PHƯƠNG THỨC NGHỊCH TẬP CỦA NỮ PHỤ PHÁO HÔI


Nhạc Dao Dao hô hấp khó khăn, nàng ta cố gắng giãy dụa nhưng bởi vì sức lực của Tần Trạch quá lớn nên nàng ta không thể thoát ra.
Đến khi nàng ta sắp ngừng thở thì Tần Trạch mới từ từ buông tay ra, đôi mắt hắn lạnh lùng tàn nhẫn đến cực điểm.
Nhac Dao Dao khó khăn thở dốc, nàng ta từng chút, từng chút hít từng ngụm không khí mới.

Gương mặt Nhạc Dao Dao đỏ bừng, nước mắt từ hốc mắt chảy xuống nhìn vô cùng chật vật đáng thương.
Tần Trạch nhìn thấy một màn này, hắn cảm thấy thân dưới lại có phản ứng.

Đôi mắt của hắn sâu thẳm mà nhìn chằm chằm Nhạc Dao Dao, sau đó trầm thấp nói: "Đi thôi, chúng ta vào phòng nói chuyện"
Không đợi Nhạc Dao Dao mở miệng, Tần Trạch đã ôm Nhạc Dao Dao tiến vào phòng.
Gương mặt Nhạc Dao Dao thoáng cái đã đỏ lên, nàng ta nhẹ nhàng ôm lấy cổ của Tần Trạch.


Hai người họ đều vui vẻ
mà trở về phòng.
Sau đó, là một màn mây mưa.
Nguyệt Ninh: "..." Một lời không hợp liền lăn giường! Thật mẹ nó hết nói nổi!
Nguyệt Ninh lười phải nghĩ đến chuyện của bọn họ, nếu nàng muốn phu tào thì có thể nói ba ngày ba đêm cũng không hết.
Thật sự không muốn nghĩ, cũng không muốn nói.

Hiện tại bây giờ việc cấp bách nhất là phải chơi chết Tần Trạch! Sau khi công ty của hắn bị hủy, thì hắn sẽ không còn là bá đạo tổng tài, không còn có thể làm đau mắt của nàng nữa!
Nghĩ đến thôi mà đã cảm thấy hạnh phúc rồi!
Hệ thống nhìn thấy gương mặt đáng sợ của Nguyệt Ninh, nó lắc lắc cái đuôi rồi nói: [Ký chủ, lật đổ nam chính không phải là chuyện dễ, ngài đừng hi vọng sớm a!]
Nguyệt Ninh: "..." Ta biết chứ, nhưng ngươi đừng nói thẳng như vậy có được hay không?
Nguyệt Ninh trợn mắt, nàng tỏ vẻ tin tưởng bản thân, khí thế bừng bừng mà nói: "Thịt muỗi cũng là thịt! Tích góp nhiều, sẽ có ngày ta chơi chết hắn!!!"
Nhìn thấy Nguyệt Ninh như vậy, hệ thống lấy ra một con cá khô.

Hệ thống vừa gặm cá khô, vừa nói: [Ký chủ cố lên, cố lên a!]
Tuy không tin tưởng lắm nhưng cũng phải ủng hộ kí chủ, đây là trách nhiệm của một hệ thống tốt!
Dù hiện tại không thể lật đổ, thì tương lai cũng có thể lật đổ! Dù sao kí chủ đã nói, thịt muỗi cũng là thịt! Chỉ cần tích góp, chắc chắn có thể chơi chết nam chính!
Nguyệt Ninh thở dài, nàng tiếp tục nói chuyện phiếm: "Tiểu Bạch, xong chuyện này chúng ta đi tìm tiểu bạch thỏ nuôi nhé?"
Hệ thống không vui: [Tiểu bạch thỏ? Kí chủ, ngài có ta còn chưa đủ hay sao a? Bổn hệ thống ưu tú như vậy, ngài cần tìm người khác làm cái gì a?]
Không đợi cho Nguyệt Ninh trả lời, điện thoại của nàng đã vang lên.


Nguyệt Ninh nhấc máy, nhìn một chút thì phát hiện, đó là Mộ Dung Duật.
Âm thanh bên kia từ từ vang lên, là từ Mộ Dung Duật.

Hắn nhướng mày, giọng điệu vô cùng kiêu ngạo: "Tôi gọi là để xác nhận số điện thoại này có phải của cô hay không!"
Nguyệt Ninh nhếch miệng: "Đúng lúc lắm, tôi cũng vừa có tin tức đây, chúng ta nói chuyện một chút đi"
Nàng cũng định nói chuyện này với hắn, thật may là hiện tại nói cũng không muộn.
Mộ Dung Duật hớn hở, ánh mắt tràn đầy chờ mong: "Tin tức gì? Liên quan đến Tiểu Nhạc?"
Nguyệt Ninh nhàn nhạt đáp: "Không, là về tập tài liệu usb kia"
Nguyệt Ninh thở dài, suốt ngày chỉ có yêu đường tình trường, mạch não của đám người này chắc chắn có vấn đề!
Mộ Dung Duật thở dài, giọng nói có vẻ vô cùng thất vọng: "Thì ra là vậy, tôi còn tưởng rằng là Tiểu Nhạc.

Đã lâu rồi tôi không có liên lạc với em ấy, không biết em ấy sống có tốt hay không nữa"
Nguyệt Ninh nhíu mày, nàng không thèm để ý tới hắn, trực tiếp hỏi: "Đừng lảm nhảm nữa, bây giờ anh có muốn nghe hay không đây?"
Nàng thật sự không hiểu tại sao động đến chuyện của nữ chính thì IQ của Mộ Dung Duật tuột xuống con số không vậy? Có phải là hào quang của nữ chính làm mờ nhạt đi IQ của các nhân vật phụ?
Nếu không thì tại sao các nhân vật phụ động đến nhân vật chính thì luôn có kết quả bi thảm? Nam chính đều là tổng tài, thế lực có thể dùng một tay để che trời, bảo vệ tiểu bạch thỏ nữ chính.

Nam phụ, các nhân vật phụ trêu chọc nữ chính tiểu bạch thỏ, khiến cho nam chính vô cùng khó chịu.

Hắn dùng thế lực, hào quang của mình mà chèn ép nhân vật phụ.

Cuối cùng những nhân vật phụ kia đều phải chết, hoặc là số g không bằng chết.
Đó là motip tiểu thuyết bá đạo tổng tài, hơn 80% đều là như vậy.
Tuy Nguyệt Ninh phun tào rất nhiều, nhưng thưc tế chỉ trôi qua vài giây mà thôi.
Mộ Dung Duật đang rất tức giận, hắn vẫn tiếp tục càu nhàu: "Nghe thì nghe, làm gì mà thô lỗ như vậy cơ chứ? Không có một chút giống con gái gì cả!"
Nguyệt Ninh tỏ vẻ: Liên quan cọng lông gì? Thiểu năng trí tuệ?!
Nguyệt Ninh cố nén cảm xúc thèm đánh Mộ Dung Duật, đợi đến khi cảm xúc ổn định thì nàng mới nói: "Tìm thấy nơi có usb kia rồi"


Bình luận

Truyện đang đọc