NỤ HÔN CỦA NỮ THẦN

Mặc dù Dư Vãn đã loáng thoáng có cảm giác rằng Lệ Thâm muốn cầu hôn với cô, nhưng lúc này cô cầm chiếc nhẫn kim cương nhìn Lệ Thâm quỳ gối trước mặt mình vẫn hơi ngẩn ngơ.

Cô tạm thời không trả lời, Lệ Thâm cũng không hối thúc mà chỉ ngửa đầu nhìn cô chăm chú.

Một lát sau Dư Vãn mới siết chặt nhẫn kim cương trong tay và hỏi anh: "Trong mỗi viên chocolate anh đều bỏ nhẫn kim cương vào hả?"

Lệ Thâm hơi ngẩn ra rồi chợt cười nhạt: "Không có, nhẫn kim cương kết hôn chỉ có thể mua một chiếc."

"Vậy nếu như em không lấy cái này thì sao?"

Lệ Thâm đáp: "Giấy gói viên chocolate đều khác nhau, anh biết rõ sở thích của em, em sẽ lấy cái này trước tiên."

"Chắc chắn như vậy?" Dư Vãn khẽ nhếch lông mày: "Nếu em lấy cái khác thì trường hợp không phải là khó xử à?"

"Vậy anh có thể trực tiếp lấy viên chocolate này ra tặng cho em. Nhưng kết quả là sự hiểu biết của anh về em rất chính xác." Lệ Thâm giải thích cho Dư Vãn xong mới ý thức được hai người đã đi lệch chủ đề: "Trọng điểm bây giờ không phải là đồng ý lời cầu hôn của anh ư?"

Dư Vãn cười một tiếng và cố ý nói: "Em cũng có quyền từ chối chứ?"

"Em cầm chặt nhẫn như thế, làm gì giống muốn từ chối?" Lệ Thâm cầm lấy bó hoa trên bàn và nhìn cô nói: "Nếu em không đồng ý, anh sẽ luôn quỳ ở đây."

"..." Rốt cuộc này là cầu hôn hay ép hôn đây: "Theo quá trình chính xác thì có phải anh nên đeo nhẫn giúp em hay không?"

Lệ Thâm vui vẻ ra mặt vì biết ý cô là đồng ý. Anh đưa bó hoa trong tay cho Dư Vãn rồi lấy nhẫn từ tay Dư Vãn lại: "Đưa tay cho anh."

Dư Vãn cầm hoa bên tay phải và đưa tay trái qua. Lệ Thâm cầm lấy tay cô như thể đang cầm báu vật quý giá nhất trong đời mà trịnh trọng đeo nhẫn kim cương lên ngón áp út cho cô: "Ngày mai chúng ta đi đăng kí kết hôn đi."

Dư Vãn vốn đang thưởng thức nhẫn nghe anh nói thế thì hơi sửng sốt: "Nhanh như vậy hả?"

Lệ Thâm đã đeo nhẫn cho cô xong nhưng không buông tay ra, anh ngồi xuống bên cạnh cô và nói: "Anh vốn định đi đăng kí ngay hôm nay. Hôm nay là sinh nhật của em và còn là 520 (20 tháng 5), không phải mấy cặp đôi bây giờ đều thích đi đăng kí kết hôn vào ngày này hả? Nhưng thời gian đã quá muộn, cục dân chính đã hết giờ làm. Ngày mai là 521, chắc là cũng có tính kỷ niệm hơn nhỉ."

Dư Vãn cười cười nhìn anh: "Người đi đăng kí kết hôn vào hai ngày này rất nhiều, chúng ta cần gì phải chen chúc cùng họ chứ."

Lệ Thâm nhíu mày, anh nghĩ có thể đăng kí kết hôn càng sớm càng tốt, cả sổ hộ khẩu anh cũng đã nhờ mẹ gửi tới. Nhưng Dư Vãn nói cũng không phải không có đạo lý, đứng xếp hàng đợi đăng kí thì không sao, nhưng nếu anh phải đi xếp hàng thì quá dễ bị nhận ra, tới lúc đó càng không thể kết hôn được.

"Vậy em cảm thấy khi nào tốt hơn?" Lệ Thâm nói xong lại bổ sung một điều kiện: "Phải gần nhất."

Dư Vãn nghĩ ngợi rồi nói: "Tết thiếu nhi đi!"

... Cũng được nhỉ.

Sau khi đã xác định thời gian đi đăng kí kết hôn, Lệ Thâm thả lỏng hơn chút, Dư Vãn đứng dậy từ trên sô pha nói với anh: "Thế còn những món anh làm đâu? Giờ bưng ra được chưa?"

Lệ Thâm mỉm cười nói với cô: "Được rồi, em vào phòng bếp đợi anh."

Đêm nay Lệ Thâm đều làm những món Dư Vãn thích ăn, tuy vẻ bề ngoài không quá xinh đẹp nhưng có thể thấy là có cố gắng. Dư Vãn nếm một đũa cà tím nhồi tỏi rồi gật đầu nói với Lệ Thâm: "Không tệ lắm, xem ra độc thân làm cho người ta tiến bộ."

"..." Không, anh cũng không muốn có loại tiến bộ này:)

"Gâu gâu!" Lili thấy bọn họ ăn cơm cũng ở trong vườn hoa sủa muốn được chia một chén canh.

Hồi chiều khi Lệ Thâm trang trí phòng cố tình buộc Lili trong vườn vì sợ nó phá phách, bây giờ mới nhớ tới nó. Anh đi ra ngoài dắt Lili vào và đổ một chút thức ăn cho chó cho nó.

Dư Vãn gắp một miếng thịt cho Lili, Lệ Thâm ngồi xuống đối diện cô và nói: "Em thừa dịp hai ngày này về nhà lấy sổ hộ khẩu đi, nếu không muốn đi thì nhờ chú dì gửi tới đây cũng được."

Dư Vãn suy nghĩ một lát rồi nói: "Em tự mình về một chuyến vậy, dù sao chuyện lớn như thế vẫn nên gặp mặt nói với họ tốt hơn."

"Ừ, anh cũng nghĩ vậy."

Dư Vãn hỏi anh: "Sổ hộ khẩu của anh đâu?"

"Đã bảo mẹ anh gửi đến đây." Anh nhớ lúc gọi cho mẹ anh, bà ấy ở đầu dây bên kia kích động đến sắp khóc: "Anh cảm thấy anh cầu hôn với em, mẹ anh còn kích động hơn người trong cuộc là em đây."

Dư Vãn khụ một tiếng: "Thực ra trong lòng em cũng rất kích động."

"Thật á?" Lệ Thâm cười nhìn cô: "Em còn không có một giọt nước mắt nào, anh thấy con gái người ta được cầu hôn đều kích động đến đỏ cả mắt."

Dư Vãn cũng nhìn anh: "Nhưng phải làm sao đây? Anh cầu hôn với em, em chỉ muốn vui vẻ mỉm cười."

Lệ Thâm ngẩn ra và hơi rũ mắt xuống. Vãn Vãn nhà anh thật là càng ngày càng biết nói lời âu yếm.

"Đúng rồi, còn mấy thứ trang trí này, lát nữa anh sẽ chịu trách nhiệm một mình dỡ xuống đúng không?" Dư Vãn hỏi.

Lệ Thâm: "..."

(Truyện được edit bởi Thụy Mặc - Diễn đàn Việt Nam Overnight)

Cô ấy thực sự không hào hứng! Không chỉ không có hào hứng mà còn quá tỉnh táo!

Tối hôm nay một mình Lệ Thâm lặng lẽ dọn phòng lại như ban đầu.

Hôm sau Dư Vãn về quê một chuyến nói với ba mẹ cô chuyện sắp kết hôn. Ba Dư rất phấn khích và còn gọi điện báo tin vui cho bà ngoại Dư Vãn, mẹ Dư ngoài mặt rất bình tĩnh nhưng Dư Vãn nhìn ra được bà ấy cũng vui mừng.

Cô lấy được sổ hộ khẩu và cũng không tránh được bị người trong nhà hỏi thời gian tổ chức tiệc rượu, trên tay Dư Vãn còn có một hôn lễ, bên lớp đào tạo đám cưới cũng còn khóa học, cô đành phải nói nhanh nhất cũng phải chờ đến cuối năm.

Bây giờ có rất nhiều người đăng kí kết hôn trước, một thời gian sau mới làm tiệc rượu nên ba mẹ Dư Vãn cũng không nói gì thêm. Dư Vãn lấy được sổ hộ khẩu và lập tức quay lại thành phố A vào ngày hôm sau. Ngày Tết thiếu nhi trúng ngày thứ hai, sáng sớm Lệ Thâm đã gọi Dư Vãn dậy và lái xe chở cô tới cục dân chính.

Người đi đăng kí kết hôn hôm nay không quá nhiều, Lệ Thâm và Dư Vãn không mất bao lâu đã cầm một quyển sổ đỏ rời khỏi cục dân chính.

Tâm trạng của Lệ Thâm rất tốt, bây giờ anh đã là người chồng hợp pháp được pháp luật bảo hộ của Dư Vãn rồi.

"Anh có muốn chụp ảnh đăng lên Weibo không?" Dư Vãn cầm giấy kết hôn hỏi Lệ Thâm đứng bên cạnh: "Nếu anh muốn chụp thì em đợi chút rồi cất vào trong túi."

Lệ Thâm lắc đầu nói: "Đợi đến lúc chúng ta tổ chức nghi lễ rồi đăng thông báo chính thức." Anh vừa nói tới đây lại cong môi với Dư Vãn: "Với tư cách là một nhà lập kế hoạch đám cưới lâu năm, từ giờ em đã có thể suy nghĩ nên lập một kế hoạch đám cưới hoàn mỹ cho mình như thế nào rồi."

Dư Vãn không nghĩ ngợi nói ra: "Em đã nói từ lâu, đám cưới của em chỉ cần có anh là hoàn mỹ nhất."

Đây cũng không phải lần đầu Lệ Thâm nghe câu này nhưng sự rung động trong lòng anh vẫn giống như lúc đầu mới nghe. Anh cất giấy kết hôn với Dư Vãn vào túi và mỉm cười khởi động xe: "Tuy nói như thế nhưng cũng không thể không tổ chức nghi thức chứ?"

Bằng không thì dù anh có đồng ý, người lớn trong nhà cũng sẽ không đồng ý đâu.

Dư Vãn cân nhắc một hồi rồi nói: "Nghi thức thì em muốn đơn giản hóa hết mức, không muốn làm quá phức tạp, em cũng không quá muốn làm tiệc rượu. Nếu người trong nhà nhất định muốn phải làm thì mời một vài người lớn tới tham gia là được rồi."

Lệ Thâm biết cô lập kế hoạch đám cưới cho người khác rất vất vả, bản thân mình thì muốn mọi thứ thật đơn giản, nhưng dù đơn giản thế nào thì cũng không thể đơn giản đến mức đó chứ: "Thế thì đừng nói người lớn không đồng ý, anh cũng không đồng ý."

Dư Vãn tựa như biết anh sẽ nói thế bèn nói tiếp: "Hiện nay có khá nhiều người trẻ tuổi muốn thử nghiệm đám cưới du lịch, nghĩa là lấy tiền để tổ chức tiệc rượu đi du lịch."

Lệ Thâm nói: "Ý tưởng không tệ, nhưng họ không định thu lại số tiền bỏ ra ngoài hả?"

"Ha ha ha ha ha." Dư Vãn nhớ tới trong khoảng thời gian cô và Lệ Thâm gặp lại này, hình như anh đã tham dự không ít đám cưới: "Có thể giữ lại để sau này làm tiệc đầy tuổi, tiệc đầy tháng. Nếu muốn thu tiền mừng thì luôn có biện pháp."

Lệ Thâm vừa lái xe vừa nhìn cô: "Ý em là em cũng có ý định làm kiểu đám cưới du lịch này?"

"Đúng vậy..." Dư Vãn chớp mắt với anh: "Em còn tham hơn họ một chút, em muốn làm bốn lần."

"Bốn lần?" Lệ Thâm cười một tiếng: "Em thực sự rất có ý tưởng."

"... Cảm ơn. Em đã nghĩ rồi, chủ đề đám cưới của chúng ta tên là "Bốn mùa cùng anh", mỗi mùa xuân hạ thu đông đều đi du lịch một lần, tiện thể chụp một bộ ánh cưới theo mùa. Trước đây em luôn cảm thấy mỗi mùa đều có cái đẹp riêng của nó, ảnh cưới thì chỉ có thể chụp một lần, quá tiếc nuối. Còn em hả, mùa xuân muốn chụp ảnh ở trong vườn hoa siêu rộng, mùa hè muốn chụp trên bãi biển, mùa thu muốn chụp ở rừng bạch quả trong trường bọn anh, mùa đông thì muốn chụp ảnh dưới tuyết." Cô nói xong ý tưởng to lớn của mình thì quay đầu sang nhìn Lệ Thâm: "Cũng không biết vị đại minh tinh anh đây có thời gian phối hợp em hay không."

Đối với Lệ Thâm mà nói thì chi một khoản tiền lớn để tổ chức một đám cưới hoành tráng không phải việc gì khó, ngược lại tiêu tốn thời gian ở cùng cô mới khó khăn hơn.

Chẳng biết Lệ Thâm nghĩ tới điều gì mà đột nhiên cười một tiếng: "Em biết không, anh muốn đợi lúc tổ chức nghi thức rồi công bố tin tức kết hôn là muốn fans sẽ chịu kích thích ít hơn một lần, em chụp ảnh cưới bốn lần như vậy..."

Anh đang nói lại tự mình nở nụ cười: "Anh đã có thể tưởng tượng ra fans sẽ có phản ứng thế nào."

"..." Ách, hình như đối với fans thì kích thích có hơi lớn: "Vậy anh có muốn đi cùng em không?"

Lệ Thâm nhìn cô, ý cười trong mắt anh không thể nào che giấu được: "Anh đương nhiên phải dốc hết sức thỏa mãn nguyện vọng của bà xã."

Khi Lệ Thâm ở trên giường sẽ động tình mà gọi cô là bà xã, nhưng nói vào ngày thường thì đây vẫn là lần đầu của anh ấy. Dư Vãn nghe thế thì nóng mặt, theo bản năng dời mắt sang chỗ khác: "Lịch trịch của anh đã được lên chưa? Cuối năm phải bắt đầu chuyến lưu diễn toàn quốc đúng không?"

"Ừm, nhưng lưu diễn không phải liên tục, sẽ có thời gian nghỉ ngơi để đi du lịch với em." Anh nói lại nhìn Dư Vãn: "Em sắp xếp chuyến du lịch đầu tiên vào lúc nào?"

"À... Tháng tám, mùa hè." Dư Vãn nói.

Lần đầu cô và Lệ Thâm gặp gỡ là vào mùa hè nên về đám cưới của hai người, cô cũng muốn bắt đầu từ mùa hè.

Lệ Thâm đương nhiên cũng hiểu ý nghĩa mùa hè, anh nhìn ánh nắng rực rỡ ngoài xe mà trong mắt như thể cũng dính phải: "Được rồi, vậy thì em có muốn bắt đầu chọn váy cưới chưa?"

"Yên tâm đi, váy cưới, kiểu tóc, chụp ảnh quay phim, em đều quen thuộc mọi thứ. Nếu là bãi biển thì tới chỗ tổ chức đám cưới lần trước của hai người Cố Tín đi, quay chụp trên biển ở đó đẹp lắm."

"Được."

"Còn mùa đông có thể chọn ngày sinh nhật của anh không? Cũng có thể chụp ảnh cưới theo chủ đề Giáng Sinh, đất tuyết và váy cưới trắng phối hợp với đỏ của Giáng Sinh, em đã muốn thử từ lâu!"

"Được."

"Đợi tới mùa xuân thì chúng ta chụp ở công viên Lệ Trạch đi."

Mặt mày của Lệ Thâm đầy ý cười, anh nhìn Dư Vãn và thốt lên một từ: "Được."

Chỉ cần ở bên cạnh em, mọi thứ đều được cả.

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc