NGUYÊN TẮC BẢO MỆNH CỦA SỦNG PHI


Nhị lão gia nghe vậy vô cùng kinh ngạc: "Phụ thân, có chuyện gì vậy ạ?"
 
"Phụ thân, mẫu thân an tâm, tức phụ từ hai mươi lăm năm trước đã là người của Thẩm gia rồi." Tiền thị nghe vậy thì biết trong cung xảy ra chuyện, đoán chừng có liên quan đến nữ nhi của Tiền gia, bà cũng nghiêm túc, đứng lên bày tỏ thái độ của mình.
 
"Chúng ta biết con hiểu chuyện. Nhưng miệng người, trong nhà vẫn phải cẩn thận mới tốt. Dù sao Triết Thần và Triết Vĩ mới vừa đổi công việc." Lão phu nhân hiểu người tức phụ này của nhà mình. Tiền gia tổn thương lòng nó, nhưng rốt cuộc cũng là nhà mẹ đẻ, cũng sợ nó nhất thời không phân biệt rõ ràng. Dù gì Thẩm gia chỉ vừa mới có chút cơ hội thở dốc.

 
"Mong phụ thân cho biết rõ lý do, cũng để cho nhi tử có chuẩn bị," thật ra trong lòng Nhị lão gia đã mơ hồ hiểu được, nhưng vẫn muốn xác minh rõ ràng.
 
"Ai... Tối hôm qua vị kia của Tiền gia được thừa sủng, hôm nay tấn vị Mỹ nhân," Thẩm lão phu nhân nói: "Đây vốn là chuyện tốt, nhưng không may là tối hôm qua vị kia đoạt sủng của Phùng Quý nhân, đích nữ của Phùng gia. Phùng Quý nhân vất vả lắm mới chờ được cơ hội lần này, lại bị Tiền Mỹ nhân giở thủ đoạn đoạt mất, con nghĩ Phùng gia và Tiền gia còn có thể cùng sống an ổn không có chuyện gì sao?"
 
"Đây vốn chỉ là chuyện trong hậu cung, trước mắt không liên quan nhiều lắm," Thẩm Lâm cau mày nói: "Nhưng ta nghĩ lại, đương kim Thánh thượng cũng không phải là người tùy tiện."
 
"Được rồi, thời gian không còn sớm, các con về nghỉ ngơi đi," Thẩm Lâm thấy bọn họ cơ bản đã nghe hiểu lời ông, bèn cho bọn họ trở về.
 
"Vâng, phụ thân và mẫu thân cũng nghỉ ngơi sớm, nhi tử cáo lui," đoàn người rời khỏi Ninh Thọ đường.
 
Trong Ninh Thọ đường chỉ còn lại đôi phu thê già Thẩm Lâm và lão phu nhân, rốt cuộc lão phu nhân cũng hỏi ra lời: "Lão gia tử, đúng là Quân tỷ nhi truyền tin tức về sao?"
 
"Ha ha... Bà đoán ra rồi," Thẩm Lâm dùng tay trái vuốt chòm râu, tay phải vỗ vỗ lên tay thê tử đặt trên đầu gối: "Bà và Thích thị dạy dỗ Quân tỷ nhi rất tốt!"
 

"Quân tỷ nhi truyền tin tức này ra ngoài sẽ không gặp chuyện gì chứ?" Lão phu nhân hơi lo lắng: "Ở hậu cung đầu trâu mặt ngựa gì cũng có." Dù sao trước đây khi Hoàng thượng thanh lý hậu cung, thủ đoạn không hề qua loa.

 
"Bà yên tâm, Quân tỷ nhi chỉ cho người truyền ra một câu, không sao đâu," Thẩm Lâm rất vui mừng với sự thông tuệ của Thẩm Ngọc Quân.
 
"Chỉ một câu?"
 
"Ngân phiếu bay trong gió," lão thái gia cười nói.
 
Lão phu nhân nghe xong đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền hiểu ra: "Thật là tinh quái."
 
"Lần này e rằng Tiền gia mất nhiều hơn được rồi nhỉ?" Mặc dù Thẩm Lâm đã nhiều năm không ở trên quan trường, nhưng việc trong triều, ông năm rất rõ: "Phùng Viễn Sơn không phải người yếu đuối, lại giữ chức vị quan trọng ở Lại Bộ, nếu không có động tác, ai tin chứ?"
 
"Cũng may Quân tỷ nhi nhà chúng ta thông minh, hơn xa Tiền Mỹ nhân kia, nếu không không biết sẽ như thế nào?" Lão phu nhân cười khẩy một tiếng: "Quan hệ của Tiền Mỹ nhân kia và Phùng Quý nhân từ nhỏ rất tốt, lần này sợ là thành kẻ thù rồi."
 
"Phú quý của hoàng gia không phải dễ hưởng thụ như vậy, chao ôi... Chúng ta cũng nghỉ ngơi đi." Thẩm Lâm thở dài.
 
"Ừm..."
 
Trong Ngự Thư phòng, Lộ công công đang nói lại với Cảnh đế.
 
"Hoàng thượng quả nhiên liệu sự như thần, hôm nay có một số tiểu chủ nhớ nhà, gửi lời nhắn về nhà," Lộ công công nói chuyện thích nhất là đi lòng vòng.
 
"Hừ, thật đúng là càng ngày càng không ai phận," Cảnh đế hừ lạnh một tiếng: "Hậu cung của trẫm sao lại giống như hồ cá, cá rồi cỏ dại gì cũng có vậy?"

 
"Hoàng thượng lấy ví dụ này thật là vừa đúng," Lộ công công xu nịnh Cảnh đế.
 
"Tiểu Lộ Tử, lời này của ngươi sao không có trình độ như vậy, gần đây ngươi càng lúc càng không biết nịnh nọt rồi hả?" Cảnh đế nhướng mày nói.
 
"Vâng, nô tài nhất định sẽ cải tiến," trong lòng Lộ công công đang suy nghĩ đây không phải là hắn học Thẩm Đức dung sao, không phải Hoàng thượng rất hưởng thụ à, sao đổi thành hắn thì không được? Lẽ nào Hoàng thượng có mới nới cũ...
 
"Tình hình Thiêm Hi lâu thế nào?"
 
Lộ công công đang muốn nói chuyện này, không ngờ Hoàng thượng hỏi đến, vội vàng trả lời: "Mọi thứ ở Thiêm Hi lâu đều ổn, chỉ là hôm nay có truyền ra ngoài một câu."
 
"Vậy à? Nàng cũng ngồi không yên rồi, nói đi, nàng truyền nói cái gì?" Cảnh đế mím môi, cau mày, rõ ràng là tâm trạng bị ảnh hưởng.
 
"Ngân phiếu bay trong gió," lúc Lộ công công nghe báo lại, khuôn mặt như bị rút gân, nghĩ không hổ là khác người, vậy cũng có thể chuyển!
 
Cảnh đế nghe Lộ công công trả lời xong, nhất thời nở nụ cười: "Nàng thật đúng là tin tưởng đầu óc của người Thẩm gia nha! Tiểu Lộ Tử, khả năng lòng vòng của nàng còn mạnh hơn ngươi nhiều, sau này hỏi hỏi một chút, đừng có nông cạn như vậy."
 
"Vâng," Lộ công công vừa nghĩ phải hối cải để làm người mới, không khoe mẽ như Thẩm Đức dung, nhưng theo câu nói này của Hoàng thượng, thì hắn phải lòng vòng như Thẩm Đức dung.
 
"Hoàng thượng, Dung ma ma của Cảnh Nhân cung đưa bữa tối tới cho người," thị vệ giữ cửa điện vào trong bẩm báo.
 

"Biết rồi," Cảnh đế có chút không thích cách làm của Hoàng hậu: "Tiểu Lộ Tử, đi nói với Dung ma ma, một lát nữa trẫm sẽ qua Cảnh Nhân cung, còn bữa tối thì thưởng cho ngươi."
 
"Vâng, nô tài đi ngay," tuy rằng Lộ công công cảm ơn Hoàng hậu đã đưa bữa tối đến cho hắn, nhưng trong lòng nghĩ Hoàng hậu dùng chiêu này quá nông cạn rồi, còn nông cạn hơn so với hắn. Người bên cạnh Hoàng thượng đều biết Hoàng thượng không thích ăn bữa tối, dù có thì cũng chỉ thỉnh thoảng mới dùng. Hoàng hậu làm thê tử nhưng lại không biết, đây không phải rõ ràng có ý nhắc nhở Hoàng thượng đến tắm rửa ngủ nghỉ trong Cảnh Nhân cung sao?
 
Lộ công công đuổi Dung ma ma đi xong, cầm bữa tối của mình trong tay, có chút không đành lòng lắc đầu nói thầm: "Hoàng hậu làm đến thế này cũng rất có bản lĩnh." Sau đó vui vẻ cầm hộp đồ ăn trở về hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng.
 
Thời gian cứ như vậy không nhanh không chậm trôi qua, gần đây Hoàng thượng cũng thường đến hậu cung, đầu tiên là đến chỗ Thục phi, Đức phi và Lệ Phi, sau lại chỉ Lỗ Vân Ẩn và Diêu Nhược Đồng hầu hạ, nhưng trước sau vẫn không lật thẻ bài của Phù Yên Nhiên.
 
Hôm nay đã là hai mươi bảy tháng mười, Thẩm Ngọc Quân ngồi trên tháp, trên chân đắp chiếc áo ngủ bằng gấm, bưng sữa bò nóng uống.
 
"Sáng mai là sinh thần của tiểu chủ, hôm nay nô tỳ đã lấy vài thứ ở Ngự Thiện phòng về. Đợi nô tỳ chuẩn bị xong sẽ hầm," Thu Cúc vừa khơi than trong lò vừa vui vẻ nói: "Ngày mai sẽ nấu cho chủ tử một chén mì trường thọ ngon nhất."
 
"Ngày mai tiểu chủ đã cập kê," Trúc Vũ nghĩ nếu tiểu chủ còn ở nhà, như vậy lễ cập kê nhất định sẽ rất náo nhiệt, dù sao tiểu chủ cũng là đích nữ duy nhất của Đại lão gia. Hiện tại các nàng ở trong cung, chỉ có thể im hơi lặng tiếng chuẩn bị đơn giản như vậy: "Tiểu chủ, sáng mai trong cung chúng ta sẽ ăn thật ngon, bọn nô tỳ đã thèm rất lâu rồi."
 
"Đúng ạ, tiểu chủ, hôm nay lạnh như thế, ngày mai chúng ta nấu lẩu ăn đi?" Trúc Vân đề nghị.
 
"Thôi được, nếu các ngươi đã nhiệt liệt yêu cầu, vậy bổn tiểu chủ đồng ý," sao Thẩm Ngọc Quân không biết dụng ý của bọn họ chứ? Ngày mai là nàng cập kê, náo nhiệt một chút cũng là nên làm.
 
Biểu chiều Thu Cúc dẫn theo Trúc Vân, Hạ Tang bận rộn trong phòng ấm.
 
Vào giờ thân một khắc, Lộ công công đến Thiêm Hi lâu truyền chỉ, vừa vào trong viện, đã ngửi được mùi canh gà thơm nức mũi: "Nô tài thỉnh an Thẩm Đức dung!"
 
"Công công xin đứng lên," Thẩm Ngọc Quân hỏi: "Công công đến đây có chuyện gì vậy?"
 
"Thưa Thẩm Đức dung, hôm nay Hoàng thượng lật thẻ bài của ngài, xin ngài chuẩn bị đêm nay thị tẩm," Lộ công công vừa nói vừa len lén liếc nhìn Thẩm Ngọc Quân, phát hiện bây giờ Thẩm Ngọc Quân mặt không đỏ, thở không mạnh, cũng biết vị tiểu chủ này bị Hoàng thượng lây nhiễm, không còn thái độ ngượng ngùng trong sáng như trước đây nữa.
 

"Ta biết rồi, đa tạ Lộ công công đi chuyến này, Trúc Vân," Thẩm Ngọc Quân ở trong phòng đã lâu, vừa ra ngoài đã cảm thấy rất lạnh, nhất thời đầu óc bị đông cứng, lúc phục hồi lại tinh thần lập tức phân phó Trúc Vân ban thưởng. Nếu Thẩm Ngọc Quân biết suy nghĩ của Lộ công công, nhất định sẽ cảm thấy rất oan uổng.
 
...
 
Các nhân vật chủ yếu của Thẩm gia:
 
Lão thái gia: Thẩm Lâm
Lão phu nhân: Hoàng thị
Đại lão gia: Thẩm Trung Thành
Đại phu nhân: Thích thị
Nhị lão gia: Thẩm Trung Lương
Nhị phu nhân: Tiền thị
Đại gia: Thẩm Triết Thần (đích tử Đại phòng)
Đại nãi nãi: Lương thị (Sinh một nhi tử: Thẩm Hoành Diệp, nhũ danh Bảo ca nhi )
Nhị gia: Thẩm Triết Vĩ (đích tử Nhị phòng)
Nhị nãi nãi: Hồng thị (Sinh một nhi tử: Thẩm Hoành Nghị )
Tam gia: Thẩm Triết Húc (đích tử Đại phòng)
Tứ gia: Thẩm Triết Mân (đích tử Nhị phòng)
Đại cô nương: Thẩm Thi Họa (thứ nữ Đại phòng, đã gả )
Nhị cô nương: Thẩm Thi Ngữ (thứ nữ Nhị phòng, đã gả )
Tam cô nương: Thẩm ngọc Thư (đích nữ Nhị phòng, đã gả )
Tứ cô nương: Thẩm Thi Hàm (thứ nữ Đại phòng, đã gả )
Ngũ cô nương: Thẩm Ngọc Quân (nữ chủ, tiến cung )
 
 


Bình luận

Truyện đang đọc