PHƯƠNG THỨC NGHỊCH TẬP CỦA NỮ PHỤ PHÁO HÔI


Hệ thống bật báo động: [Cảnh báo! Ký chủ đại nhân bị tha hóa, xin mời ký chủ đọc một quyển "Yêu thương con người, yêu thương nhân loại" để chỉnh sửa lại nhân tâm!]
Nguyệt Ninh bĩu môi, nàng tỏ vẻ : Ta chỉ đùa một chút, vì cái gì lại phản ứng kinh khủng như vậy?
Bên này, Nhạc Dao Dao không hề có tâm trạng mà đùa giỡn, ngược lại nàng ta còn cảm thấy thật đau khổ, thật thương tâm.
Hiện tại nàng chỉ cầm trong tay 1 vạn, đây là tất cả số tiền mà nàng có.

Nhạc Dao Dao nghị nghĩ, cuối cùng nàng ta quyết định gọi cho trợ lý với hi vọng có thể mượn được tiền.
Nhạc Dao Dao mím môi, nàng ta khẽ nói: "Chị Vân Diễm, hôm nay em gọi cho chị là để xin lỗi chuyện hôm trước.

Hôm ấy em không biết lý lẽ, mong chị đừng trách em"
Hôm ấy Vân Diễm mời nàng tham gia buổi tiệc đóng máy của một vị đạo diễn, ông ta là một cái lão già biến thái, trong giới ai ai cũng biết.
Hôm ấy ông ta có ý định sàm sỡ Nhạc Dao Dao, nhưng rất may là có người ngăn cản, vì thế nên nàng mới không bik làm sao cả.

Thế nhưng chuyện vẫn chưa chấm dứt tại đây, lão già khốn kiếp kia còn nói muốn đưa nàng về.

Nhạc Dao Dao đương nhiên sẽ từ chối, nhưng nào có dễ dàng như vậy?
Hôm ấy, lão già đáng chết kia đưa nàng về trung cư.

Sẵn tiện trên đường đi ông ta còn sàm sỡ nàng, xém chút nữa nàng bị ông ta ăn sạch, nhưng thật may rằng khi ấy bên ngoài thật nhiều người, vì thế ông ta không thể nào làm việc kia.
Nhạc Dao Dao còn nhớ đến một chuyện, đó là trước khi lão ta đi, lão ta còn nói rằng: "Nếu em muốn trở nên nổi tiếng thì cũng rất đơn giản, em chỉ cần đồng ý làm tình nhân của anh, việc còn lại cứ để anh lo, anh sẽ cho em tất cả!"
Nhớ đấn hình ảnh lão già kia dùng cái vẻ mặt đáng ghê tỡm, với nụ cười biến thái kia thì Nhạc Dao Dao lập tức cảm thấy một cơn buồn nôn từ trong dạ dày trào ngược lên đến tận cổ họng.
Nhạc Dao Dao cố gắng áp chế cơn buồn nôn, nàng ta tiếp tục nói: "Chị, chị...Có nghe em nói hay không?"
Vân Diễm cười cười, giọng nói có vẻ như đang trào phúng Nhạc Dao Dao: "A, xin lỗi.

Nảy giờ tôi cứ tưởng Nhạc tiểu thư gọi nhầm số, vì thế nên tôi mới không trả lời.

Thân là tiểu minh tinh tương lai, Nhạc tiểu thư cần gì phải xin lỗi một người trợ lý thấp hèn như tôi cơ chứ?"
Thân chỉ là một diễn viên quần chúng, nàng ta lại tự cho rằng bản thân chính là ảnh hậu cao cao tại thượng? Nàng ta thái độ với trợ lý, thái đệ với đạo diễn và những người khác.
Nàng ta cho rằng chỉ cần xin lỗi là có thể giải quyết được vấn đề hay sao? Việc lần đó đã khiến cho mọi người tức giận, không chỉ mỗi mình nàng.
Nhạc Dao Dao cắn chặt môi, nàng ta khẽ nói: "Em thật sự xin lỗi" Nếu không phải nàng đang rất cằn đến sự giúp đỡ của Vân Diễm, thì nàng sẽ không bao giờ gọi điện thoại để xin lỗi.
Vân Diễm đưa nàng cho một lão già biến thái, hiện tại còn trách nàng? Tuy giới giải trí phức tạp, nhưng không phải chỉ có một cách duy nhất là đi cửa sau kia.
Nàng sẽ tự mình đứng vững bằng thực lực, nàng không cần đàn ông.


Càng không muốn cùng họ phát sinh quan hệ ghê tỡm kia!
Nguyệt Ninh đang ngồi hóng: "..." Ân, cố lên a, hảo vĩ đại.
Nguyệt Ninh nghiêng đầu, nàng nói với hệ thống: "Tiểu Bạch a, chúng ta đi làm một cái thẻ ngân hàng và lập ra cái công ty cho vay nặng lãi đi"
Hiện tại nên tiến hành bước tiếp theo, nàng muốn xem thử Nhạc Dao Dao có mắc bẫy này hay không.
Hệ thống tiến lại trước mặt nàng, hỏi: [Ký chủ, ngài có thể đưa tiền cho Tiểu Bạch, cần gì phải tạo thẻ a?]
Nguyệt Ninh hỏi: "Có thể sao? " Con hàng này thực sự đa năng như vậy sao?
Hệ thống lắc lắc cài đuôi, giọng nói vô cùng kiêu ngạo: [Đương nhiên a! Bổn hệ thống là hệ thống cao cấp! Chuyện cỏn con này ngài còn phải hỏi sao a?]
Hệ thống hiếu kỳ, nó do dự một chút sau đó mới hỏi: [Ký chủ, nhưng tại sao phải lập công ty? Ngài có rất nhiều tiền, vì thế không cần cực nhọc mà kiếm tiền a!]
Nguyệt Ninh thở dài, trông có vẻ mệt mỏi: "Không phải là ta muốn kiếm tiền, ta chỉ muốn lập một cái công ty cho vay nặng lãi, sau đó cùng Nhạc Dao Dao chơi chơi!"
Hệ thống có vẻ không hiểu lắm, nó nghĩ nghĩ một chút sau đó nói: [Ân? Mặc dù hệ thống không hiểu lắm, nhưng hệ thống vẫn có thể tạo cho ngài một cái công ty ảo]
Hệ thống lập tức nói: [Công ty này có giấy phép kinh doanh của nhà nước, có mọi loại giấy tờ chính quy]
Nguyệt Ninh nghiêng đầu, nàng hỏi: "Còn có chuyện tốt như vậy sao?"
Nguyệt Ninh cãmmthây có chút vi diệu Nếu đó là sự thật thì nàng sẽ không cần lập công ty, không cần điều hành!Tha hồ mà làm cá mặn a! Thật sự có thể sao?

Hệ thống bắt đầu ngước mặt, khẽ vểnh đuôi cao hơn một chút: [Đương nhiên! Bổn hệ thống đã nói rồi, mấy chuyện cỏn con này rất đơn giản a!]
Hệ thống có chút hoài nghi, chẳng lẽ ký chủ thật sự không tin nó là một cái hệ thống cao cấp?
Nguyệt Ninh nghĩ nghĩ, sau đó nói: "Ân, vậy tạo giúp ta một cái công ty cho vay nặng lãi đi"
Hệ thống lập tức đồng ý: [Được a!]Bổn hệ thếng sẽ lập cho ngài một cái công ty ảo cao cấp nhất! Để ngài biết rằng Tiểu Bạch này chính là một cái hệ thống cao cấp nhất!
Nguyệt Ninh nhướng mày, nhìn Tiểu Bạch đang đi về phía phòng ngủ mà khẽ cảm thán.
Vừa là một cái hệ thống, vừa là một bảo mẫu, một bác sĩ, một chuyên gia trong nhiều lĩnh vực, hacker, camera theo dõi,...!Bây giờ còn thêm một cái thẻ ngân hàng đa năng, công ty lập trình ảo...
Nguyệt Ninh cũng không biết phải nói gì hơn, nàng chỉ cảm thấy cái hệ thống này thật trâu bò.

Tuy rằng như vậy, nhưng vẫn thực ngốc, thực đáng yêu.
Gặp được Tiểu Bạch, thật tốt.


Bình luận

Truyện đang đọc