SAU KHI XUYÊN THÀNH PHÁO HÔI, TÔI LẠI NỔI TIẾNG LẦN NỮA!

Edit + beta: Iris

Có đạo diễn Tôn mở đầu, những người khác cũng tới kính rượu.

Mặc dù có Trang Dục chắn giúp anh mấy ly, nhưng ngặt nỗi quá nhiều người, cuối cùng Từ Kiêu vẫn hơi say.

Ngày hôm sau, Từ Kiêu liền bay về thành phố A với Trang Dục.

Nói thế nào nhỉ, sau khi đóng máy, ngày tháng của Từ Kiêu rất rảnh rỗi thảnh thơi.

Anh quay xong đại ngôn quảng cáo mà lúc trước Ngụy Cảnh Thăng nói thì không còn bận gì nữa, làm một người nhàn tản. Trang Dục thì không được như vậy, khó lắm mới đóng máy Nhiếp Chính Vương, lại còn phải ngựa không ngừng vó tham gia tuyên truyền, phỏng vấn gặp mặt, còn phải chuẩn bị show truyền hình - tóm lại bận hơn anh rất nhiều.

Một ngày nọ, Từ Kiêu nhìn thấy lịch trình của Trang Dục thì muốn nổ tung, không khỏi cảm thán.

Cũng chỉ có người trẻ tuổi mới có tinh lực làm liên tục như vậy, đổi lại là anh, cho dù có trẻ lại vài tuổi cũng không chịu nổi như vậy a!

Mấu chốt là đã bận đến cỡ đó mà mỗi ngày Trang Dục đều quay về nhà, về nhà xong rồi còn đủ tinh lực để giao lưu tình cảm với tiểu huynh đệ của anh.

Từ Kiêu thật sự bội phục.

Ví như tối hôm qua.

"Em... Rốt cuộc em được chưa vậy, làm nhanh lên!" Từ Kiêu đỏ mặt.

Trang Dục cắn lên cổ anh, vùi đầu vào cổ anh, hừ một tiếng: "Đàn ông không thể nói không được."

Từ Kiêu: "... Vậy em nhanh lên."

"Nhưng càng không thể nhanh." Tên nhóc trẻ tuổi bất mãn cắn lên vành tai Từ Kiêu, "Anh đừng có lệ với em."

Từ Kiêu quả thực kêu khổ không ngừng, cái gì có lệ hả, tay anh cũng biết mệt mà, Trang Dục lại không có chút dấu hiệu muốn kết thúc nào!

Này có thể trách anh sao?!

Rõ ràng là tên nhóc này thể lực quá tràn đầy, tinh lực quá dư thừa.

Tóm lại, khi sáng nay Từ Kiêu thức dậy, đáy mắt là một mảnh tối đen, xương quai xanh đầy dấu răng đỏ, nhìn qua rất đáng thương.

Mà người nào đó nửa đêm còn tắm rửa một cái, ngủ còn ít hơn anh, nhưng tinh thần sáng láng, nét mặt toả sáng đến không được, trước khi đi còn chạm mũi anh một lúc: "Anh xem quầng thâm mắt của anh kìa, trang điểm cũng không che được."

Từ Kiêu gỡ cái tay của người vừa ăn cướp vừa la làng, trừng y một cái: "Không phải tại em làm hại sao, còn nói anh."

"Được rồi." Trang Dục giơ tay lên, "Em kêu Chu Văn đưa canh bồi bổ cho anh."

"Em dám!" Từ Kiêu lườm Trang Dục một cái, cậu chàng này càng ngày càng không biết xấu hổ, "Coi coi có xấu hổ không kìa!"

"Em đưa canh cho bà xã, có gì mà xấu hổ." Trang Dục buột miệng thốt ra.

Từ Kiêu bỗng ngậm miệng.

Trang Dục phản ứng lại bản thân đã nói gì, mắt phượng hơi lóe sáng, không nói gì nữa.

Bầu không khí trầm mặc vừa kỳ quái vừa ái muội diễn ra trong hai giây.

Vẫn là Từ Kiêu mở miệng trước.

"Bà xã...... Bà xã cái quỷ a," Từ Kiêu đẩy Trang Dục ra ngoài cửa, anh đỏ mặt nói, "Anh là bạn trai của em!!"

Trang Dục thấy mặt Từ Kiêu đỏ lên, chút ngượng ngùng đều bay sạch, trong lòng y ngứa ngáy, giây tiếp theo liền xúc động nắm lấy tay Từ Kiêu, mổ một cái lên mu bàn tay.

"Buổi tối ăn ít chút," Khóe môi Trang Dục cong lên, mắt phượng mang theo trêu đùa nhìn anh, "Ông xã mang canh cho anh."

Từ Kiêu: "......"

"Rầm!"

Trang Dục nhìn cánh cửa đóng sầm lại, tâm tình rất tốt, ý cười trên mặt hiện lên rất rõ.

Bảo sao trước kia Từ Kiêu cứ thích chọc y.

Ừm, quả thật rất thú vị.

Trang Dục đi tuyên truyền, Từ Kiêu cũng không nhàn rỗi.

Anh hôm nay là khách mời đặc biệt của tạp kỹ Hà Tử Chiêu.

Không chỉ mỗi anh, còn có cả Trần Ngũ.

Hơn nữa từ sau khi Hà Tử Chiêu tham gia Let"s Go, hắn vốn cũng được coi như là hồng, sau đó được mời làm giám khảo chương trình tuyển chọn tài năng, không ngờ chương trình này cũng bạo, mặc dù mới là mùa hai, chuyện ký hợp đồng cũng lên hot search vài ngày, lúc Từ Kiêu quay Thiên Khải Lục có thấy trên Weibo.

Chương trình tìm kiếm tài năng này có điểm khác với chương trình tìm kiếm tài năng bình thường, có bốn giám khảo, mỗi giám khảo tự dẫn theo một nhóm nữ gồm bảy người, cuối cùng là bốn nhóm nữ PK với nhau trên sân khấu, mỗi lần PK sẽ loại một người, đêm cuối cùng của nhóm là PK nhóm bốn người của mỗi giám khảo, để xem nhóm nào có thể cười đến cuối cùng.

Không xem như là chương trình tìm kiếm tài năng nghiêm túc, chương trình có rất nhiều yếu tố giải trí.

Trong đó có Hà Tử Chiêu đặc biệt buồn cười, sau khi hắn chọn nhóm, mỗi cô gái cô nào cũng cao hơn hắn, cô gái lùn nhất nhóm cũng cao hơn hắn 3cm.

Cho nên bị dân mạng gọi là - bé người lùn và bảy công chúa Bạch Tuyết.

Còn lên top 2 hot search.

Lúc Từ Kiêu nhìn thấy hot search thì cười sặc.

Ai mà biết tổ tiết mục kia lại tài ba như vậy, cư nhiên thật sự làm ra sân khấu hài kịch bé người lùn và bảy công chúa Bạch Tuyết, mỹ danh là phối hợp với Let"s Go, thế là mời cả Từ Kiêu và Trần Ngũ đến.

Kịch bản đại khái là thế này: Từ Kiêu sắm vai quốc vương ghen tị với chiều cao "khủng" của chú lùn, bắt ép chú lùn ăn quả táo độc, Trần Ngũ sắm vai người cao lớn thiện lương anh tuấn, yêu vương tử của vương quốc người lùn, cuối cùng ám sát quốc vương, sống hạnh phúc vui múa hát ca cùng bé người lùn và bảy công chúa Bạch Tuyết.

Từ Kiêu: "......" Biên kịch thật trâu bò.

Ngày nhận được kịch bản, Từ Kiêu vừa chụp lại kịch bản vừa cười điên cuồng "kakakakakakaka" rồi quăng hình lên nhóm.

XSD- Hà Tử Chiêu:.

XSD- Hà Tử Chiêu: @ Từ Kiêu môtơ*, anh đã nói sẽ không gửi mà! Anh là tên phản đồ!

*马达 đọc là mǎdá, gần giống với từ 妈他 đọc là mā tā nghĩa là chết tiệt.

Hạ Nghiêu Thuấn Vũ Đáo Minh Viễn: Ha ha ha ha ha ha ha ha mdsb ha ha ha ha ha ha ha ha

Hạ Nghiêu Thuấn Vũ Đáo Minh Viễn: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha không hổ là cười chết cha, ha ha ha ha ha ha cười chết cha ha ha ha ha

Trang Dục: [Làm đẹp lắm.jpg] (chủ sở hữu gói meme này ban đầu là Từ Kiêu)

XSD- Hà Tử Chiêu: @ Hạ Minh Viễn cút

XSD- Hà Tử Chiêu: Tôi không làm người nữa đâu.

XSD- Hà Tử Chiêu: Chương trình này từ đầu đã lừa tôi, nói là lúc chọn người sẽ cho tôi chọn lùn với loli, môtơ tôi vừa nhìn thì thấy, ai cũng cao hơn 1m75, nguyên cái dàn đó không phải tiếp viên hàng không thì cũng là người mẫu, tức chết tôi rồi!

Từ Kiêu: Ha ha ha ha ha ha ha ha cười chết tôi.

Trần Ngũ: Thương thương [ thỏ thỏ xoa đầu.gif]

Trần Ngũ: Không sao, em mua cho anh miếng độn giày cho đôi giày daddy mà chúng ta mua lần trước.

Từ Kiêu: @ Trần Ngũ em mua giày daddy làm gì, em chính là vương tử của vương quốc người khổng lồ chúng ta mà ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha

XSD- Hà Tử Chiêu: @ Từ Kiêu anh cẩn thận mai gặp ở studio em đánh anh đó.

XSD- Hà Tử Chiêu: @ Trần Ngũ vô ích hu hu hu, mấy cổ ai cũng mang giày cao gót, anh đau lòng quá.

Trần Ngũ: Ôm anh một cái

Sở Nhiên: @ Trần Ngũ, cậu là vương tử của vương quốc người khổng lồ, sao cậu hiểu được ngôn ngữ của người lùn.

XSD- Hà Tử Chiêu:?

XSD- Hà Tử Chiêu: @ Sở Nhiên, ra đây đấu tay đôi đi!

XSD- Hà Tử Chiêu: [ xúc xắc ]

XSD- Hà Tử Chiêu: Ai điểm kêu to là cha!

Sở Nhiên: [ xúc xắc ]

Trang Dục: [ xúc xắc ]

Từ Kiêu: [ xúc xắc ]

Trần Ngũ: [ xúc xắc ]

Hạ Nghiêu Thuấn Vũ Đáo Minh Viễn: [ xúc xắc ]

XSD- Hà Tử Chiêu: [1]

XSD- Hà Tử Chiêu:..................

XSD- Hà Tử Chiêu: Tôi rời nhóm đây, 886*.

*Số 886 trong tiếng Trung đọc là bā bā liù gần giống với phát âm của từ tạm biệt đọc là bài bài lā.

Bình luận

Truyện đang đọc