TẠO HÓA CHI MÔN

- Đương!

Một tiếng âm vang hầu như làm nổ tung màng tai của tất cả mọi người truyền đến, Hỗn Độn Chuông đạo vận tang thương rất nặng chợt nổ tung. Kinh khủng sát ý ngang dọc tại khốn sát trận, cùng sát mang của khốn sát trận hỗn loạn vào nhau, giờ khắc này hầu như khắp ngõ ngách đều là tử địa.

Ninh Thành Bị Hỗn Độn Chuông trấn áp trong nháy mắt thanh tỉnh, Hỗn Độn Chuông ban bác đạo vận này cùng Bất Diệt Phủ búa ý cùng nổ tung, Ninh Thành cũng biết đây là Bất Diệt Phủ xuất thủ. Tạo Hóa Thần Thương không chút do dự một thương đánh ra, cả người hắn như điện quang vậy cấp tốc lui ra phía sau.

- PHỐC!

Một đạo hồng mang hầu như không cảm thấy từ bờ eo Ninh Thành xẹt qua, huyết vụ nổ tung, nếu là Ninh Thành chậm một chút, đạo hồng mang này nhất định sẽ đem Ninh Thành chặt làm hai khúc.

Hỗn Độn Đạo Quân tại dưới một búa của Bất Diệt Phủ và một thương của Ninh Thành, đồng dạng là há mồm phun ra một đạo máu tươi, bay nhanh lui về phía sau.

Quần áo trước ngực Ninh Thành sớm bị xé rách trong hỗn độn đạo vận hùng hậu bàng bạc, bộ ngực cường tráng cũng đã có vài đạo miệng máu do đạo vận xé rách đi ra, vài vết sâu tới xương. Những thứ này đều chưa tính là sâu nhất, sâu nhất chính là một đạo kiếm quang cắt qua thắt lưng này, đạo kiếm quang này thiếu chút nữa liền đem Ninh Thành chém ngang eo.

Ninh Thành nuốt vào vài viên thuốc, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Hình Hi. Một kiếm này là Hình Hi đánh lén hắn, người nữ nhân này quả nhiên là thời thời khắc khắc đều theo dõi hắn.

- Ê tiểu tử, nếu không phải có búa gia ra tay giúp ngươi một cái, ngươi nhất định là chết roài.

Bất Diệt Phủ bị Hỗn Độn Chuông đánh bay ra, ở trên hư không té ngã lật một cái, rơi vào bên người Ninh Thành.

Sau một khắc, thân ảnh của Diệp Mặc liền lui lại đó luôn.

Đạo vận quanh thân Diệp Mặc cũng có chút tán loạn, trên người đồng dạng cũng có mấy đạo miệng máu. Mặc dù không có bị thương nặng như Ninh Thành, nhưng cũng không nhẹ.

- Liều mạng thôi, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ.

Diệp Mặc giọng nói bình thường, xem ra hắn dù bị thương, lại cũng không có đem chuyện này để ở trong lòng.

- Thật cường đại...

Tần Mạc Thiên nhìn chằm chằm Diệp Mặc, tự lẩm bẩm một câu. Vừa rồi một đạo thần thông kia của Diệp Mặc không có hoàn toàn chế trụ hắn, nhưng cũng đem hắn hù dọa ra một thân mồ hôi lạnh. Hắn khẳng định lúc đó chỉ cần thực lực của hắn hơi yếu một chút nữa, coi như là có Dịch Cơ cùng Lực Lượng Đạo Quân mấy người tương trợ, hắn cũng phải đón nhận cục diện thân thể bị phá hỏng mất. Huống chi, mấy người này liên thủ với hắn đối phó Diệp Mặc. Còn chưa phải là cùng hắn đồng lòng.

- Đa tạ ngươi, nếu không phải là có ngươi vừa rồi ta đích xác nguy hiểm.

Ninh Thành thận trọng cảm tạ Bất Diệt Phủ một câu.

Tạo Hóa Bất Diệt Phủ rất là đắc ý, chỉ cần Ninh Thành cảm tạ nó là được. Về phần những người khác, cảm tạ hay không cảm tạ nó cũng không để ở trong lòng. Ninh Thành trên người có mảnh vụn của nó. Đợi lát nữa hỏi Ninh Thành muốn lấy lại mảnh vụn, xem hắn cự tuyệt thế nào.

Ninh Thành trong miệng đang nói chuyện, đã lấy ra trận kỳ không ngừng ném ra. Giống như Ninh Thành, Diệp Mặc cũng đã lấy ra một thanh trận kỳ nhét vào một phương vị khác.

- Dừng tay!

Hỗn Độn Đạo Quân bỗng nhiên kêu lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện,YY

Lúc này Ninh Thành cùng Diệp Mặc đã ném hết trận kỳ trong tay, hai người đều như không có nghe được lời của Hỗn Độn Đạo Quân vậy. Phát động khốn sát trận tự bạo.

Trong chiến đấu loại này, khốn sát trận chỉ có thể trợ giúp bọn họ, khốn sát trận vội vàng bố trí, muốn uy hiếp trí mạng cho những cường giả này, vậy còn không khả năng.

- Bọn họ muốn tự bạo khốn sát trận...

Gần như là tại lúc Dịch Cơ Tán Nhân nói ra câu nói này, đạo vận khốn sát trận hoàn toàn lăng loạn hẳn lên, một loại cuồng bạo tàn phá xé rách hư không vị diện bừa bãi văng ra, giờ khắc này toàn bộ mọi người trong khốn sát trận, đều bị cái loại này bùng nổ đạo vận quy tắc bao lấy.

Ninh Thành và Diệp Mặc mang theo Bất Diệt Phủ trước tiên tế xuất một đạo thần thông, đồng thời từ trong khe hở của khốn sát trận bỏ chạy.

Cho dù là khốn sát trận tạm thời bố trí. Dùng thủ đoạn của hai người Ninh Thành cùng Diệp Mặc, một khi tự bạo, cũng không phải người bình thường có thể ngăn trở. Huống chi, hai người tại trong nháy mắt rời khỏi khốn sát trận, còn tế xuất một đạo thần thông.

Từng đạo hư không vết nứt từ trong khe khốn sát trận tự bạo đánh ra, bảy tám cái thân ảnh chật vật không chịu nổi lao ra từ giữa khốn sát trận bạo liệt vang trời.

Kẻ thực lực yếu một chút từ trong khốn sát trận lúc đi ra, trên người vết máu be bét, đạo vận càng là hỗn loạn không chịu nổi, thậm chí là thân thể tổn hại. Liền ngay cả Hỗn Độn Đạo Quân, cũng là quần áo lăng loạn. Chật vật không dứt.

So với người khác, Hỗn Độn Đạo Quân cùng Tần Mạc Thiên gần như là không có chịu tổn thương gì. Ngược lại thì Dịch Cơ Tán Nhân, tại thời điểm đối phó Diệp Mặc. Lần thứ hai bị Diệp Mặc lưu lại một đạo vết đao. Mặc dù đạo vết đao này chỉ là tại ngực, không có lớn bằng vết đao trên mi tâm kia, nhưng cũng là dọa người tới cực điểm.

Khốn sát trận tự bạo xong, trong một phương hỗn loạn hư không này tạo thành 3 phe. Một là Diệp Mặc cùng Ninh Thành và Bất Diệt Phủ, một phe là đám người Hỗn Độn đạo quân, Tần Mạc Thiên, Dịch Cơ, Huyền Hoàng Cô Yến. Còn có một phe mới, là Tinh Thần Đạo Quân cùng một vài người không có xuất thủ.

- Hai vị đạo hữu thần thông thật kinh người, bất quá coi như là chúng ta tiếp tục đánh tiếp. Cũng không có một cái kết quả, không bằng mọi người ngồi xuống từ từ nói chuyện nha, làm sao? Hé hé!

Hỗn Độn Đạo Quân thật giống như mới vừa rồi không có động thủ vậy, trái lại cười tủm tỉm đối với hai người Ninh Thành và Diệp Mặc nói.

Không ai phản đối, dùng Diệp Mặc và Ninh Thành thực lực như vậy, coi như là đánh không lại, cũng có thể bỏ chạy. Trên người Ninh Thành có mảnh vụn Bất Diệt Phủ, muốn Bất Diệt Phủ xuất lực, nhất định phải cùng Ninh Thành hiệp thương.

Dịch Cơ Tán Nhân rất là không cam lòng, hắn chuẩn bị thừa dịp loạn, giết chết Diệp Mặc. Cơ mà thực lực của Diệp Mặc quá mức cường đại, có Tần Mạc Thiên kiềm chế, 3 đánh 1, mấy người bọn hắn cũng chỉ có thể cầm chân Diệp Mặc. Cùng trong lúc đó, chính hắn lần thứ hai bị lãnh một đao.

Không có thực lực thì không có quyền lên tiếng, Dịch Cơ Tán Nhân chính bản thân bị thương nặng, tự nhiên thì không dám lên tiếng.

- Hỗn Độn Đạo Quân, hai người này một người tên là Ninh Thành, một người tên là Diệp Mặc. Bọn họ phân biệt đoạt đi Kim Trang Thế Giới của Kim Trang Thánh Chủ và Huyền Hoàng Châu của Huyền Hoàng Thánh Chủ, được rồi, Ngũ Sắc Liệt Tinh của Ngũ Sắc Đạo Quân cũng là bị Ninh Thành cướp đi, hai người kia căn bản là cường đạo...

Hình Hi trong lòng rất là hối hận, một kiếm kia của nàng hơi chậm một chút, nếu mà một kiếm kia mau hơn một tí, Ninh Thành nhất định sẽ bị nàng chém làm đôi rồi.

Về phần tại sao lại chậm như vậy, trong lòng Hình Hi cũng rất rõ ràng. Là bởi vì nàng bị Ninh Thành chặt làm hai sau đó, thực lực giảm xuống một cấp bậc. Đáng tiếc thù này mới vừa rồi không có hoàn toàn báo, nếu mà Hỗn Độn Đạo Quân biết trên người Ninh Thành và Diệp Mặc có tạo hóa bảo vật, nói không chừng sẽ động tâm, sau đó tiếp tục động thủ.

Hỗn Độn Đạo Quân nhàn nhạt nhìn thoáng qua Hình Hi, khẽ mỉm cười, cũng không nói lời nào. Tạo hóa bảo vật người khác hiếm lạ, Thái Nhất hắn còn không có xem ở trong mắt.

Đương nhiên, nếu mà có cơ hội lấy được, hắn cũng sẽ không bỏ qua. Cơ mà muốn để khích tướng hắn làm bia đỡ đạn, không khỏi hạ thấp Thái Nhất hắn quá hay sao?.

Hình Hi lời vừa nói ra sau đó, liền biết mình quá nóng lòng.

Không đợi Hình Hi giải thích, Ninh Thành liền lạnh nhạt nói:

- Đồ của ta dầu gì cũng là vô tình nhặt được, cuối cùng so với mấy con nô tỳ ô sin giết chủ nhân, cướp đoạt đồ đạc của chủ nhân, thì còn tốt hơn nhiều. Đâm chủ gian nhân cũng dám vọng ngôn luận đại đạo, thật sự là thứ cực kỳ không biết xấu hổ.

Ninh Thành lời này hoàn toàn là suy đoán sau đó cố ý nói ra, sở dĩ như vậy suy đoán, là bởi vì hắn nhìn thấy Huyền Hoàng Cô Yến, Hỗn Độn Đạo Quân, Dịch Cơ Tán Nhân, thậm chí là Ngũ Sắc Đạo Quân đều sống thật tốt, mà Thanh Liên Thánh Chủ nếu là chủ nhân của Tạo Hóa Thanh Liên, không có lý do gì không bằng bọn người kia.

Càng ly kỳ là, Thanh Liên Thánh Chủ chết đi, kiếm đồng của Thanh Liên Thánh Chủ lại bình yên vô sự. Chẳng những bình yên vô sự, mà như trở thành Thanh Liên Thánh Chủ mới.

- Ngươi...

Hình Hi tức giận đến sắc mặt tái xanh, thậm chí tay đều có chút phát run. Nếu bàn về xuất thân lai lịch, nàng một cái kiếm đồng đích thật là so với người khác thua kém nhiều lắm.

Nơi này Thánh chủ, đạo quân, kẻ nào không phải là có xuất thân hiển hách?

- Ngậm máu phun người...

Hình Hi rốt cục nói được bốn chữ.

Ninh Thành cười nhạt, đang muốn nói chuyện, chợt nghe được một cái thanh âm rất bình thản truyền đến:

- Vị đạo hữu này cũng không hoàn toàn là vu hãm, Thanh Liên đạo hữu bỏ mình đích xác rất kỳ quặc...

Đang khi nói chuyện, lại là một đạo nhân ảnh xuất hiện ở trước mặt mọi người:

- Rất náo nhiệt a, đã nhiều năm như vậy, ta vẫn là lần đầu tiên thấy loại tràng cảnh náo nhiệt này. Ai, nhớ lại, khiến cho người hoài niệm.

Người này sau khi xuất hiện, lại là một bộ cảm thán dáng dấp.

- A đù! Ta nói là ai, thì ra là Nhân Quả Đạo Quân xuất thế.

Hỗn Độn Đạo Quân cười ha ha một tiếng, tùy ý ôm quyền nói.

Nơi này người quen biết Nhân Quả Đạo Quân hiển nhiên không phải số ít, rất nhiều người đều ôm quyền lên tiếng. Bất kể là nhiệt tình, hay là giả vờ nhiệt tình, chí ít cho thấy Nhân Quả Đạo Quân nổi tiếng không thua kém gì Hỗn Độn Đạo Quân.

Tần Mạc Thiên sắc mặt bình tĩnh, trong lòng cũng là cực kỳ lay động. Ngũ Hành vũ trụ cường giả thật sự là rất nhiều, một cái lại một cái đến. Tương lai Tạo Hóa Chi Môn mở ra, hắn Tần Mạc Thiên thật có thể làm đệ nhất nhân sao?

Loại ý niệm này tại trong đầu Tần Mạc Thiên chỉ là ngay lập tức liền biến mất, lập tức hắn liền nhìn chằm chằm Tạo Hóa Bất Diệt Phủ, vô luận có thể hay không làm đệ nhất nhân, hắn đều phải muốn là kẻ thứ nhất tiến vào hỗn loạn nội giới.

- Nhân Quả Đạo Quân, nói cũng không thể nói lung tung. Gia sư bỏ mình tất cả mọi người thấy rõ, đó là Vận Mệnh Đạo Quân gây nên, tương lai Hình Hi đạo thành, nhất định sẽ vì Gia sư tìm lại công đạo.

Hình Hi đứng ra lớn tiếng nói, giọng nói mang theo bi phẫn cùng bất mãn.

Nhân Quả Đạo Quân khẽ mỉm cười:

- Thanh Liên Thánh Chủ có đúng là do Vận Mệnh Đạo Quân tiêu diệt hay không, thiên địa tuần hoàn, nhân quả khó tránh, tự do phán xét.

Ninh Thành nghe được câu này sau đó, lập tức liền cảm thụ được một loại kỳ dị đạo vận khí tức chảy vào, Ninh Thành nhất thời cau mày, quanh thân đạo vận vừa chuyển, cái loại này kỳ dị khí tức tiêu tán vô tung vô ảnh.

- Diệp huynh, người này có chút cổ quái.

Ninh Thành truyền âm cho Diệp Mặc nói.

Diệp Mặc gật đầu, hắn mới vừa rồi cùng Ninh Thành giống nhau, cảm nhận được Nhân Quả Đạo Quân cổ quái.

- Còn không có thỉnh giáo hai vị đạo hữu xưng hô như thế nào?

Nhân Quả Đạo Quân dường như hoàn toàn không có cảm giác được Ninh Thành và Diệp Mặc đối với hắn nghị luận.

Ngũ Sắc Đạo Quân liền mở miệng nói:

- Bên trái là Diệp Mặc, bên phải là Ninh Thành. Hai vị này lai lịch cũng không nhỏ, bọn họ cướp đi Kim Trang Thế Giới và Huyền Hoàng Châu. Đương nhiên, để cho ta tức giận nhất chính là, Ngũ Sắc Liệt Tinh của ta cũng bị người này cướp đi. Nhân quả đạo hữu cảm thấy hai người này nhân quả làm sao?

Ngũ Sắc Đạo Quân ý tứ tất cả mọi người hiểu rõ, mọi người nhìn Nhân Quả Đạo Quân, muốn biết Nhân Quả Đạo Quân nói như thế nào.

Nhân Quả Đạo Quân khẽ mỉm cười, thật giống như hoàn toàn không hiểu ý Ngũ Sắc Đạo Quân nói:

- Thiên địa bảo vật, người hữu duyên sẽ có được.

Nói xong câu đó, hắn bỗng nhiên nhìn Ninh Thành nói:

- Đạo hữu dường như chiếm được truyền thừa nhân quả của ta, vì sao không tu luyện?

Lời của Nhân Quả Đạo Quân vừa nói ra, trong lòng Ninh Thành bỗng giật mình một cái.

Bình luận

Truyện đang đọc