SỦNG MỊ

Số tiền 2700 vạn đối với Sở Mộ trong quá khứ đích xác là một con số vô cùng khổng lồ, khi ở Cổ Vực thì Sở Mộ còn đang rầu rỉ vì 500 vạn hồn giáp và 1000 vạn toàn thể tiến công hồn trang. Trong túi chỉ có 1000 vạn nhờ cướp bóc Dương gia. Căn bản thu không đủ chi.

Bây giờ đã có 2700 vạn tư sản, nhưng mà nghĩ đến một quyển hồn kỹ cấp bậc Hồn Chủ đã có giá trị 5000 vạn, Băng Lưu Ly cũng có giá trị tương đương, tính toán một lần là thấy ngay con số một trăm triệu kim tệ đập vào mặt. Sở Mộ chỉ biết cười khổ không dứt, số tiền này thủy chung còn không đủ giải quyết vấn đề Băng Lưu Ly chứ đừng nói đến việc khác. Xem ra chỉ có thể từ từ suy nghĩ, Sở Mộ trước tiên xuất ra 200 vạn kim tệ mua một viên hồn tinh cấp bảy ba thuộc tính Lôi, Ám, Yêu Linh tiến hành cường hóa cho Dạ.

Dạ Lôi Mộng Thú khi tới lãnh địa Yêu Linh đã thu nạp rất nhiều khí tức Yêu Linh nồng đậm ở nơi đó. Bây giờ cho dù Sở Mộ muốn cường hóa Yêu Linh thuộc tính cũng không có hiệu quả, vì thế lúc mua cấp bảy hồn tinh, Sở Mộ chủ yếu tập trung vào hai thuộc tính Ám và Lôi.

Cấp bảy hồn tinh không có hiệu quả rõ ràng lắm, chỉ giúp cho Dạ Lôi Mộng Thú tăng cường một giai, thực lực đạt tới bảy đoạn hai giai. Tình huống như thế cũng không tính là kỳ quái, bây giờ Dạ Lôi Mộng Thú đã có thiên phú Yêu Linh thuộc tính cực mạnh rồi, sử dụng ngoại vật bồi bổ nhất định sinh ra khả năng miễn dịch nhất định. Dưới tình huống này chỉ có thông qua chiến đấu mới có thể tăng cường thực lực nhanh chóng.

Trang bị trên người Chiến Dã đã tiếp cận 4000 vạn, hồn trang xem như đầy đủ bao phủ toàn thân rồi, cũng đã cường hóa bằng cấp sáu hồn tinh. Trừ phi có được linh vật hiệu quả tốt hơn, nếu không rất khó sử dụng linh vật bình thường để cho tăng cường giai đoạn, vì thế trong số 2700 vạn tư sản không có phần của Chiến Dã.

Băng Không Tinh Linh là đối tượng chủ yếu được Sở Mộ tập trung bồi dưỡng lần này, dù sao Sở Mộ tới Thải Khung Sơn chính là địa phương đặc thù dành cho Nguyên Tố Hồn sủng. Chỉ cần dạo quanh thành một vòng là có thể mua được rất nhiều linh vật hữu ích.

Thông qua Ly lão nhi đề nghị, Sở Mộ đến trung tâm giao dịch mua Băng Tuyết quả trị giá 2000 vạn kim tệ.

Băng Tuyết quả là linh vật cấp bảy có thể thúc dục Hồn sủng lĩnh ngộ lực lượng kết tinh, chỉ cần thiên phú Hồn sủng không quá thấp, sau khi ăn Băng Tuyết quả sẽ trực tiếp cường hóa năng lực khống chế Băng hệ, tỷ lệ lĩnh ngộ kết tinh Băng hệ cũng tăng lên vài phần.

"Đinh đinh!"

Băng Không Tinh Linh được ăn mỹ vị hiển nhiên là cực kỳ vui vẻ, cứ lơ lửng trên không trung liên tục quay cuồng ngâm nga một tràng thanh thúy.

"Đừng có vui mừng như thế, sau khi ăn Băng Tuyết quả phải bắt đầu tu luyện, hấp thu năng lượng của nó vào trong thân thể và linh hồn." Sở Mộ liền nhắc nhở Ngưng.

"Đinh!"

Băng Không Tinh Linh gật đầu, bộ dạng rất biết nghe lời.

Sở Mộ cũng tiến vào trạng thái tĩnh tu, thông qua linh hồn tương liên với Băng Không Tinh Linh hướng dẫn nó hấp thu năng lượng Băng Tuyết quả.

Năng lượng Băng Tuyết quả bắt đầu hòa tan trong thân thể Băng Không Tinh Linh, dược tính băng hàn nhanh chóng tràn vào trong người nó tiến hành cường hóa.

Hiệu dụng của Băng Tuyết quả phát sinh ngay lập tức, trong cơ thể Băng Không Tinh Linh từ từ ngưng tụ ra một luồng Băng Tinh mờ nhạt màu xanh trắng.

Đây chính là lực lượng Huyền Tinh, Băng Không Tinh Linh vốn phải thông qua Huyền Tinh Hồn Châu mới có khả năng nắm giữ Huyền Tinh, nhưng bây giờ tự mình lĩnh ngộ. Trong lúc chiến đấu nếu cộng thêm hiệu quả Huyền Tinh Hồn Châu thì chiến lực của Băng Không Tinh Linh sẽ tăng cường vài thành, uy lực sẽ mạnh hơn Băng Tinh bình thường gần gấp đôi.

Theo Huyền Tinh dần dần ngưng tụ, trong thân thể Băng Không Tinh Linh phát sinh biến hóa rõ ràng, thân thể tuyết trắng trở nên trong suốt tựa như một khối ngọc bích không chút tỳ vết.

Khí tức băng hàn cũng không ngừng tăng trưởng, dần dần tràn đầy không gian Hồn sủng làm cho linh hồn Sở Mộ cảm thấy lạnh lẽo một trận. Băng Tuyết quả trị giá 2000 vạn kim tệ đúng là hiệu dụng vô cùng trực tiếp, mặc dù cách đây không lâu Băng Không Tinh Linh đã trải qua Hàn Đàm Tuyền và Huyền Tinh Hồn Châu cường hóa nhưng Băng Không Tinh Linh vẫn trưởng thành tiến đến sáu đoạn chín giai.

Hiệu quả chủ yếu của Băng Tuyết quả là cường hóa thuộc tính và gia tăng ngộ tính cho Băng hệ Hồn sủng, dưới tình huống đó vẫn giúp cho Băng Không Tinh Linh tăng cường một giai thật sự là đáng quý.

Bản thân Băng Không Tinh Linh đã trải qua không ít linh vật cường hóa, bây giờ đạt tới sáu đoạn chín giai tạm thời chưa thể đột phá đến bảy đoạn. Chủ yếu nhất là vì thiếu hụt chiến đấu, Sở Mộ kế tiếp cần phải đặt trọng điểm vào việc huấn luyện Băng Không Tinh Linh. Nếu không cường hóa bằng một đống linh vật cũng chỉ là lãnh phí tài liệu mà thôi.

"Nghỉ ngơi cho tốt, cố gắng ổn định lực lượng lại." Sở Mộ nói với Băng Không Tinh Linh.

"Đinh!" Băng Không Tinh Linh vừa mới tăng cường thực lực cũng kêu lên hưng phấn. Chung quanh thân thể xuất hiện một tầng hàn khí màu xanh trắng bắt đầu tiến hành thao túng Huyền Tinh, luyện tập năng lực vi khống.

Sau khi phục dụng Băng Hồn Thảo và hướng dẫn Băng Không Tinh Linh tiêu hóa dược lực Băng Tuyết quả. Một buổi tối bận rộn làm cho Sở Mộ tiêu hao không ít hồn lực, dùng năm thành hồn lực nuôi nấng Bạch Yểm Ma xong xuôi, Sở Mộ lập tức tiến vào trạng thái tĩnh tu để khôi phục hồn lực lại như cũ.

Tia nắng mặt trời ấm áp chiếu xuyên qua cửa sổ tràn vào phòng, Sở Mộ chậm rãi mở mắt. Rửa mặt và tắm rửa qua loa một phen, Sở Mộ lấy hồn hạch ra đưa cho đám Hồn sủng của mình ăn điểm tâm.

Ngoại trừ Dạ Lôi Mộng Thú ra, Sở Mộ nuôi nấng chúng nó đều là cấp sáu hồn hạch, khi đám Hồn sủng tăng cường thuộc tính, Sở Mộ mua thức ăn càng lúc càng cao. Trong hai tháng này, đám Hồn sủng đã nuốt gọn của Sở Mộ gần 200 vạn kim tệ.

"Ô ô ô!" Tiểu Mạc Tà kêu lên mấy tiếng ai oán, tỏ vẻ nó ở trong không gian Hồn sủng quá lâu rồi, bây giờ đang muốn ra ngoài hóng mát.

Sở Mộ không bao giờ câu thúc tiểu tử này, lập tức niệm chú ngữ gọi Mạc Tà ra trước mặt mình.

"Khặc … khặc!"

Ngay lúc này Bạch Yểm Ma liền gào thét ồn ào một trận, tỏ ý mình cũng muốn đi ra ngoài hóng mát.

Sở Mộ biết tính tình cái tên Bạch Ma Quỷ này không tốt, nó mà ra ngoài nhất định sẽ dẫn đến một đống phiền toái, cho nên hắn quyết đoán bỏ qua lời thỉnh cầu của tên này.

"Chúng ta lên đường." Diệp Khuynh Tư đã chuẩn bị xong hết thảy mọi thứ, hiển nhiên là nàng đang gấp gáp an nguy của Diệp Hoàn Sinh.

Sở Mộ gật đầu đồng ý, triệu hồi Dạ Lôi Mộng Thú ra đi song song với Diệp Khuynh Tư. Cả hai rời khỏi từ cổng thành nam, xen lẫn vào các đội ngũ Hồn sủng sư tiến về phía nam Thải Khung Sơn.

Mỗi khi tiến vào lãnh địa Hồn sủng ít nhất cũng cần bốn người trở lên lập thành đội ngũ, như vậy hễ gặp phải Hồn sủng quần cư mới có khả năng nắm chắc đột phá vòng vây. Về phần đội ngũ chỉ có hai người giống như Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư hiển nhiên là thuộc phạm trù hiếm thấy.

Sau khi tiến vào Thải Khung Sơn không bao lâu, Ly lão nhi từ trong thành vội vã chạy đến trước mặt Sở Mộ, vừa mới tiếp cận đã nhảy lên trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú mở miệng thở gấp.

"Có tình huống gì hả? Nói lẹ đi?" Sở Mộ liếc sang Ly lão nhi làm bộ làm tịch, mở miệng hỏi.

Trước đó Ly lão nhi nói là mình có một ít bằng hữu ở Thải Khung thành, đều là hạng người ưa thích tìm hiểu rõ các loại kỳ văn điển tích, vì thế lão cố ý đi ra ngoài hỏi thăm tình huống, không biết vì sao lại gấp gáp trở về như thế.

"Thiếu chủ, ta hao phí cả đêm thăm dò tin tức mà, để lão nhân gia ta lấy hơi cái đã." Ly lão nhi nằm gục ở trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, không ngừng hít lấy hít để.

Nghỉ ngơi chốc lát sau, Ly lão nhi lồm cồm bò dậy mở miệng nói: "Phía nam Thải Khung Sơn có một tòa Thiên Tinh Phong cao chót vót, đỉnh núi đâm vào trong mây. Ngọn núi này có một con quân chủ cực kỳ cường đại sinh sống. Theo tin tức của bằng hữu ta tiết lộ, hình như các thanh niên cao thủ của Nguyên Tố môn đang có chủ ý với con Hồn sủng quân chủ này. Mặt khác, bọn họ còn mời cường giả của Hồn Điện tham dự vào. Nếu như đây là kế hoạch của Nguyên Tố môn, vậy thì hai tên bắt giữ Diệp Hoàn Sinh rất có thể đi tới Thiên Tinh Phong tham gia quá trình vây bắt."

Diệp Khuynh Tư cũng tập trung lắng nghe, phía nam Thải Khung Sơn là một khu vực rộng lớn mịt mờ, tỷ lệ tìm được hai người kia vô cùng nhỏ nhoi. Bây giờ đã có một chút đầu mối nên tinh thần của nàng cũng tăng lên không ít, không còn u ám buồn bã như trước nữa.

"Nếu như mấy tên kia muốn mời thanh niên cao thủ của Hồn Điện, có phải là hai người chúng ta đụng phải ngày hôm qua không?" Sở Mộ mở miệng hỏi.

"Hẳn là thế, lúc lão nhân gia ta ra khỏi thành đã thấy bọn họ xuất hiện ở ngoài đó, thiếu chủ hoàn toàn có thể đi theo bọn họ đi tới Thiên Tinh Phong." Ly lão nhi nói.

"Hai người nào?" Diệp Khuynh Tư khó hiểu hỏi.

"Hai thanh niên cao thủ của Hồn Điện, tên là Vũ Lang và Phong Nhã." Sở Mộ hồi đáp.

"Bọn họ?" Diệp Khuynh Tư lộ ra vài phần kinh ngạc, hiển nhiên là nàng đã nghe qua danh tiếng hai người này.

"Danh tiếng của bọn họ không nhỏ đâu!"

Sở Mộ bị phong bế nơi hoang đảo nhiều năm, cho nên tin tức vô cùng hạn hẹp. Sau khi thương lượng với Diệp Khuynh Tư một phen, hai người quyết định chờ đợi hai người kia xuất hiện, sau đó tìm một lý do nào đó kết bạn cùng đi.

Quả nhiên đúng như lời Ly lão nhi nói, Diệp Khuynh Tư và Sở Mộ chờ đợi chỉ một lát đã nhìn thấy hai thanh niên nam nữ cưỡi Hồn sủng xuất hiện ở trên sơn đạo (đường núi).

"Tinh Dã Ma Câu, Bạch Mâu Uyên Thú, đều là bảy đoạn trở lên." Sở Mộ liếc mắt một cái là phân biệt ra lai lịch hai con Hồn sủng kia.

Vũ Lang đang cưỡi trên lưng Bạch Mâu Uyên Thú, nó là Hồn sủng cấp thống lĩnh thuộc hàng đỉnh phong trong cùng đẳng cấp và giai đoạn, lực chiến đấu cực kỳ cường đại, năng lực chịu đựng tương đối mạnh mẽ. Đồng thời nó cũng là vương giả trong đồng tộc Uyên Thú.

Nữ Hồn sủng sư Phong Nhã khống chế Tinh Dã Ma Câu đạt tới bảy đoạn năm giai, Tinh Dã Ma Câu có lực chiến đấu không mạnh, lấy tốc độ và né tránh linh hoạt nổi danh. Từ bề ngoài của Tinh Dã Ma Câu là có thể nhận ra nó đã trải qua cường hóa Yêu Linh thuộc tính, chắc chắn tốc độ bộc phát sẽ vượt qua cấp thống lĩnh đỉnh phong.

Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư dự định đi theo hai người này chạy tới Thiên Tinh Phong, nhưng cũng không thể làm việc quá lộ liễu. Sở Mộ suy đoán hai người rất có thể tra hỏi lại phiền phức không đáng có, cho nên hắn cố ý giả bộ rèn luyện Hồn sủng của mình thả chậm tốc độ lại.

"Là cái tên nam tử ngày hôm qua cầm Hồn Điện lệnh."

Phong Nhã ở đàng xa đã lưu ý đến bóng dáng Sở Mộ đang huấn luyện Hồn sủng, lập tức quay sang nói với Vũ Lang ở bên cạnh. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Ừ, người này có điểm ngạo mạn, không biết là thủ hạ của thiếu chủ nào."

Vũ Lang hiển nhiên là nhớ chuyện ngày hôm qua, lúc ấy Vũ Lang cố tình đi tới hỏi thăm Sở Mộ nhưng lại bị người ta trực tiếp bỏ qua.

"Bọn họ cưỡi Mộng Thú cũng không kém." Phong Nhã lập tức dời lực chú ý lên hai con Mộng Thú của Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.

Vũ Lang gật đầu cười cười, khống chế Bạch Mâu Uyên Thú oai phong lẫm liệt đi ngang qua Sở Mộ.

"Bằng hữu, lại gặp mặt." Vũ Lang vẫn duy trì bộ dáng hữu hảo bắt chuyện Sở Mộ.

Sở Mộ chơi trò muốn bắt giả đò thả, chỉ hờ hững gật đầu nhưng không nói lời nào.

"Không biết hai vị đang định đi đâu?"

Thật ra Phong Nhã cũng rất tò mò thân phận Sở Mộ, bởi vì Hồn Điện lệnh không phải tùy tùy tiện tiện có thể đưa cho thủ hạ ra ngoài sử dụng. Cho dù là thuộc hạ thân tín nhất, nếu không phải sự tình trọng đại cũng không thể nào giao ra được.

"Đang định phía bắc." Sở Mộ nhàn nhạt hồi đáp.

Vũ Lang thấy Sở Mộ không có không tiếp tục chú ý đến mình, nhưng vẫn nở nụ cười sáng lạn, nhẹ giọng nói: "Chúng ta cũng đang đi về phía bắc, nếu đã là thành viên Hồn Điện thì mọi người cùng nhau lên đường sẽ an toàn hơn."

Phong Nhã chậm rãi khống chế Tinh Dã Ma Câu chạy lên bắt chuyện với Diệp Khuynh Tư trên, hỏi thăm về một số vấn đề về Tử Sam Mộng Thú. Diệp Khuynh Tư thuận lý thành chương vừa lý giải vừa trao đổi kinh nghiệm với nhau.

"Thiếu chủ, hai người này cũng có thân phận và địa vị khá cao ở Hồn Điện, nếu như không cần thiết thì đừng kéo giãn quan hệ với bọn họ làm gì." Ly lão nhi dùng hồn niệm nhắc nhở Sở Mộ một câu.

Sở Mộ lặng lẽ gật đầu, hiển nhiên hắn biết gây thù kết oán khắp nơi là việc cực kỳ nguy hiểm. Nếu hai người này đã hợp tác với đám người Nguyên Tố môn, vậy thì Sở Mộ cảm thấy có thể thông qua bọn họ cứu vãn tình hình của Diệp Hoàn Sinh. Bởi vì chỉ hai người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư cũng không dám vỗ ngực bảo đảm đối phó được đám người của Nguyên Tố môn.

"Chúng ta đi chuyến này tới Thiên Tinh Phong để trợ giúp mấy người bằng hữu Nguyên Tố môn đối phó một con Hồn sủng quân chủ. Thuận tiện đi dạo một vòng quanh Thải Khung Sơn xem một chút, tìm xem có kỳ trân dị sủng nào không."

Bởi vì Diệp Khuynh Tư nói chuyện khách sáo và ôn nhu hơn Sở Mộ, cho nên Vũ Lang cũng không có giấu diếm ý định của mình, trực tiếp nói ra ý định lần này đi tới Thải Khung Sơn.

"Vậy các ngươi thì sao? Ta thấy các ngươi không giống ra ngoài lịch lãm?" Phong Nhã bất chợt dò hỏi.

Dọc theo đường đi nói chuyện với nhau, Ly lão nhi đề nghị Sở Mộ nói cho hai người kia biết sự thật. Dù sao nếu không cần phải dùng vũ lực giải quyết thì có thể nhờ hai người này giao tiếp với đám người Nguyên Tố môn.

"Là người của Nguyên Tố môn? Vị bằng hữu kia của ta cách đây không lâu phát sinh xung đột với thành viên Nguyên Tố môn, ca ca của nàng bị bọn họ bắt đi. Vì thế ta và nàng một đường truy tìm mới xuất hiện ở nơi này." Sở Mộ nhìn thoáng qua Vũ Lang, chậm rãi nói rõ tình huống của mình cho bọn họ biết.

Vũ Lang và Phong Nhã đều cảm thấy nằm ngoài dự liệu, ngạc nhiên hỏi: "Là xung đột gì?"

"Đơn giản là vì Hồn sủng, bởi vì một con Ám Hỏa Thiên Ma lúc ấy tranh đoạt cùng bọn họ mới sinh ra xung đột." Diệp Khuynh Tư nói.

"Vậy lúc các ngươi động thủ có giết chết người hoặc là Hồn sủng của đối phương không?" Vũ Lang lập tức hỏi tới.

Trong quá trình lịch lãm ở bên ngoài thì tiến hành tranh đoạt Hồn sủng là chuyện thường xuyên phát sinh. Vũ Lang cũng không lấy làm lạ, nhưng mà liên lụy đến tính mạng Hồn sủng sư hoặc là Hồn sủng sẽ rất khó hòa giải quan hệ giữa song phương.

"À, cái đó thì không." Diệp Khuynh Tư lắc đầu hồi đáp.

Phong Nhã nghe thế liền nở nụ cười vui vẻ, mở miệng nói: "Vậy thì dễ xử, chờ đến Thiên Tinh Phong hội hợp với bọn hắn, các ngươi cứ ngồi xuống nói chuyện một phen. Nếu như bọn họ biết Sở Mộ ngươi là thuộc hạ của một vị thiếu chủ sẽ không làm khó nhiều đâu!"

Diệp Khuynh Tư quay đầu lại nhìn vào Sở Mộ, không biết vì sao Sở Mộ tự nhiên trở thành thuộc hạ của thiếu chủ Hồn Điện rồi? Diệp Khuynh Tư nhớ rằng Sở Mộ phải là thuộc hạ tiểu công chúa Yểm Ma cung mới đúng.

"Hai tên nhóc con, đúng là tầm mắt hạn hẹp." Ly lão nhi hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, trực tiếp mở cái miệng báo ra nói chuyện.

Ly lão nhi vừa mới mở miệng, trên mặt Vũ Lang và Phong Nhã lập tức lộ vẻ kinh ngạc nồng đậm. Hai tròng mắt trợn tròn nhìn chằm chằm vào con Hồn sủng quái dị ở sau lưng Sở Mộ.

"Ý, con vật này biết nói?" Phong Nhã kinh ngạc che miệng mình lại, bộ dạng không dám tin tưởng chuyện này.

Bình luận


D
Dua Vhhh
28-03-2023

Oai dọc truyện cứu tinh ba the quyết di a

B
Bình Minh
28-03-2023

bộ này mani có mấy vợ z

9
9A2 Chí Toàn
28-03-2023

Pokemon china à

T
Trung Quân
28-03-2023

nghe cốt truyện hay thật

N
Nhật Long
28-03-2023

Bị thích thể loại như này bên kênh anime đang nghe dược thần

B
Bùi Quỳnh
28-03-2023

Truyện này hay kết hơi buồn nhưng ý nghĩa.

N
Nguyễn Linh
28-03-2023

Truyện này hay nè

N
Ngọc Tuyền
28-03-2023

Truyện hay mà

N
N P
28-03-2023

truyệń có nói về tình yêu ko ạk. e nghe chị đọc toàn những chuyện về nam9 thôi

N
Nguyệt Ánh Nguyệt
28-03-2023

Hay ko á. Có lãng mạn ko á mọi nguoi

Truyện đang đọc