PHU NHÂN NGÀY NÀO CŨNG ONLINE VẢ MẶT

"Hóa ra thực sự là Nguyễn Thanh Thanh làm chuyện này, cô ta cũng quá độc ác đi mất! Tự mình làm sai mà còn trách cho Âm Âm, vừa ngu xuẩn lại vừa ác độc!" Một người hâm mộ Cố Âm lên tiếng.

Những người khác cũng hùa theo gật đầu.

Cố Âm thở dài: "Thật ra chị mình đánh người có nỗi khổ tâm cả. Nếu không thì sao nhà trường lại không đuổi chị mình?"

Một nữ sinh hỏi: "Nỗi khổ tâm gì vậy?"

Cố Âm cúi mặt, không nói gì.

Chưa đầy vài phút, một bài đăng đã bùng nổ trên diễn đàn trường.

Có nội tình!

Cố Âm vì ghen tỵ việc của chị mình nổi trội hơn, nên đã cố tình xúi giục Nguyễn Thanh Thanh điều tra Cố Mang, để cô ta vạch trần tại buổi họp phụ huynh, cô em gái độc ác hại chị gái suýt nữa bị đuổi học.

Có người đọc được bài viết này, đưa cho Cố Âm xem.

Cố Âm cười cay đắng, im lặng rút tài liệu ôn tập tiếng Anh của mình ra bắt đầu làm bài.

Gương mặt bị tổn thương, trông thật đáng thương.

Các nam sinh trong diễn đàn chửi rủa ầm ầm người đăng bài vu khống Cố Âm.

Làm xong một bài điền từ chỗ trống, giữa giờ giải lao, Cố Âm lấy điện thoại ra nhìn những bình luận chửi rủa ngày càng càng khó nghe, mím môi cười nhạo.

Thật ngu xuẩn.

Lục Ý liếc ngang qua Cố Âm, rồi khinh miệt quay đi.

Nguyễn Thanh Thanh nhìn những lời chửi bới tràn ngập dưới bài đăng của mình, sụp đổ la hét: “Đồ tiện nhân!"

"Đủ rồi!" Hứa Tuệ đỏ mắt quát lên, nhìn vết bạt tai trên mặt con gái, vừa tức giận vừa thương xót: "Thanh Thanh, con nghe lời mẹ, sang nước ngoài học tập thật tốt, đừng gây thêm phiền phức cho gia đình nữa."

Nguyễn Thanh Thanh nhào vào vào lòng Hứa Tuệ khóc: "Mẹ ơi, mẹ đừng bỏ qua cho Cố Âm! Đều là cô ta hại con thành ra như này!"

Bị nhà trường đuổi học, cô ta trở thành trò cười của cả giới nhà giàu Minh Thành, chuyện hôn sự trong tương lai của cô ta cũng bị hủy hoại!

"Con yên tâm, mẹ hứa với con!" Bà ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cho tiểu tiện nhân Cố Âm kia, bà ta biết rõ con gái của bà ta làm gì nghĩ ra được kế hoạch này, chắc chắn có người xúi giục ở phía sau: "Ông nội con và bố con cũng sẽ không tha cho nhà họ Lôi."

 

 

Tin Nguyễn Thanh Thanh bị đuổi học đã lan truyền khắp khối mười hai trong ra chơi.

Tất cả mọi người đều biết cô ta cố ý hãm hại Cố Mang.

Bé mập quay sang, nằm bò trên đống sách cao chồng chất của Lục Dương: "Anh Dương, mặc dù sự thật đã rõ ràng, chị Mang đã vượt qua thành công, trực tiếp trở thành chị hai của trường trung học Minh Thành, nhưng em vẫn tò mò, chị Mang lúc nưm tuổi thực sự đã đẹp trai như vậy sao?"

Sở Nghiêu kéo ghế lại gần bên kia: "Tôi cũng tò mò, mẹ kiếp, tấm ảnh đó thực sự quá đẹp trai quá đi mất! Như đóng phim vậy, quá ngầu!"

Lục Dương cười ha ha: "Để tôi gọi cô ấy dậy, đánh các cậu một trận, các cậu thấy thế nào?"

Anh ta nghiêng đầu về phía cô gái đang đeo tai nghe ngủ bên cạnh.

Bé mập: "..."

Sở Nghiêu mặt không biểu cảm ngồi vào chỗ của mình.

Bé mập hừ một tiếng: "Anh Dương, anh thật ác mà!"

"Biến!"

Lục Dương cười mắng, ánh mắt lướt sang người Cố Mang, tì cằm nhìn cô, cũng rất tò mò rốt cuộc Cố Mang đánh nhau đỉnh cỡ nào.

Khi chuông vào lớp vang lên, anh ta cẩn thận chọc Cố Mang: "Chị Mang, vào học rồi."

Cố Mang mở mắt.

Ánh mắt lạnh lẽo, những tia máu nhỏ xíu hiện lên ánh đỏ mang chút hung dữ.

Đôi lông mày hơi nhíu lại, thoáng hiện vẻ khó chịu, cả người tỏa ra khí áp thấp đến đáng sợ.

Tim Lục Dương treo lên cao, lén lấy một viên kẹo trái cây nhỏ từ trong túi ra rồi đẩy sang.

Cố Mang liếc qua, bóc vỏ bỏ vào miệng.

Vẻ lạnh lùng hiện trong đôi lông mày dịu đi phần nào.

Giáo viên tiếng Anh cầm giáo án bước vào, vứt lên bàn giáo viên.

Cố Mang tì cằm, mắt chăm chú nhìn bảng.

Một tay xoay bút, động tác trơn tru đẹp mắt, một cây bút như đang nhảy múa trên đầu ngón tay sạch sẽ và mảnh mai của cô.

Lục Dương vô cớ cũng bắt chước xoay theo, kết quả là văng bút đụng trúng đầu Bé mập ngồi phía trước.

Ánh mắt của nữ sinh lười biếng lướt qua.

Lục Dương: "..."

 Chết tiệt! Danh dự trùm trường của anh ta!

Bình luận

Truyện đang đọc