ÔNG XÃ LÀ DIÊM VƯƠNG ĐẠI NHÂN

Quân Mạc Phàm bỗng thấy nực cười, 500 năm trước bà ta cũng dùng quy tắc thiên địa ép buộc anh phải thú Ninh Thư, 500 năm sau bà ta lại lần nữa dùng quy tắc này. Có phải thấy Quân Mạc Phàm anh rất dễ bắt nạt?

" Thế nào? Ngươi và Ninh Thư liên hôn đều tốt cho cả hai, đã suy nghĩ kỹ chưa?" Thiên Hậu nhấp ly trà khẽ nói.

" Còn cần phải suy nghĩ sao?" Quân Mạc Phàm hờ hững nhìn bà ta.

Ninh Thư dùng ánh mắt mong chờ nhìn anh. Cô ta là thật tâm yêu anh sâu đậm, ngay cả khi hạ phàm vẫn luôn tương tư anh. Tốt hơn gấp trăm ngàn lần phàm nhân dơ bẩn kia.

" Vậy......."

" Nương tử duy nhất của ta chỉ có thể là Lăng U." anh ngắt lời bà ta.

Choang....... ly trà bị Thiên Hậu đập mạnh xuống đất vỡ tan từng mảnh. Bà ta đứng dậy tức giận nhìn anh, dù sao bà ta cũng là Thiên Hậu của Thiên giới, chẳng lẽ lại không trị được một tiểu bối?

" Quân Mạc Phàm, ngươi đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Con gái ta để ý ngươi là phúc phận của ngươi, nếu ngươi còn không biết điều thì U Minh này ta cũng diệt."

" Bà còn biết đây là U Minh sao? Thiên giới có Thiên Hoàng, U Minh này có ta làm chủ. Quy tắc? Hắc Vô Thường, đọc lên cho Thiên Hậu nghe." Quân Mạc Phàm cười lạnh nhìn bà ta, hai chữ " Thiên Hậu" nói ra lại mỉa mai vô cùng.

Hắc Vô Thường hiểu ý, tiến lên một bước dõng dạc đọc to. Thiên giới nhiều quy tắc nhưng đây là U Minh, muốn dùng quy tắc áp chế Diêm Vương đại nhân vậy phải nhìn đến quy tắc dưới U Minh này đã.

" Ninh Thư Lãnh gia vốn Thiên tộc công chúa, vi phạm quy tắc, tự ý đầu thai hạ phàm, hại linh hồn vốn nên đầu thai hồn phi phách tán, dưới Hạ giới độc ác hại người, tội nặng nhất chính là suýt chút nữa phá hỏng lịch kiếp của chiến thần Nam Không."

" Ngươi nói cái gì? Lịch kiếp của chiến thần Nam Không?" Thiên Hậu nghe xong có chút không tin nói.

" Đúng vậy Thiên Hậu, chiến thần Nam Không hạ phàm lịch kiếp, đầu thai trong bụng Lăng U cô nương." Hắc Vô Thường khinh khỉnh nhìn bà ta.

Ninh Thư lắc đầu sợ hãi, cô ta không muốn tin những gì vừa nghe được. Chiến thần Nam Không, Thiên Hậu cũng không động vào nổi.

Quân Mạc Phàm nhìn biểu cảm do dự trên mặt Thiên Hậu liền nhếch môi cười lạnh. Anh biết bà ta không dám đụng tới anh nhưng nhất định sẽ âm thầm hại cô, chỉ có thể để cho cô ủy khuất một chút mang thai tên chiến thần kia mới an toàn tuyệt đối.

" Phá hỏng lịch kiếp của Nam Không, Thiên Hậu chắc biết trước kết quả?"

" Ninh Thư, chúng ta quay về Thiên giới, mẫu hậu sẽ tìm người khác cho con." Thiên Hậu đương nhiên không ngu ngốc, bà ta biết kết quả chắc chắn không tốt đẹp gì, thậm chí có thể lung lay đến vụ trí của bà ta.

" Con không muốn.... Phàm..... Phàm....." Ninh Thư bị người kéo đi, cô ta đẫm nước mắt quay lại gọi tên anh, nhưng tâm của anh sớm đã đặt ở chỗ cô.

Bình luận

Truyện đang đọc