SAU KHI XUYÊN THÀNH GIẢ THIẾU GIA TA BẠO HỒNG

Lâm Yên Nhiên ở lại với Ultraman một lúc, sau khi thấy nó đã ăn no, anh lại quay về nhà ăn của tổ tiết mục.

Sau khi nhờ nhân viên công tác cho một cái chén nhỏ cho nó nước, Lâm Yên Nhiên mới trở về.

Khi rời đi, anh thấy Ultraman lại thu về phía dưới máy điều hòa, hai mắt nhìn chằm chằm mình, ô ô lại bắt đầu làm nũng.

Ánh mắt nó như cũ đáng thương hề hề, còn vươn móng vuốt ra, như để không tha giữ lại.

Có lẽ là vì ký ức hồi nhỏ, Lâm Yên Nhiên càng thêm cảm thấy cún nhỏ này rất giống Ultramen năm đó đã lạc đường kia.

Lâm Yên Nhiên dừng lại xoay người nhìn Ultraman vài lần.

Anh kỳ thật có chút muốn đem nó nhận nuôi, nhưng bây giờ có mấy điểm không xác định.

Một là lo lắng Ultraman không phải chó hoang mà là chó con nhà ai bị lạc, vạn nhất mình tùy tiện nhận nuôi, chủ nhân thật sự của chú chó không tìm thấy sẽ rất buồn.

Hai là tiểu khu nơi anh sống hiện tại không cho phép chủ nhà nuôi chó.

Ba là liệu cún con có nguyện ý về nhà với anh không.

Quan trọng nhất chính là hiện tại anh không chắc mình có thể chăm sóc tốt cho nó hay không.

Nuôi một vật cưng không phải chuyện nhất thời sinh hứng thú.

Không phải cảm thấy nó đáng yêu hay là đáng thương, là không quan tâm nhất thời xúc động liền mang nó về nhà, cuối cùng lại phát hiện mình căn bản không có năng lực chăm sóc nó tốt.

Một khi đã trở thành chủ sở hữu vật nuôi, trên người liền gánh vác một cái trách nhiệm, phải xứng đáng với tín nhiệm mà động vật nhỏ dành cho mình, hảo hảo chiếu cố nó cả đời.

Lâm Yên Nhiên nghĩ đền công việc hiện tại của mình.

Thời gian rất không ổn định, hai ba ngày đầu đều ở bên ngoài, nếu mình hấp tấp mang nó về, sau này khẳng định có rất ít rất ít thời gian làm bạn...

Nó đi theo mình, cũng sẽ cô đơn.

Nghĩ tới nghĩ lui Lâm Yên Nhiên liền tạm thời gạt bỏ ý này.

Bất quá sau khi anh trở về về chuyện đầu tiên vẫn là đi dò hỏi tiểu khu bất động sản.

Đối phương nói rõ với anh, bởi vì xuất hiện nhiều vụ dắt cho đi dạo mà không có dây buộc nên đã cắn trẻ em trong tiểu khu, cho nên hiện tại cấm nuôi chó.

Lâm Yên Nhiên nhìn căn hộ nhỏ của mình, lại lên mạng tra giá cả những chung cư có điều kiện tốt hơn một chút, phát hiện ít nhất cũng phải là tám con số, hơn nữa muốn thuê một căn nhà giá cũng rất đắt.

Nhìn số dư trong thẻ ngân hàng của mình, miễn cưỡng mới vượt qua năm con số, tiền tiết kiệm mới bước vào hàng ngũ sáu chữ số.

Lâm Yên Nhiên đã từ bỏ ý định chuyển nhà này.

Rốt cuộc số tiền tiết kiệm sáu chữ số này, là do tổ tiết mục 《 Du lịch bất hảo 》 hôm nay mới gửi cho hắn.

Buổi tối khi ngủ, Lâm Yên Nhiên có một giấc mơ, trong mơ anh trở lại thời điểm học cao trung.

Kỳ kiểm tra tháng qua đi, các bạn trong lớp đề nghị thừa dịp cuối tuần ra ngoài chơi.

Mọi người đồng ý, thương lượng qua đi, liền đi đến cửa hàng cắm trại vừa mới khai trương trên núi gần đó để trải nghiệm dã ngoại cắm trại tập thể.

Cả lớp buổi chiều tập thể xuất phát, nhưng tốc độ mỗi người khác nhau, đến khi cả lớp bò lên tới thì trời đã tối.

Mọi người đều đói bụng nên nhanh chóng thuê giá nước BBQ, mấy bạn học giỏi nấu nướng cũng bắt đầu bận rộn giúp mọi người nướng.

Lâm Yên Nhiên, một người ngồi không rảnh rỗi cũng không giúp được gì, nên bị vài người bạn kéo đi chơi đánh bài.

Học sinh cao trung chơi cũng kíc.h thích, bọn họ ăn thua đậu phộng, một người 50 hạt, thua hết thì c.ởi quần áo, một lạng thì được mười hạt.

Đó là về hình tượng của mình, Lâm Yên Nhiên không muốn thua trận và mất tất cả quần áo nên đánh rất cẩn thận, đem bài tính gắt gao mà đánh.

Bất quá hôm đó vận may của anh không tốt lắm, dù rất nỗ lực nhưng lại thắng không nổi vận khí tốt luôn sảnh của người khác, luôn đánh bài xấu nên chơi cả tiếng đồng hồ thu chỉ dư lại mười hạt đậu phộng.

Đầu hiệp mới, Lâm Yên Nhiên lại cầm một thẻ xấu.

Vì bảo đảm mình không chủ động điểm pháo, anh coi như mình là một cái máy đánh bài vô tình, toàn bài có thể không ăn đều không ăn.

Nhưng sau vài vòng, anh đột nhiên sờ đến một tấm vua.

Theo quy tắc đánh bài, khi rút được quân vua thì có thể được nhân đôi, nhưng đồng thời phải rút ngay một quân bài mới, hơn nữa phải đánh quân bài trên tay ra.

Nhưng chỉ cần từ trong tay đánh bài ra, có nguy cơ pháo nguy hiểm.

Lâm Yên Nhiên nhìn lá bài trong tay mình nhíu mày, do dự không biết đánh 4 hay Q sẽ an toàn hơn.

Anh nhìn thoáng qua tiểu béo đối diện, đối phương đã kêu hồ, một chút pháo chính là sáu lần.

Lâm Yên Nhiên yên lặng tính toán, nếu mình là điểm pháo, phải gánh vác cùng hai người khác, ước chừng 21 viên đậu phộng!

Đây là một số khổng lồ, anh không thể để tuột mất mấy hạt đậu phộng trong tay.

Lúc Lâm Yên Nhiên do dự đánh con nào, thì có người dựa vào người anh.

Rồi một bàn tay nhẹ nhàng choàng qua vai anh, đối phương đưa mớ bắp nướng thơm phức trong tay tới miệng anh.

"Há miệng." Đối phương ở bên tai anh nói.

Tầm nhìn của Lâm Yên Nhiên bị chặn, liền cúi đầu cắn một ngụm bắp trong tay đối phương.

Không hề khách khí.

Tiểu béo đối diện thấy thế, thèm rớt nước miếng.

"Nghiệp ca, sao anh làm thế. Nướng xong trực tiếp đưa tới miệng Yên Nhiên, sao anh không cho em một trái."

Người bên cạnh Lâm Yên Nhiên nghe vậy cười nhẹ, lười biếng đáp, "Muốn ăn thì tự lấy."

Tiểu béo không phục, "Yên Nhiên ngồi không, cũng mỹ tư tư ăn đó thôi!"

Lão Cao ngồi bên cạnh tiểu Béo sau khi nghe xong cũng cười, vô tình vạch trần sự thật mà mọi người đều biết.

"Mập, mặt mày thế nào lại dày thế, một phân của mày ở trong lòng Nghiệp ca, có thể so với Yên Nhiên sao?"

Ai cũng biết Lâm Yên Nhiên và người bạn quan hệ tốt, có thể cùng nhau mặc một cái quần.

Cho nên ngày thường quen nói giỡn, những lời này lão Cao buột miệng thốt ra.

Lâm Yên Nhiên nghe riết cũng quen nên không phản bác, ngược lại giơ bài lên cao hơn chút, hỏi người bên cạnh, "Đánh cái nào a?"

Đối phương buông lỏng tay ôm vai Lâm Yên Nhiên, tùy tiện rút một tấm Q đánh ra.

Kết quả tiểu Béo đối diện lập tức lao tới, cười hì hì đem bài nhặt lên.

"Hắc hắc Yên Nhiên, anh tính bài tính nửa ngày còn không phải điểm pháo, tao chỉ chờ con Q cuối cùng này thôi. Tao tính toán a, nếu anh thua bay trên sáu, anh một người đánh pháo gánh toàn bộ nhé, ba bảy hai mốt viên, nhanh lấy đậu phộng đến đi."

Trong tay Lâm Yên Nhiên cũng chỉ có mười hạt đậu phộng, sau khi thua mất hết rồi còn thiếu mười một hạt.

Lâm Yên Nhiên thua tinh quang dở khóc dở cười, nhìn người bên cạnh, "Vận của cậu có thể quá ha, hôm nay con pháo đầu tiên cậu liền gặp, vẫn là dã như vậy."

Tiểu Béo đối diện sau khi nghe xong cười xoa tay hầm hè, hướng Lâm Yên Nhiên nhướng mày, "Yên Nhiên, anh hết đậu phộng rồi, mau c.ởi quần áo!"

Lâm Yên Nhiên cười xua xua tay, "Hối hối cái gì, chưa thấy qua mãnh nam thoát y sao?"

Nói xong anh nhìn xung quanh, lần này các bạn nữ cắm trại trong lớp cũng kéo nhau đến, trên người anh hiện tại mặc một áo chữ T trắng và một cái quần tây, nều tùy tiện c.ởi ra thì không tốt, vì thế anh liền cùng tiểu Béo thương lượng.

"Bài này không phải tao đánh, nếu không ai đánh pháo, mày tìm ai đi?"

Người bên cạnh nghe vậy cười ha hả, lập tức cầm trái bắp nướng lại, nói nhỏ, "Cậu đây là bảo tôi c.ởi?"

Lâm Yên Nhiên nhìn đối phương, cầm lấy áo khoác thể thao của đối phương gật đầu, "Không phải cậu mặc áo khoác sao? C.ởi cái áo khoác cũng không thành vấn đề."

Tiểu béo nhìn thấy không làm, lập tức ngăn lại, "Yên Nhiên, anh này là họa thủy đông dẫn*, không thể được!"

(*Họa thủy Đông dẫn - Nghĩa rộng: Tránh né, dẫn một chuyện xấu từ một nơi này đến nơi khác cũng gây hại cho mình.)

Dứt lời cậu ta cũng biết việc yêu cầu Lâm Yên Nhiên c.ởi quần áo trước mặt mọi người là chướng tai gai mắt không thực tế, để Nghiệp ca của cậu ta c.ởi quần áo, cậu ta lại không dám, thế liền thay đổi điều kiện.

"Quên đi, béo ca tao đại nhân đại lượng, liền thay cái này thành đại mạo hiểm đi."

Nói xong tiểu Béo không suy nghĩ liền nói với Lâm Yên Nhiên, "Nghiệp ca săn sóc anh chu đáo như vậy, tự mình làm đồ ăn cho anh. Đổi lại, hôn anh ấy một cái cũng không quá đáng đi?"

Chung quanh vài người cùng nhau đánh bài lập tức ồn ào theo.

Lâm Yên Nhiên bị yêu cầu này của tiểu Béo làm cho có chút thẹn thùng.

Dù hai người có quan hệ tốt, nhưng hôn... Cảm giác hơi khó xử.

Lâm Yên Nhiên đứng tại chỗ không nhúc nhích, trực tiếp mắt hình viên đạn quét về phía tiểu Béo, "Mày có phải muốn chết không."

Tiểu Béo chỉ là đùa một chút, cũng không thật sư muốn thấy loại hình ảnh này, liền xua tay, "Quên đi quên đi, đổi thành nói thật đi."

"Kể một lần anh khóc khắc cốt ghi tâm là vì cái gì đi."

"Tại sao trong đầu mày đều là những chuyện kỳ quái thế, sao không hỏi có chút hàm dưỡng?"

Lâm Yên Nhiên rất không nói nên lời, muốn cạy cái đều tiểu Béo ra xem bên trong là phế liệu gì.

Nhưng mà Lâm Yên Nhiên càng chối từ, tiểu Béo càng cho rằng anh có bí mật mờ ám nào đó không chịu nói ra.

"Không được, đây là nói thật, anh phải thành thật trả lời, nếu không anh lại c.ởi quần áo?"

"Lăn."

Lâm Yên Nhiên không muốn nói dối, nhưng nếu thật sự nói thực ra lại cảm thấy rất ngượng.

Liền khi anh do dự, tiểu Béo đã mở lời.

"Má, Nhiên Nhiên không phải là anh yêu thầm ai không thành công, vì cô gái nào đó mà khóc đi."

Những người bên cạnh cũng bắt đầu ồn ào.

"Không thể nào, ban thảo còn có người không theo đuổi được?"

Lâm Yên Nhiên vừa mới chuẩn bị dùng ánh mắt giết bằng được từng người, liền nghe được bét phờ ren của anh bên cạnh cười nói bên tai anh, "Cũng có thể là vậy."

Lâm Yên Nhiên tò mò nhìn đối phương, phát hiện cặp mắt đào hoa xinh đẹp của đối phương cũng đang nhìn mình.

Tiểu Béo đối diện nghe được như lọt vào sương mù, liền hỏi đối phương, "Nghiệp ca, anh nói vậy là có ý gì? Cái gì mà có thể? Nói rõ ràng đi, anh cũng có người theo đuổi không được? Ai a ai?"

Mắt thấy đề tài càng ngày càng xa, Lâm Yên Nhiên vốn muốn đi vệ sinh để tránh vấn đề này.

Kết quả bạn anh lại bắt lấy anh ném chủ đề này lên người anh.

"Hỏi mau tại sao anh ấy khóc."

Lâm Yên Nhiên chạy không thoát, nên chỉ có thể căng da đầu kể cho mọi người nghe chuyện lạc mất chó con Ultraman của mình.

"Không thể nào, ha ha ha ha, Yên Nhiên, anh lại khóc tê tâm liệt  phế vì một con chó."

"Tao là thật sự tưởng tượng không ra hình ảnh này... Lại rất... Ngây thơ?"

"Ha ha ha, tên chó nhà anh thật buồn cười, kêu Ultraman."

Trong tiếng cười của các bạn học, Lâm Yên Nhiên tỉnh lại.

Cảnh tượng cuối cùng dừng trong mơ của anh là người bạn tốt sau khi nghe xong chuyện không tìm thấy Ultraman, không cùng những người khác chê cười anh mà duỗi tay vỗ vai anh, không tiếng động an ủi anh.

Lâm Yên Nhiên duỗi tay che bên vai phải, như thể vẫn có thể cảm nhận được độ ấm từ bàn tay đối phương truyền đến.

Đây không phải mơ, đây là những chuyện mà anh thực sự đã trải qua rồi lại quên đi.

Nhưng lần này anh thực may mắn, người kia bị anh quên mất, từ trong miệng bạn học trong mơ biết tên đối phương.

Tiểu Béo kêu cậu ấy, ye ca.

Đêm ca, Diệp ca hay Nghiệp ca?

Khi Lâm Yên Nhiên nghĩ đến chữ cuối cùng, trong đầu đột nhiên hiện lên mặt của Cố Tư Nghiệp.

Anh giống như nghe được nhân viên công tác, cũng có người kêu hắn như vậy.

Khi Lâm Yên Nhiên tỉnh lại, vừa vặn 7 giờ.

Sau buổi sáng chạy bộ ở công viên gần đó, anh đến siêu thị mua cho Ultraman một ngôi nhà, nệm, thức ăn và nước ấm.

Dù không thể đưa nó về nhà nhưng trong những ngày lạnh giá như hiện nay, thấy nó nho nhỏ mà nằm ngủ phía dưới điều hòa cơ, lo lắng nó sẽ bị đông cứng.

Sau khi mua xong, anh lại đem theo thức ăn cho chó và một ít đồ ăn vặt đi đại xưởng siêu ngẫu nhiên trước.

Kết quả phát hiện nơi hôm qua Ultraman xuất hiện được cho rất nhiều đồ ăn vặt.

Thời điểm Lâm Yên Nhiên tới, Hạ Tinh Tinh đang nghĩ cách dụ Ultraman.

"Cún con, mày ra đi, tao sẽ không thương tổn mày đâu."

Ultraman căn bản không để ý Hạ Tinh Tinh, ngược lại sợ tới mức run bần bật, trốn vào sâu bên trong.

Hạ Tinh Tinh nhìn đến cún con ủy khuất chớp chớp mắt, "Tao có đáng sợ như vậy sao?"

Cậu vừa nói xong thì đã thấy chú cún lao ra.

Phe phẩy cái đuôi ô ô ô lao về một hướng.

Hạ Tinh xoay người thấy, phát hiện chú cún thế nhưng vây quanh chân Lâm Yên Nhiên xoay hai vòng.

Nó vốn cao ngạo không thôi với mình, lúc này lại ngẩng đầu cao cao lên, vẻ mặt nịnh nọt lấy lòng Lâm Yên Nhiên.

"Hả? Yên Nhiên lão sư... Chú chó này không sợ anh sao?"

Từ hôm qua từ khi phát hiện chó đi lạc, toàn bộ người tại siêu ngẫu nhiên cơ hồ đều "ghé thăm" vị khách thần bí này.

Nhưng mà, cún con cao lãnh lại nhát gan, nhìn thấy mọi người liền đều trốn đi thu mình lại thành quả bóng nhỏ, thậm chí không chịu ra ăn thức ăn mà bọn họ cho.

Ban đầu cậu cho rằng cún con là quá nhát gan sợ mọi người.

Kết quả không ngờ, thế nhưng đối Yên Nhiên lão sư nhiệt tình như vậy!

Lâm Yên Nhiên thấy Ultraman vui vẻ như vậy, liền ngồi xổm xuống thử sờ sờ đầu nó.

Sau khi đưa nó tới bên cạnh máy điều hòa, lấy hộp thức ăn ra, cho ít thức ăn và nước cho chó vào.

"Tối qua ngủ ngon không, Ultraman."

Ultraman ngậm thức ăn trong miệng, nghe Lâm Yên Nhiên nói liền ngẩng đầu nhìn anh, ngao ô kêu vài tiếng.

Lâm Yên Nhiên cảm thấy nó như đang oán giận với mình, vì thế liền an ủi nó, "Là quá lạnh sao? Kia cơm nước xong thử cái phòng nhỏ này xem thế nào?"

Cún con gật gật đầu, như thể nó thật sự nghe hiểu những gì Lâm Yên Nhiên đang nói.

Ăn xong còn chạy vào chuồng chó đi một vòng, lúc này mới trở về tiếp tục vùi đầu ăn.

Hạ Tinh Tinh nhìn chú chó đột nhiên trở nên rất ngoan ngoãn trước mặt Lâm Yên Nhiên, kinh ngạc đến ngây người tại chỗ.

"Lão sư, anh là chuyên gia huấn luyện chó sao? Sao nó lại nghe lời anh thế!"

Chẳng lẽ chó ăn cũng xem giá trị nhan sắc sao??

Thấy Yên Nhiên lão sư đẹp nhất, liền lập tức hóa thân thành một quả Nhan Cẩu chân thật???

Với sự trợ giúp của Hạ Tinh Tinh, Lâm Yên Nhiên đã dựng lên phòng nhỏ và các linh kiện khác cho chú chó, sau đó đến chào hỏi nhân viên công tác của tổ tiết, cùng bọn họ nói chuyện của cún con.

So Lâm Yên Nhiên, nhân viên công tác phát hiện chú chó trước kỳ thật cũng rất lo lắng về tình huống của chú chó giống anh.

Họ thấy chú chó nhỏ như vậy bộ dáng người cũng không dám tới gần, cảm thấy nó thật sự quá đáng thương không đành lòng đuổi nó đi, sau khi thương lượng một phen, liền áp dụng thái độ mắt nhắm mắt mở đối với sự tồn tại của nó.

Sau khi nhân viên công tác cùng Lâm Yên Nhiên hứa sẽ không chủ động xua đuổi chú chó, còn nói cho anh họ đã liên hệ với bác sĩ thú y, buổi chiều sẽ gọi đối phương tới để xem cơ thể của chú chó, thuận tiện tẩy giun và tiêm vắc-xin phòng bệnh dại.

Biết được cún con có thể tạm thời sống ổn định, Lâm Yên Nhiên lúc này mới yên lòng hơn chút.

Tiếp theo, anh đi đến tổ trang điểm của tổ tiết mục, muốn thương lượng với họ về tạo hình ngày mai.

Về trang phục, anh giao lưu với nhân viên công tác khi đi ghi hình 《 Du lịch bất hảo 》, phần này tổ tiết mục vẫn luôn làm rất tốt, hơn nữa đã sớm an bài thỏa đáng.

Nhưng ở phương diện tạo hình của chuyên viên trang điểm, Lâm Yên Nhiên ở lần công diễn đầu liền cảm thấy vẫn còn khoảng cách giữa những gì mình tưởng tượng có chút chênh lệch, thậm chí trang điểm còn làm giảm nhan sắc của các thực tập sinh.

Cho nên lần này anh đã rút ra bài học cho mình, chuẩn bị trước muốn cùng chuyên viên trang điểm thương lượng tốt.

Hôm qua anh đã làm thành hiệu quả mà mình muốn dưới hình thước đồ thêm văn tự, dự định hôm nay sẽ đưa cho chuyên viên trang điểm tổ bọn họ.

Lúc này đội trang điểm đang bận việc khác, nên Lâm Yên Nhiên đã ngồi trong phòng thay đồ đợi bọn họ.

Anh lấy điện thoại ra vốn định xem thời gian, lại phát có hai người đã theo WeChat của mình.

Một người là lão tổng trang phục Thụy Vũ, một người là người phụ trách trang phục Tư Thơ.

Lâm Yên Nhiên ấn đồng ý từng người

Từ khi anh bắt đầu nổi tiếng, không chỉ có nhiều người tìm Oánh Oánh, mà mấy ngày nay còn có rất nhiều người phụ trách của các công ty và tổ tiết mục tới thêm WeChat anh cũng đặc biệt nhiều.

Cho nên anh đã sớm quen.

Lâm Yên Nhiên bên này mới vừa accep friend, lão tổng trang phục Thụy Vũ đối diện liền chuyển cho anh một hồng bao lớn.

Sau đó đối phương đã gửi một tin nhắn để tỏ lòng biết ơn chân thành đến Lâm Yên Nhiên.

Trang phục Thụy Vũ là thương hiệu trong nước của chiếc áo khoác dài giữ ấm mà Lâm Yên Nhiên đã mặc trong《 Du lịch bất hảo 》.

Khi tràng phát sóng trực tiếp qua đi, vì quảng cáo hình người Lâm Yên Nhiên này, những chiếc áo khoác dài nhà ông ấy có cùng kiểu dáng với Lâm Yên Nhiên không chỉ bán hết sạch, ngay cả công ty của bọn họ còn được nhóm người tiêu dùng quan tâm rộng rãi nữa.

Nhiều năm như vậy, Thụy Vũ đã dần dần rời tầm mắt công chúng dưới tác động của nhiều nhãn hàng mới nổi, cuối cùng lại vì lần ngoài ý muốn này lần nữa trở lại trong mắt công chúng.

Ông chủ của Thụy Vũ không biết làm thế nào để bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Lâm Yên Nhiên, vì thế ông ấy liền đơn giản gửi một bao lì xì đỏ để cảm ơn hắn.

Lý tổng trang phục Thụy Vũ: Chúng tôi sản xuất trang phục định hướng giá phải chăng. Chúng tôi ngày thường đã chi tiền vào việc nghiên cứu và phát triển các chất liệu thoải mái hơn, ấm áp hơn và tiết kiệm chi phí hơn, đồng thời chúng tôi không quảng cáo hay tài trợ. Nói thật, trước đây, chúng tôi nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có những minh tinh mặc quần áo của chúng tôi trong chương trình

Ngụ ý chính là rất cảm kíc.h Lâm Yên Nhiên vì làn sóng tuyên truyền miễn phí này.

Nhìn bao lì xì mười vạn mà đối phương chuyển tới, Lâm Yên Nhiên không nhận.

Mà cùng đối phương chia sẻ chút trải nghiệm khi chính mình là khách hàng.

Sau cuộc giao lưu thân thiết giữa hai bên, lão tổng đối phương cũng rất khiêm tốn ghi lại kiến nghị mà Lâm Yên Nhiên đưa ra.

Sau khi Lâm Yên Nhiên và Lý tổng trò chuyện xong, phát hiện người phụ trách của trang phục Tư Thơ cũng gửi cho anh một tin nhắn.

Đối phương cũng biểu đạt ý tứ với Lâm Yên Nhiên rất đơn giản thẳng thắn, đồng thời mời hy vọng anh làm người phát ngôn cho thương hiệu trang phục của mình.

Trang phục Tư Thơ là thương hiệu cao cấp nhẹ mới nổi trong những năm gần đây, quần áo chủ yếu hướng đến giới trẻ, người phát ngôn được mời trước đó cũng đều là một số minh tinh tương đối nổi tiếng.

Lâm Yên Nhiên có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy đối phương cư nhiên mời anh, một nghệ sĩ nhỏ ngoài hạng ba làm người phát ngôn của chi nhánh áo khoác.

Đương nhiên, Lâm Yên Nhiên kinh ngạc là vì mấy ngày nay không thấy số liệu tiêu thụ.

Đừng nhìn một đoạn ngắn trong chương trình, doanh thu sau đó có thể nói là hồi sinh Thụy Vũ, tiệm đã sắp đóng cửa.

Nếu ngày thường, Tư Thơ khẳng định chướng mắt Lâm Yên Nhiên, loại minh tinh nhỏ không có fan không nổi tiếng này.

Nhưng bây giờ nhìn thấy hiệu ứng quảng cáo lớn như vậy trong chương trình, tự nhiên cũng rất động tâm.

Người phụ trách của đối phương đưa ra phí đại ngôn với Lâm Yên Nhiên là một trăm vạn, ngoài yêu cầu anh chụp một số hình để tuyên truyền áo khoác nhà họ ra ngoài, còn hy vọng sắp xếp anh lên một tập của 《 Du lịch bất hảo 》nữa.

Đối với Lâm Yên Nhiên, yêu cầu này quả thực có thể nói là không tốn sức cũng có thể hoàn thành dễ như trở bàn tay.

Không chỉ có tiền lấy, mà còn có thể kiếm được một khoản phí quảng cáo của《 Du lịch bất hảo 》.

Đẹp cả đôi đàng.

Bất quá đối mặt với điều kiện mê người như thế, Lâm Yên Nhiên lại uyển chuyển từ chối không chút do dự.

Anh đã từng mua quần áo của Tư Thơ, giá cả thì đắt khỏi nói, chất lượng mẫu mã thì đều rất bình thường.

Đặc biệt là chất lượng, hoàn toàn không tương xứng với giá cả.

Bản thân Lâm Yên Nhiên không tán thành với thương hiệu này, tự nhiên cũng không muốn đi đại ngôn sản phẩm nhà họ.

Kỳ thật nếu phải chọn đồ một trong hai nhà này để đại ngôn, anh sẽ rất vui lòng chọn Thụy Vũ.

Ngay cả đối phương không trả tiền, nhưng ít nhất là người tiêu dùng, anh có thể cảm nhận được công ty này luôn nhấn mạnh vào chất lượng của sản phẩm.

Không chỉ nhấn mạnh vào chất lượng tốt mà còn cung cấp việc làm cho người khuyết tật, thập phần chú ý tới quần thể này.

Công ty như vậy anh hy vọng đối phương có thể đi xa hơn.

Sau nhiều lần liên lạc, người phụ trách của trang phục Tư Thơ thấy bất kể mình nói thế nào Lâm Yên Nhiên cũng không đồng ý đại ngôn, cuối cùng liền trực tiếp từ bỏ.

Mua bán không thành kỳ thậtmọi người có thể tụ lại nói chuyện.

Nhưng đối phương đại khái là lần đầu tiên nhìn thấy một tiểu minh tinh không biết điều như vậy, cuối cùng người phụ trách lại uy hiếp Lâm Yên Nhiên.

Hy vọng về sau anh đừng hối hận về quyết định hôm nay.

Lần này từ chối, lần sau đại ngôn Tư Thơ và một số thương hiệu anh em khác, anh khả năng cả đời cũng lấy không được.

Sau khi đọc xong uy hiếp, Lâm Yên Nhiên cười tắt điện thoại, không trả lời đối phương.

Tư bản luôn ngạo mạn, anh cũng không phải lần đầu tiên gặp được.

Lâm Yên Nhiên mới vừa cùng người phụ trách Tư Thơ tan rã trong không vui, stylist, thực tập sinh và nhóm người của tổ tiết mục đã cùng nhau xuất hiện.

Anh lập tức cất điện thoại và trao đổi suy nghĩ của mình với các chuyên viên trang điểm.

Bởi vì anh kết hợp ý tưởng của riêng mình với đặc điểm của từng thực tập sinh và giải thích rõ ràng, các chuyên viên trang điểm sau khi nghe xong trong đầu đã có khái niệm rõ ràng đối với mỗi người.

Thẩm mỹ của Lâm Yên Nhiên không thể nghi ngờ là rất tốt, tất cả thực tập sinh đã từng làm việc qua với anh đều biết, cho nên bọn họ nghe xong cũng không có dị nghị gì, đều tỏ vẻ tán đồng.

Ngay khi mọi người cảm thấy chuyện này đã kết thúc.

Trong đó một chuyên viên trang điểm gọi Lâm Yên Nhiên Và Kỷ Soái lại

Trên mặt anh ta có chút do dự, "Yên nhiên lão sư, anh có chắc là Kỷ Soái muốn trang điểm theo cách của con gái sao? Như vậy sẽ quá nữ tính và không đủ nam tính?"

Kỷ Soái nghe xong hai chữ nam tính kia, nụ cười bên miệng đột nhiên biến mất.

Vẻ ngoài của hắn thuộc về loại tương đối nữ tính, không tính là đẹp trai, còn để tóc dài ngang lưng.

Ở thẩm mỹ của hắn, hắn luôn cảm thấy tóc dài ngang lưng trông rất đẹp, dù nam hay nữ cũng vậy.

Nhưng là từ nhỏ đến lớn, ai cũng bảo con trai phải để tóc ngắn mới nam tính, tóc dài thì chỉ dành cho con gái thôi.

Hơn nữa vì vẻ ngoài tương đối nữ tính và tính cách không mạnh mẽ nên từ nhỏ hắn đã bị rất nhiều bạn học trong lớp tẩy chay và cười nhạo, mọi người cười nhạo hắn nói hắn giống con gái.

Cho nên trước khi trở thành thực tập sinh, hắn chưa bao giờ dám tự thả bay mình.

Cũng may giới giải trí rất bao dung, hắn hiện tại giữ mái tóc này cũng không có ai nói gì, cũng không có ai cảm thấy ngoài ý muốn.

Kết quả hôm nay đột nhiên nghe được chuyên viên trang điểm nhấn mạnh hai chữ nam tính, vốn hắn đã tương đối mẫn cảm, biểu tình trên mặt có vài phần buồn.

Bởi vì cái gọi là nam tính, chuyên viên trang điểm trước cũng cố ý tạo hắn hướng phương diện này, cuối cùng trang điểm ra tới hiệu quả cùng với ngũ quan và khí chất của hắn không hợp nhau, thoạt nhìn trông rất khó xử.

Chính vì vậy, hắn bị rất nhiều anti-fan công kíc.h cho rằng lớn lên xấu, trên Weibo rất nhiều người phun hắn, bảo hắn không cần ra dọa người.

Vốn dĩ lần này nghe được đạo sư giúp hắn tranh thủ, hy vọng có thể đổi trang điểm, hắn còn mong đợi một chút, hy vọng đến lúc đó anti-fan có thể bớt công kíc.h ngoại hình của hắn một chút.

Không ngờ chuyên viên trang điểm lại không đồng ý với phương án này.

Vì thế, trái tim Kỷ Soái lại nhịn không được nâng lên.

Lâm Yên Nhiên nghe xong, cười cười với chuyên viên trang điểm, "Không sao, cứ mạnh dạn thử đi. Chỉ có điên đảo mới có thể mang đến kinh hỉ cho khán giả, hơn nữa nhân vật này của cậu ấy cũng thích hợp với kiểu trang điểm này."

Chuyên viên trang điểm vẫn còn hơi chết não, sợ Lâm Yên Nhiên lớn mật thử sẽ dẫn tới mình bị mắng, liền uyển chuyển nói đến, "Khán giả có thể tiếp thu không, cảm thấy quá nữ?"

Lâm Yên Nhiên lắc đầu, "Con trai không nhất thiết chỉ có một loại thẩm mỹ, con gái cũng vậy. Không có ai quy định con trai là phải nam tính, con gái là phải nhu nhược. Con gái có thể chọn cắt tóc ngắn để làm mình ngầu hơn đẹp trai hơn, con trai cũng có thể trang điểm nhẹ nhàng đẻ bản thân càng đẹp hơn. Thẩm mỹ rất đa dạng, tôi tin khán giả sẽ có thể tiếp thu."

Kỷ Soái nghe những lời này của Lâm Yên Nhiên, cả người đều bị sốc.

Hắn nhịn không được bắt đầu nghĩ, nếu khi còn nhỏ có người nói như vậy với hắn.

Kia, khi nói đến bề ngoài của mình, hắn có phải không cần lo lắng và tự ti như vậy không, có thể tự tin hơn không?

Thấy Lâm Yên Nhiên vẫn cố chấp, chuyên viên trang điểm không nói thêm nữa, chỉ quét sạch trách nhiệm của bản thân, "Kia đến lúc đó nếu có vấn đề gì, chớ có trách tôi."

Lâm Yên Nhiên gật đầu, đem hết thảy gánh vác, "Nếu khán giả thật sự không thể tiếp thu, tôi sẽ ra xin lỗi mọi người."

Sau một hồi lộn xộn, vấn đề trang điểm tổ Lâm Yên Nhiên rốt cuộc xem như thương lượng xong.

Vì thế mọi người lại về phòng luyện tập, nắm chặt ngày luyện tập cuối cùng.

Các thực tập sinh nhìn mình trong gương đổ mồ hôi.

Mỗi người đều chuẩn bị đầy đủ để đón buổi biểu diễn trước công chúng lần thứ hai, quyết định vận mệnh tương lai.

Bình luận

Truyện đang đọc