SỦNG MỊ

"Dạ, rời khỏi nơi này, càng nhanh càng tốt."

Sở Mộ không nghĩ tới mình lại đụng phải Lục Sam Ly ở chỗ này, trong lòng lập tức trầm xuống ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú mau chóng rời đi.

Dạ Lôi Mộng Thú nhanh chóng gia tăng tốc độ, một khi tiến nhập trạng thái gia tốc sẽ biến thành một đạo thiểm điện đen nhánh biến mất tại vị trí cũ.

"Lục đại nhân, ngài thật là anh minh, biết cái tên xảo trá kia khẳng định còn đang ở trong Cổ thành. Hừ hừ, lại dám đánh chủ ý lên đầu chúng ta, xem ra phải cho hắn biết Yểm Ma cung chúng ta lợi hại như thế nào."

"Ta sẽ cho Lam Yểm Ma từ từ thiêu đốt linh hồn hắn, để cho hắn biết đắc tội Lục đại nhân là chuyện ngu xuẩn đến mức nào."

Mấy người kia lập tức lên tiếng phụ họa.

Bốn người Lục Sam Ly vì săn giết Dị hệ Hồn sủng đã chuẩn bị kế hoạch từ rất lâu, hết lần này tới lần khác ở thời điểm sắp sửa thành công lại bị người ta phá hư. Vì thế oán khí trong lòng rất khó tiêu trừ, ngay cả Lục Sam Ly là hạng người luôn luôn bảo trì bình thản cũng lộ ra sự tức giận rõ ràng.

"Ta đi trước, các ngươi tiếp tục đuổi theo."

Lục Sam Ly thấy đối phương đang nhanh chóng tăng tốc thì nhíu mày lo lắng, nếu như vẫn chạy theo tốc độ này rất có thể sẽ bị cái tên kia bỏ rơi.

"Lục đại nhân, ngài đi một mình không an toàn lắm đâu?"

Gã Hồn sủng sư mặt sẹo vội vàng nhắc nhở.

Nếu như Lục Sam Ly đuổi theo một mình sẽ phải chiến đấu một chọi một với đối phương. Lỡ may thực lực đối phương cực mạnh chẳng phải là Lục Sam Ly vô cùng bất lợi hay sao?

Lục Sam Ly khẽ nhếch miệng nhưng không có nhiều lời, trực tiếp ra lệnh cho Tật Phong Ma Câu thi triển kỹ năng gia tốc.

Lực lượng Độn Phong lượn lờ trên thân thể Tật Phong Ma Câu, sau đó từ từ tạo thành một luồng khí lưu màu đen đặc thù thúc đẩy Tật Phong Ma Câu chạy nhanh như tên bắn.

Sau khi hoàn thành kỹ năng gia tốc, Lục Sam Ly và Tật Phong Ma Câu từ từ kéo giãn khoảng cách với ba người khác đuổi theo thân ảnh phía xa xa kia.

Ở trong bão cát tung bay mù mịt, Sở Mộ cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú không ngừng chạy trốn, hắn có thể cảm giác được Lục Sam Ly và Tật Phong Ma Câu đang tiến tới gần mình rất nhanh.

Nếu chỉ luận về tốc độ thì Dạ Lôi Mộng Thú tuyệt đối nhanh hơn Tật Phong Ma Câu, nhất là hiệu quả Ám Dạ Trục Nguyệt có thể giúp cho Dạ Lôi Mộng Thú tăng tốc lên gấp bốn lần, hơn nữa vẫn luôn duy trì tốc độ đó không bị rớt xuống.

Chính là vì Dạ Lôi Mộng Thú có năng lực đặc thù này mới bứt phá khoảng cách giữa song phương được. Nếu không, tám đoạn cao giai Tật Phong Ma Câu của Lục Sam Ly đã đuổi kịp hắn từ lâu rồi.

"Thiếu chủ, để ta thay đổi dung mạo trước đã."

Ly lão nhi biết bây giờ Sở Mộ nhất định phải giữ vững hai thân phận, nếu Lục Sam Ly nhận ra khuôn mặt hiện tại sẽ rất phiền toái.

Chốc lát sau, mặt mũi Sở Mộ đã biến hóa chút ít, vốn là anh tuấn cương trực nhìn thoáng qua sẽ có thêm chút ít hiền lành, nho nhã.

Sở Mộ quay đầu nhìn lại phát hiện Lục Sam Ly chỉ còn cách mình không tới bốn trăm thước.

Một khi bị Lục Sam Ly đuổi kịp khẳng định sẽ hãm sâu vào nguy cơ trùng trùng. Sở Mộ phải nhanh chóng nghĩ biện pháp thoát khỏi Lục Sam Ly truy kích.

"Hừ, thì ra chỉ là một con chuột nhắt."

Lục Sam Ly đã nhận ra giai đoạn thật sự của Dạ Lôi Mộng Thú, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh lùng tự mình lẩm bẩm.

"Dạ Lôi Mộng Thú, bảy đoạn chín giai? Hừ hừ…"

Theo khoảng cách song phương càng lúc càng gần, Lục Sam Ly phán đoán càng thêm chuẩn xác.

Thực lực Tật Phong Ma Câu của Lục Sam Ly cao hơn Dạ Lôi Mộng Thú một đoạn, cho dù tiến vào lãnh địa Hồn sủng nguy hiểm vẫn chiếm cứ ưu thế nhất định. Còn mà Dạ Lôi Mộng Thú ngược lại sẽ bị trở ngại rất lớn.

Lấy Lục Sam Ly cảm thấy người này bước vào lãnh địa Hồn sủng để tránh né cũng chỉ là tự tìm đường chết.

Tốc độ Tật Phong Ma Câu không ngừng tăng nhanh, Lục Sam Ly dần dần còn cách Sở Mộ hai trăm thước. Khoảng cách này chỉ hao phí vài giây thời gian đối với tám đoạn Yêu Linh cấp trống lĩnh, chỉ cần Dạ Lôi Mộng Thú bị bất kỳ một con Hồn sủng nào gây trở ngại chốc lát, Lục Sam Ly nhất định sẽ đuổi kịp cái tên đáng hận kia.

"Rống rống rống!"

Ngay lúc này chợt có hàng loạt tiếng gầm thét lọt vào tai, Sở Mộ đã cảm giác được một số sinh vật cường đại đang ám phục ở trong bóng tối. Bởi vì có người chạy vào quấy nhiễu lãnh địa nên chúng nó lộ ra địch ý nồng đậm, có vài con tính tình hung bạo trực tiếp hiện thân đuổi theo Dạ Lôi Mộng Thú.

Mấy con Hồn sủng này truy đuổi Dạ Lôi Mộng Thú một đoạn đường khá dài, sau đó phát hiện ra Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú chỉ đi ngang qua lãnh địa của mình mới ngừng bước, chậm rãi quay trở về.

Lục Sam Ly - Tật Phong Ma Câu nhanh hơn Sở Mộ - Dạ Lôi Mộng Thú một chút, Tật Phong Ma Câu dựa vào khí tức Yêu Linh và Phong hệ cường đại uy hiếp đám Hồn sủng hoang dã không dám lộ mặt ra ngoài.

Khoảng cách song phương rút ngắn chỉ còn một trăm năm mươi thước, Lục Sam Ly đã nhìn thấy cái tên đang cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú chỉ là thanh niên đồng lứa, trên mặt liền hiện lên một tia giễu cợt, không ngờ rằng Lục Sam Ly mình lại bị một tên thanh niên to gan lớn mật phá hư chuyện tốt.

Bão cát điên cuồng tràn tới, đám hung thú liên tục xuất hiện làm cho tinh thần Sở Mộ vô cùng căng thẳng. Hắn biết chạy loạn trên hoang nguyên là hành động cực kỳ nguy hiểm, nhưng Lục Sam Ly quả thực giống y như một con rắn độc bám riết không tha. Cho dù Sở Mộ đã dốc toàn lực chạy trốn vẫn không thể hất ra nổi, theo khoảng cách gần hơn Sở Mộ dần dần cảm giác được sát ý lạnh lẽo phát ra từ Lục Sam Ly.

"Rống rống rống rống rống rống!"

Một tiếng gầm thét điếc tai đột ngột truyền ra ngay bên cạnh, thanh âm hóa thành chấn động đánh thẳng vào tai làm cho Sở trái tim Mộ đập loạn xạ.

Hai tròng mắt màu xanh xuất hiện ở trong bóng tối, ngay sau đó là khí tức tanh máu xộc vào mũi Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú.

"Mười đoạn Nhận Quan Hoang Thú."

Sở Mộ buông thả hồn niệm khóa chặt vị trí sinh vật ẩn trong bóng tối kia.

Quan Hoang Thú là Hồn sủng cao đẳng cấp thống lĩnh, thực lực đạt tới mười đoạn còn mạnh hơn Phố Lang lúc trước gấp mấy lần. Bây giờ Sở Mộ bị ngăn cản chắc chắn là lành ít dữ nhiều.

Mười đoạn Nhận Quan Hoang Thú càng lúc càng gần, ngay khi chuẩn bị chạm mặt liền hóa thành một thanh kiếm đỏ như máu đâm thẳng tới Dạ Lôi Mộng Thú. Sở Mộ thất kinh hồn vía khống chế Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng Cực Ảnh, né tránh một trảo sắc bén của Nhận Quan Hoang Thú hữu kinh vô hiểm.

Lục Sam Ly còn cách Sở Mộ hơn trăm thước, hắn nhận ra phương hướng Sở Mộ né tránh mười đoạn Nhận Quan Hoang Thú nhằm chuyển mục tiêu công kích về phía mình. Vì không muốn đối phương được như ý, hắn cho Tật Phong Ma Câu di chuyển một đường vòng cung khá xa tránh thoát mười đoạn Nhận Quan Hoang Thú.

Lục Sam Ly chạy vòng sang hướng bên trái là vì hắn cảm giác Sở Mộ sẽ cho Dạ Lôi Mộng Thú né tránh mười đoạn Nhận Quan Hoang Thú công kích ở hướng đó.

Nhưng thật ra hắn đã phán đoán chừng sai lầm, Sở Mộ ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú làm động tác giả nghiêng sang trái rồi lập tức xoay người phóng thẳng sang bên phải nhanh như chớp.

Lục Sam Ly khẽ nhíu mày khó chịu, bởi vì phương hướng sai lầm nên khoảng cách song phương lại bị kéo ra một đoạn. Sau khi vượt qua phạm vi Nhận Quan Hoang Thú công kích, hắn liền cho Tật Phong Ma Câu thay đổi phương hướng đuổi theo Sở Mộ. Trong lòng âm thầm hạ lời nguyền nếu bắt được cái tên gian xảo này sẽ tận lực hành hạ khiến cho hắn sống không bằng chết.

Nhận Quan Hoang Thú chỉ có sức bật trong nháy mắt, không thể nào duy trì tốc độ cao giống như Tật Phong Ma Câu và Dạ Lôi Mộng Thú, chỉ lát sau đã bị Sở Mộ và Lục Sam Ly vứt lại phía sau.

Trên hoang nguyên rộng lớn tồn tại rất nhiều Hồn sủng cường đại, sau khi tránh thoát mười đoạn Nhận Quan Hoang Thú. Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú lại tiến nhập lãnh địa của một con mười đoạn Phố Lang.

Dạ Lôi Mộng Thú không có cách nào né tránh mười đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh cảm giác, vừa mới chạy vào trong vùng đất đã bị mười đoạn Phố Lang nhận ra tung tích.

Lục Sam Ly cũng không muốn bị Phố Lang gây trở ngại làm ảnh hưởng đến tốc độ của mình, bởi vì sinh vật cường đại như thế này đã có tính uy hiếp đối với hắn, cho nên hắn lại chạy vòng thêm một đoạn. Lần này Sở Mộ vẫn né tránh chếch sang hướng khác tiếp tục kéo giãn khoảng cách ra thêm vài chục thước.

"Cố ý dùng Hồn sủng hoang dã gây khó khăn cho ta, tiểu tử này cũng can đảm thật!"

Lục Sam Ly đã nhận ra người thanh niên kia cố ý đùa bỡn hoa chiêu, trên mặt liền hiện lên một nụ cười lạnh lẽo.

Sau khi Lục Sam Ly khám phá ra ý đồ của Sở Mộ dứt khoát không thèm né tránh đám Hồn sủng hung tàn nữa, mà dùng phương pháp bá đạo nhất, trực tiếp nhất vượt qua trở ngại. Biểu hiện như thế rõ ràng là muốn so đấu năng lực khống chế Hồn sủng với Sở Mộ.

Khoảng cách song phương đại khái là một trăm năm mươi thước, Lục Sam Ly khống chế Tật Phong Ma Câu cực kỳ xảo diệu, bình an tránh thoát mấy con Hồn sủng hung tàn giống như nước chảy mây trôi. Hiển nhiên làm được điều đó không chỉ dựa vào ý thức nhạy cảm, đồng thời còn phải có kiến thức Hồn sủng phong phú và hiểu rõ tập tính của chúng, dưới tình huống đó mới có thể tùy cơ ứng biến trong mọi hoàn cảnh.

"Nếu ta nhớ không lầm thì phía trước chính là địa bàn Lang tộc?"

Lục Sam Ly nhếch miệng cười khẩy. Đây không phải là lần đầu tiên hắn tới Cổ hoang nguyên, ở trong ấn tượng của hắn phía trước một dặm chính là lãnh địa của tộc quần Phố Lang, nếu dám bước vào nơi đó nhất định sẽ bị một đám Phố Lang truy đuổi. Cho dù là bản thân Lục Sam Ly cũng không dám tiến vào đó một mình.

"Hết đường trốn rồi!"

Lục Sam Ly biết đối phương chạy tới lãnh địa Phố Lang chắc chắn phải dừng lại, trừ phi có ba con mười đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh trở lên mới có cơ hội sống sót. Nếu không, bất kỳ người nào cũng sẽ biến thành thức ăn trong bụng sói đói mà thôi.

Lục Sam Ly đã niệm chú ngữ sẵn trong miệng, chỉ cần đối phương dừng lại sẽ lập tức triệu hồi ra chủ sủng của mình tấn công cái tên cả gan phá hư kế hoạch của mình. Một trận đại chiến sắp sửa bộc phát...

Thân ảnh đen nhánh lao đi như tên bắn trong bão cát mù mịt, ánh mắt Lục Sam Ly ngó chừng Dạ Lôi Mộng Thú khóa định vị trí, chuẩn bị phát động một loạt công kích mạnh mẽ nhất.

Nhưng mà Lục Sam Ly lại kinh ngạc phát hiện cái con bảy đoạn chín giai Dạ Lôi Mộng Thú hình như không có ý định dừng lại, mà vô cùng gan dạ trực tiếp xông thẳng vào trong lãnh địa Phố Lang tràn đầy tử khí.

"Tình nguyện cửu tử nhất sinh nhưng không dám đánh một trận với mình? Hay là hắn tuyệt đối nắm chắc có thể xuyên qua khu vực tử vong kia?"

Lục Sam Ly ra lệnh cho Tật Phong Ma Câu ngừng lại trước ranh giới lãnh địa Phố Lang, trên mặt lộ ra vài phần kinh ngạc.

Tiến vào lãnh địa Phố Lang khẳng định phải chết không thể nghi ngờ gì nữa, ngay cả Lục Sam Ly cũng không dám lỗ mãng xông vào như vậy.

Không phải là Lục Sam Ly không có tự tin xâm nhập lãnh địa Phố Lang, mà là vì hắn còn có ba thủ hạ khác ở phía sau. Nếu như ba tên kia xông vào lãnh địa Phố Lang chắc chắn là không có đường về. Đại hội Thiên Hạ Quyết sắp tới rồi, Lục Sam Ly không hi vọng có chuyện gì nằm ngoài dự liệu phát sinh.

Lục Sam Ly đứng ở xa nhìn chằm chằm thân ảnh Dạ Lôi Mộng Thú phóng thẳng vào lãnh địa Phố Lang không chút ngần ngại nào, sắc mặt hắn dần dần biến hóa.

Khi Dạ Lôi Mộng Thú đã chạy thật xa, Lục Sam Ly mới bắt đầu hối hận tại sao không có đuổi theo. Bởi vì lúc này hắn mới nhớ lại cái tên kia có thể bình yên vô sự chạy ra khỏi Cổ thành dưới tình huống bị tộc quần Phong hệ Hồn sủng phong tỏa, khẳng định phương diện sinh tồn nơi hoang dã phải có chỗ hơn người. Hơn nữa đối phương tự tin xông vào như vậy cũng đã chứng minh rõ ràng thực lực của mình.

"Là cao thủ của thế lực nào đây? Hồn Minh? Hồn sủng cung? Hồn Điện? Hay là chưa gia nhập bất kỳ thế lực nào?"

Lục Sam Ly có thể khẳng định thực lực của đối phương tuyệt đối không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài.

Lục Sam Ly đã sưu tầm rất nhiều tin tức của đối thủ trong Thiên Hạ Quyết, nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui hắn vẫn không nghĩ ra thanh niên cường giả nào ở bậc thang thứ hai khống chế Dạ Lôi Mộng Thú.

"Lục đại nhân."

"Lục đại nhân."

Đến lúc này ba tên thủ hạ mới chạy tới, bọn họ đều nghi hoặc nhìn Lục Sam Ly một mình bồi hồi trước lãnh địa Phố Lang.

"Lục đại nhân, cái tên kia xông vào trong rồi?" Gã Hồn sủng sư mặt sẹo nhìn thoáng qua lãnh địa Phố Lang tràn ngập khí tức tử vong, thấp giọng hỏi một câu.

Ba người bọn họ đã cùng Lục Sam Ly lịch lãm trong Cổ hoang nguyên vài lần rồi, hiển nhiên đều biết lãnh địa Phố Lang phía trước là địa phương cực kỳ đáng sợ.

Lục Sam Ly gật đầu, mở miệng nói:

"Thanh niên cao thủ khoảng chừng hai mươi đến hai mươi lăm tuổi, khống chế Dạ Lôi Mộng Thú, các ngươi có thể nghĩ ra là ai không?"

"Chuyện này…"

Từ vẻ mặt ba người là có thể biết được bọn họ cũng tìm không ra người nào tương xứng.

"Hồn sủng sư Đăng Kiệt cũng có một con Mộng Thú, nhưng không biết là chủng tộc gì?" Một gã thủ hạ tên Phùng Hiển nói.

"Đăng Kiệt? Ờ, hình như có nghe nói tới người này."

Nghe thấy Phùng Hiển nhắc nhở như vậy, Lục Sam Ly mới nghĩ đến Hồn sủng cung Đăng Kiệt quả thật phù hợp với những yếu tố trên người cái tên bị truy đuổi kia.

Tất nhiên Lục Sam Ly không thể nào hoàn toàn xác định, chỉ có thể coi như là một đầu mối, nếu có cơ hội nhất định sẽ phải khảo chứng mới biết được rõ ràng.

"Như vậy… hắn thật sự xông vào trong đó?" Phùng Hiển vẫn không dám tin tưởng hỏi lại lần nữa.

Lục Sam Ly gật đầu nói:

"Người này gan dạ sáng suốt, hơn nữa có đầy đủ kiên nhẫn, đúng là một đối thủ rất khó dây dưa."

"Theo ta thấy có lẽ hắn biết mình không phải là đối thủ của chúng ta, vì thế mới liều mạng xông vào lãnh địa Phố Lang thử thời vận?" Gã Hồn sủng sư mặt sẹo mỉm cười trào phúng.

"Lúc ban đầu ta cũng cho rằng như thế, nhưng sau đó cẩn thận suy nghĩ cảm thấy người này vô cùng lý trí, lúc trước tìm cách phá hư kế hoạch chúng ta săn thú rồi ẩn núp né tránh phong ba là có thể nhìn ra được nhiều điều. Cho nên ta nghĩ hắn nhất định là có năng lực chạy ra khỏi lãnh địa Phố Lang." Lục Sam Ly chậm rãi phân tích.

Từ trước tới giờ Lục Sam Ly vẫn cho rằng mọi chuyện là do Sở Mộ tỉ mỉ an bài, thanh niên đồng lứa có gan và có năng lực phá đám Lục Sam Ly hắn cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Vì thế Lục Sam Ly vô cùng coi trọng chuyện lần này, bởi vì hắn biết đã có thêm một người đủ sức tranh đoạt phần thưởng bậc thang thứ hai với mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Nhưng Lục Sam Ly không nghĩ tới sự kiện lần này hoàn toàn là một sự trùng hợp vô tình, có thể nói là tạo hóa trêu người đi. Nếu như có thể bỏ qua hiểu lầm và va chạm, vậy thì Sở Mộ chắc chắn không muốn gây thù oán khắp nơi trước khi thực lực đủ mạnh.

Bản thân Sở Mộ mà biết được phía trước mặt chính là tử địa Phố Lang làm cho vô số người nghe thấy là bể gan vỡ mật, bảo đảm hắn sẽ tình nguyện dừng lại đại chiến một trận với Lục Sam Ly. Sau đó mới tùy thời tìm kiếm cơ hội đào tẩu.

Lãnh địa Phố Lang là một trong những khu vực nguy hiểm nhất Cổ hoang nguyên, ngày thường căn bản không có Hồn sủng sư nào dám bước vào mảnh đất này. Những người cả gan chân chính tiến vào cũng không có mấy ai bò ra khỏi đó.

Đây là một vùng đất thi thể rải rác khắp nơi, xương trắng chất đầy mặt đất, toàn bộ hoang mạc chỉ có sa trùng và diều hâu ăn xác chết mới dám mò vào kiếm ăn.

Ở trên mảnh đất tràn ngập tử khí và hài cốt này dần dần tạo thành áp lực vô hình khiến cho người ta sởn tóc gáy, cảm giác y như thần chết thường trực ở sau lưng tùy thời đều có thể chém lưỡi hái xuống. Chung quanh luôn xuất hiện rất nhiều ánh mắt đỏ lòm khát máu tiềm phục ở đâu đó… làm như chỉ chốc lát nữa bản thân mình sẽ là một phần trong đống xương trắng kia.

Bình luận


D
Dua Vhhh
28-03-2023

Oai dọc truyện cứu tinh ba the quyết di a

B
Bình Minh
28-03-2023

bộ này mani có mấy vợ z

9
9A2 Chí Toàn
28-03-2023

Pokemon china à

T
Trung Quân
28-03-2023

nghe cốt truyện hay thật

N
Nhật Long
28-03-2023

Bị thích thể loại như này bên kênh anime đang nghe dược thần

B
Bùi Quỳnh
28-03-2023

Truyện này hay kết hơi buồn nhưng ý nghĩa.

N
Nguyễn Linh
28-03-2023

Truyện này hay nè

N
Ngọc Tuyền
28-03-2023

Truyện hay mà

N
N P
28-03-2023

truyệń có nói về tình yêu ko ạk. e nghe chị đọc toàn những chuyện về nam9 thôi

N
Nguyệt Ánh Nguyệt
28-03-2023

Hay ko á. Có lãng mạn ko á mọi nguoi

Truyện đang đọc