NGỰ TRỊ VẠN GIỚI


Thủ đô khu ngoại thành gần 12 giờ đêm.
Ánh trăng sáng phía trên trời đêm chiếu rọi xuống một cỗ Roll-Royce Phantom hắc sắc đang lăn bánh trên đường ở trên đường lớn.
Phía trong xe một nam một nữ đang ngồi ở phía hàng ghế trước.
Không ai khác, bọn họ chính là Ninh Vương cùng với nữ nhân của hắn Nhã Phương.

Hiện tại hai người chỉ vừa rời khỏi khu công trường khoảng 2km khoảng cách, đang lái xe Ninh Vương đột nhiên nghe thấy một âm thanh thông báo quen thuộc vang lên ở trong đầu.
“Đinh, ký chủ đạt được thành tựu hấp thụ một cái Huyết tộc đầu tiên, ngoài việc nhận được một số năng lực đặc biệt đến từ huyết mạch của bọn chúng, hệ thống còn ban thưởng thêm cho ký chủ một lần ngẫu nhiên triệu hoán sinh vật đã từng tồn tại trên trái đất, tuyệt chủng hay chưa tạm thời hệ thống không xác định được.

Cùng với đó chính là một kỹ năng đặc biệt mới mang tên Bạo Huyết”.
“Ký chủ khi nào muốn sử dụng một lần ngẫu nhiên triệu hoán sinh vật có thể câu thông với hệ thống”.
Âm thanh hệ thống vang lên thông báo, phần thưởng thành tựu lần này có chút tương tự so với lần trước về khoản ngẫu nhiên triệu hoán.

Nhưng tạm thời Ninh Vương chưa có quan tâm tới nó mà tập trung lái xe trở về nhà của hắn ở An Nhiên khu biệt thự.

Nửa giờ sau, chiếc Roll-Royce Phantom dừng lại bên trong căn biệt thự màu trắng khá lớn.
Vặn chìa khoá, tắt máy xe, Ninh Vương bước ra khỏi xe trước sau đó đi về phía cửa xe còn lại mở cửa cho Nhã Phương bước xuống.
Nhã Phương vừa bước xuống xe cánh tay liền bị hắn nắm chặt lấy mà kéo đi nhanh chóng, Ninh Vương lấy ra từ trong túi quần chiếc chìa khóa nhà được mạ vàng tinh tế mà cắm và0 trong ổ vặn nhẹ một cái.
Cạch~
Âm thanh mở khoá đã được kích hoạt, Ninh Vương nhanh chóng đẩy ra cửa lớn mà kéo nàng lao nhanh lên phòng ngủ của tầng lầu thứ hai.
Sau đó Ninh Vương để nàng ngồi xuống giường mà từ từ biến đổi ngón trỏ của bàn tay trái thành một lưỡi dao sắc bén, tiếp đấy hắn đưa ngón trỏ của tay phải lên mà cắt nhẹ qua một đường nhỏ.
Một dòng tinh huyết gần như đã chuyển thành một màu hoàng kim ứa ra bên ngoài đầu ngón tay hắn.

Mặc dù hắn có thể hồi phục vết thương chỉ trong một cái tích tắc, thế nhưng đây là điều mà hắn mong muốn.
Sau đó Ninh Vương biến đổi bàn tay trái trở về hình dáng bình thường mà từ từ đưa lên cầm nhẹ lấy chiếc cằm nhỏ của Nhã Phương mà mân mê một chút.
Nàng cũng không hiểu hắn là đang có ý tứ gì, chỉ thấy ngón tay chảy máu của hắn khiến cho nàng cảm thấy có chút đau xót trong tim mà hai mắt long lanh ướt át nhìn lấy hắn.
Ninh Vương cũng không có để cho nàng phải chờ lâu hay suy nghĩ nhiều nữa mà trực tiếp đưa ngón tay đang chảy ra kim huyết của mình nhẹ nhàng luồn sâu vào trong khoang miệng của nàng, cảm nhận đầu lưỡi mềm mại của nàng mà nói ra.
“Bảo bối, em hãy uống nhiều một chút, lát nữa sẽ có quà cho em”.
Thấy nam nhân của mình nói như vậy, nàng cũng không có hỏi nhiều mà lập tức nghe theo lời của hắn.
Nàng đưa hai bàn tay tuyết trắng mềm mại của mình lên và cầm lấy bàn tay cùng với ngón tay mà hắn đưa vào trong khoang miệng của nàng.
Nhã Phương lúc này đã có thể nói là cam tâm tình nguyện làm hết thảy mọi thứ mà Ninh Vương hắn muốn, không một lời từ chối.
Đầu lưỡi bên trong khoang miệng nàng bắt đầu ngoe nguẩy cử động luồn lách về mọi hướng cảm nhận hương vị tới từ ngón tay của hắn, tinh huyết của hắn.
Mùi vị này dường như là rất thơm ngon đồng thời cũng rất ngọt a.
Nhã Phương suy nghĩ trong đầu đưa ra đánh giá về mùi vị của hắn, à không là tinh huyết của hắn ở trong miệng của nàng.
Từng giọt tinh huyết khi vừa chảy ra khỏi đầu ngón tay của Ninh Vương đều bị Nhã Phương nàng ta tham lam mà m*t sạch.
Từng giọt cứ từ từ chảy ra trong khoang miệng đã đầy ướt át của nàng mà đi xuống phía dưới cổ họng đi vào bên trong và hoà quyện cùng với máu huyết của nàng, cơ thể của nàng.

Chỉ có điều là một lúc sau đó tốc độ của nàng bắt đầu chậm lại, gương mặt lúc này của Nhã Phương đã phiếm hồng triệt để giống như là vừa bị dính phải xuân dược vậy.

Toàn thân cũng bắt đầu cảm thấy nóng bức, toàn thân nàng cũng trở lên ướt át vì mồ hôi tuôn ra.
Nàng cố gắng tham lam mà tiếp tục hút thêm lấy thứ chất gây nghiện này chảy ra từ trong cơ thể hắn.

Thế nhưng cơ thể của nàng dường như đã đạt đến cực hạn, nếu còn tiếp tục tham lam sẽ trực tiếp bạo thể mà chết.
Nhã Phương luyến tiếc nuốt thêm một vài giọt sau đó từ từ há miệng mà nhả ra ngón tay của Ninh Vương.

Gương mặt của nàng lúc này d@m đãng đến cực điểm, Nhã Phương há miệng lè ra chiếc lưỡi tựa như rắn nước một dạng, mật dịch vẫn còn đầy trong khoang miệng mà nói.
Ninh Vương thấy gương mặt d@m đãng ướt át của nàng, trong lòng không khỏi có chút dục hỏa bùng lên.


Hắn đưa ngón tay bị thương của mình mà hồi phục vết thương tự mình gây ra, sau đó không chần chừ mà đút vào trong miệng từ từ cảm nhận mật dịch của Nhã Phương còn để lại trên tay hắn.
“Bảo bối, em thật ngọt”.
Ninh Vương cười tà nói.
Còn về phía Nhã Phương, như đã nói từ trước, hiện tại trạng thái của nàng không khác gì so với việc bị trúng xuân dược cả.
Nhã Phương toàn thân nóng như lửa đốt, cả người ướt át nhễ nhại vì tham lam những giọt tinh huyết của Ninh Vương.
Nhã Phương ý thức có chút mơ hồ nhưng vẫn nhận ra người trước mặt đây là nam nhân của nàng Ninh Vương.

Nàng hơi thở nóng bỏng, hai mí mắt khép hờ toàn thân ướt át mà nhìn lấy hắn cầu xin.
“Aah…Ninh…em…nóng…nnn…mau…cho…em…đi”.
Từng tiếng r3n rỉ van xin Ninh Vương, d@m đãng k1ch thích d*c hỏa bên trong người hắn của Nhã Phương khiến cho hắn không tiếp tục kiềm chế được nữa mà đẩy nàng nằm xuống giường mà chồm lên đè bên trên cơ thể nàng.
Ninh Vương ghì chặt hai tay Nhã Phương xuống sau đó ngắm chính xác đôi môi đỏ thắm ướt át của nàng mà lao tới khoá chặt lấy nó không buông.
“Aah…nnn…nnn”.
Nhã Phương yêu kiều r3n rỉ.
Bên trong khoang miệng là một khung cảnh vô cùng ướt át của hai người là hai con rắn nước đang chuyển động không ngừng nghỉ.

Chúng nó uyển chuyển mà hòa quyện chặt chặt lấy nhau không rời.
Nhưng quyền chủ động vẫn là nghiêng về phía của Ninh Vương nhiều hơn, hắn len lỏi vào từng ngóc ngách mà lấy đi sạch sẽ không chừa lại một chút nào mật dịch từ trong khoang miệng của nàng, việc này khiến cho nó khô khốc cả lên.
Ninh Vương mạnh mẽ tham lam khiến cho Nhã Phương có chút khó thở mà lại không thể làm gì được vì không có sức lực, hai cánh tay của nàng sớm đã bị hắn khóa chặt không cho vùng vẫy.
“Nnn…aah…nnn…nn”.
Nàng muốn thoát ra chỉ còn cách rên ư ử thật lớn khiến cho Ninh Vương dừng lại hành động của mình mà để ý tới cảm giác của nàng.

Tất cả là do nàng, tại vì nàng quá mê người mới khiến cho hắn mất kiểm soát mà như một con sói đói lao vào cắn xé nàng.
Ninh Vương xót xa thả hai cánh tay của Nhã Phương ra sau đó đưa bàn tay lên má của nàng mà cưng chiều hỏi han.
“Bảo bối, là anh quá hưng phấn, không nghĩ tới cảm giác của em, cho anh xin lỗi…”.
Nói xong Ninh Vương cúi đầu xuống, lần này hắn làm nhẹ nhàng hơn lần trước đó khá nhiều.

Hai người từ từ cảm nhận hương vị của nhau mà chìm trong kh0ái cảm của lúc này.
Dần dần đầu lưỡi của Ninh Vương từ từ thả lỏng mà thả ra khoé miệng của nàng và hình thành một sợi tơ nước kéo dài.

Chính là minh chứng cho việc hai người hòa quyện vào với nhau như hai mà một, như một mà hai.
Tiếp đó Ninh Vương nhắm tới cái cổ tuyết trắng của nàng mà cúi xuống m*t thật chặt từng vị trí như đánh dấu chủ quyền và nói cho toàn bộ nam nhân khác trong thiên hạ rằng đây là nữ nhân của Ninh Vương hắn, nếu như muốn chết thì cứ thử động vào.
Nhã Phương trong lúc mơ mơ màng màng đã lấy lại được một chút ý thức, thấy Ninh Vương đang miệt mài đánh đấu, Nhã Phương nàng vô cùng ưa thích cảm xúc thăng hoa lúc này mà hai cánh tay quàng qua cổ hắn mà tận hưởng.
“Ưhm…nnn…aah…Ninh~”.
Sau một lát trên cái cổ trắng nõn của nàng đã hình thành vô số những vết đỏ thâm vì sự mạnh bạo trong quá trình đánh dấu chủ quyền của hắn.
Ninh Vương sau đó không có dừng lại mà tiếp tục li3m láp và cảm nhận hương vị từ mọi vị trí trên cơ thể nàng mà không bỏ sót một chỗ nào.
Đầu tiên là phần xương quai xanh tiếp đó là đến phần bờ vai và cuối cùng là phần khe rãnh trước ngực nàng, Ninh Vương vô cùng thưởng thức vị trí đặc biệt này, vì trong lúc cảm nhận cả gương mặt hắn được úp chặt vào đôi gò bông đào căng tròn nhưng không kém phần mềm mại của nàng.
Nhưng thế này tuyệt đối là không thể đủ cho hắn ăn no được, Ninh Vương chồm người dậy, sau đó dùng một lực thật mạnh xé nát chiếc váy màu đỏ có giá trị hơn 80 triệu mà Nhã Phương đang mặc trên cơ thể không một chút do dự.
Hắn mặc kệ là Nhã Phương có thích chiếc váy đó hay không, thích thì lần sau mua cái mới là được.
Xé tan chiếc váy, để lộ ra gần như là toàn bộ tuyết trắng cơ thể nõn nà, mềm mại của nàng.

Lúc này chỉ còn chỗ phía dưới nơi u cốc bí hiểm nhất của nàng là được che đi bởi một chiếc qu@n lót ren màu đen thần bí, có chút như ẩn như hiện mà để lộ ra nơi u cốc kỳ bí ấy.
Ninh Vương cũng không có chần chừ mà kéo mạnh một cái chiếc qu@n lót ren che đi nơi thần bí của nàng liền biến mất.

Để lộ ra một chút cỏ thảm cỏ nhỏ đen tuyền phía trên nơi u cốc ẩm ướt, suối nguồn phía trong đang rỉ ra như thác.
Cảnh tượng có chút khiến cho Ninh Vương có chút hưng phấn mà sau đó dùng đôi bàn tay điêu luyện của mình bắt đầu đặt lên bên trên cặp gò bông đào của nàng mà bóp nắn, mân mê khiến cho nó biến thành đủ mọi loại hình dạng khác thường.
Ninh Vương làm ra một lần hành động này khiến cho Nhã Phương nằm dưới giường kh0ái cảm không thể tả xiết mà cảm nhận động tác của hắn có chút đê mê mà r3n rỉ thành tiếng.
“Nnn…aah…nnn”.
Phía dưới nơi u cốc cũng khó lòng mà kiềm chế, ngọc dịch vốn đã không ngừng chảy ra lại bị một lần tác động này của hắn mà càng ngày tiết ra càng nhiều đến mức ga giường chỗ đó lúc này đã ướt thành một mảng lớn.

Ninh Vương không ngừng bóp nắn để tạm thời khống chế dục hỏa trong lòng, sau khi đôi bàn tay đã đủ thoả mãn.

Ninh Vương quyết định chuyển qua dùng miệng, hắn lấy tay nắm chặt lấy hai nhũ h0a hồng trên đỉnh của cặp bông đào mà kéo lên kéo xuống.
Sau đó Ninh Vương kéo mạnh để chúng nó chụm sát lại gần nhau mà cúi đầu xuống m*t chặt lấy cặp nhu~ hoa không buông.

Ninh Vương trong khoang miệng nhấp nhả, cắn nhẹ lấy đầu nhu~ hoa của nàng sau đó lại điêu luyện mà hoà quyện lấy nó.
Bị Ninh Vương làm ra một màn này động tác, Nhã Phương phía dưới u cốc đã không thể kiềm chế được kh0ái cảm của mình nữa.

Hai mắt nàng trắng dã trợn lên, khoé miệng chảy ra từng dòng mật dịch mà thốt lên một tiếng.
“Ninh, em chết mất”.
Sau đó Nhã Phương la lên một tiếng.
“Aaahh~”.
Cơn cực kh0ái đã khiến cho Nhã Phương xuất khí thành dòng, phía dưới u cốc đỏ thắm một dòng nước ấm phóng ra một ít lên trên đũng qu@n Ninh Vương, một ít phóng thẳng xuống ga giường.
Mọi thứ ướt át đến cực điểm.
“Bảo bối, giờ anh mới biết em…rất…là…DÂM a”.
Ninh Vương trước một màn vừa rồi mới diễn ra, hắn không kiềm chế được mà nói ra câu này.

Lời này của Ninh Vương khiến cho gương mặt Nhã Phương vốn đã hồng hào được một chút lại nhanh chóng trở nên đỏ ửng.
Nhã Phương thẹn thùng không nói được một lời nào chỉ biết lấy tay che mặt xấu hổ không tả xiết.
Nhưng ở trước mặt hắn thì nàng không việc gì phải xấu hổ cả, hắn chẳng phải là cực kỳ thích nàng như vậy hay sao.
Nắm chặt lấy đôi bàn tay đang che mặt thẹn thùng của nàng mà đè nó duỗi thẳng ra trên đầu nàng.

Ninh Vương sau đó cúi xuống ôn nhu hôn nàng một ngụm lên miệng.
Nhã Phương cũng nhanh chóng cảm nhận được sự ôn nhu và ngọt ngào của hắn mà sự thẹn thùng lúc trước biến mất lúc nào không hay.
Nhã Phương hiện tại chỉ muốn mãi mãi như thế này bên cạnh hắn, được hắn yêu chiều, sủng ái, chở che thích làm gì thì làm.

Nhã Phương hạnh phúc vì đã không có chọn nhầm người như tên tình cũ bội bạc kia.
Nàng xúc động, hai hàng mi bắt đầu tuôn rơi những giọt lệ của sự hạnh phúc.

Ninh Vương bên cạnh thấy nàng như vậy li3m sạch nước mắt trên khoé mi nàng và ra lệnh.
“Em chỉ được phép khóc ở trước mặt anh, còn nếu như tên nào dám làm em khóc thì hắn giết hắn, mọi việc đều đã có anh ở đây rồi”.
“Nếu em mệt thì hãy nghỉ ngơi đi, tôi đi ra bên ngoài một chút”.
Nói xong Ninh Vương lúc này thực sự là muốn cho nàng nghỉ ngơi, những chuyện còn lại để khi khác thanh toán một thể cũng được.

Nhưng khi hắn chuẩn bị đứng dậy rời đi thì bị Nhã Phương bàn tay kéo lại đè ngược hắn xuống giường.
Dẫu sao nàng cũng không phải người bình thường một chút khí lực như vậy tất nhiên là sẽ có.
“Anh còn chưa cho em mà? Muốn đi đâu?”.
Nhã Phương mị hoặc bá đạo cười nói.

Nhã Phương thân thể trắng tuyết trần như nhộng đè lên bên trên, ngồi ngay tại vị trí côn th1t của hắn mà không biết vô tình hay cố ý có chút nhấp nhô, chuyện này khiến cho Ninh Vương bị k1ch thích không thông.
Khi nãy Ninh Vương xé váy của nàng nhưng hiện tại Nhã Phương lại vô cùng chậm rãi cởi ra từng chiếc cúc áo, cà vạt trên cổ hắn để lộ ra một thân hình vô cùng săn chắc, các múi cơ bắp thịt hình thành và sắp xếp cực kỳ có trật tự, không chê vào đâu được.
Nhã Phương khi này cũng bắt đầu cúi đầu nhỏ của mình xuống từ từ đáp trả hắn bằng cánh li3m láp toàn bộ từng múi cơ bắp thịt trên đủ mọi vị trí của nửa thân trên.
Sau đó cũng đồng dạng mà múp chặt lấy một số vị trí coi như đánh dấu chủ quyền.

Nàng ta thậm chí còn bạo gan tới nỗi cắn một vết răng đủ sâu nhưng không gây thương tổn lên trên cổ hắn.
Như vậy để xem có con nào mù mắt mà dám tới gần chồng bà?

Nhã Phương trong lòng đắc trí mà cười thầm.
Ninh Vương quan sát một màn này cũng hiểu ra ý đồ của nàng trong lòng không khỏi có chút ý cười trên khoé miệng trước hành vi đáng yêu này của nàng ta.
Cảm thấy đã đủ Nhã Phương ngồi thẳng dậy sau đó một lực thật mạnh xé tan chiếc quần tây cùng với chiếc thắt lưng của hắn.

Một màn này khiến cho Ninh Vương không khỏi có chút sững sờ thế nhưng ngay sau đó hắn cảm nhận được một luồng kh0ái cảm đến từ côn th1t của mình.
Nhã Phương đặt u cốc ngồi của mình đè lên trên côn th1t của hắn mà trườn lên trườn xuống chứ không có để cho nó tiến vào và khai phá bên trong, cảm giác này khiến cho Ninh Vương vừa khó chịu vừa đê mê.
Đang tận hưởng được kh0ái cảm này một chút thì bỗng dưng Nhã Phương dừng lại không tiếp tục di chuyển nữa, mà thay vào đó nàng quay ngược lại hướng u cốc đỏ thắm cùng một thảm cỏ đen giơ trước mặt hắn và nói.
“Ninh, em cũng muốn sướng, anh cũng làm cho em đi”.
Nhã Phương ngoe nguẩy c@p mông tròn trắng nõn ở trước mắt hắn.
Nàng là đang muốn thử độ giới hạn của hắn sao?
Đồ ngon trước đặt ngay trước mắt như vậy làm sao hắn ta có thể chối từ?
Không chần chừ, Ninh Vương lập tức ép sát c@p mông tròn về phía hắn để cho u cốc đỏ thắm kia ở trước miệng hắn để chuẩn bị chén.
Sau đó Ninh Vương bắt đầu li3m láp sạch sẽ chỗ ngọc dịch lần trước vẫn còn đọng lại xung quay mà tiếp theo đó Ninh Vương trực tiếp luồn sâu chiếc lưỡi như con rắn nước của mình để nó xáo trộn toàn bộ bên trong u cốc của nàng.
Việc này khiến cho Nhã Phương đang khoái chí lập tức đờ đẫn hai con ngươi tận hưởng cảm giác này, nhưng nàng cũng không có quên phần của hắn.

Nhã Phương dùng đôi gò bông đào của mình chèn ép lấy côn th1t của Ninh Vương ở chính giữa, còn đầu rùa nàng ngậm vào trong miệng nhấm nháp.
Hai người từng chút một mà cảm nhận toàn bộ hương vị của nhau trong đê mê của kh0ái cảm và tình yêu nồng cháy.

Kết hợp bàn tay cùng với chiếc lưỡi rắn nước điêu luyện của mình Ninh Vương sắp làm cho Nhã Phương xuất khí lần thứ 2, mà sau bao sự cố gắng của mình Nhã Phương vẫn chưa thể làm cho hắn đạt đến kh0ái cảm cực độ.
Rất nhanh chóng, tiếng thở d0'c của Nhã Phương ngày một nhanh và rõ ràng hơn.

Ninh Vương biết nữ nhân của mình sắp đạt đến cực hạn liền tăng tốc mọi cử động và làm nó mạnh bạo nhất có thể.
“nnn…aahhh~”.
Nhã Phương xuất khí lần thứ hai, miệng cũng đã mỏi mà nằm gục trên th@n dưới của hắn, còn hai mắt thẫn thờ vì kh0ái cảm, nàng đã thua trong trận chiến lần này.
Thế nhưng Ninh Vương đã bị nàng k1ch thích tới mức này chẳng lẽ lại từ bỏ ở giữa chừng.

Ninh Vương không có ý định buông tha hay để cho nàng nghỉ ngơi còn hắn thì phải chịu cô đơn giày vò.
Nhã Phương chỉ cần nằm đó thôi là được rồi còn những việc khác cứ để hắn tự xử lý.

Ninh Vương đặt nàng nằm ngửa sang một bên sau đó ngồi dậy và sau đó đặt côn th1t hướng thẳng mục tiêu phía trước là u cốc đỏ thắm của nàng mà khai phá.
Mặc dù có chút khó khăn, nhưng lần trước Nhã Phương đã bị nong rộng bởi hắn cộng với việc dưới đó của nàng đã được dòng ngọc dịch ướt át bôi trơn sẵn.

Cho nên chỉ cần ngắm chuẩn là hắn sẽ bơi được vào bên trong u cốc này.
Ọc~
Tiếng côn th1t khai phá u cốc cùng với tiếng ma sát của dòng nước tạo nên một âm thanh vô cùng hư hỏng.
Nhã Phương cũng cảm thấy phía dưới u cốc thần bí của mình đã bị hắn đâm sâu và gần như chèn ép tận vào sâu bên trong cùng của điểm kết thúc.
Cảm giác giống như có một dòng điện lây lan từ hắn sang nàng khiến cho Nhã Phương có chút run rẩy vì sung sướng.
Ninh Vương cũng bắt đầu từ từ di chuyển nhịp nhàng cố gắng để cho phía dưới nơi này của nàng có thể nuốt được hơn 3 phần 4 côn th1t của hắn.
Tiếp đó Ninh Vương di chuyển và chèn ép nó ngày càng một nhanh, phát nào phát ấy đều lút cán, đâm sâu vào tận bên trong u cốc.

Việc này khiến cho Nhã Phương cảm thấy k1ch thích tới nỗi nắm chặt lấy ga giường, cào cấu nó đến mức rách toạc ra.
Kh0ái cảm của chuyện này thật không tồi a.

Ninh Vương sau rất nhiều lần nhấp ra nhấp vào cũng đã gần đạt tới giới hạn của mình, hắn ôm lấy hai chân của Nhã Phương mà tỳ xuống song song với gương mặt người hơi đứng dậy mà đâm thẳng xuống một góc 90 độ.
Nhã Phương trong tư thế này không khỏi có chút d@m đãng a.
Nàng bị hắn liên tục đâm vào một cách mạnh bạo nhất cơn lũ cũng sắp không kìm nén được nữa mà chuẩn bị trào ra bên ngoài.
Ninh Vương cũng bắt đầu thở d0'c rất nhanh dường như đã đạt tới cực hạn, hắn đâm thẳng xuống một phát chạm đáy mà phóng ra vô số tinh hoa, hạt giống màu trắng đục của mình vào bên trong nơi sâu nhất của nàng.
Nhã Phương cũng không có ngoại lệ cùng lúc xuất khí ra với hắn, ngọc dịch như nước lũ trào ra bên ngoài chảy đầy ga giường cùng với lúc hắn làm đầy nơi bụng dưới của nàng.
Vì số lượng quá nhiều mà nơi chứa đựng của nàng thì cũng có giới hạn, ngay lập tức chỗ tinh hoa dư thừa màu trắng đục chảy ta bên ngoài như thác mà rớt đầy xuống ga giường.
Cảnh tượng thật sự là khiến cho người ta đỏ mắt a.
Nhã Phương hổn hển như sắp ngất đi bất quá Ninh Vương còn chưa có đủ thoả mãn a.
Hắn nhanh chóng đi xuống giường sau đó bế nàng lên phía trước dạng ra hai chân hình chữ M còn hắn đứng ở phía sau thủ thế sẵn sàng chiến đấu.
Nhưng trước đó Ninh Vương bế nàng ở tư thế này ra đối diện với một tấm gương lớn ở trong phòng để cho nàng thấy dáng vẻ của mình lúc này.
Cực kỳ gợi tình a.
Nhã Phương bị như vậy chỉ có thể ngượng ngùng lấy tay che mặt mà mặc kệ cho hắn muốn làm gì thì làm.

Tiếp theo thì cũng không cần phải nói, một màn khai phá hang động từ phía dưới lên bắt đầu.

Chỉ sau nửa giờ đồng hồ Ninh Vương đã khiến cho Nhã Phương xuất khí như mưa 2 lần ở trong tư thế đặc biệt này, còn hắn lại một lần nữa bơm đầy u cốc của nàng thêm một lần nữa.
Lúc này Nhã Phương đã gần như mất đi ý thức, chỉ còn lại Ninh Vương là vẫn còn sung mãn và tỉnh táo mà thôi.

Hắn tiếp tục đặt nàng nằm úp lên giường còn nửa thân sau thì quỳ xuống cặp mông trắng nõn hơi vểnh lên sau đó tiếp tục hành sự.

Ninh Vương hắn cứ như vậy trong lúc nàng đã triệt để mất đi ý thức mà làm thêm vài tư thế nữa mà phóng đầy tinh hoa vào bên trong.
Chẳng lẽ hắn thực sự muốn nàng có thai đứa con của mình hay sao?

Sáng hôm sau, Nhã Phương hai mắt khép hờ từ từ mở ra, tỉnh lại sau cơn mê đêm qua.
Nhã Phương dự tính ngồi dậy sau đó đi tìm nam nhân của mình nhưng.
“Aahh… sao lại ác với người ta vậy trứ”.
Cơn đau nhức vì chuyện đêm hôm qua hiện tại mới tới để hành hạ nàng lúc này.
Mở lớp chăn đang đắp trên cơ thể Nhã Phương hãi hùng những gì đang xảy ra ở trước mắt, rốt cuộc hôm qua sau khi nàng ngất đi Ninh Vương hắn đã làm gì nàng vậy.
Một màu trắng xóa vẫn còn đang chảy ra từ phía dưới u cốc của nàng, bụng dưới có chút trướng lên vì bị nhồi nhét quá nhiều thứ gì đó.

Ga giường ướt nhẹp, một mùi vị d@m dục quen thuộc ám lên đầy căn phòng này.
Nhã Phương ôm lấy bụng dưới của mình mặc kệ dòng tinh hoa trắng đục vẫn còn đang từ bên trong u cốc chảy ra bên ngoài, Nhã Phương chầm chậm khoác tạm lên người một chiếc khăn sau đó đi vào trong phòng tắm.
Trong lúc tắm rửa Nhã Phương ngửa cổ lên cho dòng nước xối xả chảy xuống mặt lấy lại chút tỉnh táo cho mình, đồng thời nghĩ lại cảnh tượng của đêm qua.
Trong lòng có chút hờn dỗi nhưng cũng đầy ngọt ngào và hạnh phúc.
Tắm xong, Nhã Phương quấn khăn bước xuống lầu thì thấy Ninh Vương đang cùng Đoạn Minh Sơn thảo luận về vấn đề gì đó.

Sau đó từ từ tiến lại gần và tiếp cận hắn từ phía sau chiếc sofa.
Nhã Phương đầu tóc vẫn còn chưa lau khô mà vòng tay qua cổ ôm lấy hắn sau đó đặt lên một nụ hôn ngọt ngào.
Trông thấy vẻ đẹp của nàng cùng với hành động vừa rồi, lúc này Đoạn Minh Sơn phía đối diện hai người không khỏi có chút đỏ mắt mà liếc sang vị trí khác.
“Nào đừng làm rộn, qua bên cạnh ngồi chờ anh một lát, chút nữa chúng ta đi công chuyện”.
Nhã Phương thấy hắn nói vậy liền ngoan ngoãn gật đầu không có quấy rầy hắn làm việc nữa mà qua bên cạnh ngồi sát với hắn.
Thấy nàng đã ngoan ngoãn, Ninh Vương nhìn về phía Đoạn Minh Sơn tiếp tục nói.
“Rồi ngươi tiếp tục đi”.
Khi nãy hai người bị Nhã Phương ngắt quãng đã khiến cho Đoạn Minh Sơn phải khựng lại việc thông báo của mình cho chủ nhân mà không bị trách cứ, chứng tỏ địa vị của nàng ta đã hơn hắn rất nhiều.

Vì vậy trong lòng Đoạn Minh Sơn không khỏi có chút ghen tị.
“Vậy ta tiếp tục thưa chủ nhân, về phần… đây là toàn bộ báo cáo”.
Đoạn Minh Sơn báo cáo chủ yếu là về những thành quả đã đạt được của kế hoạch mà Ninh Vương đã giao phó cho hắn đi làm.
“Được rồi, ngươi đi tập trung mọi người như lần trước ta đã nói đi, 1 giờ nữa ta muốn tất cả phải có mặt đầy đủ ở trụ sở chính”.
“Rõ chưa?”.
Thấy thái độ của chủ nhân như vậy Đoạn Minh Sơn làm sao mà dám không hoàn thành việc lần này.
“Sẽ không để cho ngài phải thất vọng thưa chủ nhân”.
Đoạn Minh Sơn đứng dậy cúi người giọng điệu chắc chắn mà trả lời Ninh Vương.
“Được, lui đi”.
Ninh Vương ra lệnh cho Đoạn Minh Sơn lui trước và đi làm nốt phần việc còn lại của hắn.
“Em thay quần áo đi chờ tôi hoàn thành nốt ít việc chúng ta ra ngoài ăn sáng”.
Nhã Phương gật đầu hiểu chuyện sau đó nhanh chóng đi lên lầu trên thay quần áo.

Còn về phần Ninh Vương cắm mặt viết lách một số thứ gì đấy mà chỉ có hắn mới biết.
Có thể là kế hoạch sắp tới chăng?
Ai mà biết hắn chuẩn bị làm gì?
A, thực có lỗi với các đạo hữu, hôm qua VN đá ta cùng bằng hữu đi tửu lâu, có chút quá chén, về tới nhà liền ngủ tới 2h sáng mới viết chương này.

Mà trong khi hứa bù hai chương.

Lỗi ta, hi vọng các đạo hữu không vì chuyện này mà ghét bỏ truyện
CẢM TẠ!


Bình luận

Truyện đang đọc