PHẬT TỬ BỊ GIỚI GIẢI TRÍ BẮT CÓC

《 Thương Lan 》là bộ tiểu thuyết được cải biên, nguyên tác có danh sách tiêu thụ đứng đầu quanh năm bảng xếp hạng. Bối cảnh câu chuyện diễn ra trên một lục địa của một bộ tộc đang sinh sống, giai cấp cấp bậc ở đại lục được phân chia nghiêm ngặt, nơi này là đại lục Thương Lan. Bởi vì một trận đại chiến từ mấy trăm năm trước, đại lục Thương Lan trước mắt bị Vũ tộc thống trị.

Mà nam chính của quyển sách này là hoàng tử bị lưu lạc ở dân gian của Vũ tộc. 《Thương Lan》 chủ yếu xoay quanh cách nam chính trở về hoàng cung kế thừa ngôi vị, cuối cùng triển khai thay đổi đại lục Thương Lan.

Vì thử vai, hai ngày qua Tu Tâm đã xem nguyên tác, đối với tất cả phân đoạn và nhân vật đều hiểu biết một chút.

Cốt truyện này kể về sự khởi đầu của một vị đế vương, nói về sự tráng lệ của đại lục Thương Lan, nói về cuộc sống của con dân Thương Lan.

Sau khi nam chính biết được thân phận của mình, có người muốn giết hắn cướp lấy ngôi vị hoàng đế; Có người muốn thông qua hắn lật đổ Vũ tộc.

Nhưng cũng có người tin tưởng sự trở về của hắn có thể mang đến sinh cơ khác biệt cho Thương Lan, ví dụ như những cô nhi ở khu bình dân lớn lên cùng nam chính, bọn họ đều cực kỳ tin tưởng sau khi nam chính trở lại hoàng cung kế thừa ngôi vị hoàng đế nhất định sẽ không để Thương Lan bỏ rơi nhiều đứa bé như vậy nữa.

Vì thế bọn họ liều mạng che chở cho nam chính trở về hoàng cung. Trong quá trình này, nam chính thấy được phong cảnh ngàn dặm của vùng đất Thương Lan, nhìn thấy được sự hèn hạ và cao thượng của bản chất con người. Lúc đầu hắn từ chối về cung, sau đó chủ động tìm kiếm đường đến hoàng thành. Cuối cùng, dưới sự trợ giúp của đồng bọn, hắn thành công lên ngôi, bắt đầu cải cách Thương Lan.

Mà đoạn phân cảnh trong tay Tu Tâm là một màn mấu chốt thay đổi tâm tính của nam chính. Một đồng bạn của nam chính vì tính mạng của hắn mà gặp nguy hiểm, nam chính vốn kháng cự việc về cung lúc này mới đồng ý, hắn nhất định sẽ leo lên ngôi vị hoàng đế báo thù cho cậu ta, hơn nữa thay đổi đại lục này.

Không thể nghi ngờ, trong đoạn phân cảnh có bi thương có nhu tình có hào khí, là vai cực kỳ khó diễn. Cho dù là một diễn viên kỳ cựu vừa nhận được kịch bản cũng sẽ luống cuống tay chân, chứ đừng nói đến một người mới?

Nếu là người bên ngoài chỉ sợ sẽ cho rằng đạo diễn kêu họ thử vai có phải muốn nhân cơ hội này đùa giỡn bọn họ không, nhưng sau khi Tu Tâm tiếp nhận kịch bản lại khí định thần nhàn, bắt đầu có trật tự mà đọc kỹ.

Những người khác ở trong gian phòng nhìn thấy cũng không khỏi toát ra một tia thưởng thức, có loại lòng dạ này, cho dù Tu Tâm làm gì cũng có thể nhập vai.

Tu Tâm không ngờ cậu chỉ đọc một kịch bản thôi mà đã nhận được đánh giá cao như vậy.

Sau khi đọc kĩ, cậu bình tĩnh nói: "Tôi chuẩn bị xong rồi. "

Theo ý chỉ của đạo diễn, cậu trở lại bãi đất trống ở giữa phòng một lần nữa.

Cậu mường tượng ra tình cảnh được viết trong sách không chút do dự ngồi quỳ xuống mặt đất, cũng làm bộ như trong lồng ngực của mình đang ôm một người có hơi thở thoi thóp.

Trên người Tu Tâm tản ra hơi thở bi thương khó mà kiềm chế và lo lắng: "A Long, đừng ngủ đừng ngủ, kiên trì một chút nữa, ta dẫn ngươi đi tìm đại phu! "

Thời điểm cậu xử lý đoạn lời thoại mang theo cảm giác run rẩy đồng thời lại rất ngột ngạt không dễ bị người phát giác, giống như bộ dáng sợ bị ai phát hiện.

Tu Tâm nói xong lời này, cậu cũng không lập tức chuyển sang phân cảnh tiếp theo, mà nghiêng tai làm trạng thái lắng nghe, sau đó lại giống như không nghe rõ mà cúi đầu xuống một chút, giống như thật sự có một người nguy hiểm tính mạng nằm trong ngực cậu.

Từ sau khi bắt đầu biểu diễn, sự thán phục trong mắt mọi người đối với Tu Tâm cũng không hề giảm bớt. Tu Tâm thân là một diễn viên mới, lại có thể hoàn thành một đoạn phân cảnh như vậy trong thời gian ngắn, làm sao họ không thán phục chứ?

Người ngồi ở vị trí chính thật ra là tổng đạo diễn của bộ phim《Thương Lan》, đáy mắt ông càng khó nén được sự thưởng thức Tu Tâm.

Thật ra ngay từ đầu ông chỉ tâm huyết dâng trào mới để cho Tu Tâm thử xem nam một, kết quả không ngờ tới Tu Tâm giao cho ông đáp án hoàn mỹ như vậy...

Trên thực tế, nam một hay nam chính của《Thương Lan》đã chọn được người, nhưng Tu Tâm trước mắt thật sự quá mức hoàn mỹ.

Không chỉ lý giải nhân vật triệt để, Tu Tâm còn có kỹ năng diễn xuất thành thạo, khi cậu rơi nước mắt, khóc lóc, trong nháy mắt có không ít người bên trong gian phòng đỏ cả vành mắt theo.

Đây là điều rất khó làm được, dù sao bây giờ Tu Tâm vẫn đang mặc thường phục hơn nữa trong ngực còn ôm không khí, rất dễ khiến người ta không nhập tâm được, phần sức hấp dẫn này quả thực ngoài tưởng tượng của mọi người.

Sau khi Tu Tâm biểu diễn xong, tất cả những người đang ngồi dưới đất đều đứng dậy, vì Tu Tâm mà vỗ tay.

Tổng đạo diễn càng không keo kiệt mà tán thưởng Tu Tâm: "Thật sự là màn biểu hiện tuyệt vời, kỹ năng diễn xuất của cậu rất thành thục, rất khó tưởng tượng cậu chỉ là một người mới bắt đầu diễn xuất, hơn nữa hiện tại còn đang tham gia chương trình tuyển chọn. "

Nhưng cho dù có hài lòng đến đâu, tổng đạo diễn cũng không nói gì thêm, chỉ nói với Tu Tâm: "Sau khi có kết quả thử vai, tôi sẽ để tổ chương trình chuyển lời cho cậu, được không? "

"Đương nhiên. "

Tổng đạo diễn nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Tu Tâm, đối với cậu càng thêm hài lòng, chỉ là lại đột nhiên nhớ ra: "Phải rồi, hi vọng trước hết cậu không nên đem chuyện ngày hôm nay thử vai nam chính tiết lộ ra ngoài. "

Tu Tâm hiểu rõ gật gật đầu, cho nên sau khi cậu đi ra từ phòng thử vai, Quý Hạo Quyền hỏi làm sao vành mắt cậu đỏ đỏ giống vừa khóc qua vậy, Tu Tâm không thể nói dối cũng không thể tiết lộ chuyện cậu thử vai nam chính đành phải nói: "Vừa rồi bọn họ bảo anh thử một cảnh khóc. "

Nói như vậy cũng không tính nói dối, lại làm cho Quý Hạo Quyền tự động cho rằng cậu thử chính là cảnh khóc của nam ba: "Vậy là tốt rồi. "

Quý Hạo Quyền nhẹ nhàng thở ra, anh thấy Tu Tâm ở bên trong ngây người lâu như vậy, lúc đi ra vẻ mặt cũng không thích hợp, còn tưởng rằng Tu Tâm bị ai bắt nạt. Tuy rằng theo lý mà nói không ai có thể bắt nạt Tu Tâm, nhưng không chừng có người bắt nạt được cậu thì sao?

Dù sao lúc Tu Tâm ở trước mặt Kinh Huy nhìn qua cũng rất dễ bắt nạt......

Quý Hạo Quyền còn muốn hỏi một chút cảm giác cụ thể lúc Tu Tâm thử vai như thế nào, vừa khéo đến lượt anh thử vai. Anh chỉ có thể lo lắng bước vào phòng.

Hôm nay có tổng cộng 6 thí sinh nam, 4 thí sinh nữ đến thử vai, Quý Hạo Quyền là người thử vai cuối cùng. Anh vừa đi, các thí sinh khác lập tức chạy đến bên cạnh Tu Tâm hỏi cậu có muốn cùng bọn họ ra ngoài chà xát một trận không.

Hôm nay mọi người thật vất vả mới mượn cơ hội thử vai rời khỏi tổ chương trình, có loại ý nghĩ này cũng là đương nhiên.

Mặc dù rời khỏi tòa nhà ghi chương trình, nhưng tổ chương trình vẫn phái một người quay phim đi theo bên cạnh bọn họ muốn quay một chút tư liệu.

Tu Tâm nghe được lời này nhìn người quay phim một lát, thấy anh ta không có bất kỳ ý định ngăn cản nào, Tu Tâm mới đồng ý đề nghị này.

"Tốt quá! " Mọi người nhanh chóng hoan hô một tiếng, liên tục cầm lấy điện thoại được tạm thời trả lại cho bọn họ bắt đầu chọn nhà hàng thích hợp.

Sau khi Quý Hạo Quyền thử vai xong, mọi người cuối cùng đã quyết định một cửa hàng lẩu, nghe nói cửa hàng này rất lâu đời, hương vị tốt, cách cũng gần, quan trọng là có phòng riêng, tính riêng tư cũng không tệ.

Vì thế mọi người một đường chậm rãi đi đến quán lẩu này. Trong lúc mọi người chọn cửa hàng, Tu Tâm không có ý kiến gì, cũng không nói mình không thể ăn thịt.

Dũng sĩ thật sự dũng cảm từ đâu ngã xuống thì đứng dậy từ đó, hơn nữa thật ra lúc ở trong nhà Kinh Huy, Kinh Huy vẫn luôn tự giác đem một ít thịt cho cậu ăn.

Bây giờ Tu Tâm đã không còn ngay cả một miếng đồ ăn mặn cũng không tiếp nhận được, ngược lại cậu cũng có thể nếm ra mỹ vị từ thịt. Cho dù một món chay có nấu tốt đến đâu, hương vị và cảm giác của thức ăn chay lại không thể bằng được.

Nhưng mà đây thật ra đây là lần đầu tiên Tu Tâm ăn lẩu, sau khi một đĩa thịt đỏ trắng được bưng lên bàn ăn, Tu Tâm học theo dáng vẻ của bọn Quý Hạo Quyền, gắp miếng thịt lên đun nóng trong nồi đỏ.

Miếng thịt mỏng rất nhanh cuộn tròn lại ở nhiệt độ cao, khi gắp từ trong nồi còn búng hai cái, dầu đỏ phủ lên trên làm cho cảm giác thèm ăn tăng lên rất nhiều.

Tu Tâm nhẹ nhàng thổi nguội miếng thịt mới chấm nước sốt đưa nó vào miệng, một lát sau cậu lập tức bị miếng thịt nhỏ này thu phục!

Quán lẩu này hương vị thật sự không tệ, nguyên liệu vừa thơm vừa cay, nguyên liệu nấu ăn cũng rất tươi ngon, ăn đến tất cả mọi người căn bản không dừng lại được. Ngay cả người quay phim cũng không nhịn được cám dỗ, đặt máy quay sang một bên tự mình ăn.

Nhưng cuối cùng Tu Tâm vẫn không ăn được quá nhiều đồ cay và thịt, là người đầu tiên rời khỏi bàn ăn: "Anh đi rửa tay một lát. "

Tu Tâm nói một tiếng lập tức rời khỏi phòng riêng, Quý Hạo Quyền ngẩng đầu muốn hỏi có muốn anh đi cùng không, kết quả lại chỉ thấy cửa phòng đã bị đóng lại.

Có người cười anh: "Sao đi vệ sinh còn sợ xảy ra chuyện phải đi theo anh Sở Thần? Hơn nữa cho dù thật sự xảy ra chuyện cũng là anh Sở Thần bảo vệ cậu. "

Quý Hạo Quyền ngẫm lại thấy cũng đúng, nhưng đúng lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng thét chói tai: "A -- đánh người! "

Mọi người liếc mắt nhìn nhau, lao ra khỏi phòng riêng, người quay phim khi đi còn không quên thuận tay mang theo máy quay.

"Sao thế? Có chuyện gì vậy? " Người quay phim vừa cầm máy quay vừa lao ra ngoài.

Ống kính anh ta xoay trái rẽ phải, đầu tiên là quét đến nhân viên phục vụ cách bọn họ gần nhất, tiếng thét chói tai vừa mới phát ra đoán chừng chính là của cô; Sau đó ống kính mới khóa chặt vào người đánh, chỉ là họ cũng không quen biết người kia, mà Tu Tâm đang đứng ở cửa toilet xa hơn một chút.

Thấy có người xảy ra chuyện không phải Tu Tâm bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, mọi người muốn thừa dịp những vị khách khác còn chưa phát hiện bọn họ một lần nữa lẻn về phòng riêng. Nhưng nào ngờ Tu Tâm lại đi thẳng về phía người bị đánh kia.

Bọn Quý Hạo Quyền lo lắng nhìn Tu Tâm, bây giờ nhân khí của cậu cũng không kém hơn một ít tiểu sinh nổi tiếng, nếu như vô cớ cuốn vào trong tranh chấp nào đó sẽ xảy ra chuyện lớn.

Mọi người kêu r.ên cùng Tu Tâm tới gần người nọ, miệng còn hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? "

Bọn họ đến gần nhìn mới phát hiện người bị đánh ngã trên mặt đất lại là Thu Phi!

Chỉ thấy quần áo Thu Phi không chỉnh tề, trên mặt một mảnh xanh trắng rõ ràng nằm rạp trên mặt đất.

Tu Tâm không biết đã xảy ra chuyện gì, trước tiên chỉ có thể đem anh ta đỡ dậy: "Sao anh lại ở đây? "

Diễn xuất của Thu Phi tuy không tệ, nhưng cũng không đạt tới top 5, theo lý hôm nay cũng chỉ có thể ở trong tổ chương trình không thể ra ngoài.

Nhìn thấy Tu Tâm bỗng nhiên xuất hiện, ánh mắt Thu Phi sáng lên, nhưng lại lúng túng cúi đầu: "Người quản lý của tôi xin nghỉ cho tôi, nói muốn dẫn tôi nhận một đại ngôn, kết quả người này vẫn, vẫn..."

Thu Phi không nói hết lời, nhưng tất cả mọi người đều là người trưởng thành, rất nhanh liền hiểu ý. Quy tắc ngầm trong giới không ít, người ở đây ít nhiều đều tiếp xúc, hiểu rõ, bọn họ lập tức cẩn thận nhìn người đàn ông đối diện Thu Phi.

Quy tắc ngầm không thành còn đánh người, cái người này cũng không khỏi quá kiêu ngạo đi?

Chỉ thấy người nọ lớn lên óc đầy bụng phệ, nhìn bọn Tu Tâm tuyệt đối không hề sợ hãi: "Các người, những người này là ai? Cũng dám phá hỏng chuyện tốt của tao? "

Nói xong, gã đột nhiên thấy rõ diện mạo Tu Tâm, vẻ mặt hèn mọn nhìn Tu Tâm mà nói: "Thu Phi đây là bạn của mày sao? Bạn mày không muốn bồi tao, vậy mày bồi tao đi mày nghĩ thế nào? "

Những người khác bày ra vẻ mặt khó có thể tin nhìn gã, một mặt là bọn họ không ngờ trong hiện thực lại thật sự sẽ có loại nam nhân hèn mọn dám trêu đùa người khác trước mặt mọi người, mặt khác bọn họ kinh ngạc vì gã dám đùa giỡn Tu Tâm...

Mọi người nhao nhao dùng một loại ánh mắt đồng tình nhìn gã.

Quả nhiên, vài giây sau theo một tiếng vang lớn, một thân ảnh giống như đạn pháo bay ra ngoài hành lang!

Cho dù những người khác đã chuẩn bị tâm lý tốt, cũng từng tận mắt nhìn thấy bộ dáng Tu Tâm dùng một cước đá hỏng sàn sân khấu, nhưng khi bọn họ nhìn thấy một màn này vẫn cảm thấy rất ma huyễn, thậm chí sợ Tu Tâm có thể dùng một cước đá chết người không.

Nhưng thật ra lực đá của Tu Tâm rất có chừng mực, chờ Tu Tâm một lần nữa hướng nam nhân bỉ ổi kia tiếp cận, gã còn sức lực giống như con sâu bò loạn trên mặt đất: "Mày mày mày, mày đừng qua đây! Mày mà qua đây tao sẽ báo cảnh sát. "

Lời nói này, làm cho gã mới giống như đứa con trai nhà lành bị ác bá đùa giỡn, tình cảnh này thật là buồn cười.

"Báo đi, tôi giúp ông. " Tu Tâm cười cười lấy điện thoại mạ vàng thổ hào của gã hiển nhiên muốn gọi "110".

Theo cậu thấy gã đàn ông này đang quấy rối tình d.ục Thu Phi, bản thân cần phải đi cục cảnh sát một chuyến. Tuy cậu là Phật tử phương ngoại, nhưng lại là một Phật tử tuân thủ pháp luật, lúc cậu ở trong chùa, trong chùa phải nộp thuế cũng không thiếu một xu.

Nhưng ngay khi điện thoại sắp bấm, người phía sau cậu đều ngăn cản.

"Anh! Đừng! Nếu chúng ta báo cảnh sát, chuyện không tốt sẽ ảnh hưởng đến chúng ta. "

"Đúng thế, nếu bị chụp được còn không biết truyền thông sẽ viết lung tung như thế nào."

"Đúng đúng đúng, việc này của Thu Phi để cho người khác biết cũng không tốt."

Bị bọn họ ngăn cản như vậy, gã đàn ông bỉ ổi kia lập tức nhân cơ hội lăn lộn bò đi, thậm chí không dám quay đầu lại nhìn Tu Tâm một lần.

Nghe mọi người nói như vậy, Tu Tâm mới nhớ ra thân phận hiện tại của cậu nếu trực tiếp báo cảnh sát có thể sẽ không ổn. Thấy người nọ chạy, Thu Phi cũng không có ý muốn truy cứu, Tu Tâm cũng không có muốn kiên trì báo cảnh sát, chỉ nói với Thu Phi: "Có vấn đề nhớ tìm tôi. "

Tu Tâm còn nhớ rõ người phụ trách tài nguyên của Thu Phi là Dụ Nhân Đồng, việc này chỉ sợ sẽ không dễ giải quyết.

Bởi vì xảy ra chuyện như vậy, bữa lẩu này cũng ăn không nổi, mọi người sợ bị người qua đường, fans phát hiện, vội vàng tính tiền rời đi.

Nhưng bọn họ không hay biết có một người qua đường lén chụp lại hết...

Tổ chương trình cho mọi người nghỉ hai ngày, vốn là vì để cho bọn Tu Tâm đi thử vai《Thương Lan》, nếu bọn họ đã trở lại, chương trình cũng phải tiếp tục tiến hành.

Cho nên ngày hôm sau, tổ chương trình giống như một công đôi việc triệu tập mọi người trong phòng báo cáo để lắng nghe các quy tắc.

Khán giả chờ trong phòng trực tiếp nhìn thấy Tu Tâm liền kêu rên.

【Cuối cùng tui cũng cảm nhận được cái gì gọi là nỗi khổ tương tư, tui chỉ một ngày không gặp Sở Thần, đã cảm thấy sắp chết rồi. Sở Thần! Em phải sống thế nào nếu như không có anh!】

【Không biết kết quả thử vai của họ thế nào? Mị có cơ hội gặp Sở Thần trong 《Thương Lan》 không? 】

【Hy vọng tổ chương trình làm người, quy tắc thứ 2 thiện lương một chút. 】

Ở một mảnh loạn thất bát tao trong bình luận, MC tuyên bố quy tắc công diễn lần thứ hai.

"Quy tắc công diễn lần hai sẽ không còn là 2v2PK nữa. " MC nhìn đám thí sinh kiên nhẫn giải thích, quy tắc công diễn lần thứ hai tranh tài như sau: "Tổ chương trình sẽ chuẩn bị 6 kịch bản cho mọi người. Các thí sinh có thể căn cứ vào sở thích của mình, xếp hạng theo công một để thay phiên nhau lựa chọn kịch bản để biểu diễn. Trong 2 phần công diễn, kết quả thi đấu không nhắm vào các nhóm, nhưng đối với các cá nhân. Ban giám khảo và cố vấn sẽ chấm điểm theo cách thể hiện cá nhân của thí sinh trên sân khấu...".

Mọi người không ngờ, quy tắc lần công diễn thứ 2 thi đấu thế mà lại như vậy. Tỷ lệ điểm hai không thay đổi, chỉ là đối tượng chấm điểm từ một nhóm thay đổi thành cá nhân, điều này có nghĩa là không chỉ giữa các nhóm khác nhau sẽ tạo ra PK, các thí sinh khác nhau trong cùng một kịch bản cũng sẽ tạo ra sự cạnh tranh.

Bởi vì đối mặt với các thí sinh biểu diễn trên sân khấu, mọi người nhất định sẽ đem bọn họ so sánh với nhau.

Điều này khiến các thí sinh rối rắm với các thành viên trong tổ hợp tác của mình, nếu diễn viên hợp tác của họ quá yếu sẽ liên lụy đến cả tổ, dẫn đến điểm số của mọi người đều không cao. Nhưng nếu diễn viên trong tổ của bọn họ quá mạnh, như vậy những người khác rất có thể sẽ trở thành vật làm nền cho diễn viên này.

Nhưng bọn họ rối rắm cũng vô dụng, các thí sinh chọn kịch bản muốn thay phiên nhau vào một căn phòng chọn riêng, sau đó lại đến phòng tương ứng tiến hành chờ đợi.

Tổ chương trình lại cấm các thí sinh giao tiếp riêng tư. Cho nên cuối cùng mọi người chỉ có thể tự mình chọn kịch bản tốt bước vào phòng tương ứng mới có thể biết thành viên của mình là ai.

Lúc các thí sinh chọn kịch bản, ê-kíp chương trình sẽ tiến hành một số cuộc phỏng vấn nhỏ với họ. Ví dụ như hỏi bọn họ muốn cùng ai chung tổ, lại không muốn cùng ai chung tổ?

Kết quả không ngờ, phần lớn mọi người đối mặt với hai vấn đề này đều là Tu Tâm. Bọn họ vừa muốn hợp tác với Tu Tâm, vừa sợ hợp tác với cậu.

【Ha ha ha ha, cười chếŧ tôi, tại sao lại là một người trả lời là Sở Thần?】

【Sở Thần tủi thân.jpg】

【Cá nhân tôi đơn phương tuyên bố Sở Thần là đại ma vương của《 Sở trường trò hay 》!】

【Đại Ma Vương hình dung này rất chuẩn xác!】

Không biết Tu Tâm nếu biết một Phật tử là cậu được cư dân mạng gọi là "Đại Ma Vương" sẽ có cảm giác như thế nào... Dù sao nếu thế giới này thật sự có Phật tổ mà nói, có thể sẽ bị tức chết.

Bản thân "Đại Ma Vương" Tu Tâm thật ra là người đầu tiên chọn xong kịch bản. Trong 6 kịch bản, cậu chọn một kịch bản điều tra hình sự, sớm đã chờ trong phòng tương ứng.

Chỉ là cậu chờ thật lâu, trong phòng này cũng không có người đến.

Thật ra kịch bản điều tra hình sự chuyển lên sân khấu cũng không dễ diễn giải. Thứ nhất, trường hợp khôi phục nhân vật chính của loại kịch bản này chủ yếu dựa vào các chi tiết, chi tiết không thuận tiện để thể hiện trên sân khấu. Thứ hai, kịch bản hình sự rất chú ý đến nhịp điệu và tính toàn vẹn của câu chuyện, khi diễn xuất trên sân khấu, khó khăn hơn nhiều so với các kịch bản khác.

Đối mặt với một kịch bản như vậy, các thí sinh đương nhiên e sợ tránh không kịp, khán giả thấy vậy không khỏi lo lắng thay Tu Tâm.

【Không hổ là Sở Thần, muốn chọn thì chọn kịch bản khó nhất! 】

【Nhóm này đến cuối cùng sẽ không bất mãn chứ?】

【Sẽ không, mỗi một kịch bản số lượng nhân vật đều là cố định, cuối cùng mấy tên thí sinh đoán chừng sẽ tự động bị xếp tới bên trong đoàn làm phim này.】

Kỳ thật Tu Tâm sở dĩ chọn kịch bản này chỉ bởi vì nghề nghiệp của nó đặc thù, có cảnh sát có kẻ giết người, Tu Tâm đóng phim là vì để thử nghiệm cuộc sống khác nhau, đương nhiên sẽ chọn kịch bản này.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng Tu Tâm cũng chờ được thành viên đầu tiên -- Thu Phi.

【Woc, lần này nhất định là tổ chương trình cố ý? Tại sao lại là hai người bọn họ? 】

【Thu Phi cũng quá thảm rồi đi, luôn đụng phải Sở Thần...】

【Lầu trên cậu rốt cuộc có ý gì, Thu Phi nhà chúng tôi mạnh hơn Sở Thần nhiều, nếu sợ thì Sở Thần phải sợ đụng phải Thu Phi chúng tôi chứ? 】

【XS, cũng không nhìn PK lần trước là ai thắng. 】

Nơi nào có người thì có giang hồ, huống chi Tu Tâm với Thu Phi ở trong chương trình luôn đụng phải nhau, cũng luôn bị người ta đánh đồng, quan hệ giữa fans hai nhà cũng không tốt lắm.

Nhưng bầu không khí giữa Tu Tâm và Thu Phi ngược lại còn tốt, Tu Tâm còn hỏi Thu Phi vết thương trên mặt.

Fans Tu Tâm sau khi nghe xong đều tỏ vẻ Tu Tâm thật sự rất thiện lương a, fans Thu Phi thì đang hỏi Thu Phi vì sao bị thương.

Thu Phi bị gã đàn ông bỉ ổi đánh trúng mặt, tuy rằng anh ta cố gắng dùng kem che khuyết điểm che đi, nhưng màu xanh tím đáng sợ vẫn từ dưới phấn lộ ra.

Đúng lúc này có một khán giả bay qua trong phòng livestream -- Trong khi đó, trong một phần mềm video ngắn, có một video nhanh chóng hot lên!

Sau khi mở ra, phát hiện đoạn video này là đoạn video Tu Tâm dạy dỗ gã bỉ ổi trong quán lẩu.

Chỉ là video có hình ảnh nhưng không có âm thanh, mọi người chỉ nhìn thấy Tu Tâm đạp một người, những người khác đều vây quanh bên cạnh cậu không biết nói cái gì, bên cạnh cậu còn có một Thu Phi nhìn qua vừa mới bị đánh.

Không biết là ai mang theo tiết tấu, tất cả mọi người trong khu vực bình luận đều cho rằng Tu Tâm đang bạo hành các thí sinh!

【Đệt, bình thường giả nhân giả nghĩa, kết quả thì ra là người như vậy. 】

【Không muốn a, tôi vừa mới ăn Amway, hiện tại mới bao lâu đã muốn sập phòng sao?】

【Woc tôi thật lo lắng cục cưng nhà tôi cũng bị hắn đánh qua!】

【Đau lòng Thu Phi nhà tôi, đây là Đại Ma Vương sao? @Sở trường trò hay chính thức, xin hãy bảo vệ thí sinh an toàn, đem phần tử bạo lực trực tiếp đuổi đi!】

【@Sở trường trò hay chính thức, xin hãy bảo vệ thí sinh an toàn, đem phần tử bạo lực trực tiếp đuổi đi!+1】

Dư luận trên mạng trong thời gian ngắn lập tức lên men, Kinh Huy sau khi biết được liền đè cơn tức hỏi Lục Thiếu Đào: "Vì sao lại để cho loại tin đồn này phát tán? "

Vì chuyện Liên Bách tạt nước bẩn vào Tu Tâm trước đó không còn xảy ra nữa, Kinh Huy thuê đội ngũ pr bảo vệ cậu 24 giờ, kết quả không ngờ vẫn xảy ra chuyện này như cũ.

"Bởi vì người đăng video này ngay từ đầu không đánh tag viết bất kỳ văn bản mấu chốt nào, chúng tôi không kịp phát hiện..." Lục Thiếu Đào nơm nớp lo sợ nói.

Kinh Huy xoa xoa mi tâm, hiện tại tức giận đã vô dụng: "Mau chóng đem chuyện này đè xuống, giảm thiểu tổn thương dư luận với Sở Thần. "

Lục Thiếu Đào rụt cổ lại nói: "Bây giờ dư luận đã lên men, chặn không bằng sơ, biện pháp tốt nhất không phải là đem nhiệt độ đè xuống, mà là tìm hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì và công khai với mọi người. "

Tác giả có lời muốn nói:

Hôm nay đến nhà dì, có lẽ trong lúc thần chí không rõ sẽ có một số lỗi chính tả và một số bug nhỏ, tôi sẽ kiểm tra lại!

Bình luận

Truyện đang đọc