[PHẦN 2] PHẾ THÊ TRÙNG SINH

Edit + beta: Iris

Sáng hôm sau, Hành Tinh Cung có thêm sáu thị vệ mới tới, dáng người cao gầy, mày rậm mắt sâu, khiến người khác chú ý nhất chính là chòm râu dày đen của sáu người, cơ hồ che hơn nửa khuôn mặt.

Hắc Tín giới thiệu với Ô Nhược: "Thái Tử Phi, sáu thị vệ này là Đế Quân phái tới bảo hộ an nguy của Hành Tinh Cung, ngài xem, muốn an bài như thế nào?"

Ô Nhược nhìn sáu tên thị vệ, đưa một chén cháo cho Đản Đản, đạm thanh nói: "Tới đúng lúc lắm, trong điện Đại Linh Sư có mấy trăm hòm thuốc cần chuyển đến đây, các ngươi liền đến đó hỗ trợ khiêng hòm thuốc lại đây."

Thị vệ đứng đầu nói: "Thái Tử Phi, chúng ta chỉ phụ trách bảo hộ an nguy của Hành Tinh Cung."

Ô Nhược bỗng chốc trầm mặt: "Nếu đã tới Hành Tinh Cung thì phải nghe ta sắp xếp, nếu ngay cả mệnh lệnh của chúng ta cũng không nghe, vậy giữ các ngươi lại để làm gì?"


Sáu tên thị vệ nhìn chằm chằm Ô Nhược một lát, không hé răng xoay người rời khỏi đại điện.

Hắc Tín vội hỏi: "Thái Tử Phi, người biết sáu tên thị vệ đó là ai sao?"

"Cao tổ đế ngụy trang?"

Hắc Tín cười: "Thái Tử Phi đoán rất khá."

Ô Nhược cong môi: "Vốn ta không chắc lắm, nhưng nghe ngươi hỏi thì cảm thấy mình đoán đúng."

"Thái Tử Phi làm thế nào đoán được bọn họ là cao tổ đế?"

Ô Nhược buồn cười chỉ thị vệ bên ngoài: "Ngươi xem toàn bộ thị vệ Hành Tinh Cung làm gì có ai nuôi bộ râu lớn như vậy? Bây giờ lại có thêm sáu thị vệ đều để râu xồm, như sợ bị người khác nhận ra nên bịt hơn nửa khuôn mặt, không khó đoán lắm."

Hắn Tín cười hỏi: "Nếu Thái Tử Phi đã đoán được thân phận của bọn họ, sao còn muốn để bọn họ làm cu li?"

"Nếu đã dâng tới cửa cho ta nô dịch, há lại không cần?" Ô Nhược gắp đồ ăn cho Tiểu Tiểu: "Bọn họ tới đây chắc là muốn nhìn bọn nhỏ, chờ bọn họ khuân rương về thì để bọn họ tuần tra Hành Tinh Cung, còn cái khác thì..."


Cậu vỗ nhẹ đầu của Tiểu Tiểu: "Để Tiểu Tiểu và Đản Đản quyết định đi."

Tiểu Tiểu và Đản Đản nhìn nhau, gật đầu.

Ô Nhược lại nói: "Hôm nay là mùng 1 tháng 8, ta phải đến phủ tứ thúc các con để kết toán bạc tháng 7 cho tằng tổ phụ của các con, nên ta không dẫn các con theo được."

Đản Đản lập tức đáp: "Dạ."

Trả lời sảng khoái như vậy làm Ô Nhược cảm thấy rất kỳ quái.

Nếu đổi lại là trước kia, Đản Đản tuyệt đối sẽ la hét đòi đi cùng cậu, nhưng gần đây đứa nhỏ này rất tích cực học bí thuật cùng Hắc Tuyển Húc, dù có đồ ăn ngon hoặc đồ chơi mới cũng không dụ được bé.

Tiểu Tiểu nói: "Cha đi thong thả, con sẽ chăm sóc cho ca ca."

Ô Nhược rất yên tâm về Tiểu Tiểu, ăn sáng xong liền rời cung, đến vương phủ của Hắc Tuyển Đường tìm Ô Tiền Thanh và những người khác.


Tiểu Ô U thấy Ô Nhược thì cực kỳ vui mừng: "Nhị thúc, nhị thúc, Đản Đản ca ca và Tiểu Tiểu ca ca sao không tới cùng thúc?"

Ô Nhược mỉm cười bế Tiểu Ô U và Tiểu Dạ Cức lên: "Hôm nay ta có chuyện phải làm nên không dẫn chúng theo."

Tiểu Ô U chu môi: "Con đang định tỷ thí với Đản Đản ca ca xem ai lợi hại hơn."

"Hai đứa kém xa Đản Đản." Cức Hi bay tới quăng một gáo nước đánh tan ảo tưởng của bọn nhỏ.

Tiểu Ô U tức khắc héo queo.

Ô Nhược an ủi: "Các con đừng nghe Cức Hi nói bậy, Đản Đản chỉ là hóa hình sớm mà thôi, chỉ cần các con nỗ lực, chắc chắn sẽ vượt qua Đản Đản."

Mắt Tiểu Ô U sáng rực: "Tụi con sẽ cố gắng."

Tiểu Dạ Cức nói: "Con cũng vậy."

Ô Nhược cười, đặt hai đứa xuống đất, hỏi Cức Hi: "Ngươi không định tham gia luận võ sao?"

"Đương nhiên là phải tham gia rồi."
Ô Nhược ghẹo, hỏi: "Vậy sao còn chưa khôi phục nguyên dạng? Hay là ngươi định đến sân tỷ thí của mấy đứa nhỏ cùng con trai của ngươi, hợp lực cùng con trai bắt nạt mấy bé khác?"

Cức Hi tức giận trừng mắt cậu, xoay người bay lại đại sảnh.

Ô Nhược mỉm cười dẫn hai đứa nhỏ vào đại sảnh, gọi mấy người Ô Tiền Thanh đang nói chuyện phiếm: "Cha, mẹ, con mang bạc tới cho mọi người đây."

Ô Hi hoan hô: "Nhị ca định kết toán bạc cho chúng ta sao?"

"Đúng vậy." Ô Nhược cười, lấy bảy cái hộp đặt xuống bàn, trên hộp đều có viết tên của mỗi người, cậu đưa hộp có tên của Ô Hi cho Ô Hi: "Đây là ngân phiếu của muội."

Ô Hi hưng phấn mở hộp ra.

Ô Tiền Thanh và mấy người Ô Trúc cũng vây đến, tò mò hỏi: "Lời được bao nhiêu?"

"Mọi người tự kiểm kê của mình đi." Ô Nhược cầm hộp viết tên của Quỷ Bà đưa cho Quản Đồng: "Mẹ, linh phù của Quỷ Bà đã bán hết, đây là ngân phiếu của Quỷ Bà, mẹ giao cho bà ấy thay con đi."
Quản Đồng nhận hộp, lo lắng nói: "Cũng không biết Quỷ Bà gặp chuyện gì, đến nay vẫn chưa thấy về."

Ô Nhược híp mắt: "Có lẽ bà ấy gặp chuyện khó giải quyết, chờ thêm thời gian nữa đi, nếu không thấy trở về thì con sẽ sai người hỏi thăm tin tức."

"Được."

Ô Hi mừng như điên reo lên: "Mười một vạn lượng ngân phiếu, nhiều đến vậy hả? Muội vẽ tổng cộng có ba nghìn tờ linh phù, bán xong nhiều nhất cũng khoảng ba vạn thôi chứ."

Không cần ra ngoài làm nhiệm vụ nguy hiểm mà vẫn có thể kiếm được nhiều ngân lượng như vậy, thật tốt quá.

Ô Nhược cười nói: "Muội đừng quên chúng ta là bán đan dược có vẽ phù văn, đan dược bậc một tương đương với đan dược bậc hai, bán ra sẽ thu được lợi nhuận ngân phiếu kếch xù, sau này có thêm con dấu pháp khí, chỉ cần ấn là được, nên cung đủ cầu, từ đó càng kiếm được nhiều tiền hơn."
Ô Hi cười ngây ngô: "Vào tuần cuối cùng của tháng 7, chúng ta mới có con dấu pháp khí, có mười ngày thôi mà đã kiếm được nhiều ghê luôn, vậy chẳng lẽ tháng 8 còn kiếm được nhiều hơn nữa sao?"

Ô Nhược buồn cười nhìn muội muội cười ngốc: "Ừm, bây giờ đang là giai đoạn trước tỷ thí, sẽ có rất nhiều người mua đan dược linh phù và pháp khí, nên mọi người muốn kiếm bạc thì phải nhanh chóng vẽ nhiều linh phù và đan dược một chút, đợi đến tháng 9 sẽ không còn bán đắt được nữa đâu, có thể đến tháng 10 mới từ từ bán lại như bình thường."

"Tháng này muội sẽ cố gắng kiếm bạc."

Ô Nhược hỏi: "Muội không chuẩn bị tham gia tỷ thí sao?"

"Chỉ bằng năng lực cỏn con này của muội thì sao mà giật hạng được, nhưng vẫn sẽ tham gia để thử xem mình tiến bộ đến đâu, nên muội chỉ lên đài tỷ thí một chút rồi xuống, không cần chuẩn bị gì cả."
Ô Nhược đồng ý cách làm của nàng: "Như vậy cũng tốt."

"Ta thế mà kiếm được bốn mươi ba vạn lượng, còn hơn cả Tiểu Hi?" Ô Trúc khó tin nhìn Ô Nhược, số bạc này tương đương với thu nhập cả tháng của Nam Đại Viện trước đây.

Ô Nhược nói: "Sau khi sử dụng con dấu pháp khí, linh phù ngũ cấp của ca tương đương với lục cấp, còn có thêm đan dược trung cấp có ấn linh phù, nên bạc nhiều hơn Tiểu Hi."

Ô Hi nói: "Con cũng phải nhanh chóng thăng ngũ giai mới được."

Ô Nhược cảnh cáo nàng: "Muội không thể thăng giai chỉ vì kiếm bạc được, sẽ tẩu hỏa nhập ma."

Ô Tiền Thanh gật đầu: "Tiểu Nhược nói đúng, đây là trăm hại không có lợi."

Ô Hi nghịch ngợm thè lưỡi: "Con chỉ nói chơi thôi mà."

Nàng nhìn U Diệp: "Đại tẩu kiếm được bao nhiêu?"

"Ta chưa xem." U Diệp mở hộp ra, nên trong có hai mươi tờ ngân phiếu, mỗi tờ mười vạn lượng, hắn kinh ngạc nói: "Sao nhiều vậy?"
Lúc trước hắn bán linh phù cũng chẳng thèm quan tâm kiếm được nhiêu bạc, nhưng không ngờ lại kiếm được nhiều như vậy.

Ô Nhược trợn trắng mắt: "Đại tẩu, tẩu là Ma tộc cửu giai đó, linh phù bán đi tất nhiên kiếm được nhiều hơn, huống chi người bán linh phù cửu giai rất ít, linh phù Ma tộc lại càng ít ỏi hơn, nên giá của linh phù cũng khá cao. Một tờ linh phù của ngươi có thể bán mấy ngàn lượng đến hơn vạn lượng bạc, nhưng cũng vì giá khá cao nên người linh phù cũng ít, nhưng tháng này chắc chắn bán hết, nên tốt nhất tẩu vẽ nhiều chút. Sau này ta còn muốn làm một vài đan dược khắc phù văn Ma tộc, đến lúc đó sẽ kiếm được nhiều hơn nữa."

Dạ Ký và Cức Hi cũng nhanh chóng kiểm kê ngân phiếu của mình, cũng khoảng ba bốn trăm vạn lượng bạc.

Ô Hi tò mò nhìn Ô Nhược: "Nhị ca, chúng ta chỉ có mấy người mà đã kiếm được sáu bảy vạn ngân lượng, vậy cửa hàng của ca kiếm được bao nhiêu a?"
"Tổng cộng khoảng hai ngàn vạn lượng."

Mọi người khiếp sợ mở to mắt: "Nhiều vậy? Thế chẳng phải chỉ cần một năm là có thể hoàn lại số vốn mua cửa hàng sao?"

Ô Nhược giải thích: "Chủ yếu là do ta linh giai cao, có thể vẽ nhiều loại linh phù, cũng có thể khắc mấy loại phù văn đó lên đan dược cao cấp, hơn nữa chi phí bỏ ra cho cổ trùng rất ít nhưng lại bán được giá cao, còn có pháp khí, dược liệu cũng bán được rất nhiều. Đương nhiên mấy cái này vẫn nhờ Lão Hắc mới có được. Khoảng thời gian trước, hắn tốn một trăm vạn lượng bạc để tuyên truyền ở bốn cửa thành, chỉ cần có người ra vào sẽ thấy ngay tờ tuyên truyền tạp hóa nhất hào."

Ô Trúc càng thêm kinh ngạc: "Tốn một trăm vạn bạc chỉ để thuê người tuyên truyền? Thuê bao lâu?"

"Nửa năm."

"Nửa năm mà một trăm vạn bạc á?"
"Đúng vậy, hiệu quả rất tốt, người vào thành khi thấy đơn tuyên truyền sẽ muốn ghé thử nhất hào phố, hơn nữa Lão Hắc còn tìm nhiều người lanh lẹ đến cửa thành kéo khách, thấy nhóm nào nhiều người sẽ tiến lên dò hỏi đối phương muốn mua cái gì hoặc bán cái gì, nếu thích hợp bán ở tạp hóa nhất hào thì sẽ dẫn người đến nhất hào phố."

"Không ngờ Lão Hắc lại là nhân tài buôn bán, lợi hại."

Ô Tiền Thanh nói: "Tiểu Nhược, người biết buôn bán như Lão Hắc thì con đừng bạc đãi hắn."

"Tất nhiên rồi, mỗi tháng con đều cho hắn mười vạn lượng tiền tiêu vặt, vật phẩm trong tiệm tùy hắn sử dụng."

"Mười vạn lượng tiền tiêu vặt." Ô Hi hưng phấn ôm cánh tay Ô Nhược: "Nhị ca cũng mời muội đi, chỉ cần ca cho muội năm vạn lượng bạc là được rồi."

Ô Nhược trực tiếp lấy một tờ ngân phiếu năm vạn lượng cho nàng: "Muội cứ ở nhà tu luyện đi, tiền tiêu vặt đều cho muội."
Ô Hi không khách khí nhận lấy: "Đa tạ nhị ca ban thưởng."

Ô Nhược bật cười, đưa con dấu pháp khí mà Quách đại nhân vừa luyện xong, đưa cho Ô Tiền Thanh và những người khác: "Đây là con dấu pháp khí mới luyện chế, sau này không cần phải vẽ nữa. Đại tẩu và mấy người Dạ Ký linh giai cao nên con dấu pháp khí sẽ luyện chế lâu hơn chút mới có."

U Diệp nhún vai, tỏ vẻ không sao cả.

°°°°°°°°°°

Đăng: 18/5/2022

Bình luận

Truyện đang đọc