NGỰ TRỊ VẠN GIỚI


Đám người Ninh Vương cứ vậy mà đi theo sự chỉ dẫn của Lưu Dũng mà tiến vào bên trong tòa nhà ở vị trí chính giữa của khu căn cứ.
Cửa lớn làm từ hợp kim rắn chắc dần dần mà tự động đóng lại ở phía bên ngoài, bên trong đập vào mắt đám người Ninh Vương là một khoảng không gian khá rộng lớn nhưng chẳng có gì mấy ngoài một ít trang thiết bị cùng máy móc các loại.
Bất quá canh phòng mức độ so với bên ngoài cũng không muốn kém hơn ít nào a.
Lính gác đầy đủ vũ trang các loại cũng đạt tới gần 100 tên mà canh phòng cẩn mật.
Thế nhưng đây không phải là thứ trọng yếu a.
Nơi Ninh Vương muốn tới chính là “Nhà Máy” chứ không phải chỗ này, vì thế dựa theo sự chỉ dẫn của Lưu Dũng, đám người Ninh Vương tiếp tục phải thông qua thêm một cánh cửa thép như vừa rồi nữa.
Sau đó đi thẳng tới vị trí chiếc thang máy cỡ đại ở chiếc mặt mà nhấn nút mở cửa bước vào bên trong.
Thang máy lớn như vậy thế nhưng là hơn 10 tên bước vào cùng một lúc lại còn phải cách xa Ninh Vương một khoảng.
Suy cho cùng vẫn là có chút chật chội a.
Thang máy từ từ mà di chuyển xuống sâu dưới lòng đất khoảng 15 giây thì dừng lại.
Tinh một tiếng, cửa thang máy từ từ mở ra không gian xung quanh thêm một lần nữa chấn động lòng người.
Chính là một khu nghiên cứu bí mật dưới lòng đất a.
Không sai, nơi này so với một khu căn cứ nghiên cứu bí mật dưới lòng đất giống như trên màn ảnh thậm chí có chút ngoài mong đợi.
Bỏ qua những thiết bị máy móc cùng tân tiến các loại cùng đám nhân sự của khu nghiên cứu và đám lính phòng vệ của “Nhà Máy”.
Thì đáng chú ý nhất ở đây chính là phía bên tay phải của Ninh Vương, một nơi mà đang chất chứa vô số những chiếc lồng sắt xếp thành hàng ngay ngắn và chồng chất lên nhau.
Nhưng đặc biệt không phải ở chỗ đó mà chính là thứ bên trong những chiếc lồng sao lại trông giống như là con người thế?
Chính xác, chính là người làm bằng xương bằng thịt và quan trọng nhất chính là vẫn còn sống sờ sờ ở đó.
Tại sao bọn họ lại ở đây?
Và trên hết những người này là ai?
Mà lại bị nhốt ở bên trong lồng mà không rõ số phận của mình sẽ ra sao, sẽ đi về đâu trong thời gian sắp tới.
Nhìn về phía đám người bên trong những chiếc lồng này Ninh Vương trong lòng không khỏi có chút vừa ý độ hiệu quả trong cách làm việc của Đoạn Minh Sơn.
Đám này người chính là nguyên vật liệu mà Ninh Vương hắn giao cho tên thuộc hạ Đoạn Minh Sơn của mình đi tìm kiếm trong suốt hơn nửa năm qua a.
Bọn chúng hầu hết đều là người Tàu cùng người Cam và một số nước khác tìm cách vượt biên trái phép vào nước Việt, có cái là để kiếm tiền mưu sinh, cũng có cái là bị truy nã mà tìm cách trốn chạy, cũng có cái thì chính là bị lừa bán sang đây.
Trong đám người này cũng có không ít kẻ là người Việt chính gốc, nhưng bất quá đều là một lũ nghiện ngập lang thang không chốn để về.
Mà chỉ có thể trộm cắp, giết người để kiếm tiền hút chích và ngủ dưới gầm cầu sống qua ngày cho đến lúc chết vì hết thuốc a.
Suy cho cùng cũng chỉ là một đám rác rưởi tạp mao, sống trên đời chính là tai họa của người khác mà chết đi người chôn cũng chẳng có.
Mỗi một cái mảnh đời đều là một số phận khác nhau nhưng đều có một cái điểm chung đó chính là một khi chết hay biến mất khỏi thế gian này đều không một người nhớ tới.
Dù có nhớ tới hay cố gắng tìm kiếm thế nào đi chăng nữa đều cũng chỉ là mò kim đáy bể, hành sự trong vô vọng với một chút niềm tin nhỏ nhoi rằng người kia vẫn còn sống…

Nhưng kiểu gì thì kiểu vẫn là Đoạn Minh Sơn tên thuộc hạ này tốt, nguyên liệu tìm được hầu hết đều là ngoại quốc vượt biên trái phép.
Sẽ không gây nên phía chính quyền chú ý tới, ít nhất thì cũng là trong khoảng thời gian này a.
Vì đơn giản chính là chỗ này nguyên liệu cũng được tính bằng đơn vị hàng trăm đó.
Đổi lại nếu chỗ này đều là người Việt thì việc đột nhiên mất tích một cái mấy trăm người cùng một lúc cho dù có là vô gia cư không thân tín đi chăng nữa cũng là một cái vô cùng trọng án a.
Mà năng lực điều tra cùng truy quét bên phía lực lượng của chính quyền nước Việt là điều không cần phải bàn cãi.
Đến cả tội phạm bị truy nã bởi tổ chức hình sự quốc tế Interpol mất mấy tháng liền thời gian để truy quét, tìm bắt nhưng vẫn là để cá lọt lưới vô số lần.
Thế nhưng là tên tội phạm này chỉ vừa mới đặt chân nhập cảnh tới nước Việt trong vòng vài giờ đồng hồ thì liền đã bị tóm gọn.
Năng lực điều tra và trinh sát như vậy mạnh, Ninh Vương hắn vẫn là không có muốn kế hoạch của hắn bị lật xe a.
Lại nhìn những chiếc lồng giam thêm mấy lần nữa Ninh Vương phát hiện chất lượng của chỗ nguyên liệu này thế nhưng là rất khá a.
Chắc hẳn trong mấy tháng bị giam nhốt ở trại tập trung vừa rồi trước khi bị chuyển đến “Nhà Máy” sau khi nó được hoàn thành vào 1 tuần trước.
Có vẻ như đám này nguyên liệu được Đoạn Minh Sơn vỗ béo khá tốt, nguyên liệu càng béo tốt khoẻ mạnh thì kết quả cùng thành phẩm cho ra sẽ tốt hơn, mức độ thành công cũng cao hơn đáng kể.
Hơn nữa chẳng ai muốn tiêm một liều không rõ công dụng vào một tên nghiện thuốc gầy còm trơ xương a.
Ai mà biết chừng hắn có thể sẽ sốc thuốc rồi chết đâu.
Ninh Vương trong lòng động rung không thôi, rất mong chờ một lát nữa thành quả sau mấy tháng nghiên cứu của hắn sẽ có kết cục đẹp.
Bỏ qua đám này nguyên liệu Ninh Vương lần này không cần Lưu Dũng dẫn đường nữa mà tự mình đi ngắm nhìn và tham quan xung quanh khu thí nghiệm này một chút trước tiên.
Sau đó một lúc, cảm thấy quan sát cùng thăm thú đã đủ, Ninh Vương cùng Phục Ma và đám thuộc hạ của hắn trên tay đang xách mấy chiếc vali khá lớn mà tiến về phía khu thực nghiệm sâu bên trong cùng.
Trước tiên đám người cần phải đi qua một lớp cửa hợp kim nhỏ hơn bên ngoài nhưng cũng vẫn là cô cùng vững chắc.
Tiếp đó lại mở ra một lớp cửa kính mà đi vào bên trong phòng kính và trải qua mấy bước sát trùng rồi mới có thể tiến vào bên trong khu thực nghiệm của “Nhà Máy”.
Mặc dù mấy cái bước lòng vòng này không có tác dụng gì đối với đám người Ninh Vương cả nhưng vẫn là cứ tuân thủ quy trình mà làm, tránh xảy ra trường hợp ngoài ý muốn a.
Sát trùng xong, đám người mới từ từ thành đoàn mà tiến vào bên trong khu thực nghiệm.

Đây chính là một nơi chuyên sử dụng để tiến hành các loại thí nghiệm trên thân thể người hay động vật của “Nhà Máy”.
Trông thấy đám người Ninh Vương bọn hắn bước vào, một đám nhân sự đang mặc đồ bảo hộ màu xanh dương cùng một đám nghiên cứu sư mặc đồ màu trắng có chút sững sờ mà quan sát.
Trên gương mặt có chút ý buồn bực vì bị làm phiền mặc dù hiện tại không có đang trong quá trình thực nghiệm gì cả mà chỉ là đang làm việc một chút trên giấy tờ thôi.
Thế nhưng là chỉ trong giây lát đám nghiên cứu sư cùng đám nhân sự đang mặc đồ bảo hộ quan sát thấy ngoại hình cùng khí chất trên người vị thiếu niên trước mặt là không hề tầm thường thêm vào đó trên tay đám người phía sau hắn có mang nhẫn của Chưởng Thiên Điện, cấp bậc thậm chí còn có chút cao.
Ngay tức khắc bọn chúng liền nhận ra đám người cùng vị thiếu niên trước mặt này là ai liền lập tức nửa quỳ mà đối Ninh Vương hành lễ như đã được báo tin từ trước đó…
“Cung nghênh chủ quân giáng lâm”.
Cả đám có chút khiếp hãi nếu như khi nãy vì một chút buồn bực mà buột miệng nói ra gì đó ngu ngốc thì hiện giờ khả năng liền cùng đám kia đồng dạng ở một chỗ a.

Ninh Vương cũng không có để tâm ánh nhìn vừa rồi của bọn hắn mà phất phất tay ra hiệu cho đám người đứng lên.

Sau đó liền tiện tay mà chỉ hướng một cái áo trắng nghiên cứu sư có chút tuổi tác trên gương mặt mà kêu hắn giới thiệu một chút về nơi này…
Sau một hồi giới thiệu cùng giải thích từ tên nghiên cứu sư kia, Ninh Vương rốt cuộc cũng đã có chút minh bạch về nơi gọi là khu thực nghiệm của “Nhà Máy” này.
Cấu tạo của nó bao gồm có 2 phần chính là Khu Thực Nghiệm ở phía dưới và Khu Quan Sát ở trên cao.
Khu thực nghiệm chính là một phòng trống hình tròn được đào sâu xuống phía dưới 8 mét và được gia cố bởi những loại hợp kim vô cùng rắn chắc, chính là chuyên môn dùng để tiến hành các loại thí nghiệm ở phía dưới này.
Khu an toàn chính là vị trí mà Ninb Vương hiện tại đang đứng, từ đây có thể quan sát được toàn cảnh phía dưới thông qua một lớp kính đặc biệt có thể chống lại hỏa lực từ một viên đạn pháo.
Để tăng thêm phần an toàn thì bên trong còn được gia cố thêm một lớp hàng rào làm từ hợp kim vô cùng rắn chắc, vô cùng an toàn.
Ngay trước vị trí lớp kính đặc biệt ở chính dưới là bảng điều khiển gồm vô số công tắc các dùng để điều khiển thang máy cùng đóng mở của 6 cánh cửa thép vững trái bên dưới khu thực nghiệm.
Và một một vài chức năng đặc biệt khác nữa…
Cảm thấy bản thân cũng đã đủ hiểu biết về nơi này, Ninh Vương bây giờ sẽ bắt tay tiến hành chính sự.
Dù sao thì hắn đến đây cũng đều là có mục đích cả mà không phải để chơi đùa.
Kêu thuộc hạ mang tới cho mình một cái ghế đặt trước bảng điều khiển của khu quan sát sau đó từ mình ngồi xuống mà hơi tựa lưng một cái.
Chân dài vắt chéo, một tay cầm lấy micro mà đưa ra mệnh lệnh của mình.
“Mang một lồng nguyên liệu tới dưới khu thực nghiệm cho ta”.
Ninh Vương nhấn nút chuyển đổi âm thanh sang từ bên trong nội khu thực nghiệm thành bên ngoài khu lồng chứa nguyên liệu.
m thanh của Ninh Vương bên trên loa thông báo có chút nhàn nhạt mà băng lãnh phát ra để cho người không hiểu sao có một loại uy nghiêm khiến cho kẻ khác bắt buộc phải nghe theo mà không thể làm trái ý.
Nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, đám lính gác cùng nhân sự không dám chậm trễ cho dù là 1 giây mà nhanh chóng sử dụng dây cáp vận chuyển nam châm hút dính một lồng kim loại phía trên cao nhất mà đặt xuống phía dưới.
Rất nhanh chóng một đám lính canh cùng đám nhân sự đi tới, cứ hai tên sẽ khống chế và áp tải một phần nguyên liệu sống đi thẳng tới khu thực nghiệm bằng một lối đi khác.
Cứ như vậy một lồng 10 cái sinh mệnh sống chết liền sắp không rõ ràng rồi.
Ngồi trên khu quan sát Ninh Vương nhìn xuống phía dưới 6 cánh cửa thép lớn và vô cùng vững trái đã sáng lên đèn xanh, biểu thị rằng nguyên liệu đã được dẫn tới, chỉ cần khu quan sát mở cửa ra liền dẫn nguyên liệu vào trong.
Dựa theo những gì Ninh Vương đã phân phó từ trước đó, tên nghiên cứu sư khi nãy chỉ nhấn xuống một cái nút.

Cánh cửa thép to lớn bên trái từ từ mà nặng nề mở ra hai bên.

Bốn tên nhân sự cùng lính gác liền áp giải hai phần nguyên liệu bước vào.
“Các ngươi cởi trói sau đó đặt bọn chúng lên bàn cố định đi”.
Ninh Vương thông qua micro ngồi bên trên khu quan sát đối với mấy tên nhân sự cấp thấp ở phía dưới ra lệnh.

Rất nhanh chóng hai cái phần nguyên liệu sống đã bị cố định chặt bởi 4 vòng hợp kim rắn chắc, bền bỉ vào hai tay hai chân không thể nhúc nhích
“Tiếp đó trở về đi, còn những người còn lại cởi trói cho nguyên liệu sau đó cũng tự mình rời khỏi phòng chờ”.
Tiếp đó đám lính gác cứ vậy dựa theo Ninh Vương phân phó qua micro mà làm.
Cởi trói cho nguyên liệu sau đó tự mình rời đi.
Khi này ngoại trừ hai tên đang bị trói trên bàn cố định ra thì đám nguyên liệu còn lại bị nhốt ở trong 4 phòng chờ khác nhau cùng 4 bức tường thép.
Bọn chúng cũng chẳng có suy nghĩ gì nhiều mà chỉ cho rằng đây là một loại thí nghiệm tâm lý nào đó…
Bài trí xong sau đó Ninh Vương ra hiệu cho một tên thuộc hạ đang cầm trên tay vali mang tới cho hắn.
Mở ra vali bên trong, Ninh Vương lấy ra 2 ống thuốc màu tím đục cầm trên tay mà hơn thích thú một hồi liền nhẫn nhịn đi xuống mà giao cho một tên nhân sự đang mặc đồ bảo hộ cầm lấy.
“Ngươi đi xuống, tiêm cho ta mỗi tên một liều”.
Tên nhân sự nhận lấy thuốc sau đó gật đầu biểu thị đã hiểu mà đi tới hộp đồ y tế lấy ra hai mũi tiêm rồi đi xuống phía dưới khu thực nghiệm bằng đường thang máy.
Cánh cửa thép ở chính giữa từ từ mở ra, tên nhân sự mặc đồ bảo hộ màu xanh lam bước tới chỗ hai tên nguyên liệu đang bị cố định trên bàn.
Đặt thuốc cùng kim tiêm lên trên một cái bàn trống khác, tên nhân sự bắt đầu quá trình kéo thuốc vào bên trong ống tiêm.
Ống thứ nhất, ống thứ hai…hoàn tất.
Thuốc đã sắn sàng sau đó hắn ngước mắt thông qua lớp cửa kính thông cáo bằng đầu một cái cho đám người phía trên.
“Làm đi”.
Ninh Vương âm thanh lạnh nhạt để cho người không rét mà run, làm cho tên nhân sự nhanh chóng mà một lần nữa lại gần phía hai tên nguyên liệu.
Từng phát một kim tiêm ngắm ngay cổ của hai tên này bơm vào hai dòng chất lỏng màu tím đục…
Công việc đã hoàn tất tên nhân sự đầu ngước lên trên phía cửa kính, cánh tay chỉ chỉ phía cánh cửa thép đang được mở biểu thị rằng ta có thể đi được chưa.
Nào ngờ ở phía trên Ninh Vương chẳng mảy may gì tới biểu đạt của hắn mà ra lệnh cho tên nghiên cứu sư đóng luôn cánh cửa thép còn lại vừa rồi.
“Đóng nốt cánh cửa còn lại cho ta”.
Chuyện gì xảy ra?
Phía dưới tên nhân sự mắt thấy cửa thép dần dần đóng lại một mặt mộng bức không hiểu chuyện gì.
Tại sao lại cho đóng cửa lại?
Khoảng cách xa như vậy hắn cho dù có chạy cũng không kịp a.
Ngược lại khả năng bị kẹp nát bởi cửa thép cũng càng cao một điểm.
Một bên khác hai tên nguyên liệu sau khi bị tiêm vào trong cơ thể thứ thuốc kì lạ thân thể bọn chúng bắt đầu co giật, phảng phất bị động kinh một dạng mà lên cơn.
“Khặc…khặc…gaghja”.
Âm thanh phát ra có chút thê thảm giống như con gà bị cắt tiết đồng dạng.
“Khóe miệng bọn chúng sau 3 phút tiêm thuốc bắt đầu sùi bọt mép, hiện tượng co giật vẫn còn… ghi lại đi”
Ninh Vương một mặt nhìn xuống phía dưới mà quan sát tình trạng của hai tên nguyên liệu, à không, hiện tại là mẫu vật đang xảy ra tình huống…
Sau đó mở miệng đọc cho mấy tên nghiên cứu sư ngồi phía sau ghi chép lại.
“Tiếp tục, sau 5 phút mẫu vật đã ngừng co giật, hai mắt đã trở nên vô thần vô sắc, dường như đã chết một dạng”.

Ninh Vương tiếp tục quan sát và đọc lại.
Phía dưới tên nhân sự còn có chút hoảng sợ trước tình huống vừa rồi, có vẻ như liều thuốc vừa rồi của chủ quân chính là một loại thuốc độc a.
Vốn là dự định đưa tay vuốt mắt cho hai tên nguyên liệu ra đi thanh thản thì phát sinh chuyển biến.

Tên nhân sự bàn tay đang đặt ở trên gương mặt của mẫu vật thì đột nhiên cảm thấy vô tận đau đớn.
Tay hắn vậy mà bị gặm bởi mẫu vật đến mức cắn đứt cả lớp bảo hộ cùng da thịt của tên nhân sự.
“Arggg”.
Đau đớn khiến hắn gầm thét lên, mà hướng phía trên cửa kính mau chóng mở cửa cho hắn sơ cứu vết thương.
Chỉ là không có lệnh của Ninh Vương thì chỉ có chúa mới cứu rỗi được hắn lúc này.
Âm thanh càng ngày càng lớn nhưng cũng càng thêm phần vô vọng, hắn ôm cánh tay ngồi tựa lưng xuống đất cố gắng cầm máu cho bản thân.
Phía trên Ninh Vương vẫn tiếp tục đọc cho đám nghiên cứu sư ghi lại quá trình thí nghiệm.
“Sau 10 phút, mẫu vật sống lại, hai mắt đã chuyển thành một màu trắng dã, bản tính trở lên hung hăng khát máu, lực lượng dường như cũng trở lên lớn hơn”.
Phía dưới khu thực nghiệm tên nhân sự lúc này đầu đã có chút choáng váng, hai mắt dần dần trở lên mờ đi sau 5 phút bị cắn.
Xúc giác cùng thị giác cũng dần dần trở lên không còn thanh tỉnh mà càng ngày càng bị mơ hồ đi.
Hàm răng bắt đầu không ngừng giật giật giống như một loại bản năng.
Sau 10 phút, tên nhân sự hai mắt cũng đã trở nên hoàn toàn trắng dã một mảnh, xúc giác gần như biến mất toàn bộ cùng thị giác.
Bắt đầu không ngừng mà phát ra âm thanh khó nghe như dã thú một dạng.

Tiếp đó tràng cảnh quả thực chính là một màn thí nghiệm tàn sát của Ninh Vương đối với mấy tên nguyên liệu còn lại cùng đám này mẫu vật mới sau đó đưa ra kết luận cuối cùng.
Tổng kết, sức mạnh trung bình, tốc độ trung bình, phòng ngự… không biết đau đớn, tỷ lệ lây nhiễm 99%, mức độ đe dọa một cá thể không cao, bầy đàn… vô cùng nguy hiểm.
Cách đối phó, bỏ qua, không cần giao tranh, tránh bị rơi vào thế vòng vây, mẫu vật vô cùng nhạy cảm với âm thanh cho nên hãy sử dụng cận chiến thay vì súng đạn.
Khứu giác cũng vậy, đối tượng cần tránh để lộ mùi máu bằng không sẽ dễ dàng thu hút mẫu vật cho dù khoảng cách có là vài trăm mét, khả năng vẫn sẽ bị mẫu vật tìm tới.
Kết luận, mẫu vậy là vũ khí sinh học nguy hiểm cấp độ A, tiệm cận S ngang hàng với việc huỷ diệt một quốc gia.
Định danh, Huyết Thi.
….
ỦNG HỘ TÁC GIẢ CHO NHÂN GIA CÓ ĐỘNG LỰC RA CHƯƠNG NÀO

SÁCH MỚI CẦU ỦNG HỘ, ĐỀ CỬ, KIM PHIẾU…

Các vị có lòng thì ủng hộ tác qua số (momo 0965619471 hoặc tk ngân hàng: 003461370 - NGUYEN KIEM VIET - VIB) để tác có thêm động lực ra chương nhé.

Cảm tạ


Bình luận

Truyện đang đọc