NHẤT DẠ PHU THÊ BÁCH DẠ ÂN


Cô gái mặc áo đỏ liền vội vàng nói tiếp: "Sơ tổng đến muộn nên không biết, vừa rồi Kỷ Miên thật sự quá đáng, đưa ra thử thách ép Mộ sư tỷ phải mất mặt đâu.

Thật không biết cha mẹ cô ta ở nhà có dạy cô ta phải kính trên nhường dưới không nữa, Mộ sư tỷ dù sao cũng là tiền bối của cô ta!"
Cô gái đang luyên thuyên cái mồm là Đồng Ny, một Omega nữ tính, là một hot girl mạng được Thịnh Đức đào về gần đây, trong phim cũng chỉ đóng một vai quần chúng nhỏ lẻ.

Chủ yếu nàng ta lúc vừa vào công ty rất được tâng bốc là nhan sắc không tệ, dù sao nàng ta cũng thuộc dương tộc, trước giờ luôn có một lượng fan mạng tung hô nhiệt tình.

Bất quá đứng trước Kỷ Miên, cô ta liền hoàn toàn bị đè bẹp đến ngóc đầu không nổi.

Thêm nữa, cô ta đã sớm có ý lấy lòng Mộ Bạch Chi từ lâu, nãy giờ cô ta nhận ra Mộ Bạch Chi không ưa gì Kỷ Miên, thế nên cũng vội vàng giúp một tay.

Chỉ cần có thể khiến cho Sơ tổng chướng mắt Kỷ Miên, thì coi như Kỷ Miên đừng hòng sống nổi trong giới giải trí.

Mộ Bạch Chi ngầm cho Đồng Ny một ánh mắt tán thưởng, chỉ là bề ngoài thì tỏ vẻ ấm ức nhưng rộng lượng, yếu ớt nói: "Thôi, dù Kỷ sư muội đúng là quá đáng không tha thứ nổi, nhưng sư muội cũng không có ác ý gì.

Chủ yếu là đùa giỡn cho vui thôi."
Đồng Ny nhận được khích lệ của Mộ Bạch Chi, nhãn tình sáng lên, lập tức nói tiếp: "Đùa giỡn cho vui gì chứ, Mộ sư tỷ đúng là tốt tính quá rồi, ta là thấy cô ta ỷ việc đóng cp với Mục Kỳ tiền bối liền muốn trèo lên đầu Mộ sư tỷ đâu! Thật là quá đáng!"
Lời của Đồng Ny không nhỏ, ai cũng nghe thấy.

Trương đạo diễn càng thêm lúng túng, trước mặt đầu tư, mà hết lần này đến lần khác diễn viên ưng ý của ông xảy ra đàm tiếu, thật là không hay.

Nhưng nói đi cũng nói lại, rõ ràng Kỷ Miên chỉ yêu cầu Mộ Bạch Chi hôn một người, trên phim cô ta cũng hôn nhiều như vậy, thậm chí còn cả cảnh giường chiếu, với một diễn viên mà nói, hôn chẳng là cái gì cả.

Càng huống hồ, Kỷ Miên không hề bảo Mộ Bạch Chi đi hôn Sơ Mục Kỳ, là tự Mộ Bạch Chi tưởng bở rồi bị từ chối mất mặt.

Hiện tại nói như thế, liền gán cho Kỷ Miên cái tội chèn ép tiền bối, đúng là không hợp lý tí nào.

"Thôi mà, thôi mà.

Đang có Sơ tổng ở đây, đừng để chuyện như vậy quấy rầy tâm tình Sơ tổng!" Mộ Bạch Chi dịu dàng nói.

Mộ Bạch Chi sắc mặt có hơi trắng xám, càng thêm yếu đuối đáng yêu, Alpha nào cũng sẽ bị bộ dáng này làm động lòng, kích khởi bản năng chiều chuộng và bảo vệ, nói không chừng sẽ ngay lập tức giơ móng vuốt đòi công bằng vì hồng nhan.


Cô ta còn cố gắng tỏ vẻ rộng lượng không chấp nhất chuyện cũ, vô tình làm cho Kỷ Miên dửng dưng ngồi bên kia càng trở thành kẻ làm điều xấu, không biết hối cãi.

Nếu là Alpha thông thường, hẳn đã sớm nổi giận vì hồng nhan rồi, bất quá Sơ Mục Tranh thế nhưng tỏ vẻ không quan tâm, chỉ lạnh nhạt hỏi: "Luật chơi thế nào?"
Tiêu Hồng Lâm ngồi gần vị trí của Sơ Mục Tranh, hắn là người lăn lộn nhiều năm trong giới, sao không biết Sơ Mục Tranh vô cùng phiền chán với hành động làm lố của Mộ Bạch Chi, vậy nên hắn liền mở lời giải thích luật chơi, đồng thời kéo chủ đề sang hướng khác.

Lần thứ ba liên tiếp Mộ Bạch Chi cố tình tạo đề tài đều bị phớt lờ, vẻ mặt nàng ta mau trắng rồi.

Đồng Ny cũng nghiến răng không cam tâm.

"Được rồi được rồi, để hôm nay gia đây vì nghĩa diệt thân, hành cho Sơ tổng các ngươi nên thân nào!" Sơ Mục Kỳ vô cùng hưng trí, uống xuống ngụm rượu liền nói.

Đám người chung quanh cũng nhanh chóng vực dậy tinh thần, ồn ào xoa cổ tay tác chiến.

Kỷ Miên liếc trắng mắt, nhìn dáng vẻ hưng phấn của con giời này liền biết trong đầu đối phương đang nghĩ ra mấy trò không tốt lành gì.

Quả nhiên chỉ một lát sau, dưới tay thúi của Sơ Mục Kỳ, Sơ Mục Tranh bị xỏ lá nằm kèo dưới và Sơ Mục Kỳ nằm kèo trên.

"Hắc hắc, tỷ tỷ thân ái, lời thật lòng hay đại mạo hiểm?" Sơ Mục Kỳ cười như thể yêu tinh sắp làm thịt Đường Tăng.

Sơ Mục Tranh ngữ khí lạnh nhạt: "Đại mạo hiểm." Nếu mà chọn lời thật, chả biết muội muội hâm dở này sẽ phun ra loại câu hỏi gì đâu.

Sơ Mục Kỳ đảo tròng mắt, đúng là tỷ tỷ nàng biết rõ nàng quá cơ.

Nàng còn định hỏi "nếu phải chọn một Omega ở đây làm bạn gái, sẽ chọn ai".

Bất quá tỷ tỷ nàng đúng là đề phòng sát sao ghê.

"Chậc, hơi tiếc nhỉ.

Không sao, vậy tỷ đi hôn Mộ Bạch Chi một cái được rồi!" Sơ Mục Kỳ tỉnh bơ.


"Phụt!" Ngụm nước khoáng trong miệng Trương đạo diễn vọt ra.

Mà bên kia Kỷ Miên cũng sặc ho khan sù sụ.

Chiêu này con mịa nó đúng là truất, hố cha Sơ Mục Tranh không nhẹ tí nào.

Sơ Mục Kỳ đắc ý dạt dào, vô cùng phấn khởi thúc giục: "Chấp nhận thử thách hay phạt rượu, mau mau đi!" Thực tế trong mắt đã viết to tướng mấy chữ "ép tỷ tỷ đi nuốt bãi nôn, ta vô cùng vui sướng" rồi.

Mộ Bạch Chi còn tưởng Sơ Mục Kỳ đang vừa mắt mình, có ý tác hợp mình và Sơ Mục Tranh, cảm kích nhìn Sơ Mục Kỳ một cái.

Sau đó dùng vẻ mặt e lệ đỏ bừng bừng hướng về Sơ Mục Tranh, nũng nịu: "Sơ tổng..."
Đám người chung quanh có một số thích thú la hét, cũng một số ghen tị muốn điên.

"Lần này Mộ sư tỷ sướng nhất rồi! Ôi, ta ghen tị quá đi, nghĩ tới Sơ tổng sẽ hôn Omega khác, trái tim ta đều vỡ! Bất quá nếu là Mộ sư tỷ thì ta miễn cưỡng bỏ qua!"
"Còn phải nói, Mộ sư tỷ dù sao cũng là minh tinh đang ăn khách đấy, Alpha nào có thể chối từ chứ! Híc, chúng ta chỉ có thể ở ngoài mù mắt chó thôi!"
Kỷ Miên cũng khơi dậy hứng thú, nhướn mày chờ xem Sơ Mục Tranh sẽ làm gì.

Theo nàng biết, kiểu như Mộ Bạch Chi thì không phải gu của Sơ Mục Tranh.

Khụ, dù rằng lúc quen với nàng, nàng cũng có mấy lần nghi ngờ mắt thẩm mỹ Sơ Mục Tranh có vấn đề, gu mặn dã man mới nuốt nổi một con hàng là nàng đây.

Nhưng về sau đối phương cũng sáng mắt ra rồi chủ động chia tay.

Nàng nghĩ bệnh về mắt của Sơ Mục Tranh hẳn đã chữa khỏi.

Khách quan mà nói, nếu Sơ Mục Tranh mà hôn Mộ Bạch Chi thật, Kỷ Miên chỉ có thể tặng cho Sơ Mục Tranh một vé vote "Alpha khẩu vị nặng nhất làng giải trí".

Con mịa nó, tốt xấu trước kia nàng chỉ là một Omega thô tục- hoa ăn thịt.

Còn Mộ Bạch Chi thì tươi sống là một đóa hoa trà xanh đấy.


Nuốt được thì cũng thật nể!
Sơ Mục Tranh lơ đãng liếc qua Kỷ Miên, thấy Kỷ Miên cũng một bộ hưng phấn chờ đợi, trong lòng liền không phải tư vị.

Lúc này Mộ Bạch Chi đã tự chủ động bảo đồng sự đổi chỗ, ngồi đến bên cạnh Sơ Mục Tranh, mặt mày hồng hồng: "Nếu Sơ tổng cần, ta cũng không ngại.

Dù gì ta cũng đã đóng khá nhiều cảnh hôn, hẳn sẽ không sao đâu..."
Nói đoạn, Mộ Bạch Chi mặt càng đỏ hơn, cúi thấp đầu chỉ để lại hai bên gò má hồng nhuận.

Đám Alpha trong đoàn đều bị chọc đến ngứa ngáy cả rồi, hận mình không có quyền thế bằng Sơ Mục Tranh, không thì cũng nếm được một chút tư vị của Mộ thiên sứ.

"Không cần.

Phạt rượu đi." Sơ Mục Tranh hoàn toàn không có hứng thú trước đề nghị giúp đỡ của Mộ Bạch Chi, sảng khoái chọn phạt liền ba chung rượu.

Mộ Bạch Chi đầy mặt khiếp sợ không thể tin.

Đám người chung quanh cũng vô cùng kinh ngạc, sẽ có Alpha từ chối một Omega xinh đẹp như hoa vậy sao? Không lầm chứ?
Xem ra lời đồn rằng Sơ tổng cực kỳ giữ khoảng cách với Omega là chính xác rồi, Omega tùy tiện làm thân chắc chắn đều sẽ đẹp mặt.

Nhất thời đám Omega đang có ý định lân la cũng bị tắt ngấm dũng khí, đùa à, cả Mộ Bạch Chi còn bị từ chối thì sao đến phiên bọn họ được.

Sơ Mục Kỳ và Kỷ Miên thì tỏ vẻ đã đoán trước được kết quả.

Thấy vẻ mặt Kỷ Miên dửng dưng, Sơ Mục Kỳ nhịn không được hỏi: "Nếu tỷ tỷ ta hôn thật thì thế nào, ngươi sẽ không thương tâm đi?"
"Ngươi điên à, mắt nhìn của Sơ Mục Tranh có thể thấp như vậy?"
Sơ Mục Kỳ nghiến răng: "Thấp hay không thấp cái khỉ gì! Chẳng phải lúc trước cũng quáng gà coi trọng ngươi hay sao? Mà không đúng, ngươi nghe ra trọng điểm không vậy?"
"Biết.

Ta nói ngươi, ta và cái chức tẩu tử của ngươi vô duyên rồi tiểu bằng hữu, đừng có kéo ta vào giấc mộng gương vỡ lại lành vớ vẩn đó đi!" Kỷ Miên vô cùng lạnh nhạt.

Sơ Mục Kỳ nghe vậy nhưng trong lòng vẫn không an tâm.

Cứ cho là năm đó tỷ tỷ nàng mắt mù mới coi trọng một Omega dữ dội như Kỷ Miên đi, bất quá càng bất ngờ hơn là Kỷ Miên lại tiếp thu lời tỏ tình của Sơ Mục Tranh.

Biểu tình của Sơ Mục Kỳ lúc đó chỉ có thể dùng "thấy quỷ rồi" để hình dung suốt nửa năm trời, hối hận đến phát rồ vì vô tình tác hợp cho hai người.

Sau đó cả hai chia tay, người đưa ra đề nghị là Sơ Mục Tranh, Kỷ Miên lại bình thản tiếp thu, không có vẻ gì là tức giận hay đau khổ.


Sơ Mục Kỳ thường sống theo quan niệm, sau chia tay khóc lóc thì chừng ba tháng là quên, nhưng im ỉm thì cả đời vẫn còn nhớ.

Vậy nên dù Kỷ Miên tỏ vẻ hững hờ nhưng nàng rất không an tâm, một tháng lại vài lần nằm mơ thấy ác mộng Kỷ Miên cùng Sơ Mục Tranh gương vỡ lại lành.

Đúng là ăn không ngon ngủ không yên.

Nghĩ đến đây Sơ Mục Kỳ bỗng đảo mắt.

Chẳng thà bây giờ là cơ hội tốt để xác minh Kỷ Miên còn tình cảm với tỷ tỷ hay không.

Vậy nên chẳng qua mấy lượt nữa, Kỷ Miên thành công nằm kèo dưới bại dưới tay Sơ Mục Kỳ.

Trò này Sơ Mục Kỳ cực kỳ giỏi nha, nhưng chủ yếu là đêm này không có gì làm Kỷ Miên hứng thú, vậy nên nàng không có ý định minh tranh ám đấu với con công điên, để mặt đối phương nhảy nhót.

Chứ thời gian trước, Sơ Mục Kỳ cũng từng bị Kỷ Miên dùng trò này hành cho kêu cha gọi mẹ.

"Kỷ sư muội, lời thật lòng hay đại mạo hiểm đây?" Sơ Mục Kỳ cười híp mắt, nhìn kiểu nào cũng không có thiện ý.

Kỷ Miên mắt trái giật giật, thản nhiên chọn: "Đại mạo hiểm."
Với quá khứ oanh tạc, đảm bảo chọn lời thật lòng thì nhất định Sơ Mục Kỳ sẽ cho một cái hố không nhẹ đâu.

Sơ Mục Kỳ tỏ vẻ, về điểm này cả tra nữ và tỷ tỷ đều thật đề phòng, chán chết mất.

Nàng còn định hỏi "nếu Sơ Mục Tranh là người yêu cũ, sau khi chia tay có hối hận không".

Kỷ Miên nhấp ngụm nước khoáng thấm vị, chờ xem con công điên này giở chiêu gì.

"Vậy ngươi đi hôn tỷ tỷ ta một cái là được rồi!" Sơ Mục Kỳ nói.

"Phụt!"
Lần này đến phiên ngụm nước trong mồm Kỷ Miên vọt ra ngoài.

Xung quanh sợ hãi đến mức yên lặng như gà.

....


Bình luận

Truyện đang đọc