TA Ở HIỆN ĐẠI LÀM ĐẠI BOSS


Trong vài ngày tới, Nam Tương Uyển đến nhà Cố Bắc Hoài để cưng nựng mèo mỗi ngày, tiếng mèo ríu rít thoải mái có thể nghe thấy mọi lúc mọi nơi trong nhà, đống lông mèo còn tệ hơn, chúng bồng bềnh bay khắp nhà.
Công Tấn lần này không đi theo Cố Bắc Hoài, anh tự mình ra ngoài một chuyến.
La Duy dường như đã rơi vào tình trạng tự kỷ anh im lặng trong nhiều ngày.
Mãn Thầu tò mò hỏi vài lần, nhưng sau đó bị Hàn Đình phát hiện ra điện thoại di động, anh ấy bị tịch thu và bị phạt kéo lốp xe lớn trong 20 vòng …
Cố Bắc Hoàirất bận rộn, anh luôn nghe điện thoại hoặc nói chuyện khi nhìn vào máy tính, cặp kính concept chưa bao giờ rời khỏi mắt anh.
Tạ Khâu có đến ghé qua, nhưng cuối cùng anh đều bị lông mèo đánh bại và chuồn mất.
Chỉ có Nam Tương Uyển là có một cuộc sống rất bổ dưỡng và thư thái, cô ấy không phải làm gì cả, ngoại trừ việc huấn luyện, cô chỉ ăn, uống, chơi và vuốt v e mèo.
Nhưng hệ thống lại nhắc nhở cô hôm nay phải ký nhận chuyển phát nhanh.
Nhiệm vụ “Ca sĩ” trong số thứ mười đã hoàn thành, vì dữ liệu bùng nổ và số phiếu bầu gấp năm lần người đứng thứ hai nên phần thưởng Cẩu Tử dành cho cô cũng rất lớn.
[Hoàn thành nhiệm vụ: Ánh sáng]
[Chúc mừng kí chủ giành được vị trí đầu tiên trong số thứ mười của “Ca sĩ”! 】
[Chúc mừng chủ nhà đã nhận được đàn guitar Reach Out To Asia! ]
[Lưu ý: Cây đàn này được làm riêng cho tổ chức từ thiện và nó có chữ ký của các nhạc sĩ hàng đầu từ khắp nơi trên thế giới]

[Ding! ]
[Nhiệm vụ kích hoạt: Rock and roll]
[Nội dung nhiệm vụ: Yêu cầu người dẫn chương trình hát một bài về rock and roll trên sân khấu của số thứ mười một của “Ca sĩ”! ]
[Phần thưởng nhiệm vụ: Căn cứ xếp hạng cuối cùng công bố]
Khi Nam Tương Uyển trở lại phòng 2202, người đàn ông mặc đồ đen đã ở trước cửa, bên cạnh có một cái hộp lớn.

Người đàn ông mặc đồ đen quen thuộc, mật khẩu vân tay quen thuộc.
Nam Tương Uyển nhanh chóng ký vào biên lai, người đàn ông mặc đồ đen xuống thang máy và rời đi.
Cô chuyển chiếc hộp về nhà, mở ra, bên trong là một cây đàn guitar màu trắng nằm lặng lẽ, trên đó có nhiều chữ ký, đan xen nhau như những nốt nhạc khắc trên mặt đàn.
Không có nhiều chỗ đặc biệt trên cây đàn này, nhưng Nam Tương Uyển không nỡ đặt nó xuống.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Bán Yêu Và Bán Sơn
2.

Tùy Tùng
3.

Sạn Hy Quan
4.

Sau Khi Thông Báo, Khán Giả Cả Nước Đều Mong Chờ Chúng Tôi Rải Đường
=====================================
Màu sắc giống với chiếc micrô đặt làm riêng mà Bắc Bắc đã tặng cho cô, rất hợp!

Sau khi ngẫu nhiên chơi vài nốt nhạc, Nam Tương Uyển đã say như điếu đổ.
Cô vô tình rơi vào âm nhạc, gảy liên tục dây đàn.
Nhạc điện tử vang lên trong phòng khách năm 2202, cùng cảm giác buông thả và phóng khoáng.
Buổi tối Cố Bắc Hoài đến gọi cô đi ăn tối, vừa bước vào đã thấy Nam Tương Uyển đắm chìm trong tiếng nhạc, cô thậm chí còn quên vào phòng cách âm.
Lại nhìn cây đàn trên tay cô, con ngươi của Cố Bắc Hoài run lên…
Cây đàn trị giá 2,7 triệu đô la Mỹ, tương đương 17,5 triệu Nhân dân tệ, bất kể trên đó có chữ ký của các nhạc công lớn hay không, riêng quy trình sản xuất của nó thì đã không nhạc sĩ bình thường nào dám nghĩ tới việc mua nó.
Nam Tương Uyển lại ôm nó trong vòng tay như thế này!
Tâm tình Cố Bắc Hoài lúc này vô cùng phức tạp, từ khi ra mắt đến nay, anh cũng gặp phải không ít chuyện, nhưng mà nói chung đều rất thuận lợi, nếu không anh đã không phải tuổi còn trẻ như vậy đã trở thành Thiên Vương.
So với những ngày bị dao li3m máu, ở trong làng giải trí thật sự tốt hơn rất nhiều.
Ngoài ra, anh có thể kiếm được rất nhiều tiền, phí bản quyền cao khủng khiếp, nhưng hầu như tất cả các tác phẩm anh tạo ra đều được bán như điên, các nền tảng lớn đều tranh cướp với giá cao.
Vì vậy, Cố Bắc Hoài thực sự không thiếu tiền, anh đã mua những ngôi nhà sang trọng ở khắp mọi nơi.
Nhưng anh vẫn bị vả mặt.
Bởi vì đây là cây guitar duy nhất trên thế giới, Cố Bắc Hoài thật mua không nổi!
Với tính cách và hành vi hơi tham lam của Nam Tương Uyển, mặc dù gia cảnh của cô tốt nhưng cô dường như không biết gì, vì vậy về cơ bản cô sẽ không bao giờ tiêu tiền một cách liều lĩnh.
Mua đồ còn ít chứ đừng nói chi 17,5 triệu cho một cây đàn.
Kết hợp với cách kết bạn kỳ lạ của Nam Tương Uyển, cô không dành năng lượng cho việc giao lưu để dùng quan hệ tìm mua, cô sẽ cảm thấy nếu có thời gian thì ngủ và luyện tập sẽ tốt hơn.

Nghĩa là cô sẽ không có cách nào lấy được cây đàn này.
Cố Bắc Hoài dễ dàng đưa ra kết luận rằng nó lại được Cẩu Tử đem tới!

Đồ chó!!!
Nhìn Nam Tương Uyển vẫn đang đắm chìm trong tiếng đàn guitar điện lần cuối, Cố Bắc Hoài lặng lẽ rời khỏi căn hộ 2202 và quay trở lại nhà mình.
Nam Tương Uyển một mình luyện tập đến tận khuya, và cô lại một lần nữa phát hiện ra sức hấp dẫn của âm nhạc, thứ cho phép cô chơi cho đến tận bây giờ bất kể cơn đói.
Cô không biết liệu nó có hài lòng hay không, nhưng đây là lần đầu tiên Cẩu Tử đưa ra một lời động viên.
[ Hi vọng kí chủ có thể tại cây đàn này gánh vác ý chí của rất nhiều nhạc sĩ, truyền bá lực lượng âm nhạc, đi trên con đường này càng ngày càng xa! ]
Nam Tương Uyển không đáp, làm như không nghe thấy, đặt cây đàn xuống bên cạnh, lấy điện thoại ra gọi đồ ăn mang về.
Đặt tôm càng!
[Kí chủ! Hãy chắc chắn không chạm vào nhạc cụ bằng bàn tay đã ăn tôm càng! ]
[Ký chủ! Đặt cây đàn guitar của bạn trong túi của bạn trước đi! ]
[Ký chủ!!! ]
Đầu Nam Tương Uyển tê dại, đứng dậy thu đàn, nghe Cẩu Tử nói, cô liền vô cùng nghiêm túc cẩn thận bảo vệ đàn.
Đánh giá từ thái độ lo lắng của Cẩu Tử, cây đàn này rất đắt tiền!
[Ký chủ, xin đừng viết nhạc cho tập cuối của “Ca sĩ”]
Nam Tương Uyển ăn tôm càng: “Ta viết xong rồi.”
Hệ thống im lặng, viết bao giờ, sao không thấy?
Nam Tương Uyển: “Trong đầu.”
“Kiếm Mộ” xác thực đã xong, bao gồm cả cách phối khí, cô cũng hoàn toàn đã có ý tưởng, trong đầu cô không ngừng lặp đi lặp lại lời bài hát, nhưng cô lại không viết ra ngoài ngay.
Sau khi ăn tôm càng, Nam Tương Uyển bước vào phòng cách âm và làm việc liên tục trong vài giờ để sáng tác bài hát “Kiếm mộ”.
****************
Tiểu thuyết được cập nhật nhanh nhất và duy nhất tại Manga Toon, Novel Toon.

Vui lòng không reup lên bất cứ nền tảng nào!
****************

Ngày hôm sau, cô nộp bài hát hoàn chỉnh cho Trình Tuyết để xử lý phần tiếp theo, bao gồm cả việc chuẩn bị cho MV.

Trình Tuyết với tư cách là quản lý của cô sẽ theo dõi toàn bộ quá trình.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, buổi quay chính thức sẽ bắt đầu, đây là một vấn đề không hề đơn giản.
MV lần này của cô sẽ là một sản phẩm lớn!
Bàng Khai Cát đảm nhận việc quay MV này trong thời gian anh đang bận rộn với việc chuẩn bị hậu kỳ và phát hành bộ phim “Thrilling Starry Sky”.
Đây là lần thứ hai anh đến quay MV, nếu không phải cùng Nam Tương Uyển có quan hệ thân thiết, anh thật sự không muốn quay MV cho người khác.
Điều đáng nói là ca khúc “Kiếm Vũ” được quay trước đó đã nộp đơn đăng ký Grammy năm nay.
Một trong những hạng mục là MV xuất sắc nhất (đạo diễn), Bàng Khai Cát không quan tâm giải nam ca sĩ xuất sắc nhất, phối khí và sáng tác, v.v.

Anh chỉ biết rằng MV có liên quan đến anh, và nó đã bước vào quá trình xử lý.
Phương Tây rất tò mò về âm nhạc cổ đại của Trung Quốc, còn Cố Bắc Hoài đã nhiều lần mở ra việc đem văn hóa âm nhạc ra thế giới, tất cả đều có ý nghĩa xuyên thời đại.
Ngay cả khi anh không giành được giải thưởng mà chỉ được đề cử, giá trị tài sản ròng của Bàng Khai Cát vẫn sẽ tăng vọt, hơn gấp đôi.
Danh tính của anh sẽ được định vị lại, anh sẽ có ảnh hưởng đáng kể ở cả trong và ngoài nước!
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến Bàng Khai Cát sẵn sàng nhận quay MV “Kiếm mộ”, có thể nói là phần tiếp theo của “Kiếm vũ”.
Anh muốn thử nhiều hơn nữa, biết đâu có kì tích xảy ra thì sao?
Phải biết rằng Nam Tương Uyển được coi là một lỗi trong ngành giải trí!

Khi mọi người đều bận rộn, những người hâm mộ Brick, Bắc Vĩ và những người hâm mộ CP cũng đều đoàn kết để làm nên những điều tuyệt vời.
Nam Tương Uyển tự mình đáp máy bay đến kinh đô vào ngày hôm đó.
Cùng với cô là Cố Bắc Hoài.
Hôm nay ngày 3 tháng 9 cô bắt đầu đi học.


Bình luận

Truyện đang đọc