SƯ TÔN CỦA TA LẠI GIẬN DỖI RỒI!!!


"Xin thí chủ cứ hỏi, hệ thống sẽ hết sức hỗ trợ thí chủ!"
- Thế ngươi chết ở xó nào mà sau khi ta xuyên đến đây hơn 1 tháng ngươi mới xuất hiện???
- "Việc này không có gì là lạ cả, câu chuyện sẽ bắt đầu sau khi nam nữ chính gặp nhau, hệ thống sẽ tự động xuất hiện!"
- Ừ.......!hả????????? Ý ngươi là sao????????? Có nghĩa là đây là lần đầu tiên nam nữ chính chạm mặt nhau á????????????
- "Đúng vậy!"
Ôi chúa ơi, cứ tưởng nam nữ chính gặp nhau rồi chứ???? Biết thế bổn tôn thà chết dí trong Vân Hương Pháp còn hơn, chả thèm ra chỗ nhạt nhẽo với sến súa này!
- "Xin hỏi thí chủ còn việc gì thắc mắc nữa không?"
- Thế cái việc trí nhớ ta dần dần hồi phục, cũng là do ngươi làm à?
- "Đúng vậy!"
- Thế còn việc ta đột nhiên có thể thuộc gần hết sách trong Vân Hương Pháp cũng như thông thạo gần hết công pháp ở đấy......!cũng là do ngươi à?
- "Đúng vậy!"
- ...............
Ta thao!!!!!!! Ta thao!!!!!!!!! Mắc gì đối xử tàn nhẫn với ta như vậy?????? Sao không thẳng toẹt ngay từ đầu đi a, làm ta tưởng bở với cái thiên phú hay học thuộc lòng này của ta! Đau lòng chết mất thôi......
- "Xin hỏi...."
- Hết rồi!

- "Vậy hệ thống sẽ bắt đầu phát nhiệm vụ, xin thí chủ hãy nhận nhiệm vụ!"
- "Ting! Nhiệm vụ đầu tiên: Để nam nữ chính gặp nhau sau khi nữ chính nhận nam chính vào môn phái.

Lưu ý: trừ lúc bái sư hay làm nhiệm vụ.

Xin thí chủ hãy nhận nhiệm vụ!"
- .......!từ chối nhiệm vụ này được không?
- "Đây là nhiệm vụ đầu tiên của thí chủ, không thể hủy bỏ lệnh!"
- ..............
- Được rồi ta nhận, ta nhận được chưa???????? - Lưu Phong gào thét bất lực trong thâm tâm.
- "Chúc thí chủ thực hiện nhiệm vụ vui vẻ! Hệ thống sẽ online 24/24 giờ!"
- ........................!
Lưu Phong lần này tức điên lên rồi.

Mắc gì nhiêm vụ đầu tiên lại khó vậy! Trong đầu cô nhóc họ Chi này lại nghĩ đến ti tỉ kế hoạch, nhưng cô lại không có gan thực hiện nó a!
Chợt có giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, đó là giọng của Ly Xuyên Giang.

Nàng ta đến bên cạnh một cậu nhóc, chỉ thẳng vào cậu ta và nói:
- Xuyên Giang ta nhận cậu ta làm đệ tử chân truyền.
Cả đám há hốc mồm, mắt chữ A miệng chữ O nhìn tông chủ Phùng Chu phái uy danh lẫy lừng lại chọn đích danh một cậu nhóc không có gì đặc biệt vào.

Lưu Phong nhìn kĩ cậu nhóc đó, quả nhiên không hổ là nam chính, đôi mắt to tròn, đầu tóc gọn gàng, quần áo tuy cũ nhưng trông rất chỉn chu, sạch sẽ; khuôn mặt tuy trông hơi gầy gò, nhưng vẫn còn vài nét đáng yêu.
Tuy lần này Xuyên Giang tông chủ gần như là tùy hứng chọn cậu ta, nhưng......!lần này có vẻ nữ chính lại kéo thêm đống rắc rối này cho nam chính gánh vác rồi a.

Ngay cả đệ tử chân truyền ưu tú nhất mà nữ chính từng rèn luyện cũng chưa ai từng có đặc ân đấy a~
Vì vậy, có thể nói nam chính — Huyền Dương An này cũng được tính là....!đen đủi quá đi? Vừa mới vào thôi đã kéo được thêm hàng đống con mắt hận thù từ đệ tử chân truyền đến thí sinh tham gia rồi kìa.


Đã đen rồi còn nhọ!
Sau khi kết thúc cuộc tỉ thí, người tham gia lẫn người xem vẫn còn nhao nhao cả lên vì quyết định khá táo bạo của Xuyên Giang tông chủ.

Còn Khương Liên thì chẳng quan tâm, cứ nhất quyết phải kéo bằng được Lưu Phong vào bằng được thực đường.

Dọc đường đi cậu nhóc ấy cứ lải nhải suốt:
- Sư tỷ, hơn 1 tháng không gặp trông tỷ gầy quá đi huhu.
- Sư tỷ, khi tỷ còn đang bị phạt tỷ có bỏ bữa không vậy? Sao chưa gì trông tỷ giống như khúc gỗ thế này? Liên Liên đau lòng chết mất thôi a~
- Sư tỷ......
Lưu Phong hiện tại đang đau hết cả đầu vì mấy kế hoạch điên khùng kia của bản thân, thi thoảng vẫn đáp trả lại cậu ta vài câu.

Cho đến thực đường, Khương Liên nhất quyết để Lưu Phong ngồi xuống, không cho đứng lên lấy thức ăn.

Cậu ta cười hì hì nói với Lưu Phong:
- Đại tỷ đang còn bệnh, đừng đi lung tung a.

Chờ đệ lấy chút món rồi quay lại nha~
Cho đến khi Khương Liên đi xa rồi, Lưu Phong vẫn đang ngẩn ngơ suy nghĩ.


Chợt có cuộc ẩu đả ở phía bên kia kéo Lưu Phong về thực tại.
Không hề nhầm đâu, lại là nam chính với 1 đệ tử khác, hình như là đệ tử ngoại môn.

Tên nhóc ngoại môn kia hất hết thức ăn của Dương An đi, giọng có chút khinh bỉ, chê bai đệ tử mới này:
- Cóc đòi hóa thiên nga, đúng là nực cười! Ngươi tưởng ta không biết ngươi đã mua chuộc Xuyên Giang tông chủ sao? Nhưng cảm giác ngươi lại nghèo đến nỗi không có đồng nào.

Hay là......!A, ngươi là nam sủng của Xuyên Giang tông chủ sao? Ahahaha.
Có vẻ câu nói này đã động đến lòng tự ái của Dương An.

Cậu ta đứng dậy, chắp tay thi lễ:
- Đúng là ta nghèo thật, nhưng Huyền mỗ vẫn chưa từng bán thân, cũng như chưa từng làm nam sủng như ngài đã nói! Xin ngài đừng nói những lời xúc phạm tới danh dự của ta như vậy!
Đệ tử ngoại môn kia cười haha, vừa cười vừa nói:
- Ui cha cha, lẽ nào ta nói trúng tim đen ngươi rồi sao a~ Sao ngươi lại phản ứng dữ dội như vậy? Nghe nè, Chung gia ta không thiếu tiền cho một con chó như ngươi, ngươi thiếu tiền đúng không? Thế mau nhận đống tiền này rồi cút đi, đừng làm bẩn hàng ghế đệ tử chân truyền danh dự của tông môn chúng ta!
- Ngươi!.


Bình luận

Truyện đang đọc