NGUYÊN PHỐI NGHỊCH TẬP

Mưa to tầm tã, trên đường lớn một bóng người cũng không có, trong một góc hẻo lánh đầu đường, một khối lông trắng đang lẳng lặng co mình ở nơi đó, bởi vì mắc mưa nên bộ lông dán hết vào người, mơ hồ có thể thấy được làn da màu hồng.

Bỗng nhiên, khối lông mở mắt, lộ ra một đôi mắt màu xanh, tựa hồ không hài lòng cảm giác ướt sũng trên người, nó nâng chân trước lên muốn lau nước mưa trên mặt, bỗng nhiên động tác giơ chân của nó bị cứng lại. Nó khó tin nhìn chằm chằm vào một bàn tay đầy móng vuốt kia, sau đó thật cẩn thận buông xuống, lại nâng lên một bên chân khác, bỗng nhiên, nó nghiêng ngã lảo đảo chạy tới một bãi nước, nhìn xem phản chiếu trong nước.

"Meo!" Tiếng mèo kêu thê thảm vang lên.

"Hệ thống, đây là chuyện gì?" Tiêm Vũ bất mãn kêu lên, sao cô lại biến thành một con mèo?

Không sai, khối lông trắng này chính là Tiêm Vũ.

"...... Đừng khẩn trương, đây là nhiệm vụ cần." Hệ thống tạm dừng một chút mới nói: "Yên tâm, về sau sẽ biến trở lại."

Tiêm Vũ ngây ngốc dùng bốn bàn chân của mình gập ghềnh trốn dưới mái hiên một cửa hàng, ngốc run run lông trên người: "Bây giờ truyền kịch tình cho tôi."

"Được." Giọng hệ thống bình thản, trong lòng lại đang kinh hô quá manh quá đáng yêu, quả nhiên chọn nhiệm vụ này là đúng!

Tiêm Vũ không biết nội tâm của hệ thống, lúc này cô đang đọc kịch tình.

Thân thể này là một tiểu thư nhà giàu, sống trong nhung lụa, tuy rằng cha mẹ cô là đám hỏi buôn bán, nhưng cũng là tương kính như tân (kính nhau như khách), không có xuất hiện người thứ ba linh tinh gì.

Nguyên chủ là một cô gái lý trí, cô biết mình hưởng thụ vinh quang của gia tộc thì cũng phải có trách nhiệm với những gì mình được hưởng, cho nên lúc cha mẹ an bài một vị hôn phu môn đương hộ đối cho cô, cô bình tĩnh tiếp nhận.

Cô học đại học ở nước ngoài, vừa tốt nghiệp thì trong nhà báo cho biết mình có thêm một vị hôn phu, muốn cô trở về gặp mặt, vì vậy sau khi cô nhận được bằng tốt nghiệp liền chạy về nước, ai biết vừa ra khỏi sân bay lại bị tai nạn xe cộ.

Vết thương của cô không nặng nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh, khiến bác sĩ rất khó hiểu, bọn họ không biết rằng nằm trên giường bệnh chỉ là một khối thân thể, bởi vì linh hồn của cô đã bám vào trên người một con mèo.

Khi nguyên chủ biết mình biến thành một con mèo thì vẫn rất bình tĩnh, lúc cô té xỉu cũng biết mình bị thương không nặng, cho nên hẳn là cô chưa chết, như vậy bây giờ là linh hồn của cô xuyên việt? Đầu tiên cô muốn thông báo cho cha mẹ mình, chỉ cần tìm thấy bọn họ, nói chân tướng cho bọn họ là có thể nghĩ biện pháp trở về thân xác. Nhưng cô sinh hoạt ở nước ngoài nhiều năm, đối với thành phố này một chút cũng đều không quen thuộc, căn bản không biết mình hiện tại ở nơi nào, hơn nữa bây giờ cô biến thành một con mèo, không thể gọi điện thoại thông báo cho cha mẹ, đừng nói cô chỉ là một con mèo thì sao có thể tìm được điện thoại mà coi như tìm được thì cô có thể nói gì đây, chẳng lẽ phải gọi meo meo sao? Cha mẹ nghe hiểu được mới là lạ.

Vì vậy cô chỉ có thể vừa lưu lạc vừa thu thập tin tức, hi vọng có thể nhanh chóng tìm thấy cha mẹ. Bởi vì ngoại hình cô đáng yêu, lại biết giữ vệ sinh nên rất được mọi người yêu thích, vì thế vấn đề ăn cơm được giải quyết. Chỉ là cô lại bị những con mèo hoang xung quanh bài xích, vì sao đồng dạng là mèo hoang nhưng cô chỉ bán manh thì đã có được đồ ăn ngon còn chúng nó lại phải cực khổ moi thùng rác? Vì vậy cô bị đuổi đi.

Không may là, lúc cô còn chưa tìm được nơi trú thân thì trời đã mưa to, cô chỉ có thể trốn trong góc tận lực co người lại.

Lúc này nam chủ xuất hiện, vốn dĩ anh cũng không phải là người tốt bụng gì mà lại còn khiết phích (mắc bệnh sạch sẽ) nghiêm trọng, lúc thấy con mèo nhỏ trong góc anh trực tiếp đi qua, nhưng mạc danh kỳ diệu (không hiểu thế nào) anh lạingừng lại, sau đó hơi ghét bỏ mang con mèo kia về nhà.

Bởi vì có khiết phích nên con mèo nhỏ bị các loại ghét bỏ các loại giày vò, cuối cùng, dù là bình tĩnh như nguyên chủ cũng chịu không được bạo phát. Vì vậy một người một mèo bắt đầu các loại đấu trí so dũng khí.

Khi nam chủ ý thức được mình thích một một con mèo thì vô cùng kinh sợ, không đợi anh bắt đầu rối rắm, mèo nhỏ đã bị người theo đuổi của anh hại chết.

Anh hung hăng trả thù người phụ nữ kia, nhưng rốt cuộc cũng không đổi được con mèo nhỏ mà mình yêu thích trở về, trong lúc anh nản lòng thoái chí, cha mẹ gọi điện thoại nói đã chọn một vị hôn thê cho anh.

Vị hôn thê này chính là nguyên chủ, chỉ là sau khi nguyên chủ tỉnh lại đã mất đi toàn bộ ký ức khi làm mèo, chỉ cho rằng mình bị tai nạn xe cộ mới có thể hôn mê lâu như vậy. Cha mẹ nam chủ thấy cô vẫn luôn bất tỉnh nên đang định giải trừ hôn ước tìm đối tượng khác thì lúc này kỳ tích xảy ra, cô tỉnh lại.

Nam chủ mất đi con mèo mình yêu, đang thương tâm sao có thể nhận mình có vị hôn thê gì được, vì vậy lần đầu tiên gặp mặt nguyên chủ anh bày ra các loại khiêu khích các loại ghét bỏ, hi vọng chọc giận nguyên chủ, hủy đi hôn ước này. Nguyên chủ quả thật rất tức giận, cũng như anh dự liệu - đồng ý hủy bỏ hôn ước, bất quá trước khi rời đi, chẳng những tạt rượu đỏ vào người anh, còn hung hăng giẫm anh một chân.

Nhìn bóng dáng kiêu ngạo của cô, trong lòng nam chủ động đậy, mỗi lần anh chọc giận mèo nhỏ, mèo nhỏ đều sẽ phản kích lại sau đó kiêu ngạo rời khỏi.

Anh biết ý nghĩ củ mình có chút điên cuồng, thế nhưng anh khống chế không được, vì vậy sau đó anh vẫn luôn xuất hiện bên cạnh nguyên chủ, đủ loại trêu chọc, nguyên chủ đương nhiên không chút nào nương tay phản kích lại.

Cuối cùng, nam chủ rốt cuộc xác định, cô gái này chính là con mèo nhỏ của anh, chỉ là cô không còn nhớ về anh. Anh đưa nguyên chủ đến biệt thự của mình, kể lại chi tiết chuyện của bọn họ. Nguyên chủ nhìn thấy khung cảnh quen thuộc, hơn nữa nghe nam chủ kể lại, ký ức bị quên mất từng chút một khôi phục lại. Cuối cùng, đương nhiên là nam chủ và nữ chủ hạnh phúc sống cùng nhau.

Không sai, ở đây, nguyên chủ là nữ chủ.

Như vậy, vì sao có oán khí, sao lại muốn nghịch tập?

Bởi vì người theo đuổi nam chủ trong câu chuyện này trọng sinh.

Cô ta rất thích nam chủ, trước mặt anh là hình tượng nhu thuận động lòng người nhưng sau lưng lại độc ác đối phó những cô gái dám mơ ước anh.

Nam chủ không chỉ một lần nói rằng chỉ xem cô như em gái, nhưng cô vẫn không chịu buông tay. Bởi vì cô là con gái bảo bối của bạn ba anh nên anh cũng không làm gì quá phận, vì không bị cô gây rối, anh chuyển ra ở một mình. Đến lúc này, cha mẹ nam chủ mới biết được quyết tâm của con mình, buông tha cho việc tác hợp hai người, mặt khác lại chọn một đối tượng đám hỏi khác cho anh.

Lúc biết nam chủ sắp có một vị hôn thê, cô hung hăng đập vỡ mọi thứ bên trong phòng ngủ, sau đó tìm người đụng chết vị hôn thê bỗng nhiên nhảy ra này. Không ngờ cô mệnh lớn, chỉ hôn mê bất tỉnh, bất quá như vậy cũng đủ, cha mẹ nam chủ sẽ không nhận một người con dâu bị hôn mê.

Cô tiếp tục vây quanh bên người nam chủ, đuổi đi những nữ sinh khác, lúc cô đắc ý bên cạnh nam chủ rốt cuộc không còn ruồi bọ đáng ghét nào nữa, cha mẹ anh cũng muốn hủy bỏ hôn ước cho anh thì cô bỗng nhiên phát hiện, nam chủ quá để ý một con mèo. Nam chủ là của cô, sao có thể thích người khác, dù là một con mèo cũng không thể, vì vậy cô thừa dịp nam chủ không có ở nhà chuồn êm vào làm ngã chết con mèo kia.

Không ngờ nam chủ lại vì chuyện này mà quyết liệt với cô, thậm chí muốn cha mẹ cô đuổi cô tới nước ngoài, vĩnh viễn cũng không cho trở về.

Tuy rằng cha mẹ cô không đành lòng, nhưng vì ngại với sự cường thế của nam chủ nên không thể không nhịn đau đưa cô ra nước ngoài.

Ở nước ngoài cô trải qua những ngày tháng đau khổ, mỗi ngày đều dựa vào tin tức có liên quan tới anh do cha mẹ đưa đến mới sống được.

Bỗng nhiên có một ngày, ở trên mạng cô thấy được một hôn lễ long trọng, nam chính là người đàn ông cô yêu, mà cô gái lại chính là vị hôn thê không bị đụng chết kia. Cô tan vỡ, sao có thể như vậy, làm sao có thể, sao anh có thể lấy người khác! Cô muốn trở về hỏi rõ ràng.

Cô điên cuồng chạy ra cửa, không chú ý chiếc ô tô đang lao đến trước mặt, cô không có mệnh tốt như nữ chủ, chết ngay tại chỗ.

Có lẽ cô oán niệm quá nặng, linh hồn cô cư nhiên không tiêu tán, mà là bay tới bên cạnh nam chủ, nhìn nam chủ và cô gái kia ân ái cô phẫn nộ muốn giết cô gái kia, nhưng mỗi lần đều xuyên qua thân thể đối phương.

Cho đến một lần nghe được hai người nói chuyện, cô mới biết được, thì ra cô gái này chính là con mèo trắng lúc trước. Cô hận, nếu sớm biết như vậy, cô đã giết chết cô ta lúc cô ta còn nằm viện!

Có thể nguyện vọng của cô quá cường liệt, cô trọng sinh về lúc cô gái kia bị tai nạn xe cộ, cô cười lạnh gọi một số điện thoại, một giờ sau đó, nhận được tin tức cô gái trong bệnh viện đã chết. Sau đó cô lại đến biệt thự của nam chủ, xin lỗi anh vì sự tùy hứng của cô, cũng bảo đảm sau này sẽ xem anh như anh trai.

Cô cứ như thế một lần nữa đi vào thế giới của nam chủ, cô biết nam chủ thích tính cách của cô gái kia, cho nên cô buộc mình biến thành loại tính cách đó, lúc này nam chủ mới nhặt được mèo nhỏ không bao lâu, còn chưa có nhiều cảm tình với mèo nhỏ, cho nên chậm rãi ánh mắt anh bắt đầu đưa đến trên người cô, hai người qua lại với nhau. Sau khi nam chủ cầu hôn cô, thừa dịp nam chủ ra ngoài, cô đưa con mèo đến bể bơi, nói ra toàn bộ, bao gồm chuyện cô trọng sinh và chuyện cô đã giết chết thân thể của đối phương. Sau đó trong ánh mắt tràn ngập hận ý của con mèo nhỏ, ấn nó xuống nước, dìm chết nó.

Khi nam chủ trở về, biết được mèo nhỏ bị chết đuối, rất là thương tâm, bất quá cô rất nhanh dời đi lực chú ý của anh, khiến anh quên con mèo này. Như vậy cô còn không hài lòng, mỗi lần nhìn thấy cha mẹ nguyên chủ, cô sẽ nhớ đến cô gái đáng ghét kia, cho nên cô dùng âm mưu phá hủy công ty của cha mẹ nguyên chủ, cứ như vậy đôi vợ chồng đáng thương kia chẳng những phải chịu đau đớn vì mất con, còn phải gánh thêm nợ nần trên lưng, mỗi ngày đều vì trả nợ mà buồn rầu, qua đời khi tuổi còn trẻ.

Cứ như thế cô chuyển từ nữ xứng thành nữ chủ.

Cả một đời còn lại của cô đều bắt chước nhất cử nhất động của nguyên chủ, nhưng cô lại rất thỏa mãn, bởi vì cô có được người đàn ông mình muốn.

Bình luận

Truyện đang đọc