TA KHIÊU KHÍCH TOÀN THÚ THẾ


Vốn là Kỷ Tán Cẩm cũng chỉ muốn dọa hắn một chút nhưng xem thấy hắn sợ thành như vậy, cũng không có tiếp tục trêu hắn nữa.
"Biết được ít nhiều loài thảo dược là rất tốt, ngoài kia còn rất nhiều loại độc mà ngươi cũng không thể ngờ đến."
Dừng lại một chút, Kỷ Tán Cẩm không biết có nên nhiều lời hơn với hắn hay không.
"Đây là để nhắc nhở ngươi cẩn thận."
Kỷ Tán Cẩm là lấy tâm thái của một trưởng bối để nói với hắn.

Dù sao nàng cảm thấy hắn còn khá nhỏ tuổi.
Dã Anh nghe nàng nói với hắn như vậy, khuôn mặt vốn bình thường luôn ranh mãnh bỗng chốc đỏ ửng lên, hắn hơi liếc nhìn sườn mặt của nàng cảm thấy ngại ngùng.
Kỷ Tán Cẩm đang nghiêm túc ngồi nghiền thảo dược nên không để ý tới phản ứng của hắn.
Dã Anh ngồi im lặng nhìn nàng bào chế thảo dược, được một lúc lại cảm thấy không khỏi thấy quá nhàm chán liền chạy đi chỗ khác chơi.

Kỷ Tán Cẩm nghiền xong thảo dược, bỏ vào mấy chiếc lọ khác nhau rồi cất vào trong người.

Nàng đứng dậy, thu dọn một chút để chuẩn bị trở về, không ngờ đi được một đoạn lại chạm mặt với Nhã Đồ.
Nhã Đồ cũng không biết rằng sẽ gặp lại giống cái này.

Mấy ngày trước, khi bị Kỷ Tán Cẩm điểm huyệt, cơ thể nàng ta cứng còng không cách nào cử động, phải một lúc lâu sau mới trở lại bình thường.


Truyện Tiên Hiệp
Khi cơ thể cử động lại được, cả người Nhã Đồ đầy mồ hôi, người như vớt ra từ dưới nước lên.

Ai cũng cho rằng nàng mắc quái bệnh.

Ban đầu Nhã Đồ cũng nghĩ như vậy, nhưng trong thâm tâm, nàng ta lại nghi ngờ đó là do Kỷ Tán Cẩm làm.

Nhã Đồ cũng nói chuyện này với bạn lữ của nàng, nhưng mọi người đều cảm thấy rất khó tin.
Lenni từ hôm đó cũng không gặp mặt nàng.
Nhã Đồ nhìn Kỷ Tán Cẩm.
Chán ghét giống cái! Dựa vào đâu nàng ta chật vật như thế, giống cái này vẫn sống yên bình như vậy.

Hiện tại rất nhiều giống đực không dám lại gần nàng!
Kỷ Tán Cẩm qua tinh thần lực thấy Nhã Đồ đang hướng về chính mình đi tới, vươn tay muốn đẩy ngã nàng.

Nàng nhanh chóng tránh qua một bên.
Giống cái này không phải bị mù sao? Sao hết lần này tới lần khác đều có thể tránh được.
Mãi không thể đánh trúng, ngược lại đem chính mình không đứng vững mà suýt nữa vấp ngã.

Bạn lữ của Nhã Đồ nhanh tay kéo lại nàng ta.

Nhã Đồ đã bị đả kích, tức giận đến ngực phập phồng.
"Ta biết là ngươi lúc trước giở trò quỷ.

Xem ta đánh ngươi, đến lúc đó ngươi còn dám câu dẫn giống đực khác nữa không!"
Kỷ Tán Cẩm cảm thấy thật khó hiểu, chẳng phải nãy giờ nàng còn chẳng nói câu nào sao.
Nhìn giống cái trước mặt, Kỷ Tán Cẩm chỉ muốn quay lưng bỏ về ngay.

Nhưng hai giống đực khác đã chặn lại đường đi của nàng.
Đang lúc không biết có nên đánh lại hay không.


Từ đâu một giọng nói cắt ngang:
"Nhã Đồ, ngươi dám bắt nạt giống cái mới đến.

Để ta nói với tộc trưởng xem Lenni còn bảo vệ được cho ngươi không."
Phi Cát bất đắc dĩ đuổi theo sau Ngoan Y.

Hắn vừa mới lơ là một chút, em gái hắn đã lại tìm phiền phức.
Hai người họ vốn đang đi trên đường thì đột nhiên nghe tiếng thét chói tai của Nhã Đồ.

Ngoan Y vốn đã căm ghét Lenni từ lâu, bao gồm cả những giống cái theo phe nàng ta.

Không nghĩ ngợi nhiều, nàng đã xông đến đây.

Tiếp đến không e ngại mà chửi một tràng cả Nhã Đồ và ba giống đực của nàng ta, quả thực không để người khác có cơ hội xen vào.

Kỷ Tán Cẩm đứng nhìn bên cạnh cũng có chút trố mắt.
Phi Cát nhận ra người mà Nhã Đồ đang muốn bắt giữ lại là giống cái mới đến.

Hắn cười như không cười nhìn Nhã Đồ:
"Ngươi cũng biết luật lệ của bộ lạc đi."
Nhã Đồ đứng túng quẫn trước sự tra hỏi của Phi Cát.


Chỉ cảm thấy không cam lòng.
Hết lần này đến lần khác, mù giống cái luôn được bảo vệ.

Còn nàng ta ngại trước thực lực của Phi Cát, hắn là thú nhân có thực lực gần như ngang hàng với Na Tư.

Nhã Đồ cũng chỉ biết hận bạn lữ của mình không bằng hắn ta.
Nhã Đồ được ba giống đực bảo hộ đi rồi, trước khi đi còn nhìn Kỷ Tán Cẩm một cách thù địch, nhưng bị nàng làm lơ.
Thực sự là sờ không nổi suy nghĩ của mấy người này.

Kỷ Tán Cẩm còn phải nghĩ xem có chỗ nào trên người bất thường hay không, liên tục có thù hận kéo lên người nàng.
Một bàn tay bất chợt nắm lấy tay nàng xoay lại, giọng nói tràn ngập trách móc:
"Còn ngươi nữa, sao không biết cầu cứu gì vậy!"
Ngoan Y kéo Kỷ Tán Cẩm khoác tay lên vai nàng.

Giữa hai người hình thể chênh lệch không hề nhỏ.

Ngoan Y lại là dáng người thiên về dạng mập mạp căng tròn, đứng bên cạnh một người nhỏ gầy như Kỷ Tán Cẩm, Ngoan Y càng nhìn càng thấy tội nghiệp nàng..


Bình luận

Truyện đang đọc