PHƯỢNG NGHIÊN TRẤN QUỐC

Trầm Thư Kính sinh ra vào tối ngày Đông chí mười bảy năm trước. Nàng sinh ra vào ngày Đông khắc nghiệt nhất, nhưng lại là người sợ lạnh nhất. Chỉ cần vừa mới tàn thu, trong Hoà Kính viên đã sớm có lò sưởi cùng ấm lô.

Sáng sớm hôm nay, trời còn chưa tỏ hẳn, Trầm Thư Kính đã bị Túc Tình cũng Hỷ Tình kéo dậy. Cho đến khi mơ mơ tỉnh tỉnh bị hai nàng mặc vào y phục cung trang quận chúa màu cam bích, Trầm Thư Kính mới nhớ ra hôm nay là lễ cập kê của chính mình. 

Trong chính viện, người ra kẻ vào hết sức náo nhiệt. Hôm nay là lễ cập kê của Đích tiểu thư Trầm quốc công phủ, thế nên không ít người cùng phe với Trầm Tường đều tới dự. Ngoài ra, trên vị trí khách mời long trọng, Tô lão thái thái hiền từ ngồi nơi đó. Bà được Tô Tịch mời đến chủ trì lễ cập kê cho Trầm Thư Kính, vốn rất yêu đứa cháu ngoại này, bà vẫn là sẵn sàng đi đến. 

Trầm Tường nhìn giờ lành cũng đã đến, từ ghế chủ vị nhanh chóng đứng lên, trước tiên nói mấy lời khách khí với các vị khách nhân, rồi mới vào chủ đề chính:

“Hôm nay là lễ cập kê của Phượng Nghiên quận chúa, cũng là Tam tiểu thư phủ Trầm quốc công ta. Để không làm trễ giờ lành, cũng nhanh mời Kính nhi bước vào a”.

Dứt lời, mọi người đổ dồn ra cửa, đều trông thấy một nữ tử hết sức xinh đẹp. Cung trang quận chúa màu cam bích dài phủ xuống đất thêu Cửu Vỹ hồ tám đuôi, một đầu tóc đen dài cũng không được búi lên, xoã tung ở sau lưng. Giữa trán vẽ đoá hoa Tuyết Liên thanh khiết, trên mặt ngoài một chút son đỏ cũng không đánh thêm thứ gì.

Trầm Thư Kính gót sen chậm rãi đi về phía trước, trước tiên hành lễ với phụ mẫu, lại hành lễ với ngoại tổ mẫu xong mới ngồi xuống ghế đã chuẩn bị sẵn cho nàng. 

Đến trợ giúp lễ hôm nay còn có Tô Yên Vân- Nhị biểu tỷ của nàng. Tô lão thái thái tiến đến, cầm lấy cây lược gỗ quý, ở trên mái tóc đen dài nhẹ nhàng chải vài cái, miệng không ngừng nói mấy lời cầu phúc: 

“Nữ tử trưởng thành, tóc dài bới lên, hôn sự sớm bàn, hy vọng tương lai, cuộc đời hạnh phúc”.

Sau đó bà đặt cây lược xuống, để cho Tô Yên Vân thuần thục bới cho Trầm Thư Kính búi tóc Song Loa kế, rồi mới tiến đến lấy hai cây trâm đã sớm chuẩn bị sẵn trên bàn, cài vào búi tóc của nàng. Tiếp tục làm vài nghi thức nữa, lễ cập kê của Trầm Thư Kính cứ thế kết thúc.

Ngay lúc quan khách cũng muốn đến Hoa viên dự tiệc, đột nhiên thanh âm Lý công công vang lên:

“Các vị quan khách, chậm đã”.

Không nghĩ tới ở lễ cập kê của một vị tiểu thư lại có tổng quản thái giám bên người Hoàng đế đến, mọi người cũng rối rít đứng lại. Trầm Tường không hiểu chuyện gì tiến lên phía trước, bộ dáng hoang mang hỏi Lý công công:

“Lý công công, hôm nay người đến là có việc gì sao? Hoàng thượng có gì phân phó ư?”.

Lý công công trước tiên hành lễ với Tô lão thái thái, Trầm Tường cùng Tô Tịch, rồi mới cười nói với Trầm Thư Kính:

“Thỉnh an Phượng Nghiên quận chúa”.

Trầm Thư Kính cũng cười, nhanh chóng đỡ Lý công công dậy, lại hỏi:

“Lý công công đến là có việc đúng không? Hoàng đế có điều gì phân phó Thư Kính sao?”.

Lý công công thấy Trầm Thư Kính tuy là nhất phẩm quận chúa vẫn không hề kiêu ngạo hay khinh người, vì thế hảo cảm trong người cũng tăng lên, mới lớn tiếng nói, như thể cho mọi người biết ân sủng Hoàng đế dành cho Trầm Thư Kính:

“Hoàng thượng khẩu dụ: Phượng Nghiên quận chúa tài trí sắc sảo, dung mạo mỹ lệ, nay lễ cập kê đến, trẫm rất mừng vì nàng đã trưởng thành. Trẫm lấy thân phận nghĩa phụ, ban tặng cho Phượng Nghiên quận chúa một đôi ngọc Như Ý thượng đẳng, hai bộ diêu phượng hoàng làm từ phỉ thuý tiến cống, hai rương trang sức cùng trâm cài tóc, hai mươi xấp vải tiến cống từ Mục quốc, ba mươi bộ phấn nước đặc chế, hai lọ nước hoa phương Tây tiến cống”. 

Mỗi loại đọc lên, đều có thái giám cùng cung nữ trong cung mang lễ vật tiến vào. Nhìn thấy đều là vật liệu hiếm gặp, lại nghe thấy hai chữ “nghĩa phụ”, tâm trạng của mọi người trong chính viện đều rối bời. Trầm Thư Kính tuy ngạc nhiên, song vẫn thức thời, hoàn chỉnh lễ nghi:

“Trầm Thư Kính tạ Hoàng đế ban thưởng”.

Cứ ngỡ đã hết, nào ngờ Lý công công đưa cây phất trần trắng cho tiểu thái giám bên cạnh, tiếp nhận thánh chỉ chính hoàng từ tay y, hắn giọng một chút mới nói:

“Hoàng đế có chỉ”.

Nhất thời mọi người trong viện đều quỳ phục xuống, Lý công công vừa lòng nói tiếp:

“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Đích nữ Trầm quốc công phủ Trầm Thư Kính tú ngoại tuệ trung, hoa nhan nguyệt mạo*, huệ chất lan tâm* đã đến tuổi bàn hôn sự. Lại nói Trấn Quốc vương gia Trác Thiếu Hằng chính phi chưa thú, lại tuấn mỹ phi phàm, quả thật xứng đôi. Nay trẫm tứ hôn Trầm Thư Kính làm chính phi của Trấn Quốc vương gia, hôn kỳ sẽ để Lễ bộ và Nội vụ phủ lựa chọn cùng chuẩn bị. Khâm thử”.

Trầm Thư Kính đã sớm nghe Trác Thiếu Hằng nói, nhưng là không nghĩ sẽ ở trường hợp này ban chỉ. Dẫu sao, nàng cũng rất hài lòng với kết quả này, thế là nhanh chóng khấu đầu tạ ơn:

“Tiểu nữ tạ chủ long ân. Ngô Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế”.

—Chú thích—

*Hoa nhan nguyệt mạo: nhan sắc như hoa như trăng.

*Huệ chất lan tâm: thường chỉ những người có khí chất cao quý.

Bình luận

Truyện đang đọc