SAU KHI XUYÊN THÀNH GIẢ THIẾU GIA TA BẠO HỒNG

Trước khi các thực tập sinh chính thức lên sân khấu biểu diễn, tổ tiết mục như cũ phát một đoạn VCR của tổ đó.

Việc chọn người của từng tổ trong số này đã được phát trực tiếp và biên tập thành một tập riêng phát ra, nên VCR tập này là trọng điểm đều đặt trên thói quen luyện tập hàng ngày của các thực tập sinh.

Vì đội ngũ đã được sắp xếp lại, những hình ảnh được phát ngay từ đầu là những đoạn clip nhỏ của từng thực tập sinh sau khi hợp lại, hoặc là các cuộc phỏng vấn cá nhân và một số tương tác nhỏ với nhau.

Đây là cách biên tập tương đối thông thường, 3 tổ trước đều có, mục đích là tạo điều kiện cho khán giả quen thuộc với thực tập sinh tổ này, tạo chiều sâu cho hình ảnh của họ.

Thực mau, sau khi mỗi người trong tổ đều được chiếu cho khán giả xem, ánh sáng trên màn hình lớn tắt dần.

Theo tiết lộ chủ đề của video với năm chữ《 Đảo ngược và đột phá 》, chờ đến khi VCR lần nữa chiếu lại, sẽ chính thức đi vào mạch truyện thuộc về tổ của Lâm Yên Nhiên.

Nhưng mà, cú đánh đầu tiên mà người biên tập đưa ra, không phải là chọn C hay sự tương tác với đạo sư.

Mà là đưa gần vào một tấm card.

Trên đó viết mấy chữ: Bạn cảm thấy ai là người đảm đương giá trị nhan sắc.

Màn ảnh dùng vài giây thời gian, nhanh chóng cắt qua cảnh quay thực tập sinh của tổ Lâm Yên Nhiên.

Bọn họ đều từng người báo ra tên thực tập sinh mà mình cho là đẹp trai nhất.

Trong đó, Kiều Dã được nhiều phiếu bầu nhất.

Thấy một màn như vậy, dưới sân khấu fans Kiều Dã đã muốn hét lên.

Trên màn hình lớn, lại xuất hiện khuôn mặt Hạ Tinh.

Ngay sau đó màn ảnh đi xuống, tên trên tấm card của cậu đã được quay lại.

Hạ Tinh Tinh, cẩu truy tinh trung thành mạch não không giống người bình thường nhất, một lần nữa không phụ sự mong đợi của mọi người viết hai chữ ——

Yên Nhiên

Dưới đài khán giả còn chưa hét lên, nháy mắt hóa thành từng trận tiếng cười.

【 Tôi biết Hạ Tinh Tinh sẽ điền Yên Nhiên mà haha 】

【 Câu trả lời của Hạ Tinh Tinh mỗi lần đều không làm tôi thất vọng 】

Cười xong, mọi người lại mong chờ màn hình lớn.

Đều muốn thấy nhân viên công tác bất đắc dĩ sửa đúng đáp án cho Hạ Tinh Tinh, người không xài kịch bản như bình thường.

Nhưng mà hình ảnh trong tưởng tượng lại không xuất hiện, màn ảnh cư nhiên chuyển, quay sang trên người Kiều Dã.

Kiều Dã nghiêm túc dò hỏi nhân viên công tác: "Điền đảm đương giá trị nhan sắc sao?"

Sau khi được nhân viên công tác khẳng định, hắn thậm chí không cần suy xét, cuối đầu nhanh chóng viết tên lên đó.

Hai giây sau, hắn đem tấm card trong tay dựng lên, che khuất hơn nửa khuôn mặt.

Màn ảnh không biết vì sao chỗ này lại mờ một chút, khán giả lập tức trợn to mắt theo phản xạ có điều kiện nhìn vào cái tên trên đó.

Sau đó họ phát hiện, Kiều Dã cũng giống như Hạ Tinh Tinh, viết là Yên Nhiên.

Hạ Tinh Tinh viết về Yên Nhiên, mọi người sẽ không cảm thấy kỳ quái, dù sao thì thân phận mê đệ của cậu đã sớm ăn sâu vào tim mọi người rồi.

Nhưng Kiều Dã, cái người nghiêm túc trong việc xem quy tắc và đọc vấn đề, lại viết một đáp án xa chủ đề 800 dặm, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Không chỉ khán giả, ngay cả nhân viên công tác cũng có chút kinh ngạc: Không thể điền Yên Nhiên lão sư a...

Nghe vậy, Kiều Dã cũng không giải thích, chỉ nhàn nhạt mỉm cười ừ một tiếng, động tác trên tay hoàn toàn không muốn thay đổi.

Sau khoảng vài giây, hắn mới chậm rãi mở miệng, "Anh ấy chính là người đảm đương giá trị nhan sắc trong lòng tôi."

Lời này của Kiều Dã nói ra, làn đạn nháy mắt xoát điên rồi.

【 Ngao ngao ngao, bảo bối không được da! 】

【 Không cần hướng về ống kính mà cười như vậy, ma ma không cho phép con phóng hỏa đâu! 】

【 Kiều Dã, anh thế nào lại bị Hạ Tinh Tinh lây bệnh, lời này không phải là nên để cậu ấy nói sao hahaha 】

【 Sau khi gia nhập tổ Yên Nhiên, Kiều Dã dần dần bị Hạ Tinh thao túng tâm lý à 】

【 Dần dần bị Hạ Tinh thao túng tâm lý là cái quỷ gì, cũng thành mê đệ của Yên Nhiên rồi sao 】

【 Ha ha ha cười chết, cảm thấy sau khi Dã ca ở trong tổ Yên Nhiên, cả người đều vui vẻ sảng khoái hơn rất nhiều 】

Đang lúc khi  khán giả cười một đoàn, Cố Tư Nghiệp đứng ở sân khấu phụ, lại hơi nghiêng đầu, tấm mắt lơ đãng đảo qua người Kiều Dã đang đợi lên sân khấu.

Làn sóng hình ảnh khôi hài này nhẹ nhàng qua đi, tổ tiết mục liền tiến vào phân đoạn chuyện bọn họ thích làm nhất.

Mười người cùng nhau chọn khúc mục lần này biểu diễn, theo sau BGM vang lên.

Tất cả khán giả thông qua giai điệu lập tức nghe ra, là khúc thất tình nổi tiếng gần đây 《Truth》.

Chủ đề đã được tiết lộ từ trước, tất cả khán giả đều rất tò mò xem tổ họ chuẩn bị đảo ngược bài hát này như nào.

Tổ tiết mục giống như có thể đọc được tiếng lòng khán giả, giây tiếp theo sắp xếp kết quả thảo luận của nhóm thực tập sinh.

Lộ Thiên Lãng: "Nếu là đảo ngược, hay chúng ta đổi sang phong cách hoàn toàn khác đi."

Hạ Tinh Tinh: "Bài hát này nghe tới rất buồn, cải biên chất một chút có được không?"

Kiều Dã: "Thử xem phong cách hắc ám thế nào."

Diệp Hi Nguyên: "Phong cách hắc ám có thể a, đảo ngược lại rất lớn, rất có tính thử thách."

Kết quả này được cả tổ nhất trí đồng ý.

Khán giả nhìn thấy kết quả này, kỳ vọng lập tức bị kéo lên.

【 Bài hát này đi vào thị trường đại chúng, giai điệu bắt tai nhưng biên khúc rất đơn bạc, thay đổi thành sân khấu xuất sắc cũng không dễ dàng đi 】

【 Khó khăn càng lớn càng tốt a, ta càng mong chờ 】

【 Không cần lạc quan mù quáng, phong cách này chênh lệch quá lớn thật sự rất khó, cảm giác không được suôn sẻ cho lắm 】

Vị cư dân mạng này tiên tri như thật, VCR ngay sau đó là một loạt cảnh Diệc Hi Nguyên vì cải biên mà bị đả kích suýt chút hỏng.

Cậu nghe đi nghe lại bản demo, cả người ủ rũ cụp đuôi trong góc hoài nghi nhân sinh.

Khó khăn của Diệp Hi Nguyên dường như đã mở ra cánh cửa trải ngại của tổ Yên Nhiên.

Cải biên gặp nút thắt, sau đó trong quá trình hợp tác và luyện tập cũng xuất hiện nhiều vấn đề.

Hạ Tinh Tinh luyện tập không theo kịp tiến độ, tiến độ luyện tập của cả tổ hết lần này đến lần khác ngừng lại vì cậu.

Kiều Dã luôn được người hâm mộ và khán giả yên tâm nhất về thực lực, hắn biểu diễn lại bị Lâm Yên Nhiên trực tiếp chỉ thẳng.

"Không được, Kiều Dã, đoạn này cậu có một vấn đề rất lớn."

"Nếu đến lúc đó cậu lên sân khấu mà biểu diễn ra thế này thì chắc chắn không đủ tiêu chuẩn."

Màn ảnh lại chuyển, Kỷ Soái dựa vào tường nhỏ giọng nói chuyện với Lâm Yên Nhiên.

"Vì trước kia đã trải qua, em vẫn luôn cảm thấy tự ti về bề ngoài của mình."

"Rất sợ lần này biểu diễn xong lại bị khán giả chê xấu..."

Sau khi Kỷ Soái nói xong, video lại nối vào một số vấn đề mà thường ngày tổ thường gặp.

Các thực tập sinh cũng khác với bộ dáng thoải mái hi hi ha ha trước đó, biểu tình của mỗi người đều nghiêm túc hơn.

Một dòng phụ đề chậm rãi phát ra.

Liệu họ có thể thuận lợi giải quyết?

Cảnh quay cuối cùng trước khi phụ đề xuất hiện, là hình ảnh Kiều Dã nhíu mày nhìn về phía trước.

Dù khán giả đều biết những xích mích và vấn đề này đều là tổ tiết mục cố tình cắt nối và khuếch đại.

Nhưng đồng thời qua đoạn clip này, khán giả cũng hiểu được, cho dù là tổ mà mọi người mong chờ và yên tâm nhất, thực ra cũng muốn thể hiện ra một sân khấu thật tốt, những khó khăn phía sau màn ảnh gặp được, cũng nhiều hơn mọi người tưởng tượng.

Sóng gió mãnh liệt qua đi, phong cách video lại khôi phục bình tĩnh.

Hình ảnh cuối cùng hiện ra, là một người mặc đồ T trắng đơn giản ôm màn ảnh chơi ghi-ta.

Máy quay không quay khuôn mặt người chơi ghi-ta, chỉ dừng lại trên những ngón tay thon dài xinh đẹp của hắn.

Đầu ngón tay lướt nhẹ qua dây đàn, toàn bộ video liền kết thúc trong đoạn giai điệu tươi mát dễ nghe.

【 Bài hát được đàn là bài nào vậy? Nghe khá hay 】

【 Chưa từng nghe qua bài này, là tự viết sao? 】

【 Phúc lợi của tay khống!!! Cái này tôi có thể!! 】

【 Ai đàn thế? Nhanh chỉ ra ai đã đàn cho tui đi!!! 】

【 Chẳng lẽ rốt cuộc 《Truth》 được cải biên thành như vậy sao? Cảm thấy tươi mát xíu cũng rất êm tai 】

【 Này rốt cuộc là bài gì? Ai đàn!! Tổ tiết mục, ngươi lại tới làm ta tò mò!!! 】

Kịch bản của tổ tiết mục ngàn ngàn vạn vạn, luôn có biện pháp ở lúc khán giả lơ đãng mà đem người ta hung hăng đắn đo.

Ánh đèn mờ đi, giờ này khắc này ánh mắt mọi người đều rơi trên sân khấu tối đen như mực.

Mỗi người đều hận không thể xem màn biểu diễn cuối cùng của tổ Yên Nhiên trong giây tiếp theo.

Rốt cuộc bọn họ là đem ca khúc đổi thành phong cách tươi mát cuối cùng khiến cho nhân tâm động?

Hay vẫn giữ ý tưởng ban đầu, biểu diễn một sân khấu phong cách hắc ám?

Đông...

Đông...

Đông...

Ba tiếng chuông nặng nề vang lên, trên sân khấu đen nhánh dần dần có những tia sáng đỏ sẫm.

Một thiếu niên mặc áo sơ mi trắng quần tây trắng xuất hiện giữa sân khấu.

Hắn cúi đầu chắp tay trước ngực, nhẹ cất tiếng hát.

Vô số chùm tia sáng màu đỏ sẫm lập lòe phía sau, một luồng ánh sáng xanh mờ nhạt bao trùm lấy hắn.

Khán giả lúc này mới thấy rõ, thiếu niên than nhẹ, trên đầu đang đội khăn voan cô dâu, khăn voan mông lung cho khuất mặt hắn, mô hồ chỉ có thể thấy rõ một số đường dáng...

Một đám người phía sau hắn, nhảy một đoạn vũ đạo vặn vẹo theo kim loại hợp thành âm, như thể đang thực hiện một loại nghi thức hiến tế cổ xưa.

Không khí nháy mắt trở nên u ám quỷ dị.

【 Oa khúc nhạc dạo này... Nổi da gà rồi đấy 】

【 Mở đầu thôi có cần ngưu như vậy không 】

【 Này có thật là thần khúc 《Truth》mà tôi đã từng nghe không?? Trừ cái tên quả thật không hề liên quan gì đi 】

Tiếng than nhẹ của thiếu niên dần dần nhanh hơn, theo sau tiếng nói chồng chéo trong trong BGM vang lên, ánh đèn chợt sáng lên, bộ dáng của thiếu niên cuối cùng cũng bị mọi người thấy rõ.

Dưới tấm lụa mỏng mờ ảo, mái tóc hoàng kim được uốn thành sóng, trên cổ áo sơ mi trắng có viền ren, đôi môi đỏ mọng hé mở, mặt mày như tranh vẽ, tinh xảo như một con búp bê sứ.

Khi Kỷ Soái thay đổi lớp trang điểm, cả khuôn mặt xuất hiện trên màn hình lớn, tất cả khán giả đều hung hăng mà hít một hơi.

【 Má ơi, đây là Kỷ Soái!!! 】

【 Cái trang điểm này, má ơi, quá cường quá cường...】

【 Đây là thay người khác đi? 】

【 Cậu ấy cư nhiên thích hợp với kiểu trang điểm nữ đoàn này như vậy! Lão bà dán dán ô ô! 】

【 Aaaa quá đẹp, là tiểu tiên nữ gì đáp xuống nhân gian thế, tôi thích lém 】

Kỷ Soái lên sân khấu lập tức chặt chẽ hấp dẫn tầm mắt của mọi người.

Nhưng mà, khi khán giả còn chưa chiêm ngưỡng hình ảnh cảnh đẹp ý vui này vài giây, họ liền thấy Kỷ Soái trong trang phục tân nương vẻ mặt sợ hãi bị vô số bàn tay kéo lại, như muốn kéo hắn xuống vực sâu.

Sau một đoạn nhảy, một đoạn hộp nhạc vang lên, tiết tấu âm nhạc bắt đầu trở nên nhẹ nhàng.

Hợp âm đơn giản nhạt nhẽo ban đầu của 《Truth》 lập tức bị tiếng đàn piano phá bỏ, không khí căng thẳng do tiếng hát hiến tế ở đoạn trước, cũng được giải quyết.

Hạ Tinh Tinh, Lộ Thiên Lãng, Diệp Hi Nguyên áo sơmi quần tây lần lượt xuất hiện.

Sau màn từng người solo xong, ba người tụ tập lại với nhau.

Một người cầm một cuốn sách, một người cầm một quả cầu pha lê, người kia cầm mô hình một căn phòng, lộ ra những nụ cười không rõ ý vị trên mặt.

Tring tiếng đàn piano êm dịu, ẩn ẩn đan xen tiếng sấm, giống như sự bình yên trước cơn bão.

Có 《Not me》 trải chăn lần trước, lần này hầu tất cả khán giả đều rất mong chờ tổ sẽ mang đến chuyện xưa mới lạ gì.

Nhìn biểu tình hiện tại của ba người, liền tức khắc cảm thấy mọi chuyện không đơn giản.

《Truth》được chỉnh tốc độ, cố tình thêm vào ở phần yếu nhất của bài hát gốc một đoạn bassline (dòng âm trầm), đoạn này cùng với các tiếng đàn và nhịp trống mới, tiết tấu được thay đổi nâng cao từng tầng.

Hòa cùng tiếng nhạc, Kỷ Soái vừa biến mất cũng hoang mang vội vã chạy trên sân khấu, phía sau tựa hồ có một lũ mãnh thú đang truy đuổi hắn.

Tân nương không muốn trở thành tế phẩm nên đã lao lực trăm phương nghìn kế tìm cách thoát khỏi nanh vuốt.

Nhưng hắn lại bị lạc.

Đã sức cùng lực kiệt, trước khi ngất xỉu hắn đã đột nhập vào một trang viên.

Trong trang viên đang diễn ra một buổi party long trọng.

Các vị khách đều thuần một sắc sơ mi trắng quần tây đen, mà được những người này bao vây ở trung tâm lại còn là một người nam nhân hệ cấm dục mang theo cặp kính gọng kim loại, ngay cả bộ tây trang áo sơ mi đen nút áo cũng phải được cài đến trên cùng.

Đôi môi nhấp chặt, tầm mắt hắn dừng trên người tân nương đang chạy trốn.

Tân nương cùng đường kể cho đối phương nghe những chuyện đã xảy ra với mình, khẩn cầu được đến che chở, không muốn bị bắt lại làm vật hiến tế ném xuống sông.

Những vị khách trong trang viên hoa lệ nghe được chuyện đã xảy ra với hắn, tỏ vẻ đồng tình, cũng hướng chủ nhân trang viên—— người nam nhân không chút cẩu thả cầu tình, hy vọng có thể cho người đáng thương này ở lại.

Trước thỉnh cầu của mọi người, đáy mắt nam nhân hiện lên vài phần thương xót.

Cuối cùng, hắn chậm rãi bước lên thân sĩ vươn tay phải về phía tân nương đang tuyệt vọng.

Một người không nhà để về, cuối cùng cũng đã tìm được một nơi ở mới.

Khác với sự hỗn loạn của thế giới bên ngoài, nơi này phảng phất như thiên đường.

Bên trong trang viên,

Sáng sớm mỗi ngày thiếu niên nắng mai sẽ hái một bó hoa tươi thật xinh đẹp.

Thiếu niên ưu nhã thích chơi một một khúc mỹ diệu hợp âm vào ban đêm.

Thiếu niên đẹp trai sẽ không biết mệt mỏi mà nhảy ra vũ đạo động lòng người.

Mà tân nương yếu ớt mỹ lệ và chủ trang viên dần dần nảy sinh tình cảm với nhau.

Hắn có chút mê đắm trong thế giới đẹp như mơ này.

BGM sắp đi vào khúc cao, triều bộ phận.

Bản nhạc thông qua trải chăn giọng thấp từ phần móc điệp khúc, thay đổi tốc độ, chuyển điệu, hòa âm cũng với các loại khốc huyễn kin hợp thành khí.

Sau đó, Cao Vũ, bị đẩy lên phía trước, hát một đoạn rap rất bùng nổ.

Khác với phần rap đơn điệu lần trước, phần rap lần này được đệm thêm phần hòa âm của BGM từ trước.

Sai khi trên dưới song tầng rap ra, một đoạn độc thoại này độ dày được tăng hơn rất nhiều, phối hợp với toàn bộ bài hát, cái loại cảm giác khiếp sợ khi đột nhiên phát hiện chân tướng tức thì.

Tân nương vào trang viên do nhầm lẫn, sau khi cho rằng mình đã thoát khỏi nanh vuốt, lại đột nhiên phát hiện cái trang viên này cũng không tốt đẹp như hắn tưởng.

Những thiếu niên sơ mi trắng ban ngày cùng hắn chuyện trò vui vẻ, mỗi khi tới buổi tối tắt đèn tất cả đều biến mất.

Mà số lượng rối gỗ trên tường trong phòng khách lại tăng lên từng ngày.

Tân nương cuối cùng cũng dần dân cảm thấy gian nhà ở này thật sự rất quỷ dị.

Những thiếu niên đó thoạt nhìn thực bình thường, nhưng đối với hắn luôn xuất hiện một số biểu tình rất kỳ quái theo thời gian.

Liền tỷ như thiếu niên có thể nhảy linh động, có một ngày biểu tình lại đột nhiên dại ra.

Mà vũ đạo hắn nhảy ra, tứ chi khớp xương cũng giống như một con rối gỗ bị trục trặc, cứng đờ lại máy móc.

Cậu ta tựa hồ không giống người thật... Mà là một con rối khoác da người.

Chủ trang viên đưa hắn về phòng.

Tân nương không yên tâm lặng lẽ đi theo.

Sau đó hắn phát hiện, thiếu niên người thật thế nhưng bị chủ trang viên chế tác thành rối gỗ...

Mà đối phương tùy ý bày biện những con rối gỗ kia trên bàn, trang phục và bộ dáng giống như đúc những kẻ đã đuổi giết hắn trên đường...

Hậu tri hậu giác tân nương cuối cùng cùng hiểu, nơi này là thiên đường cái gì, nơi này rõ ràng là một địa ngục khác.

Mọi người trong trang viên này đều là rối gỗ do nam nhân kia điều khiển.

Mà hắn sở dĩ có thể đi vào nơi này, cũng là một cái bẫy mà nam nhân đó cố tình sắp đặt.

Một trong những việc mà gã nam nhân b.iến thái này thích làm nhất, là dụ dỗ hoặc lừa gạt tất cả nam hài xinh đẹp tinh xảo, cuối cùng biến họ thành con rối mà hắn yêu thích, thao túng họ, khống chế họ.

Sau khi biết được chân tướng, tân nương muốn bỏ trốn, nhưng lại phát hiện đã quá muộn rồi.

Biên khúc mới thêm vào rất nhiều tiếng cười nhỏ và tầng tầng bassline (dòng âm trầm), tiếng đàn nhịp trống tiết lộ chân tướng, âm nhạc đột ngột dừng lại.

"Tình yêu chỉ là một trò chơi lừa đảo, sự thật như thế nào ai có thể hoàn toàn thấy rõ."

Vừa rồi Kiều Dã đã thay đổi sự cao lãnh và cấm dục, bắt lấy Kỷ Soái mười phần cảm giác hiếu chiến.

Hắn duỗi tay ôm eo đối phương, giam cầm không cho thoát ra, như thể đang nhìn con chim hoàng yến không có cánh trong tay.

Kỷ Soái nhìn người nam nhân trước mặt, ánh mắt đầu tiên là từ sợ hãi, chuyển sang thất vọng, sau đó là mê mang, cuối cùng b.iến thành thần phục.

Nam nhân đã ngăn cản mọi đường đi của hắn, hắn biết ở giây phút được chọn để làm tân nương, đã không còn có thể thoát khỏi vận mệnh này.

Cho nên hắn từ bỏ.

Ngoan ngoãn dựa vào trên vai đối phương, hắn nhắm mắt lại chờ vận mệnh mình buông xuống.

Nam nhân nhẹ nhàng vu.ốt ve đỉnh đầu hắn, trên mặt lộ ra ý cười thỏa mãn.

Ánh đèn mờ đi, đúng lúc mọi ngời trên khán đài nghĩ rằng câu chuyện sẽ kết thúc tại đây.

Tiết tấu của âm nhạc lại đột nhiên thay đổi, một đoạn âm trầm mới lẫn vào hợp âm.

Tân nương từ bỏ giãy giụa ngẩng đầu lên, trong mắt lại lập loè ý cười giảo hoạt.

Hắn đẩy người nam nhân đã không còn hơi thở ra, lau khóe miệng bị dính đầy son.

Hắn nhẹ nhàng cầm mô hình phòng mà Diệp Hi Nguyên lấy trước đó, xem xét rồi đặt xuống.

Máy quay tiến lên rơi vào mô hình này.

Trong phòng, một nam nhân ăn mặc giống hệt Kiều Dã bị nhốt bên trong chế tác thành tiêu bản, mà phía sau hắn là một dãy những con rối yêu thích của hắn.

Linh hồn của hắn cùng rối gỗ cùng nhau vĩnh vây trong đó, trở thành người khác trong tay hàng mỹ nghệ.

Bên cạnh mô hình phòng, cuốn sách mà Hạ Tinh Tinh đã cầm bị lật sang trang mới nhất.

Bên trên có một đoạn văn tự.

Phệ hồn giả yêu nhất trêu đùa sinh linh tà ác.

Quả cầu pha lê tái hiện bản lý lịch huy hoàng của hắn.

...

Làn đạn trầm mặc vài giây, sau đó nháy mắt bị spam.

【 Mẹ tui hỏi sao tui lại quỳ mà xem video 】

【 Trước khi xem: Lần này Yên Nhiên chắc không phải lại làm sân khấu hoa lệ chứ? Không sợ xem chán? Xem xong: Ma ma, ma ma, tôi còn có thể 】

【 Ngao ngao ngao, đoạn cuối của Kỷ Soái và Kiều Dã quá cháy 】

【 Cuối cùng ý tứ có phải là từ đầu đến cuối căn bản không có cái gì hiến tế và đuổi giết, hết thảy đều là cái bẫy của tân nương? 】

【 Đúng đúng, tên b.iến thái này cho rằng mình đang bẫy tân nương, kỳ thật tân nương này mới là đại Boss bệnh kiều, đồng thời cũng đang bẫy đối phương 】

【 Mọi người đều chú ý cốt truyện, chỉ có tôi cảm thấy biên khúc này rất ngưu sao? Qua cải biên một bài hát nước miếng lập tức trở nên có cảm giác trình tự 】

【 Bài này cải biên tốt như vậy là Diệp Hi Nguyên sửa sao? Trên người có bao nhiêu tài hoa đấy 】

【 Sân khấu này quá trọng tâm đi, không chỉ có đảo ngược âm nhạc, mà cốt truyện cũng có đảo ngược ạ 】

【 Không, còn tạo hình a, Tạo hình lần này của Kỷ Soái cũng đảo ngược, thực sự là hoàn hoàn trọng tâm 】

Ánh đèn trên sân khấu lần nữa sáng lên, mười thực tập sinh đứng trước tất cả khán giả.

Sau khi mười người lần lượt giới thiệu bản thân, nhóm đạo sư dưới đài nhìn không được khai mạch.

Người đầu tiên nói chuyện là Hàn Triết, đồng loạt tán thưởng vài người trên sân khấu, "Cốt truyện này của các cậu, kết hợp với vũ đạo và sân khấu quả thật làm tôi rất kinh ngạc, mới vừa xuất hiện trên sân khấu, đã khiến da đầu tôi tê dại."

Bùi Lạc càng chú ý đến biên khúc cũng nhìn về phía Diệp Hi Nguyên, nhịn không được khen cậu, "Cậu thay đổi bài hát này, cách sắp xếp và giọng trầm đều rất tốt, cậu rất có thiên phú."

Video trước đó đã nêu bật những khó khăn mà Diệc Hi Nguyên gặp phải trong biên chế bài hát.

Kết quả không nghờ bản cải biên được biểu diễn ra lại hoàn hảo đến vậy, không chỉ Bùi Lạc, ngay cả khán giả cũng cảm thấy rất sốc.

Các fans của Diệp Hi Nguyên tại hiên trường nghe Bùi Lạc khích lệ thần tượng mình như vậy, kinh hỉ hét lên.

Nhưng ai biết, sau khi cảm ơn Bùi Lạc, Diệp Hi Nguyên lại trực tiếp xua tay nói: "Em đã gặp rất nhiều khó khăn trong thời điểm cải biên, cũng thật là cảm thấy mình sửa không nổi nữa."

Diệp Hi Nguyên nhìn Lâm Yên Nhiên, "Nhưng ít nhiều là Yên Nhiên lão sư đã giúp em giải quyết tốt. Bài hát hôm nay không liên quan gì tới em, hoàn toàn là lão sư giúp chúng ta tốt."

Cao Vũ cũng gật đầu phụ họa, "Đúng vậy, còn có đoạn điệp khúc và tiếng người cười kia, cũng là Yên Nhiên lão sư giúp chúng ta thu âm."

Nghe xong nhóm thực tập sinh nói, tất cả mọi người đều sợ ngây người.

Rốt cuộc tại trước đó, tổ tiết mục thông qua biên tập cố tình che giấu đoạn Lâm Yên Nhiên giúp tổ bọn anh biên khúc, bởi vậy đến giờ, khán giả cũng không biết Lâm Yên Nhiên có thể biên khúc.

Hiện tại từ miệng thực tập sinh biết được biên khúc ngưu bức như thế là do bọ họ hỗ trợ chế tác, làn đạn trực tiếp kinh ngạc đến ngây người.

【 Oh mài gót, Yên Nhiên nhảy và biên vũ đã đủ tốt, biên khúc còn lợi hại như vậy 】

【 Bài hát này cải bi.ên thật sự rất tốt, bản gốc rất đơn bạc, anh ấy có thể làm có có trình tự lại cao cấp, hơn nữa nghe còn rất hay 】

【 Tôi đã nghe bài hát của Diệp Hi Nguyên liền cảm thấy cậu ấy biên khúc hẳn là không có lợi hại như vậy, vốn tưởng cậu ấy đã tiến bộ, không nghờ hóa ra là Yên Nhiên làm cho 】

【 Wuwuwu Yên Nhiên bảo bối, con còn có bất ngờ gì mà mẹ không biết!! 】

Sau khi biết được sự thật, Bùi Lạc không nói thêm gì nữa, chỉ là nhìn thoáng qua Lâm Yên Nhiên bên cạnh, đáy mắt thêm vài phần kinh ngạc cảm thán.

Đường Đường, như lời nhận xét cuối cùng trong các đạo sư, điểm chú ý thật ra khác với hai người còn lại.

Vẻ mặt cô ấy hưng phấn che mặt lại nói với Kỷ Soái, "Hôm nay cậu thật sự rất rất ổn luôn, đừng cảm thấy mất tự tin."

Sau khi nghe Đường Đường nói, các fans của Kỷ Soái cũng đi theo hô to, "Kỷ Soái, em rất đẹp!!!"

Không chỉ người hâm mộ mà ngay cả khán giả cũng thừa nhận, hôm nay Kỷ Soái trang điểm, thật sự có khiến mọi người kinh diễm.

Được khẳng định, Kỷ Soái cúi đầu với Đường Đường và những người hâm mộ, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm, "Cảm ơn."

Đường Đường gật đầu, tiếp tục cười nói, "Nhưng ngoài tạo hình này tôi còn muốn nói, đoạn cuối của cậu và Kiều Dã, thật sự quá tuyệt!!!"

Đường Đường trong câu này có ý gì, các fan CP là hiểu rõ nhất.

Đoạn cuối cùng Kỷ Soái và Kiều Dã ôm eo dựa vai nhau...

Quả thực rất có sát thương!!!

Quả nhiên, khi Đường Đường nói xong câu này, tiếng thét chói tai của các fan hâm mộ tại hiện trường không dừng lại, tất cả đều tưởng tượng thấy đoạn cuối kia cắn sống cắn chết.

Đường Đường chuyển mắt tới Kiều Dã, khen nói, "Nói thật tôi thấy trong video cũng có đoạn này của các cậu đi, nhưng ra sân khấu lại hoàn toàn thay đổi như một người khác, biểu diễn rất tuyệt nga."

Nói xong, cô ấy nghe được tiếng hét chói tai của các fan phía sau, sau đó giúp các nàng chuyển đạt, "Họ bảo tôi hỏi các cậu làm được thế nào hahahaha."

Đứng trên sân khấu, Kiều Dã nhẹ nhàng nhìn lướt qua Lâm Yên Nhiên, nhưng lại không nói mình tưởng tượng ra ai khi biểu diễn.

Mặt khác, Kỷ Soái thành thành thật thật trả lời Đường Đường, "Ban đầu tụi em cũng không biết diễn như thế nào, sau lại nhờ có Yên Nhiên lão sư và Cố lão sư, họ đã tự mình diễn cho tụi em một lần, sau đó tụi em đã học theo."

Đường Đường vốn đang mỉm cười, nghe được ba chữ Cố lão sư thì sắc mặt biến đổi, lập tức kinh hỉ truy vấn, "Cái gì? Cái gì?? Cố lão sư và Yên Nhiên còn tự mình diễn qua một lần cho các cậu sao???"

Tất cả thực tập sinh đều gật đầu.

Đường Đường vẻ mặt như phát hiện được bí mật gì tuyệt thế, lập tức nhìn Lâm Yên Nhiên, sau đó lại chuyển sang Cố Tư Nghiệp trên sân khấu.

"Làm sao bây giờ? Tôi rất rất tò mò Cố lão sư anh và Yên Nhiên cùng nhau diễn hai nhân vật này là bộ dáng gì."

Cố Tư Nghiệp cười nhẹ nói, "Khẳng định sân khấu đêm nay sẽ tốt hơn."

Đường Đường lại cười lắc đầu, "Nhưng là tôi vẫn muốn nhìn phiên bản của nhóm anh một chút."

Nói xong, cô lại nhìn đạo diễn, "Tống đạo, đoạn này có thể làm phúc lợi phát cho chúng ta xem không?"

Làn đạn nghe Đường Đường nói đã điên rồi.

【 Đường Đường làm tốt lắm! 】

【 Mẹ ơi, đoạn mang cảm giác Văn nhả bại hoại X Bệnh kiều mỹ nhân như vừa rồi, thế nhưng còn có phiên bản Cố Tư Nghiệp X Yên Nhiên!! 】

【 Đạo diễn thức thời nhanh đem đoạn này thả ra cho khán giả! 】

【 Phát phát phát phát!!!!! 】

【 Mau mau mau, tôi chờ không kịp 】

Khán giả tại hiện trường cũng hét lên, "Tống đạo mau phát!!!"

Tống Anh Minh đột nhiên bị cue vẻ mặt khó xử buông tay.

Nhưng mà ông ta còn chưa kịp nói gì, thì đã nghe được tiếng những fan hâm mộ phía sau đối ông ta hét lớn.

"Tống Anh Minh, tôi ra lệnh ông nhanh chóng phát đoạn này cho khán giả, đừng bắt tôi phải quỳ xuống cầu ông!"

"Tống Anh minh, hiện tại chính là cơ hội để chứng minh ông là đạo diễn tổng nghệ số 1 ở TRung Quốc. Ông là đạo diễn tốt nhất trong lòng tôi sau khi phát sóng, ông tự quyết định đi!"

Tống Anh Minh sau khi nghe xong tặc lưỡi một tiếng...

Ông ta cầm lấy micro nói với mọi người, "Một khi đã như vậy... Kia..."

Khán giả cẩn thận nghe, lại thấy vài giây sau đối phương cũng không có lời nào nữa.

Đáng giận!

Tống Anh Minh, đang kia là kia cái gì, nếu không phát thì nói thẳng đi!!!

Bình luận

Truyện đang đọc