiện được.
Có ý nghĩ như vậy, Tiêu Hoằng liền vội vàng bước xuống giường, rất thành thạo từ trong giá sách, bên trong đống sách, lục lấy ra hai quyển sách thuốc, cùng với sách về Ngự lực và phương diện y thuật, mở ra số trang tương ứng, đặt nằm trên bàn viết. Hắn bắt đầu nghiên cứu, ghi ghi chép chép, lộ rõ vẻ cực kỳ chuyên chú.
- - - - - oOo- - - - -


Bình luận

Truyện đang đọc