ÔNG XÃ NHÀ GIÀU LUÔN TỰ ĂN DẤM CỦA MÌNH

Có thể được anh Đình khẳng định và ủng hộ, Tô Ý Nhiên rất vui vẻ.

Cậu lại thương lượng với Cố Uyên Đình ý nghĩ kí kết, nhắc tới học tỷ nói cô chiều mai rảnh rỗi, cậu dự định đến lúc đó mời học tỷ uống trà chiều, quyết định chi tiết hợp đồng.

Cố Uyên Đình nghe Tô Ý Nhiên nhắc đến học tỷ kia, không tự chủ nhăn mày lại.

Hắn còn nhớ ngày Tô Ý Nhiên mới vừa mở cửa tiệm, cô gái kia vừa đến đã không biết tốt xấu mà gọi cậu là "Nhiên Nhiên".

Cố Uyên Đình nói: "Ngày mai anh cùng đi với em."

Tô Ý Nhiên kinh ngạc: "Anh còn phải đi làm mà, một mình em là được rồi. Anh không được làm lỡ công tác, vừa mới nhận việc chưa được mấy ngày, như vậy không hay."

Cố Uyên Đình: "..."

Tô Ý Nhiên nhìn dáng vẻ của hắn, biết ngay hắn lại hóa thân làm một tiểu quỷ dấm chua, không khỏi không nhịn được cười: "Em và chị ấy muốn bàn công việc, anh đừng nghĩ nhiều được không."

Cậu cảm thấy anh Đình rất đáng yêu, không nhịn được giơ tay bóp bóp mặt anh Đình: "Không được cho em phát hiện anh lén lút lướt qua, cũng đừng nghĩ lý do gì vừa vặn đi ngang qua, có nghe thấy không? Nhận việc thì làm việc cho tốt."

Cố Uyên Đình thình lình bị chọc đúng tâm tư, không thể làm gì khác hơn là đồng ý: "... Được."

Tô Ý Nhiên hài lòng, đột nhiên nhớ tới: "Đúng rồi, trước đó anh nói với em muốn làm tượng gỗ mới, đã tìm được vật liệu gỗ chưa?"

Cố Uyên Đình cũng nhớ ra: "Tìm được rồi, anh đi lấy." Hắn vào thư phòng.

Tô Ý Nhiên kinh ngạc: "Nhanh như vậy ạ?" Cậu vốn chỉ là thuận miệng hỏi.

Chỉ chốc lát sau, Cố Uyên Đình cầm một cái hộp gỗ đi ra, đưa cho Tô Ý Nhiên: "Em xem một chút."

Tô Ý Nhiên nhận hộp, cảm giác rất nặng. Cậu mở ra xem, thấy trong hộp trải vải màu đen, đặt nguyên khúc gỗ trắng chưa xẻ. Cậu cầm gỗ lên, nhìn vân gỗ đỏ chót, đường vân hình cánh hoa, ngửi có mùi nhàn nhạt.

Tô Ý Nhiên hỏi: "Mảnh gỗ này thơm quá, là tử đàn sao?"

Cố Uyên Đình gật đầu: "Là đàn hương, có chút mùi thơm."

Tô Ý Nhiên không quá hiểu rõ vật liệu gỗ, chỉ biết tử đàn và trầm hương tương đối nổi tiếng, nghe Cố Uyên Đình nói như vậy, tưởng là một nhánh phổ thông của cây đàn hương, cũng không để ý.

Lần trước bọn họ làm tượng gỗ "Nhất Thính" kia, kỳ thực chỉ là nhất thời hứng khởi, tùy tiện chọn vật liệu gỗ phổ thông làm, làm ngược lại rất dụng tâm, thế nhưng kết quả lại thất bại.

Lần này nếu phải làm nghiêm túc, Tô Ý Nhiên cũng lấy ra thái độ hoàn toàn nghiêm túc, quyết định lúc này phải làm tốt.

Trong hộp trừ vật liệu gỗ, còn có dụng cụ để làm gỗ thủ công như bảng thiết kế, khuôn đúc, dụng cụ cắt gọt.

Tô Ý Nhiên mở bảng thiết kế ra nhìn một chút, nhận ra đây là tác phẩm của Cố Uyên Đình: "Anh lại lần nữa vẽ một cái sao?" Hiện tại cái đặt trong cửa hàng của cậu, bảng thiết kế cũng là anh Đình vẽ.

Cố Uyên Đình nói: "Ừ, thích không?"

Tô Ý Nhiên nhìn một chút: "Đẹp đó, gần giống lần trước, mà anh vẽ cũng đẹp." Cậu cười cười với Cố Uyên Đình.

Cố Uyên Đình: "..."

Tô Ý Nhiên giờ có hứng thú, tràn đầy phấn khởi cầm bảng thiết kế và vật liệu gỗ, suy nghĩ bắt đầu chế tác thế nào.

Cố Uyên Đình thấy cậu có hứng thú, giúp cậu làm. Làm tượng gỗ quan trọng nhất, là căn cứ vân gỗ trêи vật liệu gỗ để gọt bớt, làm đường vân và thiết kế hài hòa.

Hai người dựa vào nhau, nghiên cứu thảo luận vật liệu gỗ một phút chốc, bắt đầu cắt theo mẫu tượng gỗ ban đầu, tiếp theo là vẽ hình, khắc, cạo, cưa, xẻ, Tô Ý Nhiên làm mệt thì để Cố Uyên Đình tiếp sức, cứ như vậy bận rộn hơn hai giờ, cuối cùng hoàn thành bản mẫu.



Tạo hình thiết kế vẫn không hiển lộ ra đại khái, nhưng đã làm theo vân gỗ, có độ cong hài hòa, chỗ đã làm cũng không có dằm hay vỡ.

Cố Uyên Đình dựa theo bảng thiết kế đánh dấu, dựa theo chỗ đánh dấu để điêu khắc là được rồi.

Tô Ý Nhiên vui vẻ: "Được nha, lần này làm tốt hơn lần trước."

Cố Uyên Đình gật gật đầu, hắn cho rằng điều này là chuyện đương nhiên: "Đương nhiên."

Tô Ý Nhiên thấy thời gian không còn sớm, rửa ráy đi ngủ, ngày mai lại tiếp tục làm, ban ngày cậu còn có thể mang cái này tới cửa hàng, lúc rảnh rỗi thì làm tiếp.

Buổi chiều hôm sau, Tô Ý Nhiên mời học tỷ uống trà chiều ở nội thành, nơi này tiêu phí thiên hướng xa hoa loại, mời ở đây, cũng có thể cảm ơn học tỷ hỗ trợ.

Học tỷ rất nhanh đã đến, Tô Ý Nhiên bảo học tỷ gọi vài phần trà bánh, hai người uống trà, đơn giản hàn huyên vài câu.

Nhưng dù sao cũng đến làm chính sự, học tỷ rất nhanh vào đi vào vấn đề chính, lấy một bản hợp đồng trong túi ra đưa cho Tô Ý Nhiên, cho cậu xem trước một chút.

Tô Ý Nhiên lật qua lật lại cảm thấy không có vấn đề gì, thảo luận một ít chi tiết nhỏ trong hợp đồng.

Chi tiết nhỏ chủ yếu bao quát một tuần stream bao lâu, quà khán giả chia thế nào, nền tảng có thể cung cấp cho cậu những tài nguyên gì. Những vấn đề này Tô Ý Nhiên đã nắm chắc, ngày hôm qua vẫn cùng anh Đình thương lượng một lần, xem thái độ phía bên kia.

Học tỷ bây giờ là người phụ trách mục sinh hoạt của Táo Tây live stream, đàm luận với cô là có thể trực tiếp quyết định.

Tô Ý Nhiên nói chuyện với học tỷ hơn nửa tiếng, song phương đều rất hài lòng, hẹn thời gian, chờ sửa chữa hợp đồng chính thức sẽ chính thức ký kết.

Công tác đều nói xong rồi, học tỷ dễ tính, ăn trà bánh với Tô Ý Nhiên, nói chuyện phiếm hai câu.

Ngoài phòng trà, bãi đỗ xe ven đường tầm nhìn trống trải.

Trong một chiếc siêu xe màu đen điệu thấp.

Trợ lý đặc biệt Tiểu Chu đã làm mấy ngày ngồi ghế lái, lén lút từ gương chiếu hậu xem giám đốc Cố ngồi phía sau.

Không phải anh thích nhìn trộm, thật sự là ngày hôm nay giám đốc Cố kỳ cục.

Mấy ngày trước, giám đốc Cố cũng không biết gặp chuyện gì, tâm tình thay đổi tốt hơn, nói chuyện với anh cũng vẻ mặt ôn hòa, trong xe không có áp suất thấp gì, công việc này anh cũng làm càng ngày càng thuận lợi.

Ngày hôm nay giám đốc Cố đột nhiên nói muốn tới Diệc Thư, anh biết trong lịch trình ngày hôm nay của giám đốc Cố không có một mục này, tưởng rằng lâm thời muốn ở bên này bàn chuyện kinh doanh, còn thấy kì quái sao lại chọn Diệc Thư.

Kết quả đến cửa Diệc Thư, giám đốc Cố chỉ nói dừng xe, đến bây giờ đã ở trong xe hơn một tiếng, giám đốc Cố vẫn nhìn ngoài cửa xe, mặt không hề cảm xúc, trong xe lại bắt đầu tràn ngập áp suất thấp, cũng không biết đang nghĩ gì.

Tiểu Chu nhìn ngoài cửa xe, bên kia là hướng phòng trà Diệc Thư, Diệc Thư trang trí dùng tường thủy tinh trong suốt thiết kế, từ nơi này có thể nhìn thấy bên trong có không ít khách ngồi bên cửa sổ vừa tán gẫu vừa uống trà chiều.

Giám đốc Cố đang suy nghĩ gì vậy? Tiểu Chu nhàn đến nhàm chán, thiên mã hành không cân nhắc trong đầu.

Trong phòng trà.

Học tỷ nói hai câu việc nhà với Tô Ý Nhiên, cô do dự một chút, vẫn hỏi vấn đề trong lòng ra: "Đúng rồi, chị chưa hỏi, Cố Uyên Đình cậu ta... Cho phép em làm live stream sao?"

Cho phép? Tô Ý Nhiên cảm thấy học tỷ nói hơi kỳ quái, nhưng cũng không để ý. Cậu vừa nghĩ tới anh Đình, khóe môi kìm lòng không đặng nhiễm ý cười, trong mắt mang theo ôn nhu: "Anh ấy rất ủng hộ em."

"Rất ủng hộ em?" Học tỷ thấy thần sắc Tô Ý Nhiên không giống giả bộ, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lo lắng thật lâu trước đây trong lòng mơ hồ rốt cục buông xuống. Cô thả lỏng nở nụ cười, "Vậy thì tốt."

Xem ra là cô cả nghĩ quá rồi, may là lần trước nhắn tin cho Tô Ý Nhiên, câu "Cẩn thận một chút" đúng lúc thu hồi, không thì vợ chồng son người ta sống vẫn tốt, cô lại nói chẳng ra sao, thì thành ra thế nào.



Cô thở phào nhẹ nhõm, lại hàn huyên vài câu với Tô Ý Nhiên.

Trong đầu, cô không khỏi hồi tưởng lại mấy năm trước đây.

Cô vẫn cho rằng Cố Uyên Đình là kẻ rất vặn vẹo, rất nguy hiểm.

Lúc lên đại học, cô quen biết Tô Ý Nhiên, trở thành bạn cậu, sau đó ăn thử đồ ngọt của Tô Ý Nhiên làm, bởi vì lúc đó đang thực tập ở công ty Táo Tây, mở lời nói cho Tô Ý Nhiên có thể làm live stream.

Tô Ý Nhiên cũng cảm thấy rất hứng thú, kết quả hợp đồng đã sắp quyết định, cuối cùng lại vì do nhiều nguyên nhân bỏ qua.

Tô Ý Nhiên không biết là, Cố Uyên Đình ở sau lưng đi tìm cô.

Học tỷ đến nay cũng còn có thể nhớ tới ánh mắt Cố Uyên Đình nham hiểm tàn nhẫn, âm lãnh uy hϊế͙p͙: "... Cách Nhiên Nhiên xa một chút."

"Em ấy là của tôi."

Ánh mắt của hắn thậm chí mang theo sức mạnh.

Cô theo bản năng cảm giác, người này từng dính máu.

Học tỷ lúc đó bị lời Cố Uyên Đình uy hϊế͙p͙ hậu quả hù dọa, lại cảm thấy không hiểu ra sao, cảm thấy không cam lòng, sau đó rốt cuộc không còn liên lạc với Tô Ý Nhiên nữa.

Lại sau đó cô trong lúc vô tình biết được một ít chuyện liên quan đến Cố Uyên Đình, còn quên một bạn học trung học của Cố Uyên Đình và Tô Ý Nhiên, biết càng nhiều tin đồn liên quan tới Cố Uyên Đình, sau khi nghe xong chỉ cảm thấy sợ nổi da gà.

Mà cuối cùng vẫn là bảo vệ mình làm đầu, không chủ động tiếp xúc hai người nữa.

Mãi đến sau khi Tô Ý Nhiên tốt nghiệp đại học kết hôn với Cố Uyên Đình, phát thiệp mời cho cô, cô mới khôi phục liên hệ bạn bè WeChat phổ thông với Tô Ý Nhiên.

Mấy năm trôi qua, cô cũng đã gặp rất nhiều chuyển ngoặt trọng đại trong đời, trải qua nhân sinh biến đổi lớn, cho nên nếu như không phải cố ý nhắc đến, cô không có ấn tượng với chuyện này lắm.

Ngày đó nhất thời hưng khởi, đi ủng hộ cho tiệm mới của Tô Ý Nhiên, cảm thấy ăn cực kỳ ngon, bệnh nghề nghiệp của cô phát tác, theo thói quen hỏi Tô Ý Nhiên một câu có muốn live stream hay không, lúc nói chuyện căn bản không nghĩ nhiều như thế.

Cũng là hai ngày nay, mới hồi tưởng lại chi tiết nhỏ chuyện cũ.

Học tỷ cảm thấy, Cố Uyên Đình đối với Tô Ý Nhiên có bệnh khống chế và ɖu͙ƈ vọng chiếm hữu.

Học tỷ từng học xã hội học và tâm lý học, cô biết kiểu người này, trong quan hệ tình cảm làm không tốt sẽ gây thành thảm hoạ, rất dễ từ chuyện tình yêu nhỏ biến thành tin tức đầu đề.

Nhưng bây giờ nhìn thấy trạng thái của Tô Ý Nhiên, cô cảm thấy mình cả nghĩ quá rồi, xem ra cuộc sống hôn nhân củi gạo dầu muối làm Cố Uyên Đình cải biến quá nhiều.

Dù sao, sao có nhiều biến thái vậy được, sinh hoạt y như tiểu thuyết.

Học tỷ thả lỏng, thấy thời gian không còn sớm, tạm biệt Tô Ý Nhiên.

Học tỷ tâm tình rất tốt cầm túi đi ra phòng trà Diệc Thư, lúc đi ngang qua một chiếc siêu xe màu đen, cô không khỏi nhìn lướt qua, tâm lý tính toán mình lúc nào cũng có thể mua được loại xe này.

Cô đi bộ tới rạp chiếu phim gần đó, dự định xem điện ảnh, lướt qua hai ngã tư đường, cô chuyển hướng đi tới trêи con đường đi rạp chiếu phim.

Đi một phút chốc, cô đột nhiên phát hiện, đằng sau dường như có xe theo mình, chính là chiếc siêu xe vừa nãy nhìn thấy kia.

Học tỷ nhìn con đường này, có rất nhiều người qua đường, bên cạnh còn có bảo vệ của trung tâm thương mại. Cô yên tâm, lựa chọn chỗ đứng an toàn, dừng bước trước.

Siêu xe chậm rãi dừng lại bên người cô, cửa xe sau tự động từ từ mở ra, lộ ra Cố Uyên Đình ngồi bên trong, đang lạnh như băng nhìn cô, mặt không cảm xúc.

Học tỷ: "???"

Bình luận

Truyện đang đọc