Editor: Doris
Tập đoàn Cố Thị.
“Nghe nói cậu đang theo đuổi đứa con ăn chơi trác táng của Tô gia?”
Cố Ngôn ngồi trên chiếc ghế trong văn phòng, trong tay đang cầm một phần kế hoạch, cũng không ngẩng đầu lên mà chỉ đáp lại: “Cô ấy có gia thế, có danh tiếng, cũng không giống với mấy người khác tham lam hư vinh, chỉ vì danh lợi mới theo đuổi tôi.”
Vốn dĩ đến đây là để chê cười nhưng không nghĩ đến lại làm mình giận ngược lại. Bị chọc trúng chỗ đau khiến cho Hứa Cận thật sự rất khó chịu: “Tôi nói này Cố Ngôn, cậu sẽ không theo đuổi cô ta đâu, đúng không!?”
Thấy Cố Ngôn vẫn bày ra bộ dáng của một vị lão thần, cúi đầu xem văn kiện, cũng không nói gì về điều đó.
Giữa mày giống như đang mang theo một tia sầu khổ.
Hứa Cận thầm nghĩ: Xong rồi, cậu ta thực sự làm vậy rồi!
“Tôi thừa nhận, cô gái ăn chơi trác táng nhà Tô gia đó lớn lên cũng rất xinh đẹp nhưng cũng không đến mức làm như vậy, chỉ chơi chơi là được rồi. Cậu thật sự cưới một người ngực to não phẳng về rồi để trong nhà à!”
Cố Ngôn liếc nhẹ Hứa Cận một cái rồi hừ lanh: “Cậu cũng không nhìn thấy cô ấy ở phim trường vất vả thế nào đâu. Rõ ràng là thiên kim hào môn, không lo ăn không lo mặc nhưng lại rất nổ lực phấn đấu cho sự nghiệp của mình.
Nhưng thật ra không phải cậu cũng có Tịch Nhi của mình sao, gia cảnh giống nhau nhưng lại không thể chịu được một chút cực khổ nào. Vì cuộc sống an nhàn của mình nên mới tình nguyện đi theo cậu. Cậu thật sự muốn cưới một đóa hoa tơ hồng* rồi đem về nhà đặt sao?”
*Đây là một loài hoa sống ký sinh, anh nhà thâm thiệt chứ =)))
Nhắc đến vị Tịch Nhi kia, Hứa Cận cũng chỉ dẫn đi gặp mặt một lần.
Chân yếu tay mềm, nói chuyện lại nhỏ nhẹ, Cố Ngôn ghét nhất là mấy người phụ nữ nhút nhát, rụt rè. Vừa nhìn thấy liền cảm thấy đau đầu.
Vẫn là Tô Lạc nhà anh tốt nhất, người xinh đẹp, đầu óc bình tĩnh. Chính mình muốn cái gì thì sẽ tự mình nổ lực bắt lấy nó.
Sau ngày hôm đó, Cố Ngôn liền bắt đầu khinh thường “gu” của Hứa Cận.
Hứa Cận ở chỗ Cố Ngôn lại không chiếm được chỗ tiện nghi nào, lại quay sang kể số điểm tốt của Tịch Nhi nhà anh ta. Muốn Cố Ngôn thay đổi sở thích của chính mình.
“Tịch Nhi nhà tôi nấu ăn rất ngon, biết nấu ăn, con người rất hiểu chuyện, ngoan ngoãn. Mỗi ngày tôi đi làm về đều có một bàn thức ăn ngon đang chờ tôi.”
“Mấy việc đó đều là việc của mấy dì giúp việc.” Cố Ngôn nhìn Hứa Cận đang kể lể ưu điêm, khịt mũi coi thường: “Người phụ nữ của tôi, chỉ tôi ở bên ngoài mệt mỏi nhưng chỉ cần cô ấy nằm trong lòng tôi thì đã thỏa mãn lắm rồi!”
Hứa Cận không thể hiểu nổi sở thích của Cố Ngôn, anh ta cũng tỏ ra rất coi thường: “Có một người phụ nữ ngoan ngoãn đáng yêu ở trong nhà làm ấm giường có phải tốt hơn không!? Tại sao lại phải chọn một người thường xuyên phải ra ngoài. Hơn nữa, giới giải trí phức tạp như vậy, cả ngày đều ôm ôm ấp ấp với người con trai khác, cậu không ghen sao?”
Ghen? Đương nhiên sẽ ghen rồi.
Lần trước từ phim trường trở về, anh đã phải nhịn cơn tức giận một thời gian.
Nhưng hiện tại là anh đang theo đuổi Tô Lạc, đối phương cũng không thích anh, dù có tức giận đến đâu thì cũng vô dụng.
Ngay cả khi anh và Tô Lạc ở bên nhua, cô lại thích đóng phim như vậy. Nếu để Tô Lạc lựa chọn giữ việc đóng phim hay là ở bên anh thì…
Không thể nghi ngờ, chắc chắn anh sẽ là người bị từ bỏ.
Anh thích Tô Lạc, cũng hiểu Tô Lạc. Cô ấy là một người như vậy, chỉ có khi đứng trên sân khấu tỏa sáng rực rỡ thì đó mới chính là Tô Lạc!
Cố Ngôn cười cười: “Tôi liền thích cô ấy như vậy đấy!”
Chỉ có cô là người ghét anh.
Cũng chỉ có cô, là người trong lòng anh.
- --Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Hứa Cận trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên mở miệng: “Cậu hiện tại thật sự muốn theo đuổi người đẹp Tô?”
Nếu Cố Ngôn đối với cô là nghiêm túc thì Hứa Cận cũng không thể mở miệng gọi là ăn chơi trác táng được. Cũng coi như đã đồng ý một nữa chuyện với Tô Lạc.
Cố Ngôn xoa xoa hai đầu chân mày, cười khổ: “Chắc tôi là người cô ấy ghét nhất.”
Chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của Cố Ngôn, Hứa Cận thở dại, lại có người đồng bệnh tương liên: “Kỳ thật Tịch Nhi nhà tôi cũng không thích tôi, cô ấy lại có một mối tính đầu.”
Cố Ngôn nhìn chằm chằm Hứa Cận, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Cho nên, cậu ngủ với người ta…. Thật là cầm thú.”
Khuôn mặt Hứa Cận lạnh đi: “Hai cũng tôi rất trong sạch. Tôi cho cô ây một chỗ ở, cô ấy nấu ăn, quét dọn, như vậy thôi.”
Bốn mắt nhìn nhau, hai người lại có chút hiểu được tình cảnh người anh em của mình, là hương vị đồng bệnh tương liên.
Tầm mắt Cố Ngôn rơi xuống chiếc cốc trên bàn làm việc, cuối cùng cũng tìm được một chút an ủi.
Cái ly là do anh cố tình đặt làm, là một đôi.
Ly của anh là màu xanh, còn ly anh tặng cô ấy là màu cô thích, màu hồng nhạt.
Phim trường《 Bắc Nguỵ Bí Sử 》.
Tô Lạc thấy chỗ của mình có thêm một túi giấy, mở ra thì thấy bên trong là một hộp quà được đòng gói rất tinh xảo, là một chiếc ly thủy tinh màu hồng nhạt.
Cô nhìn Tôn Hoa Hoa đứng bên cạnh rồi nói: “Chị mua sao?”
Tôn Hoa Hoa lắc đầu: “Không có, nói không chừng ở đoàn phim có fans cực kỳ yêu thích em tặng thì sao? Nhìn nó cũng rất đẹp mà.”
“Chị thích sao?”
Tôn Hoa Hoa gật đầu.
Tô Lạc đưa nó cho chị ấy: “Cho chị đấy!”
“Há há, đúng lúc chị muốn đổi một ly nước mới.” Tôn Hoa Hoa rất vui vẻ, chiếc ly này rất hợp với sở thích của chị ấy.
Kết thúc xong công việc đã là buổi chiều, về đến khách sạn, Tô Lạc đăng một tấm hình của phim《 Chạng Vạng 》với dòng chữ——
“Quảng cao ké, ngày mai《 Chạng Vạng 》phát sóng cả nước, cùng chờ đợi nhé…..”
Buổi sáng đoàn làm phim rất náo nhiệt, tốp năm, tốp ba nhân viên đều chào hỏi với cô, còn cảm ơn cô đã mời bữa sáng.
Nhìn trên bàn còn dư lại vài chiếc bánh sandwich, bánh kem phô mai, bánh hoa quế, pizza tôm và chăm bông…. Nói thật, Tô Lạc ngay lúc này nhìn rất ngốc.
“Cảm ơn chị Tô Lạc.” A Tình và mấy chuyên viên trang điểm khác đi đến, nói vời cảm ơn với cô.
Tô Lạc nhìn về phía Tôn Hoa Hoa: “Từ khi nào chị hào phóng như vậy?”
- --Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Vẻ mặt Tôn Hoa Hoa bây giờ cũng rất ngốc: “Không phải chị.”
Không phải Tôn Hoa Hoa thì ai dùng danh nghĩa của cô gửi đồ ăn cho đoàn phim?
Dù sao cũng không phải là Trình Chí Hạo. Anh ta là thích làm việc khoe khoang. Lần trước tặng điểm tâm, anh ta hận không thể thông báo cho toàn đoàn phim biết, sợ người khác không biết là anh tặng điểm tâm.
Tầm mắt Tô Lạc nhìn sang trên người Khương Dật Thần. Mái tóc búi cao, khuôn mặt lạnh như ngọc, khoác chiếc áo choàng màu trắng, lông mày thư lãng, trong sáng tuấn tú*. Khiến người khác có cảm giác rất phóng khoáng, để lại một ấn tượng không hề tầm thường.
Cũng không biết cô đắc tội cậu ta ở chỗ nào mà sau khi Khương Dật Thần vào đoàn phim, cậu ta đối với cô không nóng không lạnh, không mặn không nhạt.
Chẵng lẽ cũng giống như trước kia? Cậu ta đột nhiên suy nghĩ cẩn thận nên mới dùng phương pháp này để xin lỗi cô?
Trong lúc nhất thời, Tô Lạc suy nghĩ không rõ, liền đem chuyện này gác sang một bên.
Weibo chính chủ của《 Chạng Vạng 》đã đăng một số cảnh trước khi chính thức ra rạp.
Trước khi ra rạp đã có rất nhiều người là fans CP của Thời Thải Nhi và Thẩm Mạnh. Còn đặt tên CP là “Vợ Chồng Thải Mộng”*
*Cảm ơn chị trên cfs đã giải đáp giùm em, hehe^^
Chị đại khí phách VS tiểu thịt tươi, tương phản quá nhiều.
《 Chạng Vạng 》bùng nổ là việc mọi người đã dự đoán từ trước.
Đoàn phim có Trình Tống, người có cả nhan sắc lẫn thực lực ảnh để. Trịnh Lâm Lâm là đại hoa đán, còn có cả Tô Lạc, người đang được bàn tán nhiều nhất, một đôi với tiểu thịt tươi đẹp trai Khương Dật Thần….
Đội hình quyền lực như vậy thì《 Chạng Vạng 》 đã có sức hút rất lớn rồi.
Chỉ cần thưởng thức hai tổ hợp đẹp mắt như vậy đối với fans mà nói đã là điểm sáng để mua vé rồi.
Ngoài ý muốn, trải qua qua hai ngày phát sóng, trên mạng đánh giá《 Chạng Vạng 》đều rất tốt, dành rất nhiều lời khen.
Số lượng phim điện ảnh mấy năm gần đây giảm rất mạnh, doanh thu phòng vé cũng không khả quan lắm. Khi mới ra rạp,《 Chạng Vạng 》cũng đã cân nhắc rất nhiều lần.
Bộ phim này, các diễn viên chính phải đấu trí đấu dũng, có nhiều tình tiết rất hack não hơn nữa diễn xuất của mỗi người nhất định phải ổn.
Diễn xuất của Trình Tống thì cũng không có gì để nói. Đặc biệt là cặp nam nữ phụ trong phim, rất xuất sắc.
Nhân vật nữ phụ Thời Thải Nhi, vốn dĩ không được tốt lắm nhưng Tô Lạc đã diễn rất tròn vai nữ phụ này. Giống y như những lời miêu tả Thời Thải Nhi, có đầu óc, lại tàn nhẫn độc ác, cư xử với mọi người rất mạnh mẽ.
Thẩm Mạnh cứ như vậy mà hèn mọn yêu Thời Thải Nhi. Sẵn sàng là hết tất cả vì cô, thậm chí còn có thể hy sinh tính mạng của mình… Khiến người khác không thể nào sinh ra chán ghét, ngược lại còn rất mong chờ “đường” của nam nữ phụ.
Tin tức đầu đề ——
Ngày công chiếc đầu tiên, doang thu phòng vé của《 Chạng Vạng 》đã đạt 192 triệu, phá vở kỷ lục phòng vé trước đó!
Cả ngày hôm đó, hầu như mọi người đều chúc mừng cô. Tô Lạc nghe vậy thậm chí còn bình tĩnh hơn những người khác vài lần.
Người thắng đậm nhất trong đoàn《 Chạng Vạng 》nhất định là Khương Dật Thần rồi.
Nhà đầu tư, nhà sản xuất của《 Chạng Vạng 》cũng là truyền thông Tịch thị. Thân là người thừa kế của truyền thông Tịch thị, danh lợi song thu!
Doanh thu phòng vé mấy ngày tiếp theo của《 Chạng Vạng 》theo đà tăng lên nhanh chóng. Tổng doanh thu đã đột phá hơn 400 triệu, đạo diễn và nhà đầu tư cũng kiếm được bộn tiền.
Bởi vì hậu kỳ của《 Chạng Vạng 》sản xuất rất nhiều vé cho nên có thể tặng vé cho người thân, đồng nghiệp và bạn bè của mình.
Dang tiếng của《 Chạng Vạng 》vẫn luôn rất ổn, doanh thu cũng tăng rất mạnh, rạp phim cũng đã lên rất nhiều suất chiếu.
Bây giờ, Tô Lạc rất nổi tiếng ở đoàn phim《 Bắc Nguỵ》, là danh xưng với thực.
Mỗi ngày người đến tìm cô để xin chữ ký và chụp ảnh chung nhiều vô số kể.
Đoàn phim đã quay được nửa ngày, sắc trời đột nhiên tối om, từng đám mây đen từ từ kéo đến.
Nhìn bầu trời như này thì rất nhanh mưa sẽ rơi thôi.
Người ở tổ đạo cụ dọn thiết bị không ngừng nghỉ, Từ Lai và Lâm Phong đứng ở bên ngoài chỉ huy.
Tô Lạc đứng ở trong sảnh lớn, ngây ngốc nhìn lên đám mây đen ở bên ngoài.
Dưới cùng một bầu trời, Cố Ngôn ngước nhìn bầu trời u ám ngoài cửa sổ; Anh im lặng trong chốc lát rồi bấm một dãy số vào chiếc điện thoại trên bàn.
Là số của văn phòng sếp gọi đến, Trần Nghị vội vàng bắt máy: “Sếp, có chuyện gì vậy?”
Cố Ngôn: “Bên ngoài trời mưa, cậu gọi người đem ô cho cô ấy đi.”
“Cô ấy” đó không nói cũng biết là Tô tiểu thư. Trần Nghị dở khóc dở cười trả lời anh: “Nhưng đoàn phim cũng có ô mà.”
Cố Ngôn sửng sốt, xoa xoa lông mày, cười vài tiếng: “Tôi quên mất.”
Cúp điện thoại, Trần Nghị nhìn ra bầu trời bên ngoài.
Sau đó lấy điện thoại từ trong úi ra, gõ vào một dãy số: “Tiểu Cao, anh lén đưa cho Tô tiểu thư một chiếc ô đi.”
“Đúng vậy, là Tô Lạc.”
Tác giả có lời muốn nói: Ly nước của Cố Husky là một đôi với…
_________________