SẤT TRÁ PHONG VÂN

Tát Bác Ni Quang chạy nhanh tới trước mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, khom lưng, cúi đầu, thái độ thành kính, hiêm cung hơn mấy ngày trước rất nhiều.

Tát Bác Ni Quang nói:

- Tát Bác Ni Quang ta thề vĩnh viễn hiệu trung với công chúa điện hạ . . .

Ủng hộ, biểu lộ thái độ ủng hộ!

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biết rõ chuyện này sẽ xảy ra, nhưng khi nó đến trước mắt thì nàng vẫn không thể tin đó là sự thật. Đường đường một trong hai tộc trưởng nằm trong bảy bộ tộc Ma tộc. Mặc dù Ma tộc Mã Môn có hai tộc trưởng nhưng tộc trưởng dù sao là tộc trưởng! Tát Bác Ni Quang một trong hai tộc trưởng Tát Bác Ni Quang thậm chí có thể nói là đại biểu cho một nửa Ma tộc Mã Môn tuyên bố trung thành với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Đây đồ sộ biết bao? Đây là tình huống gì? Dù là thái tử điện hạ hiện thời muốn lôi kéo tộc trưởng một bộ tộc tuyên thệ hiệu trung, ủng hộ gã cũng là chuyện cực kỳ gian khó chứ nói chi đến tộc trưởng một trong bảy Ma tộc?

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy có cảm giác đang nằm mơ, chuyện này lúc trước nàng không dám cả nằm mơ nhưng bây giờ lại biến thành hiện thực!

Bác Khắc Tư Lực bị đám trưởng lão bao vây trông thấy tình hình này thì rất sốt ruột, vội đẩy các trưởng lão che trước mặt, chạy tới chô Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Một đấu binh thập giai sao mà đủ? Hai . . . Mười . . . Hai mươi cái . . . Ta muốn càng nhiều! Trong lòng Bác Khắc Tư Lực điên cuồng gào thét, dục vọng tham lam xông lên óc gã. Tuy nhiên Bác Khắc Tư Lực tỉnh táo hơn bao giờ hết, tuyệt đối không thể bị Tát Bác Ni Quang dẫn trước.

Ít nhất không thể chậm hơn Tát Bác Ni Quang quá lâu! Bác Khắc Tư Lực chạy tới trước mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, quỳ một gối, cúi gục đầu, thái độ càng thành kính hơn cả Tát Bác Ni Quang. Bác Khắc Tư Lực ngửa đầu, ánh mắt sùng bái nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Bác Khắc Tư Lực nói:

- Hỡi công chúa điện hạ tôn kính, xinh đẹp, cường đại, Bác Khắc Tư Lực ta tại đây tuyên thệ hiệu trung với người . . .

Lại một người ủng hộ. Các trưởng lão mới rồi còn đang sửng sờ tập thể phản ứng lại, bây giờ không tranh biểu hiện thì sao có thể lôi kéo làm quen với Kích Lưu Phi Kính đây?

Hiệu trung thì ai không biết? Các trưởng lão đều là ma thấy tình hình lớn, bỗng chốc ùa lên như các bà thím vào chờ, còn đâu nhàn nhã, phong độ ngày xưa đi đường? Đám trưởng lão xô đẩy nhau, sợ mình là người cuối cùng tuyên bố hiệu trung.

Hai tộc trưởng Ma tộc Mã Môn Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực thấy tư thế các trưởng lão thì liên tục đá lông nheo. Lúc trước đã bàn tính rồi, chỉ có hai tộc trưởng hiệu trung, những trưởng lão đứng ở lập trường phản đối, sao bỗng nhiên thế này? Các ngươi còn biết cái gì là lấy đại cục làm trọng không?

Lấy đại cục làm trọng? Đám trưởng lão khinh thường liếc trở lại hai tộc trưởng Ma tộc Mã Môn Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực. Dựa vào cái gì là chúng ta lấy đại cục làm trọng? Các ngươi thì chiếm hết lợi ích? Nếu Kích Lưu Phi Kính mạnh hơn Bố Bố Long Tác chút đỉnh thì chúng ta sẽ lấy đại cục làm trọng.

Ma máu lai này vừa gặp mặt đã tặng đấu binh thập giai! Đó là đấu binh thập giai! Vậy còn rảnh đâu lấy đại cục làm trọng? Nếu lấy đại cục làm trọng thì do ma khác lo đi, ta vội chắp nối với ma máu lai!

Có Tinh Thần mới hiểu ma máu lai hưng phấn lên có rèn ra một thanh hồn binh gặp ma liền tặng không? Vào lúc này mà đi lấy đại cục làm trọng? Lấy đại cục làm trọng cái đầu ngươi! Muốn lấy đại cục làm trọng thì ngươi tự đi mà lấy, dù sao bản ma không thèm!

Hỗn loạn, hoàn toàn rối loạn.

Càn Kình tùy tiện tặng đấu binh thập giai cho ma khiến trước đó hai tộc trưởng Ma tộc Mã Môn Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực khó khăn thuyết phục đám trưởng lão trong khoảnh khắc hoàn toàn phế bỏ. Nội bộ Ma tộc Mã Môn vì một đấu binh thập giai xuất hiện mà hỗn loạn.

Nếu là Ma tộc khác thì có lẽ sẽ giữ ước định nhưng đây là Ma tộc Mã Môn, dám bán cả Đại Ma Vương bệ hạ. Trước ích lợi to lớn thì còn có cái gì là Ma tộc Mã Môn không dám làm?

Lợi ích đấu binh thập giai đủ khiến đám Ma tộc Mã Môn hoàn toàn điên cuồng. Có ai không muốn hậu đại của mình càng mạnh? Ai không muốn hậu đại của mình trở thành tộc trưởng Ma tộc Mã Môn thậm chí là Đại Ma Vương toàn Ma tộc?

Lùi một bước lại nói có ai không muốn tương lai trên chiến trường nhân ma tăng thêm chút khả năng sinh tồn cho mình? Đến chiến trường nhân ma cho dù ngươi thức tỉnh chung cực cũng chưa chắc sống nổi. Thức tỉnh thiên cực cũng tốt, thức tỉnh địa giai cũng vậy càng không an toàn.

Một Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh thiên cực nếu bộc lộ thân phận bị hai Ma Pháp Sư thức tỉnh thiên cực trở lên nhắm trúng thì rất có thể sẽ vùi thây trên chiến trường nhân ma. Hoặc Chiến Sĩ huyết mạch đó bị mấy Ma Pháp Sư huyết mạch thức tỉnh địa giai tổ thành một ma pháp trận rất có thể sẽ khiến ngươi vĩnh viễn nằm xuống trên chiến trường nhân ma.

Một đấu binh thập giai ít nhất tăng chút vôn sống sót, đặc biệt dưới tình huống thực lực hai bên ngang nhau, một cái đấu binh đôi khi thường quyết định sống chết của hai bên.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn một đám cao tầng Ma tộc Mã Môn quỳ xuống, trong bụng vui như mở cờ. Tuy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy lấy mục tiêu làm nữ hoàng nhưng không ngờ sẽ gặp cảnh tuợng đồ sộ như vậy.

- Rất tốt, ta cảm giác được thành ý của các ngươi.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mỉm cười, liên tục gật đầu:

- Đứng lên hết đi, chờ chút nữa chúng ta thêm văn thư hợp tác.

Các trưởng lão Ma tộc Mã Môn mặt cứng ngắc nhìn Càn Kình đứng gần đó, cắn răng gật đầu.

Đầu năm nay mồm la hiệu trung không có hiệu quả.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biết, đám trưởng lão Ma tộc Mã Môn cũng hiểu rõ. Trong lịch sử Ma tộc chỉ có dựa theo ma điển hình thành văn thư hiệu trung mới có hiệu lực.

Thứ này một khi hình thành nghĩa là có hiệu quả thật sự, dù là bộ tộc tham lam như Ma tộc Mã Môn cũng sẽ không tùy tiện xé rách hiệp nghị.

Nếu từ bỏ hiệp nghị thì sẽ không còn bô jtộc nào tin tưởng ngươi, khi đó sẽ không ai ra nehièu tài nguyên thu mua nữa.

Ma tộc Mã Môn tham lam càng chú trọng chuyện này, không có danh dự nhất định thì không ai ghé thăm, vậy đi đâu mà tham?

Văn thư hiệu trung? Trời ạ, nếu nói lúc trước Kích Lưu Phi Kính không ra tay rộng rãi như vậy thì Ma tộc Mã Môn còn đắn đo, bây giờ mà chần chờ nữa là đồ ngu!

Do dự? Lúc này do dự thì chắc chắn tương lai sẽ gặp tổn thất lớn.

Các trưởng lão Ma tộc Mã Môn chen lấn nhau ký tên vào văn thư hiệu trung, sợ trễ chút sẽ không có cơ hội ký.

Hai tộc trưởng Ma tộc Mã Môn Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực nhìn trừ Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ ra, các trưởng lão đều giống nhau, lười ngăn cản tiếp. Kích Lưu Phi Kính vừa tung mồi quá rộng rãi, rộng rãi đến nỗi các trưởng lão nhìn nhiều tình huống lớn cũng không kiềm được sức hấp dần, thi nhau nhảy hố.

Bình luận

Truyện đang đọc