MỸ NỮ BĂNG GIÁ PHẢI LÒNG TÔI

Hoàng Thành, phòng làm việc của tổng giám đốc của Tập đoàn tài chính Cao Tường.

Trịnh Thiên Lỗi đang ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha.

Một cô gái quay lưng về phía anh ta, ngắm nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa sổ băng kính.

Chỉ nhìn bóng lưng thôi cũng đủ để thấy vóc dáng ma quỷ của cô gái. Cho dù mặc váy màu đen đầm dài rộng thùng thình cũng không thể che giấu được sự đầy đặn của cô ta.

Một lát sau, người phụ nữ chậm rãi xoay người lại.

Người phụ nữ trông hơn ba mươi tuổi, đường nét khuôn mặt đẹp đế khiến người khác ghen tị, đôi mắt to tròn chứa ý cười quyến rũ xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, thu hút người khác đến gần.

Đây là người phụ nữ toát lên vẻ quyến rũ lẳng lơ từ trong xương!

Cô ta tên là Bạch Quân Nhu, người điều hành tập đoàn tài chính Cao Tường.

Một người có quyền lực lớn mạnh như Trịnh Thiên Lỗi cũng không dám nảy sinh ý đồ xấu với cô ta.

Anh ta chỉ có sự kính trọng, thậm chí còn có chút sợ hãi.

Bởi vì anh ta biết răng so với Hoàng Phủ Hồng Trúc, Bạch Quân Nhu mới là một con rắn xinh đẹp ăn thịt người mà không nhổ xương.


Người phụ nữ này có cái đầu có thể gọi là quái vật. Nếu cô ta muốn gài bẫy một người nào đó, có lẽ người đó sẽ chết thế nào mà chẳng hay biết.

Không những vậy, Bạch Quân Nhu còn là cháu gái được ông cụ nhà họ Bạch cưng chiều nhất!

Nếu người nào dám làm tổn thương cô ta thì phải cân nhắc một chút, xem có thể chịu đựng được cơn giận của ông cụ Bạch không.

Trịnh Thiên Lỗi chắc chắn rắng nếu mình dám xúc phạm Bạch Quân Nhu thì nhà họ Trịnh nhất định sẽ không bảo vệ anh ta.

Dù sao thì anh ta cũng không phải là người thừa kế duy. nhất của nhà họ Trịnh.

“Cậu muốn bắt tay nuốt trọn tập đoàn Hoa Thanh với tôi sao?” Bạch Quân Nhu ngẫm nghĩ hỏi.

“Đúng vậy.” Trịnh Thiên Lỗi ngẩng đầu lên nhưng lại không dám nhìn thẳng vào cô ta: “Chỉ cần hai nhà chúng ta bắt tay với nhau là

có thể nuốt chửng tập đoàn Hoa Thanh trong vòng một tuần”

“Cho tôi một lý do để đồng ý” Bạch Quân Nhu ngồi trên ghế làm việc, bắt chéo đôi chân thon dài tuyệt đẹp.

Trịnh Thiên Lỗi trầm giọng nói: “Tất cả công nghệ chip được tập đoàn Hoa Thanh nghiên cứu sẽ được giao cho chị."


“Ha ha ha ha...”

Bạch Quân Nhu nở nụ cười quyến rũ: “Cậu chủ Trịnh, tôi thật sự rất muốn biết tại sao tập đoàn Hoa Thanh lại đắc tội cậu?”

“Người phụ nữ Lâm Diệu Âm bất kính với tôi, tôi phải dạy cho cô ta một bài học mới được.” Trịnh Thiên Lỗi tùy tiện nói.

“Thật sự là như vậy à?” Rõ ràng là Bạch Quân Nhu không tin lời giải thích của anh ta.

Trịnh Thiên Lỗi trầm ngâm một lát rồi nói: “Tôi cũng không giấu chị, đây chỉ là điều thứ nhất, ngoài ra người bên cạnh Lâm Diệu Âm có thù với tôi...”

Anh ta lập tức kể lại chuyện xảy ra giữa mình với Lý Phù Sinh một lượt, ngoài việc mình bị đánh bị thương ra, những chuyện khác không hề giấu giếm.

Bởi vì anh ta biết rằng nếu Bạch Quân Nhu muốn điều tra thì chỉ cần tùy tiện vung tay cũng có thể điều tra rõ ràng.

“Tên đó có lai lịch như thế nào mà lại có thể khiến cậu chủ Trịnh chịu thiệt vậy?” Bạch Quân Nhu hơi tò mò hỏi.

“Nhắc đến chuyện này tôi cứ cảm thấy kỳ lạ, vậy mà tôi lại không thể điều tra được chút manh mối nào về tên đó.” Trịnh Thiên Lỗi buồn bực nói.

“Vậy ư?” Bạch Quân Nhu nhíu mày.

Ở Trung Quốc mà còn có người mà ngay cả nhà họ Trịnh cũng không thể điều tra được, điều này không khỏi khiến cô ta cảm thấy tò mò.

Sau khi suy nghĩ một lát, Bạch Quân Nhu thản nhiên nói: “Mong rẵng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

Nghe vậy, Trịnh Thiên Lỗi cảm thấy rất vui mừng!

€ó lời giới thiệu của Chekhoy, tập đoàn Hoa Thanh nhanh chóng nhận được đơn đặt hàng quốc tế.


Bình luận

Truyện đang đọc