Editor: Lữ
Beta: An Hiên
72,
Còn nhớ có một năm trở về nước, tôi và Linh kun yêu xa ba tháng.
Tôi ở trong nước rảnh rỗi liền ra ngoài ăn vặt, chụp ảnh, còn Linh kun thì không hề hưởng thụ giống tôi, anh vội vàng đi làm, công việc đều là những việc chân tay mệt nhất, vì tiền xe và tiền học, có tiền thừa còn cho tôi, đảm đương luôn trách nhiệm nuôi tôi.
Khoảng thời gian đó, tôi đang đợi một bộ ảnh, cũng từng đề cập với Linh kun về việc nhiếp ảnh gia sẽ gửi tài liệu cho tôi qua Tencent. (1)
(1) Tencent: là một trong những nhà cung cấp dịch vụ tích hợp Internet lớn nhất tại Trung Quốc và là một trong những công ty Internet có số lượng người dùng dịch vụ lớn nhất tại Trung Quốc, bao gồm: mạng xã hội và thông tin liên lạc phục vụ QQ và WeChat.
Một ngày nào đó, Linh kun đột nhiên gọi cho tôi và nói rằng: "Trong lúc tình cờ, anh thấy trên QQ của em có một thư mục tên là photoshop 2, anh nghi rằng có virus, vì an toàn nên đã xem trước giúp em rồi."
Tôi: "..."
Người đàn ông này có thói quen sẽ tìm những lý do đường đường chính chính để che giấu mục đích thực sự của mình... muốn xem ảnh chụp của tôi mà không thể nói thẳng ra được à?
73,
Tính cách của Linh kun không hề giống những chàng trai khác, anh bảo thủ lại yêu những điều xưa cũ, khi đã nhận định một người hoặc một chuyện thì làm thế nào cũng sẽ không buông tay.
Đối với học tập sẽ như thế này, khi tất cả mọi người phản đối anh tiếp tục đi học, là anh tự mình đi làm kiếm tiền để học, thậm chí khi tranh cãi với người nhà còn từng ngủ lại nhà ga, nhất định không chịu từ bỏ. Anh vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, chống chọi đến bây giờ, tất cả đều là "liễu rậm hoa thưa lại có làng", (2) đối với tôi cũng vậy, anh đã nhận định là tôi thì tuyệt đối sẽ không thể không quan tâm đến chuyện của tôi, đây là nguyên tắc xử sự cơ bản của anh, cũng chính là ranh giới cuối cùng của anh.
(2) Trong tiếng Trung, thành ngữ liễu rậm hoa thưa (liễu ám hoa minh) là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng, xuất phát từ bài thơ Đường "Ma Ha trì Tống lý thị ngự tri phong tường" của Lục Du.
Nói cách khác, toàn bộ thế giới của anh ấy đều vây quanh một mình tôi.
74,
Linh kun không bao giờ tiêu xài hoang phí, cũng chưa từng mua quần áo mới, vô cùng tiết kiệm. Kì lạ là anh lại rất hào phóng với tôi, bình thường quà cáp bất ngờ tới tấp.
Có thể là xuất phát từ sự đau lòng, tôi cố ý lừa Linh kun mua vài bộ quần áo cho anh, một trong số đó là chiếc sơ mi caro hồng mà anh thích nhất.
Cách đây không lâu, Linh kun ra ngoài công tác, không cẩn thận làm áo bị rách. Anh vô cùng khó chịu nói với tôi: "Không vui."
Vừa dứt lời anh lại bổ sung hình ảnh vết rách được phóng to, tỏ vẻ bất mãn.
Tôi: "..."
75,
Trong thời gian tôi về nước, Linh kun cố tình tăng thêm cách thức liên lạc với các bạn tốt của tôi ở trong nước.
Một mặt anh bắt tôi báo cáo lộ trình, mặt khác sẽ thúc giục bạn tốt của tôi: "Xin chào, thời gian không còn sớm nữa, có phải nên dẫn bạn gái tôi về nghỉ ngơi rồi không?"
"..."
Tôi bất đắc dĩ nhìn đồng hồ đeo tay, rõ ràng mới 9 giờ ở Bắc Kinh.
76,
Khoảng thời gian về nước đó, cứ tan làm là Linh kun về nhà gọi điện cho tôi nói chuyện phiếm.
"Còn ba mươi ngày nữa em mới có thể quay về..."
"Còn hai mươi chín ngày nữa em mới có thể quay về..."
"..."
Cảm giác như tôi vừa đi khỏi, anh đã biến thành hòn vọng thê (3) rồi.
(3) Sự tích hòn vọng thê: Tương truyền, xưa có một người đàn ông lên núi tu hành, xa lánh thế gian, bụi đời song lòng vẫn còn chưa rũ sạch bụi trần, nên chiều chiều ngóng vọng về phương xa, nhớ nhà, nhớ vợ, sau đó chết đi. Người ta cho rặng vị sư kia đã hóa đá, thành “Hòn Vọng Thê” trên một ngọn núi nằm lẻ loi giữa tứ giác Long Xuyên.
77,
Tôi thích nói tất cả những suy nghĩ hiểu biết của mình cho Linh kun nghe, hoàn toàn kéo anh vào thế giới của mình.
Một lần nào đó, tôi đang giải thích khái niệm công và thụ trong tiểu thuyết, còn cả quan hệ SM (4) nữa.
(4) S là viết tắt của Sadist có nghĩa là người bạo dâm hay còn gọi là ác dâm. Còn M là viết tắt của từ Masochist là người khổ dâm, thống dâm. SM luôn thể hiện một mối liên hệ giữa một cặp người trong đó một người luôn thích thú khi được hành hạ người khác, người còn lại thì hứng thú và hạnh phúc khi được đối phương hành hạ. S&M thường được xếp vào những hành vi tình dục không bình thường.
Lúc đang nói hăng say, tôi phát tác không hề kiêng kị, chỉ vào Linh kun: "Kiểu người giống anh chính là M."
Đột nhiên Linh kun cúi đầu hừ một tiếng: "M?"
Gần như trong thoáng chốc, tôi ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, run rẩy lặp lại: "Chắc là vậy?"
Linh kun lại tiến đến một bước, khẽ cười: "Không chỉ là M, còn là thụ?"
"Cái này..." Tôi lắp ba lắp bắp, cúi gằm mặt xuống trước người đàn ông: "M và thụ đều là em!"
"Ha ha." Linh kun gật gật đầu: "Như vậy, ý của em là em thích bị anh bắt nạt, đúng không?"
"..."
Thế đấy, anh cho rằng bản thân là S và công ư?
Người đàn ông này thật đúng là đã học là phải đi đôi với hành.
78,
Một người thân nọ từng đến nhà Linh kun, nói là ở tạm vài ngày nhưng rất thích sai bảo Linh kun.
Tôi bực mình không chịu nổi, bất bình bênh vực Linh kun: "Sao em luôn có cảm giác chó của mình bị người khác quấn lấy nhỉ?!"
Linh kun như cười như không, khẽ hỏi: "Ý của em là người yêu em là chó à? Hử?"
79,
Trong khoảng thời gian tôi về nước này, buổi tối Linh kun một thân một mình không thể chợp mắt.
Thực sự hết cách, anh liền ôm áo len tôi để lại ngủ trọn ba tháng trời, mà còn đang là mùa hè nữa chứ.
80,
Linh kun thường hay suy nghĩ rất nhiều vấn đề không đâu, nói dễ nghe một chút thì là trong thời bình phải nghĩ cho thời loạn, nói khó nghe chính là buồn lo vô cớ.
Có một ngày nọ, anh lướt xem các loại nấm, loại nào có độc, loại nào có thể ăn, anh đều ghi nhớ trong đầu.
Tôi liếc một cái, hỏi anh: "Anh xem cái này để làm gì?"
Linh kun nghiêm túc nói: "Sau này bị kẹt trên núi, anh có thể cho em ăn no rồi."
Tôi: "..."
Anh ấy suốt ngày ngồi đây lo nghĩ cái gì vậy hả?!
Hình như có gì đó không đúng, vấn đề quan trọng nhất là anh dùng cách nào để lôi em ra khỏi nhà, còn đưa lên trên núi? Tôi có hàng ngàn hàng vạn cách thức để dán bản thân vào giường đấy!
81,
Linh kun cũng không phải hạng người lương thiện gì.
Ấn tượng đáng nhớ nhất chính là anh có chuyện bận rộn ở trong bệnh viện, tôi lại ở bên ngoài ép nước cam uống.
Có lẽ chứng kiến Linh kun vội vội vàng vàng, tôi lại thảnh thơi đi lang thang. Xuất phát từ sự áy náy nên tôi giơ cao cái cốc nịnh nọt: "Anh muốn uống một ngụm không?"
Linh kun mỉm cười đầy hàm ý. Ngay sau đó, anh cầm lấy cái cốc, uống một hơi hết sạch.
Tôi: "..."
Như vậy anh sẽ mất em đấy, anh biết không?
82,
Một ngày nào đó, sáng sớm Linh kun nấu bữa sáng. Khi trông thấy bộ dạng uể oải rời khỏi phòng của tôi, anh đột ngột quay đầu lại, lạnh lùng nói: "Tối hôm qua anh mơ một giấc mơ không vui lắm, cho nên đợi nấu bữa sáng xong thì anh muốn đánh em một trận."
Sống lưng tôi tê rần, oan ức mếu máo... Anh nằm mơ thì đánh em để làm gì? QAQ
83,
Thời kì trung học, tôi không thể viết được tiếng anh sau khi đọc.
Tôi năn nỉ Linh kun trợ giúp, anh dứt khoát từ chối.
Tôi chưa từ bỏ ý định, lên tiếng đề nghị: "Chúng ta viết cùng nhau nhé?"
Linh kun khẽ cười một cái, hàm ý đầy châm chọc: "Em không biết xấu hổ hay sao mà còn nói như vậy? Viết cùng nhau, đến cuối cùng còn không phải là anh viết à?"
Thôi xong, xem như anh lợi hại.
84,
Linh kun có một phương pháp hay ho để kiểm tra mức độ đói bụng của tôi. Đó chính là gần đến giờ cơm, anh thò tay sờ vào bụng của tôi một cái, khẽ hỏi: "Mất mỡ bụng dưới rồi, đói hả?"
Đúng là giây phút cắt đứt quan hệ đây mà.
85,
Tôi lật xem ghi chép mới phát hiện ra câu Linh kun từng nói với tôi khi anh giảng bài: "Học trò à, không nên dụ dỗ thầy như vậy."
Trời ạ, lúc đó tôi cầm thú đến vậy sao?
86,
Có một khoảng thời gian tôi nảy ra ý định nuôi thú cưng, kiwi (5) khá là thích hợp. Vì vậy tôi bèn bày tỏ với Linh kun: "Mỗi ngày em sẽ vuốt ve nó, chăm sóc nó."
(5) Kiwi là tên cho những loài chim không bay bản địa New Zealand. Kích thước cỡ gà nhà, kiwi là nhóm chim chạy bé nhất.
Linh kun yên lặng một lúc lâu mới lên tiếng: "Em đang nuôi sâu đấy."
87,
Hôm nay dính mưa, cả người tôi ướt nhẹp, tâm trạng cũng không được tốt lắm, sau đó liền biểu hiện lên mặt cho Linh kun thấy.
Vừa về đến nhà anh, vốn định nổi cáu, kết quả bò vào đã thấy chăn ấm. Túi chườm nóng ở bên dưới, mép giường cũng đã chuẩn bị sẵn một cái quần sạch.
Linh kun vào phòng, cúi người hôn lên trán tôi: "Anh nấu khoai tây và cả thịt cắt hạt lựu đấy, đều là món em thích ăn, còn giận nữa không?"
Rõ ràng là anh bị cảm, ở nhà nằm trên giường cả ngày mà còn nhớ đến việc nấu cơm xong xuôi trước khi tôi về với làm xong việc nhà nữa chứ. Có thích nổi cáu như thế nào đi nữa thì tôi cũng không thể phụ ý tốt của anh ngay lúc này được.
"Không tức giận nữa rồi."
"Ngoan."