MẬT HÔN

"Tôi vừa rồi quên nói."

MC cũng nghĩ đến vấn đề này, anh ta sửng sốt một chút rồi cười nói.

"Nếu đoán đúng thì vị khách nữ kia sẽ từ sau sân khấu bước ra, đến thính phòng gặp chúng ta. Còn nếu đoán sai thì Phó ảnh đế phải chịu phạt."

Sau khi bổ sung quy tắc anh ta liền quay lại nhìn Phó Minh Viễn, trên mặt viết lên cả hàng chữ "Nhanh hỏi tôi, nhanh hỏi tôi đi."

Phó Minh Viễn vẫn luôn nhìn ảnh chụp khi còn nhỏ của Nguyễn Ngưng, ngũ quan trên mặt rõ ràng nhu hòa hơn lúc nãy rất nhiều. Chờ MC nói xong anh mới nghiêng đầu, miễn cưỡng phối hợp nói "Hình phạt là gì?"

Khi vừa bắt đầu mọi câu thăm hỏi đều không được thuận lợi, rốt cuộc Phó Minh Viễn cũng chịu đáp lại anh ta, MC quá đỗi vui mừng vội vàng nói:

"Nếu trả lời sai thì khách mời nữ có thể hỏi cậu một vấn đề, cậu phải trả lời thành thật."

Phó Minh Viễn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

"Thế nào? Phó ảnh đế cậu vẫn giữ nguyên đáp án của mình, không muốn cân nhắc lại một chút sao?" MC thần thần bí bí nói, dùng lực nháy mắt như muốn nhắc nhở anh. 

Không biết sao Phó Minh Viễn vẫn bất động thanh sắc, đến cả nhìn cũng không thèm nhìn anh ta, hai mắt chỉ chăm chú nhìn lên màn hình lớn.

"Ừ, không đổi." Anh nhàn nhạt nói.

Làn sóng bình luận lập tức phun trào.

"Tôi cảm thấy mắt của MC cứ giật giật."

"Ha ha ha ha MC này thật hài hước, anh ta muốn làm chuyện xấu nhưng Viễn ca lại không chịu hợp tác."

"Phó ảnh đế thật bình tĩnh! Tại sao anh ấy có thể khẳng định bức ảnh này là Nhuyễn Nhuyễn khi còn nhỏ chứ?"

"Nói thế này, cô bé này có răng nanh giống với Ninh Như An, nếu không phải là fan hâm mộ thì sẽ không nhìn ra đâu."

MC ám chỉ không thành công khó tránh khỏi tò mò hỏi:

"Phó ảnh đế, vì sao cậu lại chọn tấm ảnh này, có thể cho tôi biết nguyên nhân không?"

Từ khi bắt đầu chương trình, vẻ mặt của Phó Minh Viễn đều rất lạnh nhạt, tựa như không có cái gì khiến anh xao động.

Nhưng sau khi MC hỏi xong câu này thì trên mặt anh lại có một chút biến hóa.

Anh nhìn ảnh chụp trên màn hình lớn, nhìn cô gái của mình, khóe miệng hơi cong lên.

Chỉ một nụ cười nhạt thế này đã đủ khiến các fangirl la hét thất thanh.

"Trời má, đây là nụ cười trong truyền thuyết sao?"

"A a a, Phó Minh Viễn tại sao có thể đẹp đến vậy? Mẹ ơi con muốn gả cho anh ấy!”

“Không xong, tôi có cảm giác động tâm rồi!”

“Tôi tuyên bố, tôi yêu rồi! Phó Minh Viễn từ hôm nay sẽ trở thành người đàn ông của tôi!”

“.....”

Nhưng mà các cô gái vừa tuyên bố yêu đương giây trước giây sau liền thất tình.

Chỉ thấy người đàn ông đang cười nhạt kia dùng cặp mắt đào hoa nhìn chằm chằm vào hình cô bé trên màn ảnh lớn, cong môi nói

“Cậu không cảm thấy cô ấy dễ thương nhất sao?”

Giọng điệu của anh nhẹ nhàng ôn nhu đối lập hoàn toàn với thái độ lãnh đạm ban nãy, người mù cũng có thể nhìn ra sự khác biệt đó.

Mà Nguyễn Ngưng ngồi phía sau sân khấu đã đỏ bừng mặt.

Cô gái thẹn thùng li/ếm môi, mặc dù cô cố gắng giữ bình tĩnh nhưng gò má trắng nõn đều đã ửng hồng.

Hậu kỳ lại ghép thêm cho cô một đôi tai mèo lông xù, mỗi động tác đều giống hệt một chú mèo đáng yêu, thật sự là mềm mại đến rối tinh rối mù.

Càng trí mạng hơn chính là đem hình ảnh của cô cùng Phó Minh Viễn cắt ghép lại với nhau.

Nhìn qua thật giống như là Phó Minh Viễn đang ôn nhu nhìn chăm chú vào Nguyễn Ngưng, đối mặt với mà cô nói ra câu kia.

Hình ảnh hai người trên màn ảnh tràn đầy bong bóng màu hồng, khiến cho người ta không nhịn được mà phát ra tiếng cẩu kêu.

“A a a a a, máu của tôi giảm về 0 rồi! Ninh Như An cũng quá dễ thương đi? Hiệu ứng này bắn trúng trái tim của thiếu nữ rồi!”

“Má ơi tôi thất tình rồi, nhưng tôi cũng muốn nói, cẩu lương tôi cũng ăn! Hu hu hu…”

“Nhan sắc của hai người này đều không tầm thường chút nào, thật sự là tổ tiết mục phải tài giỏi thế nào mới có thể mời được CP thần tiên như vậy?”

“Ảnh chụp này là gì? Thật kinh ngạc!”

Mà ở giữa làn sóng bình luận có vài ánh mắt thật sắc bén.

“Ha ha, tôi cảm thấy Phó ảnh đế biết Nhuyễn Nhuyễn sẽ đến nên mới tham gia tiết mục này.”

“Cho nên anh cố ý nói câu này để cho Nhuyễn Nhuyễn nghe sao? Quả là một người đàn ông tình cảm!”

“Oa, bị các người nói như vậy tôi lại cảm thấy càng thêm ngọt! Hai người này có cảm giác như một CP tràn màn hình!”

“Tôi tuyên bố khóa CP, chìa khóa bị tôi nuốt!”

Nép mình vào lồng ngực Phó Minh Viễn nhìn hình ảnh trên màn hình máy tính, Nguyễn Ngưng không khỏi nhớ lại lúc đó.

Kỳ thật cô ngồi phía sau hậu đài, cách xa như vậy cô chỉ có thể nghe được âm thanh chứ không thấy được biểu tình của Phó Minh Viễn.

Cho nên thần thái lúc đó của Phó Minh Viễn đến giờ phút này cô mới thấy được.

Nhìn anh cười nhạt mà trái tim cô bùm bùm nhảy loạn, trên mặt cũng hơi nóng lên.

Ai nha, thật sự là rất phạm quy!

Anh Minh Viễn không sợ bị người khác nhìn ra sao?

Tuy rằng nghĩ vậy nhưng cô vẫn ngẩng đầu lên nhìn Phó Minh Viễn, cười khanh khách hỏi, "Ông xã, em đáng yêu nhất sao?”

Phó Minh Viễn vẫn còn đang nhìn chằm chằm màn hình máy tính. Bản chỉnh sửa thô anh đã xem qua, chỉ là không ngờ hậu kỳ còn chèn cả hiệu ứng vào như vậy, thật sự khiến anh bất ngờ.

Nhìn cái đôi tai mèo kia, còn cả cô gái đang phát ra tiếng kêu meo meo mà tim anh khẽ run lên, như thế nào cũng không rời mắt được.

Lúc này nghe được Nguyễn Ngưng hỏi, anh mới cúi đầu nhìn cô.

Cô mỉm cười ngọt ngào, có chút thẹn thùng nhưng lại mong chờ nhìn anh, khiến anh không nhịn được mà cười theo cô.

“Ừm, vợ của anh đáng yêu nhất thế giới.”

Anh hôn lên trán cô, ôn nhu lại thâm tình nói.

Nguyễn Ngưng không khỏi cười càng thêm ngọt, cô toe toét miệng che lại trán, cảm thấy thật mỹ mãn màn mà dựa vào lòng ngực Phó Minh Viễn, xoay người sang chỗ khác tiếp tục xem tiết mục.

Phó Minh Viễn tựa cằm trên vai cô, đôi mắt tuy nhìn video nhưng lại có chút thất thần.

Vừa nghĩ đến bộ dáng đáng yêu khi cô đeo tai mèo, anh rốt cuộc không nhịn được mà ngồi thẳng lại, vươn người lấy điện thoại trên đầu giường.

Không tiếng động mà nhìn Nguyễn Ngưng một cái, cô vẫn đang chăm chú nhìn màn hình không hề phát hiện hành động nhỏ này của anh.

Anh hơi cong môi, mở app mua sắm sau đó lén lút bấm vào thanh tìm kiếm dòng chữ “đồ trang sức tai mèo”....

Nguyễn Ngưng cũng không phát hiện ra hành động này của Phó tiên sinh nhà mình.

Cô nhìn video, tất cả lực chú ý đều bị nó hấp dẫn.

MC nghe được câu trả lời của Phó Minh Viễn, rõ ràng là cứng đờ cả người, đại khái là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy khách mời tấn công mãnh liệt như vậy.

“Thật tốt, chúc mừng Phó ảnh đế đã trả lời đúng.” 

"Mời Phó ảnh đế đi đến trước cửa nhỏ bên kia, tự mình nghênh đón khách mời nữ của chúng ta lên sân khấu!”

Một loạt âm thanh kích động vang lên, Phó Minh Viễn ưu nhã đứng dậy, chậm rãi đi đến bên cửa.

Phía sau cửa, Nguyễn Ngưng đang ngồi nghiêm chỉnh, tay nhỏ đặt ở đầu gối nắm chặt với nhau.

Tựa như bị  ảnh hưởng bởi sự khẩn trương của cô, làn sóng bình luận cũng trở nên  vô cùng khẩn trương.

“Bây giờ gặp mặt sao? Tại sao tôi lại khẩn trương như vậy?”

“Thật chờ mong biểu tình của Phó ảnh đế khi nhìn thấy Nhuyễn Nhuyễn nha, anh ấy thật sự biết người phía sau là cô ấy sao?” 

“A a a a, thật khẩn trương, thật kích động! Hai người sắp gặp mặt rồi!”

"Tiếp theo là phúc lợi của tay khống!”

Chỉ thấy dưới sự chờ mong của mọi người, Phó Minh Viễn vươn tay ra.

Ngón tay thon dài, nhẹ nhàng nắm lấy tay cầm của cánh cửa, người quay phim quay cận cảnh bàn tay khiến làn sóng bình luận oa oa kêu to.

Sau đó anh hơi dùng lực một chút đem cánh cửa kia mở ra.

Theo khung cửa mở ra, âm thanh ngọt ngào, tình cảm lập tức vang lên, sau đó chính là hiệu ứng cánh hoa bay xuống từ không trung, một tiểu tiên nữ xuất hiện sau cánh cửa.

Dưới bầu không khí như vậy hai người cách nhau một cách cửa rốt cuộc cũng nhìn thấy nhau.

Cô gái hơi cúi đầu, thẹn thùng tránh đi tầm mắt anh.

Mà Phó Minh Viễn lại nhìn cô thật sâu, trong ánh mắt không có chút kinh ngạc nào mà chỉ có ý cười nhàn nhạt.

Anh nhìn cô chăm chú, bàn tay chậm rãi duỗi ra, đưa đến trước mặt cô.

Nữ MC phía sau nhắc nhở, Nguyễn Ngưng rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên đối mặt với Phó Minh Viễn.

Sau đó cô đỏ mặt, chần chừ đưa tay ra đặt vào lòng bàn tay anh.

Giây phút tay cô đặt vào lòng bàn tay anh thì khói trắng bất ngờ từ bên tường phun ra, ngăn cách hai người bọn họ, sau đó tự động tách ra hai bên.

Nguyễn Ngưng bị làn khói trắng phun ra đột ngột kia làm cho hoảng sợ

Mà khi bức tường tách ra, Phó Minh Viễn  đã phản ứng vô cùng nhanh, kịp thời kéo cô về phía mình, bảo vệ cô trong vòng tay.

Tình huống ngoài ý muốn, làn sóng bình luận nháy mắt phát nổ.

“Mẹ nó, “cẩu tặc” Phó Minh Viễn, mau thả Nhuyễn Nhuyễn của chúng ta ra!”

“A a a a, Viễn ca thật đẹp trai, bạn trai material bùng nổ mạnh mẽ! CP này quá đáng yêu.”

“Thật lãng mạn, hu hu hu, nhịn không được mà phát ra tiếng cẩu kêu.”

“Ha ha, tôi dám khẳng định lão Phó biết rõ đó là Ninh Như An! Tiết mục này không phải do là anh ấy dàn xếp chứ? Này, vốn dĩ sẽ được tán thưởng trên weibo không phải sao ~”

“Cho nên Viễn ca thật sự tới nói chuyện yêu đương? Cũng quá mơ mộng đi? Tôi có cảm giác là vì hiệu quả của tiết mục.”

“Ha hả, Viễn ca của chúng ta là người có vị trí gì? Phải hy sinh lớn vậy vì tiết mục này sao? Khẳng định là do thích Nhuyễn Nhuyễn nên mới như vậy!”

Làn sóng bình luận thảo luận kịch liệt, mà trong video, khói trắng đã dần tan đi, hiện ra đôi nam nữ đang ôm nhau kia.

Tuy Phó Minh Viễn bảo vệ Nguyễn Ngưng dưới tình huống cấp bách nhưng cũng không quên đang ghi hình tiết mục, động tác vẫn còn đúng quy củ, người khác nhìn vào cũng không bắt bẻ được anh.

“Không có việc gì chứ?” Anh cau mày, khẽ nói với cô gái.

Nguyễn Ngưng trắng mặt lắc đầu, ý thức được nhân viên công tác đều đang nhìn cả hai, lúc này cô mới vội vàng lùi về sau mấy bước.

Tay của Phó Minh Viễn liền trống trải giữa không trung, anh coi như không có việc gì mà thu tay về.

“Ai nha, bị tránh né, ha ha, xem đôi mắt nhỏ của đang ủy khuất của lão Phó kìa ~”

“Viễn ca cố lên, mau bắt lấy Nhuyễn muội!”

“Viễn ca Nhuyễn muội? Đây là muốn chọc cười chết tôi sao hahaha”

MC vội vàng chạy tới giảng hòa.

Phó Minh Viễn vẫn cau mày như cũ, rõ ràng đối với chuyện tổ tiết mục không báo trước tình huống cảm thấy rất bất mãn, nhưng cuối cùng anh cũng không nổi giận tại chỗ.

Sau đó hình ảnh vừa chuyển, hỗn loạn đã qua đi, lúc này Nguyễn Ngưng đang ngồi bên cạnh Phó Minh Viễn, cùng nhau nói chuyện với MC.

“Hai người có lẽ cũng đã biết < Chúng ta yêu đương đi> là một chương trình thực tế dành cho các cặp đôi. Hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, hai người có thể làm quen với nhau một chút.”

MC dẫn dắt đề tài, “đúng rồi, tên tổ hợp của hai người nữa, hai người cùng chọn một cái tên đi.”

Anh ta lại nêu ra tên ví dụ của các vị khách trước.

“Không vội, cẩn thận lựa chọn một chút, chờ đến kỳ tiếp theo quyết định cũng được.”

MC nói trên tiết mục nhưng ở làn sóng bình luận, cư dân mạng cũng đã giúp bọn họ bày mưu tính kế.

“Minh An? Viễn An? Ninh Viễn? Phó Nhuyễn?”

“Hahaha, Phó Nhuyễn, các người là muốn tôi cười chết à?”

Nhưng mà cũng có người tò mò hỏi, “nói, tại sao lại gọi Ninh Như An là Nhuyễn Nhuyễn? Bởi vì cô ấy rất mềm sao?”

“Bởi vì Như An khi ghép vần với nhau là ‘ruan’, giống từ Nhuyễn*, cho nên mới gọi cô ấy là Nhuyễn Nhuyễn.”

(*) Nhuyễn (软) trong tiếng Trung đọc là [ruǎn]

“Cái kia dựa vào ghép vần mà gọi, Minh Viễn Như An, dứt khoát kêu là tổ hợp vợ chồng mềm mại là được.”

“Ha ha ha, vợ chồng mềm mại, cậu sẽ bị Phó ảnh đế đánh chết!”

“Ha ha, vợ chồng mềm mại, khóa khóa!”

Tuy rằng không biết những người trên làn sóng bình luận cười cái gì, nhưng Nguyễn Ngưng nhìn thấy mọi người thả ha ha cũng không nhịn được toét miệng cười theo.

Mà Phó Minh Viễn ở phía sau cô đã đen mặt.

___________

Bình luận

Truyện đang đọc