SƯƠNG TAN, LỘ RA MÀN SAO LẤP LÁNH CHIẾU RỌI THẾ GIAN


《Thiết kế số mệnh của thần.》
Trái Đất và Tinh Minh sôi trào.
Trật Tự thế mà dám thiết kế số mệnh của thần!
[Gan lớn thật đấy! Dám bói ra tương lai và đọc thân phận của thần cũng thôi đi, vậy mà cô ta còn dám thiết kế số mệnh của thần!]
[Công nhận.

Nhưng sự thiết kế này sẽ giúp Tinh Mạc Già sống lại, có lẽ Trật Tự sẽ không phải trả cái giá quá đắt đâu.]
[Không không, lầu trên à, không ai thích bị thiết kế số mệnh cả, thần lại càng không, Tinh Mạc Già dù có tốt tính đến mấy cũng không thể chấp nhận được số mệnh của mình bị thiết kế.]
[Phải, cũng giống như việc quý tộc thượng lưu của tinh cầu Levi muốn thiết kế số mệnh cho người Trái Đất theo ý chúng ấy, cuối cùng cái giá phải trả chính là giới quý tộc hoàng thất của Levi gần như đều bị diệt hết.

Bọn chúng cũng tổn thất rất nhiều về cả người và của sau trận chiến vừa rồi, thanh danh cũng nát bét.]
[Tôi nghĩ trước khi Tinh Mạc Già sống lại thì Trật Tự vẫn sẽ phải trả một cái giá nào đó, dù sao cậu ta cũng đâu biết được Trật Tự là có ý tốt chứ.]
[Không biết mọi người có giống tôi không nhưng lời nói của Trật Tự có vài chỗ tôi nghe không rõ lắm, cứ như bị nhiễu sóng ấy, cũng không nhìn được khẩu hình luôn.]
[Tôi cũng vậy!]
[A, tôi nữa!]
[Tôi còn tưởng chỉ có mình tôi như vậy chứ.]
Người Trái Đất cũng giống người Tinh Minh, có vài chỗ trong các câu nói của Trật Tự họ cũng không thể nghe được, cũng không thể đọc được khẩu hình của Trật Tự.
"Tất nhiên là không nghe được." Tinh Tà nói.

"Bí mật của Khu Vực Chết Chóc sao có thể để lộ ra cho người bên ngoài biết được."
Nhưng không phải là không có ai biết về bí mật này.

Có hắn là tiền chủ nhân của Khu Vực Chết Chóc, có Blake là người yêu của hắn, tất nhiên cũng có chủ hệ thống và toàn thể cư dân sinh sống trên Khu Vực Chết Chóc, Yến Mạc Thù và các Nguyên Tố Chi Linh.
Tinh Lan có nghe loáng thoáng về bí mật này của Khu Vực Chết, nhưng hắn biết không nhiều, cũng không biết tin tức mình có được có chính xác hay không nữa, nhưng hắn biết chính xác một điều, Khu Vực Chết Chóc có một Boss lớn nhất, nắm giữ toàn bộ nơi này trong tay - Chung Cực Boss.
Nếu Trật Tự muốn thiết kế số mệnh của Cây Nhỏ để em ấy sống lại và việc Cây Nhỏ nói hậu sự em ấy để lại căn bản là em ấy tự đào hố chôn mình thì có lẽ cách để Cây Nhỏ sống lại chính là để em ấy trở thành Chung Cực Boss.

"Các vị, có ngài Lục Thanh, ngài Neve Eirlys và ngài Solis Byron gọi tới.

Xin hỏi có tiếp nhận hay không?" Tinh Hải hỏi.
Yến Mạc Thù nói: "Tiếp nhận."
Cuộc gọi được chuyển tiếp, một màn hình tinh thể xuất hiện ở giữa phòng khách.
"Lần đầu gặp mặt, tôi tên Lục Thanh, bên cạnh tôi là Solis Byron và Neve Eirlys." Lục Thanh một đầu tóc dài màu bạch kim lấp lánh cười nói.
Quân thủ vệ Rạng Đông cảm thấy ba cái tên này nghe quen quen.
"A!" Sakura đập tay.

"Đây không phải là tên của mấy vị vương vô dụng gì đó đến chó mình nuôi cũng quản không xong của Tinh Minh hay sao?"
Quân thủ vệ Rạng Đông: "Đúng nhỉ!"
Lục Thanh: "..."
Neve: "..."
Solis: "..."
Blake: "..."
"A!" Quân thủ vệ Rạng Đông giờ mới nhận ra mình vừa nói gì, vội che miệng, lén lút nhìn bốn vị vương của Tinh Minh bị bọn họ chửi suốt một năm qua.
Nói xấu người ta ngay trước mặt đương sự, thật sự muốn tìm cái hố để chui vào mà.

Một trong những người bị bọn họ chửi còn là cha ruột của bé cưng Ace nữa chứ.
Blake thấy Quân thủ vệ Rạng Đông lấm lét nhìn mình như vậy, cười bất đắc dĩ: "Đừng lo, chúng tôi không giận đâu, dù sao mọi người cũng nói đúng mà."
Ba vị vương còn lại gật đầu.
Quân thủ vệ Rạng Đông chửi đúng chứ có sai đâu, bọn họ không có tư cách để tức giận.
"Mấy cậu gọi có chuyện gì sao?" Blake hỏi.
Neve gật đầu: "Có một số quý tộc và mấy vị hoàng đế hay người đứng đầu các nước của tinh cầu Levi đã biến mất, bọn tôi đến giờ vẫn chưa tìm được bọn chúng."
Sắc mặt Blake hơi trầm xuống: "Biến mất sao?"

"Phải, rất có khả năng bọn chúng đã lợi dụng lúc chiến tranh xảy ra, tình thế hỗn loạn để chạy trốn, bọn tôi đến giờ vẫn chưa phát hiện chúng hẳn là đã có chuẩn bị từ trước.

Bọn tôi sợ rằng bọn chúng vẫn còn thế lực riêng, có lẽ đang ẩn núp đâu đó chờ cơ hội xâm lược lại Trái Đất, có khi Tinh Minh cũng bị vạ lây.

Chắc chắn chúng sẽ can thiệp không để Tinh Mạc Già sống lại." Solis nói.
Sắc mặt những người có mặt ở Artemis không tốt cho lắm.
Ám Chi Linh cười lạnh: "Sao chúng không ngoan ngoãn đi tìm chết đi nhỉ, cứ phải giãy giụa cầu sinh trong vô vọng làm gì."
Yến Mạc Thù nhàn nhạt nói: "Nhưng nếu làm vậy thì sẽ không giống tính cách của chúng rồi."
"Dù sao..." Ánh mắt anh tối lại, đôi mắt không hề có độ ấm.

"Bọn chúng cũng là những kẻ dã tâm thì lớn nhưng năng lực thực hiện bằng không mà."
Cái chén thủy tinh đắt tiền bị anh bóp nát vang lên tiếng rắc giòn tan.

Yến Mạc Thù thả tay ra, mảnh thủy tinh rào rào rơi xuống đất nhưng bàn tay anh không hề có chút thương tích nào mà được bao phủ bởi một lớp khí màu xanh lam.
"Chúng chỉ là mấy con kiến cứ cố giãy giụa trong vũng bùn trong khi biết rõ mình không thể thoát ra được.

Lũ kiến này rất dễ khiến người ta bực mình, vì chúng dù cho sắp chết thì vẫn cứ lượn qua lượn lại trước mặt chúng ta.

Bực mình thật."
Thượng tướng Albert có lẽ không quá quen với vẻ mặt lạnh lùng và sự tàn bạo mà Yến Mạc Thù bộc lộ ra nhưng Lancelot sớm chiều ở chung với anh lại không hề lấy làm lạ.
Tuy Đêm Đêm quả thực là một cảnh sát ba tốt, lúc nào cũng vì nước vì dân, nhưng không có nghĩa là em ấy không có sự tàn bạo và độc ác, nhất là khi em ấy có quá khứ không mấy tốt đẹp, chính điều này đã khiến tâm lý của Đêm Đêm có điểm vặn vẹo.

Mặt tối tăm này của Đêm Đêm sẽ được bộc lộ ra khi có kẻ chạm vào nghịch lân của em ấy, năm đó hắn cũng không ít lần đụng vào nghịch lân của Đêm Đêm khi mà năm lần bảy lượt thiết kế tiểu tổ tông và thượng tướng Albert lâm vào nguy hiểm, chính vì vậy hắn mới chứng kiến được mặt tăm tối của vị cảnh sát chính trực và công minh này.


Bây giờ có mấy con kiến cứ quấn lấy tiểu tổ tông không rời, Đêm Đêm tất nhiên rất tức giận.
Và hắn cũng tức giận.
Rốt cuộc những kẻ này lấy đâu ra lá gan dám xúc phạm đến thần nhỉ? Tại sao chúng cứ chấp nhất với việc chiếm lấy Trái Đất như vậy? Là có kẻ sai bảo chúng sao? Ai là kẻ đứng sau chúng, đầu sỏ của tất cả mọi chuyện? Liệu có phải là hai tên đó không, hai chị em này vẫn luôn căm hận thần mà.

Mà cũng không quan trọng là ai, dù sao tất cả bọn chúng đều phải chết.

Lancelot âm u nghĩ.
"Từ hôm nay Quân thủ vệ Rạng Đông tăng cường huấn luyện, tu vi của tất cả mọi người ít nhất đều phải từ Bát giai trở lên!" Yến Mạc Thù nói.
Quân thủ vệ Rạng Đông: "Rõ!"
Dám có ý định hãm hại Ace lần nữa, bọn họ sẽ không để lũ quý tộc hoàng thất này đạt được như ý nguyện!
Lúc trước là Ace bảo hộ họ, giờ đến lượt bọn họ bảo hộ vị chỉ huy bé nhỏ này!
Một thông đạo được mở ra, Trật Tự bước ra từ thông đạo, tự nhiên ngồi xuống trước mặt nam nhân có mái tóc trắng tuyết rũ xuống vai, đôi mắt màu tím với đồng tử dựng ngược đang chăm chú nhìn một quyển sách giấy đã ố vàng, trên đầu anh là tai nhọn trắng muốt, sau mông có tám cái đuôi bông xù.
"Sao cô lại tới đây?" Nam nhân không ngẩng đầu lên hỏi.

"Tôi thấy tình trạng hiện tại của cô không tốt cho lắm, vậy mà lại dám vượt thế giới tới nơi này."
"Có chuyện cần nhờ anh." Trật Tự cười nói.
Chỉ có mình cô đi, vì Sinh Mệnh và Hủy Diệt còn phải chống đỡ thế giới của các cô.
"Cô mà cũng có lúc nhờ vả tôi sao?" Nam nhân cười khẩy.

"Chứ không phải tới hố tôi à?"
Giọng điệu của anh không tốt cho lắm, hiển nhiên trước đây anh đã bị Trật Tự hố không ít lần.
Trật Tự nhún vai: "Là do anh quá thiên chân thôi, rõ ràng là hồ ly mà sao lại không có sự gian xảo bẩm sinh của loài sinh vật này vậy."
"Còn cô không phải cây nấm, mà là cáo già."
"Tôi tất nhiên không phải cây nấm, đây là tôi tự nhận mà, ai bảo tôi lười như vậy chứ."
Nam nhân hừ một tiếng, anh ngẩng đầu lên, đôi mắt tím tràn đầy thú tính nhìn Trật Tự, dường như anh có thể nhào lên xé nát cô bé trước mặt bất cứ lúc nào.
"Nói đi, cần nhờ tôi chuyện gì?"
"Bên anh có một cái mà đúng không? Hãy dẫn đường cho Tà Thần tìm được nó, mở ra thế giới đó, khai sinh ra Chung Cực Boss." Trật Tự không chút nào ảnh hưởng bởi ánh mắt hung dữ và tràn đầy thú tính của nam nhân, vẫn bình tĩnh nói.
Nam nhân nhíu mày: "Không phải Tà Thần đã biến mất từ lâu rồi sao?"

"Lại xuất hiện rồi, cơ mà tình trạng của Tà Thần bé con không khả quan cho lắm."
"Nếu vậy thì Tà Thần mới này cũng vô dụng quá đấy." Nam nhân khinh thường nói.
Trật Tự lắc đầu, phủ định ý kiến của nam nhân: "Sai rồi, cậu bé đã làm rất tốt, nhưng nó chỉ mới mười sáu tuổi thôi, so với chúng ta thì vẫn còn nhỏ lắm.

Hơn nữa nhục thân của cậu bé là phàm nhân, vậy nên không thể hoàn toàn tiếp nhận thần vị được, nếu không sẽ vỡ nát nhục thân."
Trật Tự thuật lại chi tiết về tình trạng hiện tại của Tinh Mạc Già và cả thân phận, tương lai gần nhất của y cho nam nhân nghe.
Nam nhân lắng nghe, sau khi Trật Tự nói xong thì chân mày anh đã nhíu chặt lại.
"Tình trạnh của Tà Thần bé con này cũng quá nguy hiểm đấy.

Nhưng tôi không ngờ là mấy kẻ ở thế giới bên ngoài lại dám duỗi tay tới tận Khu Vực Chết Chóc, còn dám tính kế cả thần."
Trật Tự: "Thì thế nên tôi mới dám thiết kế số mệnh của thần, nếu không tôi cũng chả dại gì, nhất là khi Tinh Mạc Già là Tà Thần của trận doanh Ác Thần, anh biết đấy, các Ác Thần chưa bao giờ là thần lương thiện."
"Giúp Tà Thần bé con thì tôi được gì, tôi không có ý định làm không công đâu." Nam nhân nói.
Trật Tự cười, cô biết tên này chắc chắn sẽ đồng ý giúp đỡ: "Nếu anh có thể làm Tinh Mạc Già đồng ý đưa cho anh một giọt tinh huyết thì anh sẽ có khả năng trở thành cửu vĩ hồ.

Không phải anh vẫn luôn muốn mọc ra cái đuôi thứ chín sao, Lệnh Hồ."
Đồng tử Lệnh Hồ co lại.
Anh đứng bật dậy: "Ý cô là sao?!"
Trật Tự: "Ý tôi chính là, Tinh Mạc Già là cửu vĩ hồ.

Nói đúng ra là sau khi huyết mạch tiến hóa, nhóc ấy sẽ trở thành cửu vĩ hồ.

Hơn nữa rất có khả năng huyết mạch của Tà Thần bé con là huyết mạch đẳng cấp cao nhất.

Một giọt tinh huyết của cậu bé chắc đủ để anh mọc ra cái đuôi thứ chín nhỉ."
Để chứng minh những gì mình vừa nói, Trật Tự đưa ảnh chụp Tinh Mạc Già cho Lệnh Hồ xem.
Lệnh Hồ nhận lấy, vừa nhìn ảnh, anh đã lập tức tin những gì Trật Tự nói là sự thật.
Tuy chỉ là nhìn qua mấy bức ảnh nhưng anh vẫn cảm nhận được sự áp chế huyết mạch tuyệt đối của huyết mạch đẳng cấp cao nhất của Hồ tộc.
Lệnh Hồ vẫn luôn muốn mọc ra cái đuôi thứ chín để trở thành cửu vĩ hồ, nếu có thể có được một giọt tinh huyết của Tà Thần bé con, anh tin chắc chắn mình sẽ có thể thực hiện được nguyện vọng bản thân bấy lâu nay vẫn luôn mong muốn!.


Bình luận

Truyện đang đọc