Bọn chúng hiện tại vẫn còn khá mập mạp, chỉ có điều bộ lông không còn trắng phau nữa, mặt mày phờ phạc, hẳn là đã lên bờ được một quãng thời gian rồi.
Những chú gấu này vì tranh giành thức ăn thường hay nảy ra xung đột, lâu lâu gầm lên vài cái, hoặc trực tiếp tấn công lẫn nhau.
Tình hình trông rất căng thẳng.
Otis và Kiều Thất Tịch nếu đã lại đây thì không thể tránh khỏi trở thành đối thủ tranh giành miếng ăn của chúng, hiển nhiên sẽ không được chào đón.
Kiều Thất Tịch là người đầu tiên bị đe dọa, bởi vì cậu là một chú gấu con, khí thế còn yếu ớt.
Đối với việc này Kiều Thất Tịch chỉ là bám sát theo Otis, không hề phản ứng với con gấu kia.
Còn Otis lại nhìn nhìn nó, nhe răng ra đe dọa lại, âm thanh phát ra hùng hồn, trầm thấp hơn con gấu kia rất nhiều.
Con gấu bắc cực kia nhanh chóng quay đầu đi không còn nhìn chằm chằm hai người nữa, hiển nhiên nó đã biết rằng nhóc gấu bắc cực có người bảo kê.
Nhưng mà nó không rõ ràng lắm vì sao một con gấu đực mạnh mẽ, to lớn lại bảo vệ một chú gấu con như vậy.
Việc này chỉ có gấu mẹ mới làm thôi.
Otis đuổi đi con gấu xám mập kia rồi quay đầu cọ cọ Kiều Thất Tịch còn đang bị giật mình. Cả một chuỗi hành động khiến người nhìn vào cảm thấy ấm áp vô cùng.
Kỳ thật Kiều Thất Tịch không hề bị dọa sợ. Chỉ cần cậu không đến gần phạm vi chiếm lĩnh của con gấu kia, nó hẳn sẽ không thật sự ra tay tấn công.
Nhưng nhóc gấu thật sự quá đói. Cho dù cậu chưa từng ăn qua thịt ôi thiu, lại vẫn nhìn tòa thịt trước mặt chảy nước miếng, chẳng sợ nó tỏa ra mùi vị vô cùng gay mũi.
Otis mang cậu đến một mặt khác của xác cá voi, sử dụng hàm răng sắc bén của mình để xé mở lớp da dày cứng rắn, lộ ra phần thịt chưa bị ôi vì nhiệt độ thấp.
Là thịt đỏ.
Kiều Thất Tịch nuốt nuốt nước miếng, đứng lên dùng móng vuốt bám vào cá voi, duỗi dài cổ liếm thịt.
Otis ăn ngấu nghiến, trong giây lát đã ăn được vài miếng.
Kiều Thất Tịch:.
Lùn cũng là tội lỗi sao?
Thiệt là đáng giận mà. Otis xé mở lớp da sao lại ở vị trí cao như vậy, không thể xé ở nơi thấp một chút sao, để cậu cũng có thể ăn được.
Bởi vì dáng người hơi thấp bé, Kiều Thất Tịch chỉ có thể trông mong nhìn Otis ăn trước, thuận tiện khẩn cầu Otis có thể nhanh chóng nhớ lại ở đây còn có thêm một nhóc gấu bắc cực đang đói bụng chực chờ.
Kỳ thật Otis không hề quên nhóc gấu bắc cực. Nó ăn trước lớp thịt bên ngoài, sau đó cắn xuống lớp thịt mới hơn ở bên trong, quay đầu đưa cho Kiều Thất Tịch.
Máy bay không người lái từ trên cao chụp được hình ảnh chú gấu lớn ngậm thịt cúi đầu đút cho gấu nhỏ. Một con cúi đầu, một con duỗi dài cổ, vừa ấm áp lại tràn đầy tình cảm, khiến mọi người không nhịn được khóe miệng giơ lên.
Kiều Thất Tịch, chú gấu con đang ôm lấy xác cá voi khổng lồ, rốt cuộc ăn được miếng thịt đầu tiên, tâm tình kích động suýt tí thì bị nghẹn.
Otis vẫn tiếp tục cắn xé da cá voi. Nó ăn luôn lớp thịt không mới mẻ lắm ở tầng ngoài, nhường phần thịt vẫn còn tươi mềm bên trong cho Kiều Thất Tịch ăn.
Cảm thấy con cá voi này còn có thể ăn được rất lâu nên Otis không có mở ra cái bụng ăn. Nếu được, nó và Kiều Thất Tịch sẽ ở đây trong thời gian dài, mãi cho đến khi ăn xong xác cá voi mới thôi.
Nhưng cũng có thể đoán được càng về sau sẽ có càng nhiều gấu bắc cực ngửi được mùi mà đến.
Cho dù cái xác này to đến đâu đi chăng nữa thì cũng sẽ bị ăn sạch trong thời gian ngắn.
Đương nhiên, tạm thời thì bọn họ là không còn đói bụng. Đây là kinh hỷ bất ngờ, không phải con gấu nào cũng có thể gặp được.
Nhóc gấu bắc cực hạnh phúc mà ăn thịt, cảm giác vận khí của chính mình cũng còn rất tốt.
Nghĩ thử xem, nếu mùa hè này lại đến hai con cá voi mắc cạn, vậy có thể an tâm vượt qua.
Nói không chừng khi mùa đông đến, bản thân sẽ béo lên 5 tới 10 ký.
Tuy vậy, điều đó là không thể có khả năng xảy ra, gặp được một cái đã là may mắn trong may mắn rồi.
Đã như vậy, hai con gấu - Âu khí tràn đầy - bắc cực cúi đầu ngấu nghiến ăn cơm.
Một Otis đã đói bụng mấy ngày, có thể một hơi ăn xong 50 ký đồ ăn, thậm chí càng nhiều.
Đặc biệt là trong tình huống này, nó có thể ăn bao nhiêu liền sẽ ăn bao nhiêu. Nó cũng hy vọng Kiều Thất Tịch sẽ giống nó, cho nên không ngừng đưa thịt cho cậu.
Mà sức ăn của Kiều Thất Tịch có hạn, đương nhiên không có khả năng một hơi ăn nhiều như Otis.
Rất nhanh, bé Vàng của cậu đã chất đầy thịt mà cậu không ăn kịp, vừa nhìn liền cảm thấy áp lực nặng nề nha!
Đây là sinh hoạt tại dã ngoại sao, khi đói thì muốn hóp cả mặt, lúc có ăn thì lại quá nhiều.
Thật sự ăn không vô.
Otis, đủ rồi, dừng tay, không phải, dừng miệng --
Thiên nhiên khuân vác công - Otis, ngậm thịt quay đầu, phát hiện thùng nhỏ của nhóc gấu đã chất đầy thịt không kịp ăn.
"..."
"..."
Otis nghiêm túc nhìn nhóc gấu, hai mắt to tròn thâm thúy phảng phất như đang nói: Lão đệ, ngươi sao lại thế này?
"Cách.." Cùng nó nhìn nhau một lát, Kiều Thất Tịch ợ một hơi đầy mùi vị cá voi.
Dưới ánh mắt hận sắt không thành thép của Otis, cậu mệt mỏi ngồi xuống, từ bỏ cố gắng.
Otis từ trước đến nay luôn chiều cậu, sau khi xác định cậu không còn ăn nữa, liền tự mình xử lý sạch đống thịt còn lại.
Ăn được một lúc thì lại có những con gấu bắc cực khác đến gần.
Nhìn mấy cái đầu láo liên kia liền biết bọn chúng đã ăn được lửng dạ trước khi lại đây tìm việc.
Những con gấu đói đến dạ dày kêu vang sẽ không có tâm trạng làm ba chuyện rảnh rỗi này.
Otis quay đầu nhìn đối phương, trực tiếp nhe răng phát ra âm thanh cảnh cáo, động tĩnh so với ban nãy chưa ăn càng thêm bá đạo, khí thế cũng càng thêm mạnh mẽ.
Nhất thời, bầu không khí bình tĩnh chuyển sang giương cung bạt kiếm.
Kiều Thất Tịch ngồi cạnh nó cảm thấy không ăn no Otis có thể lấy một địch mười, ăn no rồi thì quả thật thiên hạ vô địch.
Đương nhiên, đây là cách nói cường điệu, mà dù sao thì cũng rất hung ác.
Tóm lại con gấu bắc cực bị đe dọa kia cũng không dám lại gần, tự mình đi tìm một nơi vô chủ mà ăn.
Kiều Thất Tịch khá ngạc nhiên, chuồn lẹ như vậy sao?
Nhưng trong lòng cậu thật ra có chút sùng bái, nhìn lại Otis, trong ánh mắt nhiều hơn một chút kính sợ.
Nghĩ thầm, không hổ là gấu dữ đã từng chịu thương súng đạn, toàn thân đều tản ra khí thế hung ác đặc trưng của đại lão phương Bắc "Nhìn giề? Còn nhìn liền tẩn mi!"
Nghiêm túc tự hỏi, phương bắc động vật cũng được, phương bắc người cũng tốt, xác thật đều tương đối.. trực tiếp.
Kiều Thất Tịch ở phương nam, mọi người đều nói tính cách cậu văn nhã, nho nhã lễ độ, chính là kiểu thư sinh điển hình vậy.
Muốn cậu chủ động đánh nhau, đời này phỏng chừng không có khả năng.