Trình Quân Hạo nheo mắt lại, thâm trầm nhìn chằm chằm cô, "Bây giờ em là nghệ sĩ, ở một chổ không đàng hoàn, sẽ bị người ta dòm ngó, em xác định thật không dời đi. . . . . ."
"Không dời đi. . . . . ." thái độ An Tâm Á kiên quyết, quyết không thương lượng.
Trình Quân Hạo đột nhiên tốt bụng không ép cô nữa, lấy lại chìa khóa, "Tốt thôi, trước sau gì cũng phải vướng vào phiền toái . . . . . ."
". . . . . ." An Tâm Á thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cũng dịu xuống, cũng may, tên biến thái này không có kiên trì nữa.
Trình Quân Hạo lại đột nhiên rất muốn trêu cợt cô một chút, lại thần kinh bộc phát cười thật to, âm hiểm mà nói: "Em ở đâu? Tôi đưa em về nhà. . . . . ."
". . . . . . Tôi hiện tại không trở về nhà, không phải làm việc sao? ! Hiện tại." An Tâm Á cắn răng, sắc mặt trắng bệch. Tuyệt không thể cho anh biết chỗ ở của cô, ngộ nhỡ. . . . . .
Trình Quân Hạo giảo hoạt mà cười, "Thân là tổng giám đốc, tôi có nghĩa vụ quan tâm cuộc sống của em. . . . . . Hơn nữa em là nữ diển viên chính của tôi, lại là diễn viên mới. . . . . ."
Con bà nó, CBD hơn vạn nhân viên, sao anh không quan tâm? !
"Không cần. . . . . ." An Tâm Á giọng nói mặc dù mềm mại xuống, mà thái độ lại như cũ rất kiên quyết.
Trình Quân Hạo cười khẽ, cô gái này. . . . . . Như vậy là sợ anh đến nhà cô, trong lòng thật sự có quỷ a. Là sợ anh nhìn thấy hai đứa con trai của mình sao? !
Bảy năm trước, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? !
A, cô cùng các con tuyệt đối trốn không thoát lòng bàn tay của tôi.
Đột nhiên tâm tình Trình Quân Hạo tốt lên rất nhiều, gọi điện thoại cho thư ký Lâm, "Chuẩn bị cho An Tâm Á một phòng làm việc ở tầng trên cùng. . . . . ."
". . . . . ." An Tâm Á lặng yên, vì sao lại là ở lầu trên cùng.
"Dạ . . . . ." Mấy thư ký hai mặt nhìn nhau, đãi ngộ này. . . . . . Ngay cả Ôn Tâm ở CBD rất nổi tiếng cũng không có được một phòng làm việc riêng như vậy nha 吖. Cô gái này, thật không đơn giản a.
"Còn nữa, sắp xếp hai phòng ăn. . . . . . phải thật gần . . . . . ." Trình Quân Hạo phân phó xong, bỏ điện thoại xuống, hướng An Tâm Á cười nham hiểm một tiếng, "Buổi trưa cùng nhau ăn bữa trưa a. . . . . ."
"Không cần. . . . . ."
"A, đừng nói phải về nhà nấu cơm nha, không phải cô nói mình độc thân, trong nhà còn có người nào, cùng nhau ăn sao. . . . . ."
". . . . . ." An Tâm Á lặng yên, trong nội tâm tức giận mắng, ăn cái đầu anh đó, cuối cùng hóa thành vô lực, "Tôi đi. . . . . ."
Trình Quân Hạo rốt cuộc hạnh phúc cười.
Thư ký Lâm hiệu suất làm việc rất cao, phòng làm việc rất nhanh sắp xếp xong xuôi, An Tâm Á một khắc cũng không nán lại phòng làm việc của tổng giám đốc, như đưa đám đâm đầu vào phòng làm việc mới nổi đóa, đem tổ tông Trình gia thăm hỏi N lần.
Cuối cùng bấm số điện thoại của An Bình, "Bảo bối . . . . . ." Thanh âm rất vô lực.
An Bình cười xấu xa, "Thế nào? Mẹ bị chà đạp xong rồi hả ?"
An Tâm Á vạch đen, Trữ Trữ này thật là, chẳng lẽ cô bị chà đạp xong rồi, nó thật cao hứng như vậy sao? !
"Mẹ đã ký hợp đồng, nữ chính mới ột bộ phim điện ảnh. . . . . ." An Tâm Á vô lực nói.
An Bình cùng An Tĩnh hoan hô lên, "Chúc mừng mẹ. . . . . ."
". . . . . ." An Tâm Á u ám oán thầm, hai phản đồ này nha, cô gọi điện thoại cho bọn chúng không phải muốn được chúc mừng, là muốn được an ủi . . . Lệ, hai tâm phúc của mẹ lại biến thành phản đồ rồi. . . . . .