PHẬT TỬ BỊ GIỚI GIẢI TRÍ BẮT CÓC

Tuân Duệ Nhã tạm thời không đem chuyện tiền lương hình như quá ít đề cập tới, Tu Tâm trả lương cho Tuân Duệ Nhã quả thật không lỗ.

Chỉ thấy Tuân Duệ Nhã đối mặt với văn kiện cao gần một thước này, xử lý có trật tự, rất nhanh tiến hành sàng lọc đống thư mời lần hai, hơn nữa còn tiến hành phân loại chúng.

Sau khi chọn xong nàng đặt kịch bản ở trước mặt Tu Tâm: "Mấy kịch bản này cậu có thể xem kỹ, chị cảm thấy cũng không tệ lắm, đạo diễn và sản xuất đều có bảo đảm cơ bản, hơn nữa không phải nam số 1, mà là nam số 2. "

Nói xong, nàng lại đem hai xấp văn kiện khác sàng lọc ra đẩy đến trước mặt Tu Tâm: "Còn có phần này là thư mời tạp kỹ, phần này là phát ngôn. Chị nghĩ các chương trình tạp kỹ có thể thực hiện được, để lấp đầy khoảng thời gian trống của cậu trong quá trình quay phim. Đối với phát ngôn thì phải lựa chọn cẩn thận, chọn một hoặc hai phần đầu tiên. Tôi nhìn sơ qua, những thương hiệu này đều tương đối rẻ, nếu nhận được quá nhiều có thể kéo đẳng cấp cậu xuống. "

Đối mặt với ba tài liệu Tuân Duệ Nhã đưa ra, Tu Tâm lại chỉ nhận một phần kịch bản, cậu có chút xấu hổ nói với Tuân Duệ Nhã: "Xin hỏi em có thể không nhận tạp kỹ và phát ngôn không? "

"Có thể cho chị một lý do không? " Tuân Duệ Nhã nhìn không ra biểu cảm hỏi Tu Tâm.

Kinh Hàng ở một bên cũng tò mò nhìn Tu Tâm, anh không hiểu vì sao Tu Tâm lại muốn từ chối những thư mời tạp kỹ và phát ngôn này. Anh lặng lẽ liếc nhìn những thư mời kia, phát hiện tuy rằng Tu Tâm vẫn là người mới, nhưng những lời đề nghị của những chương trình tạp kỹ và phát ngôn cho Tu Tâm đều rất cao.

Mặc dù bây giờ Tu Tâm đã chính thức gia nhập giới giải trí, nhưng cậu vẫn thủy chung nhớ rõ mình tiến vào giới giải trí chỉ vì muốn mượn thế giới trong phim trải nghiệm nhân sinh trăm vị. Tuy tạp kỹ cũng có thể cho cậu thấy rất nhiều thứ, nhưng thật ra phần lớn chương trình tạp kỹ đều lấy giải trí làm chủ đạo, toàn bộ chương trình đều xoay quanh một chủ đề làm một chút trò chơi nhỏ, lúc trước cậu tham gia chương trình tạp kỹ《Sở trường trò hay》, cũng chỉ ôm tâm lý học tập.

Về phần phát ngôn càng là điều trái ngược với ý định ban đầu của Tu Tâm khi gia nhập giới giải trí, hơn nữa Tu Tâm cũng hiểu được ý nghĩa của thân phận "người phát ngôn". Đại diện là sử dụng sức hấp dẫn và ảnh hưởng của một người nổi tiếng để mở rộng nhận thức của một thương hiệu và thúc đẩy doanh số bán hàng. Khi một minh tinh đại diện cho một sản phẩm, điều đó có nghĩa là anh ta cần phải chịu trách nhiệm về chất lượng của thương hiệu và xây dựng nhân quả với nó.

Mặc dù hầu hết các đại diện trong giới chỉ nhìn vào tiền bạc và vị trí thương hiệu, nhưng Tu Tâm không muốn lợi dụng sự chú ý và yêu thích của người qua đường đối với mình để kiếm một phần tiền như vậy.

Huống hồ thân phận Tu Tâm không tầm thường, trên người cậu sớm đã có một đại diện lớn nhất -- Phật môn.

Tu Tâm thân là phật tử, nếu như tùy ý đi tiếp một ít đại ngôn, rất có thể sẽ làm cho Phật môn cũng theo đó mà hổ thẹn.

Đối mặt với câu hỏi của Tuân Duệ Nhã, Tu Tâm giấu đi một ít suy nghĩ về thân phận của cậu, mà tập trung giải thích một chút về tâm tính.

Kinh Hàng ở một bên nghe xong không khỏi câm lặng, anh không ngờ nguyên nhân Tu Tâm không nhận tạp kỹ và phát ngôn lại vì cảm thấy tạp kỹ rất nhàm chán, phải chịu trách nhiệm với thương hiệu phát ngôn. Nghe đến đây, anh đột nhiên có cảm giác Tu Tâm với những người khác rất khác biệt.

Kinh Hàng biết thân phận Tu Tâm, không nhịn được đem Tu Tâm so sánh cùng Sở Ý, sau đó phát hiện hai người bọn họ căn bản không thể nào so sánh.

Tu Tâm có thể cảm thấy tạp kỹ nhàm chán mà từ chối thư mời tạp kỹ, thoạt nhìn giống như có chút cuồng ngạo, nhưng trên thực tế điều này chứng tỏ Tu Tâm là người độc lập, có lý tưởng của mình. Mà Tu Tâm đối với phát ngôn rất cẩn thận, chứng tỏ cậu là người có điểm mấu chốt, thiện lương.

Nhưng Sở Ý thì sao? Tuy rằng Kinh Hàng với Sở Ý không quen biết, nhưng cũng đã tiếp xúc qua. Sở Ý giống như là một đóa hoa si ngốc chỉ có thể dựa vào người khác mà sinh trưởng, nhìn qua nhu nhược chỉ có thể bám lấy người khác, trên thực tế lại là dựa vào thủ đoạn như vậy đánh cắp, cướp đoạt dinh dưỡng của người khác.

Đối với một Sở Ý như vậy, Kinh Hàng vốn không thèm để ý, chỉ liếc nhìn một cái. Nhưng hôm nay, khi anh ra khỏi nhà Kinh Huy đến bãi đậu xe, anh không nhịn được chửi bới trước mặt Kinh Huy: "Cả nhà Sở gia thật sự là mù mắt, đem một cọng cỏ trở thành bảo vật, lại đem bảo vật thật sự vứt sang một bên. "

Nói xong, anh không nhịn được nhớ ra lần trước mình đi tham gia yến hội Sở gia: "Lúc trước sinh nhật Sở Ý và Sở Thần, Sở gia chỉ lo tổ chức sinh nhật cho Sở Ý, cũng không biết Sở Thần ở nơi nào, không biết quà tặng em đưa đến lúc đó có rơi vào tay Sở Thần không? "

"Em nói gì?" Kinh Huy đã sớm đem bữa tiệc sinh nhật của Sở Ý bỏ ở sau đầu, được Kinh Hàng nhắc nhở, hắn mới nhớ ra tới việc này, bỗng nhiên ý thức được ngày đó là sinh nhật Tu Tâm.

Mặc dù ngày đó hắn đánh bậy đánh bạ nhìn thấy một cái bánh sinh nhật có hình tiểu hòa thượng, vì vậy mua nó tặng cho Tu Tâm, nhưng cuối cùng nó vẫn không phải là bánh sinh nhật thật sự.

Rõ ràng ngày sinh nhật Tu Tâm cậu luôn ở cùng hắn, hắn lại không tổ chức sinh nhật cho cậu? Kinh Huy đối với việc này có chút ảo não, hắn nhớ ra, ngày đó sau bữa cơm tối, thậm chí hắn còn bắt Tu Tâm xem thêm mấy bộ phim để học tập diễn xuất của người khác.

......

Sinh nhật Tu Tâm đã trôi qua hơn một tháng, nhưng từ khi Kinh Huy biết ngày đó là sinh nhật Tu Tâm, hắn luôn cảm thấy thiếu hụt Tu Tâm, muốn bồi thường Tu Tâm. Mặc dù lúc ấy hắn cũng không biết hôm đó là sinh nhật Tu Tâm, hơn nữa hắn cũng không có nghĩa vụ tổ chức sinh nhật cho Tu Tâm.

Thực ra, chính hắn cũng chưa từng trải qua sinh nhật, dù sao hắn sinh trưởng trong gia đình như vậy, có cha mẹ như vậy, từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng được tổ chức sinh nhật mấy lần.

Nhưng vừa nghĩ đến là một ngày hai mươi năm trước, một Tu Tâm nho nhỏ nhăn nhúm, hoàn toàn không biết gì đi đến thế giới này, hơn nữa ngày một bình an lớn lên, cuối cùng dưới nhân duyên xảo hợp mới có thể cùng hắn gặp mặt.

Kinh Huy cảm thấy ngày hai mươi năm trước, là ngày trọng yếu hơn bất kỳ ngày nào đáng để kỷ niệm, đáng để chúc mừng.

Nhưng mà hơn một tháng sau lại tổ chức sinh nhật quả thật có chút kỳ quái, mãi cho đến khi Tuân Duệ Nhã và Hạ Hoành đến đón Tu Tâm đi đoàn phim Thương Lan, Kinh Huy cũng không tìm được thời cơ thích hợp mở miệng.

Kinh Huy giúp Tu Tâm kiểm tra hành lý một lần, xác nhận không bỏ sót đồ đạc nào mới yên lòng. Thật ra hành lý Tu Tâm vẫn không khác gì thời điểm cậu đến tổ chương trình《Sở trường trò hay》, vừa rồi là một cái vali có thể nhét xuống, giống như nếu cậu muốn rời khỏi chỗ nào đều có thể tùy ý xách vali rời đi.

Rõ ràng Tu Tâm có thể tự mình dễ dàng nhấc vali lên, nhưng Kinh Huy lại nhất định phải giúp cậu đem vali lên xe. Nhìn chiếc mà Tuân Duệ Nhã chuẩn bị, Kinh Huy có chút hối hận nhanh như vậy đã giúp Tu Tâm tìm được người quản lý và trợ lý thích hợp.

Nếu hôm nay không có Tuân Duệ Nhã và Hạ Hoành, hắn có thể tự mình đưa Tu Tâm đến đoàn phim.

Tuân Duệ Nhã và Hạ Hoành chỉ cảm thấy lông tơ trên người dựng đứng hết lên, nhưng bọn họ chưa từng nếm mùi, Hạ Hoành còn nói với Kinh Huy ở cạnh xe vẫn chưa có ý định rời đi: "Kinh tổng ngài trở về đi, đưa đến nơi này là được rồi, ngài yên tâm đem anh Sở Thần giao cho tôi, tôi nhất định sẽ chăm sóc anh ấy thật tốt. "

"..." Một câu hỏi thăm của Kinh Huy kẹt lại nơi yết hầu không biết có nên nói ra không.

Nhưng nhìn ánh mắt sạch sẽ của Tu Tâm, hắn chỉ có thể nhìn theo chiếc xe kia chở Tu Tâm chậm rãi rời khỏi tầm mắt hắn.

Tu Tâm ngồi trên xe cũng một đường nhìn chằm chú vào gương chiếu hậu, bóng dáng Kinh Huy biến mất mới thu lại ánh mắt. "Thương Lan" là một bộ phim truyền hình, thời gian quay phim không ngắn, lại một lần nữa phải chia lìa Kinh Huy trong thời gian dài, Tu Tâm không biết mình nên cảm thấy mất mát hay là thở phào nhẹ nhõm.

Tu Tâm đúng là muốn thử một vài thứ trong giới giải trí, trong đó cũng bao gồm một ít tình cảm mà cậu chưa từng thử qua. Nhưng cậu tuyệt đối sẽ không muốn ở ngoài đời lừa gạt tình cảm của người nào, dù sao cậu sẽ phải trở lại chùa Thanh Thủy. Cho nên sau khi từ chùa Thanh Thủy xuống núi một lần nữa, rõ ràng Tu Tâm có phương thức liên lạc của Kinh Huy, lại chưa từng nghĩ đến chuyện tìm hắn.

Kinh Huy đối với Tu Tâm mà nói là rất đặc biệt, mặc dù hắn không phải là người đầu tiên sau khi Tu Tâm xuống núi gặp phải, nhưng rất nhiều chuyện đều do Kinh Huy mang theo cậu tiếp xúc. Cũng không biết có phải là bởi vì hiệu ứng ấn khắc không, Tu Tâm biết mình đối với Kinh Huy rất có thiện cảm. Từ sau khi rời đoàn phim "Hiệp sĩ", cậu liền muốn đem phần hảo cảm này của mình bóp ch.ết từ trong trứng.

Nhưng Tu Tâm muốn tránh Kinh Huy, Kinh Huy lại luôn có thể tìm được cậu, hơn nữa luôn khiến cậu trầm luân trong phần thiện cảm này.

Tu Tâm không biết cậu đối với phần thiện cảm về Kinh Huy có phải là thích không, nhưng cậu sẽ không để mặc mình đem phần thiện cảm này tiếp tục phát triển, lần này đi đoàn làm phim Thương Lan trùng hợp cho cậu một cơ hội rời xa Kinh Huy, tỉnh táo lại.

"Sở Thần, nhìn qua cậu rất chờ mong được vào tổ." Tuân Duệ Nhã quan sát sắc mặt Tu Tâm nói.

Tu Tâm không phản bác gật gật đầu: "Nghe nói đoàn làm phim vì khôi phục lại bối cảnh của đại lục Thương Lan, dự định đi khắp nơi Đông Tây Nam Bắc lấy cảnh, ngược lại có thể cho em một chuyến bay đi du lịch. "

Nghe cậu nói như vậy, Tuân Duệ Nhã cười cười: "Người khác đều ngại quay cảnh thực địa vì rất mệt mỏi, còn cậu lại nhàn nhã dật trí. Vậy cậu phải quay phim thật tốt, như vậy chờ sau khi」Thương Lan》phát sóng, mới có tác phẩm lớn tốt hơn tới tìm cậu, cũng có thể làm cho tôi kiếm thêm chút tiền, không uổng công tôi thỏa hiệp cho cậu trong việc phát ngôn và chương trình tạp kỹ. "

Tu Tâm biết nàng nói đùa, cười đáp lại.

Ngược lại Hạ Hoành nghe xong liền thẳng thắn cười nói: "Chị Tuân, chẳng lẽ không phải vì sự phát triển lâu dài của anh Sở Thần chị mới đồng ý đề nghị của anh Sở Thần sao? "

Tuân Duệ Nhã cười tủm tỉm nói: "Đúng nha, cho nên Tiểu Hạ cậu phải chăm sóc tốt cây rụng tiền của chúng ta. "

Nói đến đây, Tuân Duệ Nhã bắt đầu thuận thế nói cho Hạ Hoành, Tu Tâm một ít lưu ý sau khi vào tổ. Từ việc ngăn ngừa muỗi đốt từ lông gà đến vỏ tỏi, nói đến mối quan hệ giữa các cá nhân trong đoàn phim.

"Tuy rằng cậu ở trong bộ phim này là nam 1, nhưng trên thực tế cậu vẫn là một người mới, phần lớn mọi người trong phim này đều là tiền bối của cậu, tuy cậu ở trong đoàn phim không cần lấy lòng bọn họ, nhưng vẫn phải giữ lại sự tôn trọng cơ bản đối với bọn họ. Nếu như có thể cùng người trong đoàn làm phim kết giao, đối với sự phát triển sau này của cậu cũng có trợ giúp. " Tuân Duệ Nhã dừng một chút, giống như nghĩ đến thân phận Tu Tâm: "Nhưng mà nếu có người muốn trêu chọc cậu, cậu cũng không cần nhường nhịn quá nhiều. Dù sao hậu trường của cậu đều ở chỗ này, không cần để ý những người đó là được. "

Đối mặt với lời Tuân Duệ Nhã dặn dò, Tu Tâm đều kiên nhẫn lắng nghe cũng đồng ý từng cái.

Hạ Hoành nghe xong lại vỗ vỗ ngực đánh cược: "Yên tâm đi, chị Tuân, có em ở đây, không ai có thể bắt nạt anh Sở Thần. "

Tu Tâm nhìn cánh tay nhỏ bé của Hạ Hoành thiện ý lựa chọn duy trì trầm mặc.

Tuân Duệ Nhã lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy, nhân mạch không phải nói đùa, phần lớn nhà sản xuất chủ chốt và diễn viên trong đoàn phim Thương Lan đều biết hoặc không biết nàng. Vì thế trong một chặng đường tiếp theo, Tuân Duệ Nhã còn giới thiệu trước cho Tu Tâm, Hạ Hoành một chút về các đồng nghiệp bọn họ ở chung trong đoàn phim.

Trong lúc bọn Tu Tâm đang nói về người trong đoàn phim, một số nhân viên và diễn viên trong đoàn phim cũng đang thảo luận về cậu. Dù sao trong số các diễn viên thế hệ mới bây giờ, Tu Tâm nổi tiếng là điều không ngờ, tất cả mọi người đều rất chờ mong được gặp người thật.

"Cậu có đến rạp chiếu phim xem Hiệp sĩ không?"

"Đã đi. Tần Ngọc thật sự rất đẹp trai! Cả Vô Danh nữa! Tại sao tớ lại thích hai nhân vật, một là quan phụ, một là hòa thượng? "

"Hòa thượng không tốt sao? Điều đó có nghĩa là cậu sẽ không chiếm được anh ta, những người khác cũng sẽ không chiếm được anh ta nha, haha "

"Nói cũng đúng, ha ha ha. Không biết bản thân Sở Thần và Vô Danh khác nhau lớn thế nào? Tớ chưa từng thấy qua người đẹp như vậy, không ngờ lại có thể nhìn thấy người thật, thật kích động! "

Trong một góc đoàn làm phim, có hai cô bé hoa si bất chấp hình tượng.

Trùng hợp lúc này có người đi ngang qua, nghe được toàn bộ cuộc đối thoại của họ, y là nam 2 của đoàn làm phim, người đóng vai BOSS phản diện Cốc Thần Vũ.

Cốc Thần Vũ là một người vô cùng kỳ quái trong giới, thân là nam nhân có tướng mạo diễm lệ lại tương đối tự luyến. Sau khi nghe được cuộc nói chuyện của hai cô bé này, y lắc đầu, tự tin cười: "Người tên Sở Thần này chẳng lẽ so với tôi còn đẹp hơn sao? Hừ, không thể nào. "

Nhưng mà tuy y tự luyến, lại có một sở thích được nhiều người biết đến, đó là so mặt với người khác xem ai đẹp hơn, sau đó đem những "người xấu xí" không bằng y sắp xếp lần lượt, hơn nữa còn đưa lên Weibo tiến hành bình luận.

Cho nên mặc dù nói y không cảm thấy Tu Tâm sẽ đẹp hơn y, cũng không có hứng thú với Tu Tâm, nhưng khi nghe được xe Tu Tâm đến đoàn phim, y vẫn đi theo những người khác đến cửa đoàn phim, muốn nhìn dáng dấp Tu Tâm ra sao.

Các thành viên khác trong đoàn phim khác khi nhìn thấy y xuất hiện đều không khỏi nhường đường cho y, hơn nữa còn đoán được ý đồ của y.

Có người không khỏi xì xào bàn tán.

"Cốc Thần Vũ đến làm gì? Không phải muốn so Sở Thần xem ai đẹp hơn chứ? "

"Không biết nữa, Cốc Thần Vũ kiêu ngạo như vậy làm sao có thể lăn lộn trong giới? Thế mà đến bây giờ cũng không bởi vì đắc tội người khác mà bị phong sát? Anh ta giống như đem cả giới soái ca, mỹ nữ đắc tội một lượt. "

Mặc dù y sẽ công khai xử phạt những người khác trên Weibo, nhưng có lẽ bởi vì mọi người đều biết tính cách của y, vì vậy y đều không quan tâm. Dù sao ở trong lòng y, ngoại trừ y ra, tất cả người khác đều xấu xí.

"Cười chết, tôi hiểu cảm giác này. Chỉ là không biết, đợi lát nữa Sở Thần có thể cùng các minh tinh khác ăn thiệt không? Sở gia với Kinh thị đứng sau cậu ấy cũng không dễ chọc a. "

Lúc mọi người thảo luận, cuối cùng bọn Tu Tâm sau khi tìm được chỗ đậu xe, dừng xe lại, xách vali xuống xe.

Mọi người xa xa nhìn thấy bóng dáng ba người bọn họ còn có chút giật mình, dù sao các minh tinh khác đều mang theo xe đẩy nhỏ tới, trên một chiếc xe đẩy nhỏ ít nhất có năm sáu bảy tám vali, bộ dáng Tu Tâm tự cầm vali thật sự là quá hiếm thấy.

Nhưng mà chờ khi Tu Tâm đến gần, bọn họ lại không có thời gian đi chú ý việc Tu Tâm tự vác vali đến trông rất đáng thương, bởi vì tất cả mọi người đều bị dung mạo của cậu làm cho chấn động.

Trong số người ở đây có không ít người gần đây đã xem qua "Hiệp sĩ", hơn nữa có rất nhiều người cũng đã xem qua "Sở trường trò hay".

Nhưng cho dù như thế, khi thật sự đối mặt với Tu Tâm, bọn họ vẫn cảm nhận được một tia kinh diễm -- Tướng mạo Tu Tâm lại không ăn ảnh!

Máy quay phim đem khung ảnh kéo rộng, mặt Tu Tâm so với lúc ở trên màn ảnh còn nhỏ hơn, vóc dáng của cậu lại càng mảnh khảnh hơn lúc trên màn ảnh. Chủ yếu Tu Tâm còn có khí chất, khí chất đặc thù trên người Tu Tâm khi cách màn hình rất khó cảm nhận trực tiếp được.

Mặc dù mỹ nhân đều có vẻ đẹp riêng, mỹ nhân xinh đẹp hào phóng và mỹ nhân tiểu gia bích ngọc không thể khái quát, nhưng mà sau khi nhìn thấy Tu Tâm, tất cả mọi người không thể không thừa nhận Tu Tâm là mỹ nhân số một số hai đẹp nhất mà bọn họ từng gặp qua.

Đương nhiên, ở trong mắt Cốc Thần Vũ, phỏng chừng y vẫn là người đẹp nhất. Tất cả mọi người đều không khỏi nhìn về phía Cốc Thần Vũ ở một bên, không biết lúc y đối mặt với Tu Tâm, đối với tướng mạo Tu Tâm sẽ chọn cái gì?

Lúc không đóng phim, quanh năm trên mặt Cốc Thần Vũ lộ ra biểu tình châm chọc, giống như cảm thấy những người xấu xí xung quanh bát quái làm ô nhiễm không khí bên cạnh y. Nhưng giờ này khắc này, biểu cảm trên mặt Cốc Thần Vũ lại có chút kỳ quái.

Trước mắt bao người, Cốc Thần Vũ từ trước đến nay đều tự luyến bỗng nhiên cũng đi ba bước hai bước đến trước mặt Tu Tâm, lại lắc mình ba phần lẳng lơ nói: "Cậu lớn lên thật đẹp, nhưng so với tôi vẫn kém hơn một chút, tôi cảm thấy trên đời này chỉ có cậu mới xứng với mỹ nhân như tôi. Cậu rất may mắn, tôi nguyện ý cho cậu một cơ hội trở thành bạn trai của tôi. "

Những người khác: Cái quái gì?

Chỗ bọn họ hiện tại cũng không hoàn toàn nằm trong đoàn phim, ở bên ngoài còn có một ít quần chúng ăn dưa muốn vây xem minh tinh. Những quần chúng ăn dưa này không hổ là hiện thân của "tham lam", khi nhân viên đoàn làm phim còn chưa kịp phản ứng với cảnh tượng trước mắt, đã có người đem video Cốc Thần Vũ cầu yêu Tu Tâm đăng lên mạng.

Khu bình luận dưới video này trong một thời gian ngắn, đều phủ đầy dấu hỏi chấm.

【 ? Tôi nhìn thấy gì vậy? Cốc Thần Vũ cầu yêu Sở Thần? Trước khi tôi ấn vào, tôi còn tưởng đấy là một đảng tiêu đề khác. 】

【 Cũng do tôi khờ, tôi chỉ biết hai người sẽ vào cùng một đoàn phim, nhưng tôi không biết điều này sẽ xảy ra. Cuối cùng tôi nên kinh ngạc khi Cốc Thần Vũ lại khen người khác đẹp trai, hay nên kinh ngạc trước mị lực của Sở Thần? 】

【Đệt, Cốc giáo chủ anh thế mà lại dám phản bội? Anh có biết sau khi biết anh cùng một đoàn phim với Sở Thần, tôi đã chờ bao lâu không? Thế mà tôi không thấy cảnh anh chê cười người khác, ngược lại còn thấy cây vạn tuế nở hoa? Anh xứng với tôi sao?】

【Emmmm...... Tại thời điểm này, tôi chỉ muốn @một mình. @Kinh Huy_Kinh tổng! Nhà anh bị trộm, mau trở lại thành!】

【Chỉ có một mình tôi tò mò theo dõi? Chờ xem Sở Thần đã đồng ý Cốc Thần Vũ chưa sao? Đừng nói, tuy rằng Cốc Thần Vũ là một người đàn ông, tính cách lại ác liệt, còn tự luyến, nhưng mặt anh ta quả thật rất đẹp nha! 】

Tu Tâm... Đương nhiên Tu Tâm không hề đáp ứng Cốc Thần Vũ, cậu cũng không làm chuyện gì khác, mà trực tiếp đem Cốc Thần Vũ trở thành không khí.

Chỉ thấy sau khi cậu đối mặt với lời tán tỉnh của Cốc Thần Vũ, cũng không ngừng lại bước chân đi thẳng vào trong đoàn phim, tìm một nhân viên hỏi: "Xin hỏi đây có phải là đoàn phim《Thương Lan》không? Tôi không đến trễ, đúng chứ? "

"Không có không có, ngày mai mới chính thức bắt đầu quay phim." Nhân viên được Tu Tâm bắt chuyện ở khoảng cách gần như vậy, sau khi nhìn thấy Tu Tâm đã quên ăn dưa, chỉ muốn lưu lại ấn tượng tốt cho Tu Tâm: "Tôi dẫn cậu đi khách sạn hay đi tìm đạo diễn? "

Tu Tâm ôn hòa cười cười: "Anh có thể dẫn tôi đi tìm đạo diễn trước được không? Làm phiền anh rồi. "

"Không không không, không phiền, đây là việc tôi nên làm." Nhân viên kia choáng váng muốn mang theo bọn Tu Tâm đi tìm đạo diễn.

Vì thế mọi người cũng chỉ có thể nhìn Tu Tâm đi theo nhân viên công tác đi tìm bóng lưng đạo diễn, mà Cốc Thần Vũ còn cứng đờ tại chỗ, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Mặc dù cảm thấy có chút mất mặt, nhưng trợ lý Cốc Thần Vũ vẫn tận tâm tận lực đi đến bên cạnh y hỏi: "Anh Vũ... Anh không sao chứ? "

Lúc này Cốc Thần Vũ hoàn toàn không giống bộ dáng không có việc gì, chỉ thấy khuôn mặt của y trở nên âm trầm, nhìn qua giống như bị đả kích nghiêm trọng: "Người vừa rồi có phải không để ý đến tôi không? Một đại mỹ nhân như tôi đứng ở trước mặt cậu ta, thế mà cậu ta lại không để ý đến tôi? "

Nghe lời như vậy, ngón chân trợ lý Cốc Thần Vũ lúng túng bắt đầu khởi công, ý đồ bắt cho mình một biệt thự lớn. Nhưng cho đến cùng anh vẫn cần Cốc Thần Vũ trả tiền lương, thế là tượng trưng an ủi Cốc Thần Vũ một chút: "Anh, anh không cần đau lòng... "

Nhưng mà anh còn chưa nói hết lời, bỗng nhiên lại nghe Cốc Thần Vũ lẩm bẩm: "À, tôi hiểu rồi. Cậu ta nhất định là bị mỹ mạo của tôi khuất phục, không dám nhìn thẳng vào mắt tôi. Này, chỉ có thể trách bản thân mình quá đẹp. Yên tâm đi, tôi không đổ lỗi cho cậu ta. Dù sao trên đời này khó có được một người chỉ xấu hơn tôi một chút, tôi nguyện ý cho cậu ta một cơ hội khác. Sau khi cậu ta không dám gặp tôi, cậu ta chạy đi đâu rồi? "

Mặc dù trợ lý không nói gì, nhưng lại trả lời một cách trung thực: "Hình như anh ấy đi tìm đạo diễn."

"Đi." Nói xong, Cốc Thần Vũ đầy máu sống lại liền muốn đi tìm Tu Tâm.

Mà lúc này Tu Tâm đã đi vào bên trong đoàn phim, giờ phút này bên trong đoàn phim tuy còn chưa bắt đầu quay, nhưng lại có tổ đạo cụ đang bận rộn đùa bỡn gì đấy, Thấy Tu Tâm lộ ra một chút mờ mịt, Biết Tu Tâm ở phương diện kiến thức thông thường có chút thiếu sót, Hạ Hoành liền giải thích với cậu: "Xem ra bên trong đoàn phim đang chuẩn bị nghi thức khởi động. "

"Nghi thức khởi động?" Lúc Tu Tâm mới vào đoàn phim《Hiệp sĩ》đoàn phim đã sớm bắt đầu quay, hơn nữa đoàn phim của Kinh Huy từ trước đến nay không làm những việc này, cho nên Tu Tâm cũng không tham gia lễ mở máy.

Hạ Hoành giải thích thêm: "Nghi thức khởi động chủ yếu là thắp hương bái Phật, cầu xin một ít thần phật phù hộ. "

Điều này là lĩnh vực chuyên môn của Tu Tâm, cậu tò mò hỏi: "Chủ yếu là thờ phụng ai? Còn nữa có thần phật chuyên bảo vệ đoàn phim không? "

Hạ Hoành cười hắc hắc: "Bắt được ai thì bái người đó, chỉ cần có thể bảo vệ đoàn phim thuận lợi thuận lợi quay xong là được, đoàn phim bình thường không chọn. Anh, có bồ tát nào để nói chuyện trong cửa Phật không? Cũng có thể giới thiệu cho đoàn phim. "

Nghe xong không hiểu sao Tu Tâm luôn cảm thấy khẩu khí của Hạ Hoành có chút giống làm mai......

Chú thích:

- Hiệu ứng ấn khắc: Cái gọi là khắc ấn, trong tiếng Đức, nó có nghĩa là đè nén, khắc, đúc. Đối với Lorenz, hiệu ứng tạo dấu ấn (khắc ấn) có nghĩa là mối quan hệ "bạn đồng hành của cha mẹ" hoặc "bạn đồng hành của con" là một quá trình thu nhận một hình thức điều hòa được sắp xếp trước bởi bản năng; đồng thời, mặc dù hầu hết các loài chim không có ý thức về bản năng của chính mình. Nhưng phần lớn các hành vi của chúng phải phù hợp với chúng trong suốt vòng đời của chim.

- Tiểu gia bích ngọc: Thành ngữ hán ngữ, ngữ âm là xio jiā bì yù, ý chỉ người con gái nhà lành thời xưa nữ tử vừa nhút nhát lại xinh đẹp thiện lương, cũng có tài đức.

Bình luận

Truyện đang đọc