MẸ SẮC BÉN MUA MỘT TẶNG HAI

Trình Quân Hạo nhíu chặt lại chân mày, không lên tiếng, đích xác là như thế, bộ phận kỹ thuật CBD tất cả đều là nhưng người xuất sắc do anh nặng lương lôi về, từng người đưa ra ngoài đều là nổi tiếng , ở quốc nội khó gặp địch thủ, lần này, có tài năng như vậy, đây tất cả, thật sự là người phụ nữ kia làm sao? ! Anh đối với cô càng ngày càng hiếu kỳ rồi. . . . . . Một loại cảm giác thất bại chưa bao giờ có, chẳng biết tại sao, một màn này có một chút quen thuộc.

Trình Quân Hạo hiện tại vò đầu bức tóc, trải qua chuyện này anh cảm thấy, giận dữ đến muốn tổn thọ tận mười năm.

Điện thoại vang lên, tiếng chuông ở không gian im lặng trong phòng làm việc tổng giám đốc có vẻ bén nhọn ly kỳ đáng sợ.

Trình Quân Hạo giận không kềm được, giận dữ bắt máy, thư ký thanh âm nhắn nhủ đến trong lỗ tai anh, "Điện thoại của tiếp tân nhắn tổng giám đốc, nói là chuyện An Tâm Á. . . . . ." Lâm bí thư cũng có chút không thể tin.

Trình Quân Hạo con ngươi nhíu lại, sâu thẳm không dứt, "Nhận đi vào. . . . . ."

Giọng nói mềm mại của tiếp tân truyền đến, có vẻ có chút kích động, lại có điểm sợ hãi, "Tổng, tổng giám đốc. . . . . . An, An tâm Á tiểu thư ở phía trước sảnh nơi này. . . . . ."

Trình Quân Hạo vọt từ trên ghế nhảy lên, cũng không nói chuyện, chạy như điên ra phòng làm việc, giống như một trận gió.

Con Muỗi sờ sờ lỗ mũi, im lặng.

"Uy. . . . . . Tổng, tổng giám đốc. . . . . ." Cô gái tiếp tân thấy nửa ngày không có phản ứng, cũng không dám cắt đứt, chỉ là thận trọng hỏi, Con Muỗi nhận lấy điện thoại, "Nói cô ấy đợi ở bên dưới. . . . . ."

"Vâng . . . . ." Tiếp tân cúp điện thoại, mồ hôi lạnh đổ toàn thân. Gần đây không khí trong CBD cực kỳ căng thẳng, người người cảm thấy lo lắng, bởi vì CBD có chuyện lớn xảy ra, sắc mặt tổng giám đốc mỗi ngày rất không tốt, điều này làm cho bọn họ cũng không tốt được. Cô thận trọng liếc mắt nhìn An Tâm Á, cười híp mắt nói: "Tổng giám đốc nói chị chờ một chút, mời đến ghế sa lon bên kia ngồi một chút, tôi sẽ mang cho chị một ly trà. . . . . ."

An Tâm Á đang muốn cảm tạ, đột nhiên thang máy "Đing. . . . . ." mở ra, một trận gió thổi qua, chớp mắt liền bị kéo vào thang máy.

Tiếp tân ngẩn người một hồi, tay cứng duy tư thế mời An Tâm Á đến ghế sa lon ngồi, buồn bực, mới vừa. . . . . . Một trận gió nhỏ là tổng giám đốc? !

A a, có gian tình gì hay không? !

Hổn hển. . . . . .

Thang máy chạy bằng điện đóng cửa lại, Trình Quân Hạo mắt không rời cô, nhấn lầu trên cùng, thang máy từ từ đi lên, hai người đều không nói chuyện, chỉ còn lại tiếng hít thở trong thang máy, An Tâm Á cảm giác một chút hít thở không thông, người đàn ông này, ánh mắt nhìn cô bây giờ, là rất kinh khủng. . . . . .

Dường như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy, không khỏi quá đáng sợ, không chỉ là dục vọng, còn có thứ khác, cô nhìn không ra. . . . . .

Trình Quân Hạo tiến một bước tới gần cô, dán chặt vào cô, giữa hai người khe hở nhỏ đáng sợ, anh nhìn cô đe dọa, đưa tay nâng cao cằm của cô, lạnh lẽo mở miệng, "Cô gái, mục đích của cô đạt tới rồi, bây giờ sao còn dám xuất hiện ở đây? Không sợ chết sao? !"

Cô cũng có thể đoán được anh có rất nhiều tức giận, lại vẫn dám chủ động xuất hiện, chẳng lẽ. . . . . . ? ! Trình Quân Hạo giận dữ, lại muốn tới lợi dụng anh? ! Mẹ nó, trong lòng của anh cực kỳ khó chịu.

Bình luận

Truyện đang đọc