SƯƠNG TAN, LỘ RA MÀN SAO LẤP LÁNH CHIẾU RỌI THẾ GIAN


《Chỉ số may mắn âm vô cùng.》
Người dân Tinh Minh nghe những gì Dạ Ưng nói, biểu tình biến đổi liên tục, từ ngạc nhiên, kinh hoàng đến phẫn nộ.
[Mấy tên quý tộc hoàng thất này là bị gì vậy?!]
[Đúng là làm mất mặt Tinh Minh mà!]
[Tinh Minh như thế nào lại có loại người như này!]
[Quý tộc hoàng thất của tinh cầu Levi, lũ này tôi biết, là một lũ tư tưởng cổ hủ, coi mình là nhất.]
[Tôi cũng biết, đám người này sống trong nhung lụa thông qua áp bức bóc lột người khác.]
[Sao mấy tên này vẫn còn tồn tại được đến bây giờ mà chưa bị nhân dân lật đổ nhỉ.]
[Cái đó, tôi là cư dân của tinh cầu Kayes, cảm phiền mấy lầu trên có ai đến từ tinh cầu Kayes không cần mắng chửi tinh cầu Levi.]
[Vì sao, chẳng lẽ lầu trên không tức giận?]
[Tất nhiên có tức giận, nhưng quý tộc hoàng thất của tinh cầu Kayes cũng có tốt hơn bao nhiêu so với tinh cầu Levi đâu.]
[Đúng vậy, tôi cũng đến từ tinh cầu Kayes, quý tộc hoàng thất ở đây tuy chưa đến mức hủ bại như ở tinh cầu Levi nhưng cũng gần kề rồi.]
[Công nhận, thật không hiểu được mấy người có quyền ở Kayes có mặt mũi gì mà dám mắng tinh cầu Levi.]
[Nếu nói đến người cầm quyền hủ bại, nhân dân chịu áp bức bóc lột thì Hồng Tinh chúng tôi cũng gặp tình trạng tương tự.]
[Huy Minh tinh chúng tôi cũng vậy.]
[Cả Hiên Viên tinh chúng tôi nữa.

Mặc dù không phải quý tộc hoàng thất nào cũng hủ bại như vậy, nhưng công ty tôi đang đi làm thì ông chủ là một quý tộc khốn nạn hàng thật giá thật.]
[Sao giờ lại thành kể tội người cầm quyền hành tinh mình rồi?]
[Chẳng lẽ không nên kể?]
[...!Không, cần thiết kể.]
[Vậy câm mồm.]
Tinh Tà nhìn chăm chú phòng phát sóng trực tiếp, hắn cau mày, nghiêng đầu hỏi Blake đang ngồi bên cạnh mình.
"Thật sự không cần anh đi tiêu diệt lũ này sao?"
Blake nhàn nhạt đáp: "Không cần, đây là thí luyện của thí luyện giả Trái Đất, anh không nên ngăn cản bước tiến của bọn họ."
"Con trai đang gặp nguy hiểm."
"Lũ quái vật này không thể làm gì được thằng bé đâu."
"Thật sự không thể ngăn cản Cây Nhỏ đi tìm chết sao?"

Không ai có thể trơ mắt đứng nhìn con mình chết đi trong khi bản thân rõ ràng có thể giúp được gì đó.

Tinh Tà tất nhiên cũng thế, Blake tuy ngoài mặt lạnh nhạt không quan tâm nhưng kì thực trong lòng rất lo lắng cho Tinh Mạc Già.
Blake nói: "Tôi cũng đã nói rồi, nếu có thời gian, Cây Nhỏ chắc chắn có thể có được nhục thân mới, nhưng thằng bé không có.

Nó sớm đã mơ hồ nhận ra kế hoạch của lũ quý tộc hoàng thất này, hoặc chỉ là lo xa phòng ngừa trước, nhưng lúc vừa mới ngưng tụ được thực thể Cây Nhỏ đã liều mình thông quan phó bản, không quản bản thân lúc đó vẫn chưa thể thích ứng được với Nguyên Tố Chi Tâm đã dẫn đến thằng bé chú định không thể có được nhục thân mới."
"Tôi thiên hướng Cây Nhỏ chỉ là lo xa, nhưng sự thật chứng minh thằng bé lo là đúng."
Tinh Tà nhíu mày: "Nếu chỉ là lo xa thì có thể nói cho các thí luyện giả khác mà."
"Có lẽ suy nghĩ của Cây Nhỏ lúc đó là thế này: "Mình đã chết, nhưng mọi người vẫn còn sống, nếu vậy thì cứ để họ sống đi, còn lại cứ để một kẻ đã chết như mình gánh vác.

Dù sao mình cũng đã chết một lần rồi, chết thêm lần nữa cũng chẳng sao cả." Có lẽ vậy."
Tinh Tà thở dài, muốn cứu con trai, xem ra chỉ có thể dựa vào các thí luyện giả Trái Đất.
"Khi nào em cần máu đầu tim của anh?" Tinh Tà hỏi.
"Vậy phải xem khi nào Nguyên Tố Chi Linh tới gặp chúng ta, nếu bọn họ không đến thì ngay bây giờ anh cho tôi càng tốt.

Càng dung hợp sớm thì giọt máu này càng có thêm thời gian để tích lũy sức mạnh."
Yến Mạc Thù đang giằng co với Derek, đột nhiên nghe thấy chuông báo động thì giật mình, sau đó lại nghe thấy nội dung câu nói của Dạ Ưng, biểu cảm trên mặt trầm xuống.
Sắc mặt Derek cũng không tốt hơn anh là bao.
"Phải ba ngày này nữa đám quái vật này mới đến chứ, sao lại sớm như vậy?"
"Quái vật tấn công bệnh viện là có chuyện gì?" Yến Mạc Thù hỏi.
Derek thuật lại những gì Dạ Ưng nói với Tinh Lan cho Yến Mạc Thù, chỉ là không quá đầy đủ, nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ để Yến Mạc Thù biết lũ quái vật này là từ đâu ra.
"Xem ra mấy tên đó thật sự tức giận rồi.

Không tiếc phá vỡ quy luật chỉ để giết chúng tôi." Yến Mạc Thù cười lạnh.

"Quái vật có nhược điểm gì?"
"Chúng có bị đánh đến mấy cũng không chết, hơn nữa năng lực khôi phục cực kì mạnh, cũng cực kì nhanh.


Chúng tôi đối phó với chúng bằng cách đóng băng, đốt cháy và khống chế.

Nhưng thường là đóng băng và đốt cháy, khống chế thì cần người có thiên phú hệ khống chế hoặc có tinh thần lực cao."
"Bệnh viện này có nhiều người có thiên phú Hỏa và Băng thế sao?"
"Không, chúng tôi sử dụng máy đóng băng và máy đốt do bác sĩ Dạ chế ra.

Người có thiên phú Băng thì chỉ có bác sĩ Dạ thôi, thiên phú Hỏa thì có mấy người nhưng thực lực không mạnh lắm."
"Bên chúng tôi có tôi, Cây Nhỏ và Lucas có thể đóng băng, Cây Nhỏ cũng có thể đốt cháy, Lucas vốn là hệ khống chế, Vong Linh Thuật của Lyudmila cũng có tác dụng rất lớn, cô ấy có cả một đội quân Vong Linh, Huyền Vũ Thuẫn của Vladimir thì lực phòng ngự rất mạnh, còn cả những người khác nữa.

Chắc là sẽ đối phó được."
"Nếu vậy thì sao mặt anh vẫn khó coi vậy?" Derek thấy sắc mặt Yến Mạc Thù không khá lên chút nào, hỏi.
"Tôi lo cho Cây Nhỏ."
"Cậu ta rất mạnh mà, bên cạnh còn có tên Tinh Lan kia và bác sĩ Dạ nữa."
"Không, cái tôi lo chính là chỉ số may mắn của thằng bé.

Cây Nhỏ, có chỉ số may mắn âm vô cùng."
Chỉ số may mắn âm vô cùng...
Khóe mắt Derek giật giật.

Phi tù chính hãng luôn.
Yến Mạc Thù: "Tôi lo nó chỉ ngồi im một chỗ thôi cũng có thể gặp được quái vật, hơn nữa có khả năng là một đàn quái vật số lượng cực nhiều hoặc chỉ mấy con thôi nhưng thực lực là mạnh nhất trong đám quái vật đang tấn công."
"...!Sẽ không tệ đến mức đấy chứ?"
"Bình thường Cây Nhỏ cũng hay gặp phải mấy chuyện thế này.

Hơn nữa bây giờ tình thế còn nguy hơn, bên cạnh em ấy có thêm một Tinh Lan cũng có chỉ số may mắn âm vô cùng."
"..." Hai vợ chồng này xui xẻo dữ vậy.
"Cậu nghĩ phi tù ở cùng phi tù sẽ thành cái dạng gì?"

"...!Đã xui lại càng thêm xui."
"Vậy thu hồi lĩnh vực nhanh."
"...!Đã biết."
Nhóm Ekaterina hiển nhiên cũng nghĩ đến hai người họ Tinh kia đều là hai tên cực độ xui xẻo, vậy nên bây giờ họ đang vô cùng khẩn trương nhìn Yến Mạc Thù, mong anh nhanh nhanh rời khỏi lĩnh vực của Derek để đi tiếp ứng cho Tinh Mạc Già.
Không phụ sự mong đợi của họ, lĩnh vực của Derek nhanh chóng bị chủ nhân của nó thu hồi.
"Mau quay lại phòng của Dạ Ưng." Yến Mạc Thù nói.
Hi vọng xui xẻo sẽ không đến nhanh như vậy.
Sự thật chứng minh, Yến Mạc Thù đã quá coi thường độ xui xẻo của hai phi tù khi kết hợp lại.
Tinh Lan tất nhiên biết bản thân xui bao nhiêu, người thương của hắn cũng vậy, vậy nên hắn đang định bế lên Tinh Mạc Già rời xa Dạ Ưng, đi đến một chỗ nào đó trống trải thì không gian xung quanh đột nhiên dao động, sau đó năm con quái vật thân hình cao hơn hai mét, thực lực Bát giai xuất hiện trước cửa phòng.
Tinh Lan: "..."
Dạ Ưng: "..."
Dạ Ưng: "...!Tôi chỉ có thể nói một câu, không hổ là chỉ số may mắn âm vô cùng."
Tinh Lan: "...!Ha hả."
"Có thể trực tiếp bóp ch.ết không?" Tinh Lan hỏi.
Dạ Ưng nói: "Khó mà làm được.

Đừng nhìn chúng bây giờ có hình dạng cố định, đợi tí nữa cậu chém lũ này vài nhát sẽ thấy bọn chúng kì thực là một đống chất lỏng tạm thời ngưng thành một hình dạng nào đó."
Tinh Lan: "Và chất lỏng thì không nắm bắt được.

Vậy chỉ có thể đóng băng."
"Và đốt cho bốc hơi nữa." Dạ Ưng bổ sung.

"Cũng có thể khống chế chúng, nhưng cả hai chúng ta đều không phải hệ khống chế."
"Nếu là hệ đặc thù thì sao?"
"Hệ đặc thù? Thế còn phải xem thiên phú đó có công dụng thế nào."
Tinh Lan cười cười, mắt nhìn thẳng năm con quái vật ngoài cửa đang nhăm nhe muốn xông vào, nói:
"Đi chết đi."
Lũ quái vật bên ngoài sau câu nói của Tinh Lan cơ thể hơi vặn vẹo, sau đó chúng đột nhiên gào rống lên, vẻ mặt vặn vẹo, đau đớn lăn lộn trên mặt đất.

Cơ thể chúng vỡ nát ra, cuối cùng tan biến.
Dạ Ưng ngạc nhiên: "Đây..."
"Thiên phú hệ đặc thù, nó tên Quyết Định." Tinh Lan nói.


"Thiên phú này quyết định mọi thứ, không ai có thể kháng cự được nó."
"Cũng quá khủ.ng bố đi..." Dạ Ưng lẩm bẩm.

"Vậy sao cậu không dùng thiên phú này giết hết lũ quý tộc kia?"
Tinh Lan trợn trắng mắt: "Thực lực của tôi còn chưa khôi phục, cái bọn kéo nhóm Cây Nhỏ vào Khu Vực Chết Chóc đâu phải chỉ có mấy người, nhiều như vậy tôi sao giết được."
"Cũng đúng nhỉ." Dạ Ưng gật đầu.

"Thiên phú này không phải thiên phú mà người bình thường có thể sở hữu, vậy Cây Nhỏ..."
"Em ấy cũng có, nhưng chưa hoàn toàn nắm giữ được Quyết Định."
"Rầm!"
Tiếng động bên ngoài khiến Tinh Lan và Dạ Ưng dừng lại cuộc nói chuyện.

Thấy ngoài cửa đột nhiên xuất hiện hơn ngàn con quái vật, Tinh Lan mặt vô biểu tình, Dạ Ưng lại lần nữa cảm thán không hổ là chỉ số may mắn âm vô cùng, hai phi tù kết hợp lại cho ra một sự xui xẻo không ai ngờ đến được.
"...!Có thể dùng Quyết Định không?" Dạ Ưng hỏi.
"...!Anh đợi tôi khôi phục thực lực đã."
"Vậy cậu có thiên phú gì?"
"Quyết Định, Sinh Mệnh, Cốt Long."
"Sao chả có cái nào dùng được lúc này thế?"
"Cái này làm sao tôi biết được!"
Tinh Lan cảm thấy bản thân rất oan uổng.

Thiên phú hệ đặc thù khó phân chia mạnh nhất yếu nhất, nhưng hắn có Sinh Mệnh và Cốt Long là một trong những thiên phú hệ phụ trợ và cường công mạnh nhất.

Ai mà biết lúc này lại gặp phải kẻ địch khó chơi thế này chứ, năng lực của chúng hoàn toàn khắc chế thiên phú của hắn.
Dạ Ưng thở dài: "Thiên phú của tôi là Băng và Thủy, nhưng nhiều quái vật như này, tất cả đều có thực lực Tam giai trở lên, tôi không thể đóng băng chúng quá lâu."
"Sau khi tôi đóng băng thì cậu dùng thiên phú Cốt Long đánh nát chúng đi."
Tinh Lan nghe vậy, có chút chột dạ nhìn sang chỗ khác: "Cái đó, tôi quên nói, do tạm thời tôi chưa thể triển khai ra hình thái tiến hóa do chưa khôi phục thực lực, nên, tôi chỉ có thể dùng thiên phú Cốt Long nhiều nhất trong mười phút thôi."
Dạ Ưng: "..."
Đệch!
Không chỉ có chỉ số may mắn âm vô cùng mà tên này còn là một tên vô dụng hàng thật giá thật!
Ít nhất là trong hiện tại..


Bình luận

Truyện đang đọc