SẾP TÔI LÀ MỘT KẺ CUỒNG YÊU

Edit&Beta: VyVy

...

Dư Phiêu Phiêu sạch sẽ gọn gàng giải quyết Trương Vy Vy.

Cô trả tiền cho luật sư tại chỗ, còn có chi phí của những thanh niên xã hội kia, cũng thêm QQ của những thanh niên xã hội kia, xin số điện thoại.

Bởi vì, sau đó Trương Vy Vy khẳng định còn có hành động khác, cho nên Dư Phiêu Phiêu, còn cần phải dùng đến đám thanh niên xã hội này.

Cửa hàng này nhất định còn phải đóng cửa thêm một thời gian nữa, Dư Phiêu Phiêu cùng nhân viên cửa hàng Triệu Phương Phương cũng giải thích qua, chờ Trương Vy Vy giải quyết triệt để, lại giao cửa hàng này cho Trương Triệu Phương Phương quản lý, để Triệu Phương Phương trở thành quản lý cửa hàng.

Nếu không, cho dù trong khoảng thời gian này Triệu Phương Phương mở cửa hàng này, Trương Vy Vy nói không chừng còn có thể trở về quấy rối, dẫn đến cửa hàng này không có cách nào mở được.

Triệu Phương Phương vô cùng nghe lời Dư Phiêu Phiêu, tuy rằng Dư Phiêu Phiêu chỉ là một đứa trẻ, thế nhưng, Dư Phiêu Phiêu trong sự kiện này bày ra trí tuệ cùng khí phách, Triệu Phương Phương người lớn này đều tự thẹn không bằng.

Giải quyết xong Trương Vy Vy kia, ba cha con Dư Phiêu Phiêu về nhà, cô và Phương Chu Diêu lại lôi kéo Dư Hàng mạnh mẽ mở một cuộc họp gia đình.

Dư Phiêu Phiêu vô cùng trịnh trọng cảnh cáo Dư Hàng: "Ba, dựa theo kinh nghiệm trước kia mà xem, Trương Vy Vy kia mấy ngày tới nhất định sẽ lén tìm ba. Còn ba thì sao, cái gì cũng không cần làm, con đã an bài mấy tên côn đồ, chuyên môn ở trước cửa tòa soạn chờ ba tan tầm, chỉ cần Trương Vy Vy kia vừa tới tìm ba, tên côn đồ sẽ lập tức kéo cô ta đi. Đàn ông không dễ động thủ, cho nên con cũng bảo bọn họ an bài mấy tên nữ côn đồ, chỉ cần Trương Vy Vy gièm pha, cô ta nhất định sẽ bị nữ côn đồ giáo huấn. Khi tình huống này xảy ra, con chỉ có một yêu cầu đối với ba, không nhúng tay vào, như không nhìn thấy! Ba có thể làm điều đó?"

Năm ngoái, khoảng thời gian Trương Vy Vy làm loạn kia, Dư Phiêu Phiêu vốn không nghĩ tới việc mời những tên côn đồ xã hội này, bởi vì cô cũng không có tiếp xúc với những con đường côn đồ xã hội này, hơn nữa lúc đó cô không có tiền...

Cho nên khoảng thời gian năm ngoái, Dư Phiêu Phiêu chỉ để cho Dư Hàng báo cảnh sát.

Chỉ cần Trương Vy Vy tới quấy rối một lần, Dư Hàng liền báo cảnh sát một lần, Trương Vy Vy vẫn quấy rối, Dư Hàng vẫn báo cảnh sát.

Có lẽ điều này có chút cản trở lực lượng cảnh sát, nhưng mà, Trương Vy Vy quả thật vi phạm pháp luật, có thể báo cảnh sát.

Báo cảnh sát nhiều lần, Trương Vy Vy khẳng định cũng không dám tới tìm Dư Hàng.

Dư Phiêu Phiêu nghĩ như vậy.

Nhưng không nghĩ tới, Dư Hàng dùng một cửa hàng giải quyết Trương Vy Vy, còn mình chịu thiệt thòi lớn như vậy!

Cho nên nói, sau khi Dư Phiêu Phiêu lần này lấy lại cửa hàng, cô không còn trông cậy vào Dư Hàng sau này có thể làm cái gì, bản thân cô đã sắp xếp xong mọi thứ tiếp theo.

Dư Hàng chỉ cần làm theo là được. Phương Chu Diêu vô cùng ủng hộ Dư Phiêu Phiêu, anh ở một bên gật đầu đuổi theo, "Đúng, ba! Chuyện này chúng ta đều an bài xong, những tên côn đồ kia đều là con tìm, tiền là Phiêu Phiêu ra. Ba cũng không cần làm gì cả, đừng quấy nhiễu chuyện này là tốt rồi. Cũng đừng đến lúc đó hai chúng con đem mọi chuyện đều an bài tốt cho ba, ba ngược lại lại mềm lòng, an bài chỗ tốt khác cho nữ nhân kia. Nếu ba làm như vậy nữa, con và Phiêu Phiêu sẽ không nhận ba làm ba."

Một người lớn như Dư Hàng bị hai đứa nhỏ chỉ trích không còn đất xấu hổ, ông cảm thấy rất mất mặt.

Thế nhưng, không thể phủ nhận hai đứa nhỏ nói rất đúng, Dư Phiêu Phiêu an bài cũng được.

Trong lòng Dư Hàng cũng hy vọng có thể vứt bỏ gánh nặng kia của Trương Vy Vy, bởi vậy ông gật đầu phối hợp, "Được rồi, ba biết, ba hiểu. Miễn là cô ta không cản trở công việc của ba, có thể xử lý trực tiếp đó là tốt nhất! Chuyện này a, cứ như vậy đi, a..."

"Baba, ba nhất định phải làm tuyệt đối không thể đau lòng người phụ nữ kia!"

Dư Phiêu Phiêu vô cùng trịnh trọng nói: "Mặc kệ cô ta nói ba mà không tin cũng tốt, hay là nói ba lừa gạt tình cảm của cô ta cũng được, những thứ này đều không liên quan đến ba! Cô ta chính là nắm lấy điểm mềm lòng của ba, vẫn lợi dụng điểm này làm ba. Vì vậy, ba không bao giờ mềm lòng! Con thấy hôm nay cô ta khóc thành như vậy, chỉ sợ ba một mực đáp ứng cô ta, cho nên con thật sự lo lắng cho ba a!"

Phương Chu Diêu lập tức vỗ bàn trà một cái, "Ba, nếu ba làm cho chuyện này làm mơ hồ rồi! Sau này con mỗi ngày đến tòa soạn tạp chí của ba náo loạn, mỗi ngày nói với nhân viên dưới tay ba rằng ba bao nuôi người yêu! Cho nhân viên của ba biết, ban đầu ba và mẹ con ly dị, là bởi vì ba bao nuôi người yêu!"

(Có thằng con đáng đồng tiền bát gạo ghê :> )

"Nói bậy tiểu tử thúi! Ba không có người yêu bao nuôi, không có gì! Con biết là người phụ nữ đó luôn đe dọa ba, con biết đấy!" Dư Hàng tức giận nói.

"Con quản ba có hay không, nếu ba lại giúp Trương Vy Vy kia, com sẽ không để ý ba là ba con, con nhất định phải đem chuyện này đâm thủng, để cho ba mất mặt! Trả một cái giá nặng nề! Hơn nữa con cũng không nhận ba làm ba, quan hệ phụ tử chúng ta đoạn giao!" Phương Chu Diêu nói rất nghiêm trọng.

Dư Hàng nói lông mày gắt gao nhíu lại, "Hai người, hai người mặt trắng, một người mặt đen hát. Sao lại không có lòng tin vào ba như vậy? Ba sẽ không mềm lòng, không!"

Phương Chu Diêu, Dư Phiêu Phiêu đồng thanh nói: "Sẽ không tốt nhất!"

Dư Hàng trầm trầm thở dài một hơi...

Bất quá trong lòng ông, cũng hy vọng có thể thông qua cơ hội này giải quyết Trương Vy Vy.

Người phụ nữ đó chiếm quá nhiều tiện nghi của ông!

Bản thân ông cũng đã rất khó chịu...

Chính là tâm ông quá mềm, không thể nhìn thấy nữ nhân rơi nước mắt.

Nhưng lần này, cho dù Trương Vy Vy khóc thành một cái dạng quỷ quái, Dư Hàng cũng phải ép mình không nhìn cô ta, không quan tâm đến cô ta.

Hai đứa nhỏ đã nói những lời tàn nhẫn trước, vì thể diện của ông trong tòa soạn, Dư Hàng cũng phải làm cho lòng mình cứng rắn!

...

Bắt đầu từ thứ hai, Trương Vy Vy kia mỗi ngày đều đến cửa tòa soạn chặn Dư Hàng.

Tắc nghẽn mỗi ngày.

Thế nhưng, Dư Phiêu Phiêu trọng kim an bài đám côn đồ kia làm chuyện này, cũng làm cho Trương Vy Vy không có một lần thành công.

Mỗi lần Trương Vy Vy xuất hiện ở gần tòa soạn, ngay cả mặt Dư Hàng còn chưa nhìn thấy, đã bị tên côn đồ kéo đi, bọn côn đồ dùng một phen hung hăng cảnh cáo.

Sau đó Trương Vy Vy học thông minh, đứng ở đầu đường cách tạp chí xa một chút chờ Dư Hàng...

Sau khi Dư Hàng lái xe từ trong tòa soạn đi ra, rẽ qua đầu đường kia, Trương Vy Vy liều lĩnh xông lên, ngăn cản xe của Dư Hàng, cứng rắn ép xe của Dư Hàng dừng lại!

Dư Hàng nhìn thấy cửa sổ xe là Trương Vy Vy, ông vội vàng gọi điện thoại cho tên côn đồ, bảo bọn họ nhanh chóng tới bắt cô ta...

Trương Vy Vy còn đang dùng sức chụp kính chắn gió trước xe Dư Hàng, khóc lóc cầu xin Dư Hàng lái xe cho cô ta vào, cô ta có chuyện muốn nói với Dư Hàng.

Nhưng Dư Hàng không mở cửa xe, cũng không có cửa sổ xe, vì không muốn đối mặt với cô ta, hai tay ông ôm lấy mặt, cứng rắn không bảo mình đến thăm cô ta.

Chỉ chốc lát sau, đám côn đồ kia liền cưỡi con lừa điện nhỏ đi tới đầu đường này, người đàn ông đưa tay túm lấy cổ áo Trương Vy Vy, trực tiếp kéo cô ta về phía sau!

Chỉ nghe Trương Vy Vy kêu tê tâm liệt phế: "Ca ca, anh mở cửa đi, ca ca! Cứu mạng, ca ca!"

Dư Hàng điếc tai không nghe thấy, làm bộ không nghe thấy.

Trương Vy Vy bởi vì hành động quá đáng của cô ta, sau khi bị đám côn đồ kéo đến một góc, mấy cô gái lăn lộn xông lên xé tóc cô ta, kéo quần áo của cô ta ra, hung hăng giáo huấn cô ta một trận!

Như thế, Trương Vy Vy chặn Dư Hàng hơn một tuần không thành công, cũng không dám đi nữa...

Cô ta khóc tìm bạn trai hiện tại của mình và thông báo cho hắn rằng tất cả mọi thứ đã xảy ra.

Bạn trai hiện tại của cô cũng là một tên côn đồ.

Sau khi nghe nói chuyện này, kiên quyết muốn thay cô ta ra mặt!

Nhưng người đàn ông không chuẩn bị đi tìm Dư Hàng, mà là chuyển hướng, đi trường trung học Bách Lý...

Người đàn ông chuẩn bị giáo huấn học sinh sơ trung tên Dư Phiêu Phiêu kia!

Bình luận

Truyện đang đọc