Edit: Tamgui
Beta: Ù
Lục Việt Minh làm việc rất hiệu quả, mới nói chuyện với cô buổi sáng mà buổi chiều quản gia đã đưa người đến, Du Duyệt quả thực đã theo ý anh chọn lấy mấy người ưng ý.
Sau kỳ nghỉ phép anh có một dự án lớn hợp tác với nhà họ Lê nên tuy nói là nghỉ nhưng cũng không nhàn rỗi, trừ những lúc nhìn chằm chằm cô ăn cơm ngày ba bữa và nghỉ trưa đúng giờ, thời gian còn lại anh đều làm việc trong phòng sách.
Du Duyệt bắt đầu có thói quen ngủ trưa, bụng từ từ to ra, cô cũng trở nên thích ngủ, có khi ngủ đến tận chiều tối, cô sợ rằng tối sẽ mất ngủ nhưng ăn xong bữa chiều đi dạo tiêu cơm, trở về tắm rửa một cái lại ngáp liên tục, tính ra một ngày tỉnh táo chỉ khoảng bảy tám tiếng đồng hồ.
Cũng may là chỉ có ngủ nhiều, còn cô không có phản ứng không tốt nào hết, mỗi lần bác sỹ sản kiểm tra đều nói cô rất khỏe mạnh, em bé trong bụng cũng khỏe, chỉ có một cái khác là trọng lượng của cô đang tăng dần.
Nhưng dáng người cô vốn cao gầy, hiện giờ chỉ thấy bụng tròn hơn còn người không bị béo quá. Lục Việt Minh rất thích ôm cô, xiết chặt da thịt mềm mại không biết chán, mỗi lần ăn cơm đều phải ôm một hai lần.
Sở thích của đàn ông thật là kỳ lạ, cô cũng không hiểu hết được nhưng cũng không ngăn cản mà để anh tùy thích.
Ngày tháng cứ thế bình dị trôi qua, đã sắp tới Tết m Lịch, cô lại nhận được hai tin tức bất ngờ.
Một tin đến từ Vương San San: “Tên súc sinh Trịnh Như Kỳ, tự nhiên làm chị đây to bụng, sang năm chị còn rất nhiều vai diễn, khốn khiếp o(╥﹏╥)o”
Du Duyệt đã biết chuyện của hai người có triển vọng nên đối tin tức này cũng không quá kinh ngạc, che miệng cười: “Như vậy càng tốt, hai đứa trẻ có thể chơi với nhau.”
“Không phải, đứa bé này có thể giữ lại sao? Nhà anh ta lại đồng ý cho anh ta lấy chị à?”
“Đừng có nghĩ bậy bạ nha, Trịnh Như Ký dám gạo nấu thành cơm thì sao có thể để cho chị bị thiệt thòi được. Chị nói gì với anh ta?”
“Còn nói, tên đàn ông thúi đó chính là muốn chị theo hướng đó, chị thật là phục anh ta, tiền bồi thường hợp đồng không hề ít, mẹ của đứa trẻ này thật đáng giá.”
“Cứ để Trịnh Như Kỳ bồi thường, anh ta có tiền mà.”
“Đúng vậy, chị không thể bị lỗ được.”
Tin tức thứ hai là Lục Việt Minh nói cho cô biết, khi đó cô đang ngủ trưa trên lầu, đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, anh mở cửa bước vào, nói luôn: “Du Dương chuẩn bị đính hôn.”
Du Duyệt sửng sốt, trợn mắt: “Đính hôn?”
“Là con gái thứ hai của nhà họ Triệu ở thành phố G.”
Nhà họ Triệu ở thành phố G, đó là gia tộc Kim tự tháp của thành phố G, Du Duyệt buồn bực nói: “Triệu Nhị sao có thể coi trọng Du Dương?”
Lục Việt Minh bật cười: “Du Dương rất lợi hại.”
“Triệu Nhị không phải vì chính mình thì cũng vì công ty của gia đình mà làm việc? Nghe nói cô ấy rất được trưởng bối trong nhà trọng dụng, chẳng lẽ là Du Dương ở rể?”
“Không phải, là kết hôn bình thường, không tính toán nhiều như vậy.”
“Không thể nào!” Du Duyệt nhất quyết không tin là Du Dương không có tính toán gì khác, “Nhất định là anh ta coi trọng tài sản của nhà họ Triệu, từ nhị tiểu thư nhà họ Triệu sẽ từng bước chiếm lấy sản nghiệp nhà họ Triệu.”
“Rốt cuộc hình tượng Du Dương trong lòng em là cái gì vậy?” Lục Việt Minh buồn cười, “Triệu Nhị đã theo đuổi Du Dương nhiều năm, cậu ta cũng lớn tuổi rồi, chuyện với Diệp Lâm cũng nên buông tay, cô ấy là một lựa chọn không tồi.”
“Thật đáng giận!”
Lục Việt Minh: “?”
“Lại còn lấy người khác làm công cụ trị thương cho mình.”
Lục Việt Minh thấy dáng vẻ căm phẫn của cô không kìm được mà ôm cô vào lòng, hôn mấy cái, rồi nói: “Lần này là cậu ta nghiêm túc.”
“Trước kia anh ta không có nghiêm túc?”
“Trước kia cậu ta chưa từng.”
Du Duyệt không thể không nghi ngờ, tình cảm của Du Dương với Diệp Lâm bỏ qua luân thường đạo lý, có thể nói là mười phần trung trinh, chuyện lần này cô rất coi thường, cô không có ấn tượng tốt chút nào với Du Dương: “Tùy anh ta, em sẽ không tham dự lễ đính hôn.”
Lục Việt Mình cũng không khuyên, chỉ nói: “Để anh bảo Trác Dật chuẩn bị một phần quà gửi tới.”
“Anh cũng không tham dự à?”
“Khi đó anh đang ở nước ngoài, không đi được.”
“Anh muốn đi thì cứ đi, em sẽ không giận đâu.”
Lục Việt Minh vẫn lắc đầu: “Không phải do em, là công việc đã có kế hoạch trước rồi.”
Vậy là tốt rồi.
Du Duyệt tuy rằng không thích Du Dương, nhưng muốn giữ hòa khí, nếu đổi lại hôm nay Lục Việt Minh muốn cô và Vương San San cả đời không qua lại với nhau chắc chắn cô sẽ không đồng ý. Quan hệ của Lục Việt Minh và Du Dương so với cô và Vương San San rất phức tạp, liên quan đến sinh tử, nói một câu ân nhân cứu mạng cũng không quá, anh đã rất tức giận khi ngày đó hai người đánh nhau sau đó coi như chấm dứt, trở mặt thành thù với Du Duyệt.
“Vậy anh sẽ ở nước ngoài bao lâu.”
“Sao vậy? Nhớ anh à?” Lục Việt Minh hôn nhẹ lên trán cô, nhẹ giọng trêu đùa.
Du Duyệt phồng má, không nói gì.
“Đi khoảng bốn năm ngày, sẽ tranh thủ về sớm, nhớ anh thì gọi video call.”
“Có sợ muộn không?”
“Bất kể khuya thế nào, anh cũng sẽ nghe điện.”
Du Duyệt cười ha ha: “Nói dễ nghe như vậy chứng tỏ là anh nhớ em, mong chờ em gọi điện thoại.”
Lục Việt Minh tiếp lời: “Đúng vậy, vợ thật hiểu anh.”
“Ai là vợ của anh.”
“Em đó.”
“Vợ cũ, là vợ cũ!”
“Chờ anh từ nước ngoài trở về, chúng ta sẽ đi đăng ký lại.” Anh là muốn nhanh chóng tái hôn, trước mắt không thể phân thân ra được, thật khó có thời gian, còn kịp nghỉ hai ngày nhưng Cục Dân Chính lại không làm việc, Du Duyệt cũng không có tinh thần, ăn cơm luôn ở trong phòng, không muốn ra ngoài.
Du Duyệt thấy cũng nên làm sớm, bởi vì mang thai sắp tới ngày sinh, nhất định phải làm xong trước khi em bé ra đời, nếu không em bé sẽ phải chịu cảnh là con của mẹ đơn thân thì không phải hoang đường sao?
Cô đối với sắp xếp của Lục Việt Minh không có ý kiến gì, gật đầu đồng ý.
Nhưng một thời gian nữa bụng cô sẽ to hơn, đến lúc đó chụp ảnh chắc sẽ không đẹp, Du Duyệt không phải theo chủ nghĩa yêu cái đẹp một cách cực đoan nhưng cũng để ý ít nhiều đến hình tượng của mình, đặc biệt là ảnh chụp trên giấy chứng nhận, một lần chụp xấu sẽ lưu lại hơn nửa đời người, tuy rằng ảnh lấy về quá nửa là cất đáy tủ nhưng ai chẳng muốn mình trông đẹp mắt hơn.
Còn ảnh cưới nữa, ai, bọn họ lần kết hôn trước đã chụp ảnh rất đẹp, đáng tiếc là do tức giận nên cô đã xé hét, một bức cũng không giữ lại. Đúng là đã qua tuổi theo đuổi lãng mạn một cách mù quáng, tự nhiên nhớ tới lại thấy hận một chút, tiếc là đã không chọn ngày chụp hình bổ sung.
Ở đây họ đang nói chuyện tái hôn, trên mạng cũng đang bàn tán.
Vương San San chia sẻ cho cô, hiện giờ có ba đề tài nóng nhất: Đỗ Ngạn Chỉ mất trí nhớ, chuyện xấu của Diệp Lâm và Diệp Thành, nghi vấn Du Duyệt và Lục Việt Mình tái hợp.
Nếu việc Vương San San mang thai bị bại lộ, hơn nữa bố đứa bé chính là Trịnh Như Kỳ, nhất định sẽ là chuyện sẽ lên như diều gặp gió, chẳng qua trước mắt Du Duyệt và Lục Việt Minh chiếm một vị trí nhỏ.
Chuyện Vương San San mang thai vẫn như một nhà giàu ăn dưa, Trịnh Như Kỳ hiện giờ bắt cô ấy ở nhà an tâm dưỡng thai, trước đó không lâu cô vừa quay xong một bộ phim truyền hình, vừa vặn đang ở nhà nghỉ phép, chỉ là phải điều chỉnh lại công việc kế tiếp, có thể hoãn lại là tốt nhất, nếu không thì đành phải nộp tiền vi phạm hợp đồng.
Trịnh Như Kỳ không hề ít tiền, nếu như nhà anh ấy thực sự cần, chuyện vợ con có thể giải quyết, biết đâu nhà họ Trịnh vui vẻ, một đồng cũng không cần tiểu bối phải bỏ ra.
Thân phận thật sự của Trịnh Như Kỳ không như ở trên mạng đồn thổi, người tốt giờ lại biến thành một người thân họ ngoại. Gia đình đúng là có bối cảnh, sau khi xuất đạo đã lấy theo họ mẹ, bên phía bố có dính líu chính trị, bên mẹ là thuộc quân N, ông nội ông ngoại đều từng là những nhân vật cao cấp được bảo vệ, hiện giờ đã nghỉ hưu, không còn như trước nữa. Chỉ là anh ấy lúc mới đầu cẩn thận một chút, ít dùng họ bố nên dễ bị người ta liên tưởng đến.
Như vậy thực sự xuất thân gia đình không quá chênh lệch so với gia đình nhà gái, nhưng Vương San San lại có vị trí quán quân, sự nghiệp bản thân cũng xuất sắc, hơn nữa Trịnh Như Kỳ thực sự rất thích cô ấy, nếu không thì sao dù biết sinh hoạt cá nhân của cô ấy phức tạp vẫn còn cố tình để cho có con, có lẽ là biết Vương San San vẫn luôn không chịu gật đầu nên mới bất đắc dĩ dùng hạ sách này.
Phương pháp này là cực đoan, nhưng Du Duyệt biết tính của đàn chị, nếu thực sự không thích sẽ không nửa thông đồng đến bây giờ, biết mình mang thai cũng không nghĩ đến chuyện xóa sạch dấu vết mà việc đầu tiên nghĩ đến là tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, cô ấy đối với Trịnh Như Kỳ không phải hoàn toàn không thích, chuyện này mà thành có lẽ là một việc tốt.
Tin đồn cô và Lục Việt Minh tái hôn ở trên mạng là Vương San San báo cho cô biết, Du Duyệt không nghĩ là quần chính thích ăn dưa lại quan tâm đến chuyện cá nhân của cô như vậy.
Xem qua thì thấy, các bình luận đều giống nhau, cùng là chúc hạnh phúc, rốt cuộc không phải giới giải trí thường xuyên lăng xê minh tinh, công chúng tương đối khoan dung đối với cô.
Cũng có người bình luận hỏi:
“Cái người tự tiện xông vào nhà thật là bạn trai cũ của Du Duyệt sao, nói như vậy cũng quá…”
“Sao có thể? Tôi cùng học cấp ba với Du Duyệt, có từng nghe đến bạn trai của cô ấy, anh ta đã mất trong tan nạn ô tô 5 năm trước rồi, sau đó cô ấy đã đi học đại học ở thành phố A, chưa tốt nghiệp đại học đã cưới cậu cả nhà họ Lục, sao có nhiều bạn trai cũ như vậy”
“Lúc trước tại sao lại ly hôn vậy?”
“Hỏi người trong cuộc ấy, chuyện này người khác sao biết được? Hiện giờ người viết không ảnh hưởng đến toàn cục, tự nhiên lại tung tin vịt, cẩn thận bị ăn cơm tù nha.”
“Chưa chắc bởi vì hiện giờ chuyện của Diệp Lâm vừa xảy ra, bên kia liền không có động tĩnh gì, rất khó để cho người ta không liên tưởng.”
“Đúng thì sao? Cuộc sống của người khác có liên quan gì đến bạn.”
“Tái hôn không phải chuyện tốt sao? Không biết người ta toan tính gì”
“Hình ảnh. Đây chẳng phải là Du Duyệt và cậu cả nhà học Lục sao? Đi đưa nước ở văn phòng bệnh viện vô tình đụng phải, không dám đi lên chào hỏi, nhìn thân hình rất giống, cậu cả nhà học Lục cao 1m9 rất dễ nhận ra.”
“Đúng là bọn họ.”
“Đúng đó, CP tôi cắn lại HE”
“Không phải đâu, đó chính là bọn họ sau khi ly hôn vẫn luôn nhưỡng nhưỡng tương tương.”
“Ly hôn lên giường là không phạm pháp, chắc là có chuyện hiểu lầm, họ vẫn còn tình cảm với nhau, hiện tại mâu thuẫn đã được giải quyết, chắc vẫn còn nhiều tình tiết cẩu huyết cho bổ não.”
“Đáng giận lắm, người ta 23 tuổi có chồng đẹp trai lắm tiền yêu chiều, còn sắp sinh em bé, chỉ còn tôi ở đây ôn tập thi lên thạc sỹ, hãy mang theo lời chúc phúc của tôi mà đi đi!”
“Vì mang thai nên mới tái hôn, chẳng lẽ căn bản không muốn tái hôn, chẳng qua là trưởng bối nhà họ Lục rất sốt ruột muốn có con nối dõi, nói không chừng Du Duyệt chính là công cụ sinh con.”
“Có thể là chuyện gì làm thay đổi, một chuyện thật tốt nếu không có âm mưu gì, Du Duyệt từ sau khi xảy ra chuyện vẫn luôn ở tại nhà học Lục, ảnh chụp Vương San San đi thăm cô ấy chính là chụp ở biệt thự nhà họ Lục, có người đã phát hiện ra nhà giống như trong ảnh chụp trước khi ly hôn của Du Duyệt, mong mọi người hiểu được chưa.”
Vương San San có tới thăm cô vài lần, mỗi lần đều chụp ảnh đăng Weibo, Du Duyệt đúng là không để ý chính cô cũng từng chụp ảnh up lên mạng, những người thích ăn dưa trên mạng đúng là đủ dưa, ảnh trên Weibo từ hai ba năm trước trên trước cũng tìm ra được, lại còn đem ra so sánh.
Cô lấy làm lạ, buổi tối xuống nhà ăn cơm, liền đem chuyện này nói chuyện với Lục Việt Minh.
Lục Việt Minh phản ứng bình thường, đối với dân mạng anh là con người tràn đầy năng lực ma quái, một người đàn ông 25 tuổi được miêu tả là một gay bar không kiêng chay mặn, một tay chơi lão luyện hiếm thấy, lúc ấy có không ít người biết chuyện, còn vẽ lên rất nhiều câu chuyện thầm kín làm Lê Sâm và Chu Du đều tò mò là có thật hay không.
Vẫn là nói không thành có, nhưng chuyện anh cùng với Du Duyệt sắp tái hôn là thật, Du Duyệt đang mang thai chờ sinh cũng là thật, bị người ta biết cũng không có gì lạ.
Cơm nước xong xuôi hai người theo lẽ thường cùng nhau ra ngoài đi dạo, vòng ra sau núi đến chỗ chôn Đại Bạch, mấy ngày hôm trước có mưa nhỏ, trên mặt đất mọc mấy cây cỏ đầy sức sống an ủi lòng người.
Du Duyệt nhìn ảnh Đại Bạch, nói về ước mơ nhỏ của mình, đôi khi con người thật kỳ lạ, có một số chuyện biết rõ là làm cũng không có ý nghĩa nhưng vẫn muốn làm, ví dụ như chuyện biết bạn trai cũ khi còn sống dị ứng hoa tươi nhưng vẫn mang hoa đi thăm mộ, hoặc là đứng trước bia mộ của một con chó báo tin vui cho nó.
Sắc trời tối dần, gió đêm hơi lạnh, Lục Việt Minh sợ cô bị cảm, liền kéo cô trở về, vừa mới về đến cửa đã thấy quản gia đứng chờ, trên tay cầm một cái hộp quen mắt.
Du Duyệt giật mình, theo bản năng nhìn trộm Lục Việt Minh.
Quản gia nói: “Bạn của cô chủ đưa tới, để ở cửa bảo vệ, tôi đi ra ngoài mua đồ ăn về tiện tay mang vào, bảo vệ đã kiểm tra, đều là những đồ vật bình thường, cụ thể thì anh ta không biết nhưng xác định không có gì nguy hiểm nên đã đóng lại, cô chủ yên tâm.”
Mấy thứ này đúng là không nên để cho người ngoài xem, Du Duyệt nhận lấy, cảm ơn quản gia, cùng Lục Việt Minh đi lên nhà.
Vừa về phòng mở ra đã thấy trong hộp vẫn là mấy đồ vật ấy, giấy tờ, ký tên Liên Sóc- giao cho cô bảo quản, tùy cô xử lý.