TẠO HÓA CHI MÔN

Một lần nữa trở lại căn thạch ốc. Việc Ninh Thành làm đầu tiên là nhớ lại công pháp từng học lúc trước. “Hắn” trước kia không thích tu luyện, cộng thêm tư chất lại kém, tu luyện không có tiến triển, cho nên càng tu luyện càng chán. Bây giờ nhớ lại công pháp tu luyện truyền thừa của Ninh gia, hắn đã thấy có chút miễn cưỡng.

Cũng may gia gia của Ninh Thành, Ninh Hoằng Xương tuy nuông chiều Ninh Thành, nhưng công pháp Ninh gia cùng yếu tố tu luyện cơ bản nhất định phải nhớ kỹ.

Sau nhiều lần lục lọi trí nhớ, Ninh Thành cũng nhớ ra khẩu quyết tu luyện tầng thứ nhất của công pháp Ninh gia, cùng một ít huyệt vị cùng phương pháp vận hành kinh mạch.

Dựa theo khẩu quyết vừa nhớ lại, Ninh Thành cẩn thận cảm ứng linh khí mỏng manh của ngoại giới, muốn sản sinh khí cảm ở trong kinh mạch. Có lẽ một thời gian rất dài sẽ không có khí cảm. Hắn hiểu rõ tư chất của mình, nếu như dễ cảm ứng được khí cảm như vậy, hắn đã không phải đợi đến bây giờ còn chưa tụ khí rồi.

"O.o.o.ng..."

Khi Ninh Thành vừa mới bắt đầu tụ tập linh khí, toàn bộ kinh mạch lập tức rung động một tiếng. Tiếng vang đó hắn có thể nghe thấy rõ ràng, cùng với đó là đau đớn mãnh liệt tràn ngập thân thể.

Tiếp đó, một loại lực lượng ôn hòa mà mạnh mẽ tràn ra toàn thân, dường như muốn xé tan cả người hắn. Lúc này Ninh Thành có thể cảm giác được, chỉ cần có một chút bất cẩn, toàn bộ kinh mạch của hắn sẽ hoàn toàn bị xé rách, hắn cũng sẽ trở thành một phế nhân.

Dưới sự kinh hãi, Ninh Thành không dám buông lỏng nửa phần, tụ tập tinh thần dẫn đạo cho những khí cảm đột nhiên mà tới kia. Căn cứ vào khẩu quyết tu luyện, dẫn đạo những khí tức này chảy khắp kinh mạch toàn thân. Theo sự dẫn đạo cẩn thận từng li từng tí của hắn, thân thể gần như sắp bạo liệt cũng dần dần hòa hoãn lại.

Theo thời gian trôi qua, Ninh Thành đã chìm đắm trong trạng thái tu luyện, từng tia khí tức ấm áp lưu chuyển trong kinh mạch, chậm rãi trải rộng toàn thân hắn, thoải mái như ngâm mình trong ôn tuyền. Hắn loáng thoáng cảm giác được một vài địa phương bị tắc trong kinh mạch, được giải khai một cách tự nhiên, một ít tạp chất trong cơ thể dần dần bị bài trừ ra ngoài, bám trên da thịt hắn.

Cảm giác ấm áp sảng khoái khiến toàn thân Ninh Thành như muốn bay lên. Trong cảm quan của mình, Ninh Thành thấy hắn tu luyện không giống với người khác. Trong trí nhớ của hắn, tu luyện là hấp thu linh khí ở bên ngoài, thông qua kinh mạch trong cơ thể chuyển hóa những linh khí này thành chân khí của bản thân.

Nhưng giờ phút này cảm giác của hắn lại là, hắn không hấp thu nửa phần linh khí ở bên ngoài. Trong cơ thể hắn dường như có một loại khí tức mạnh mẽ, thời điểm hắn tu luyện, loại khí tức này liền tràn ngập kinh mạch hắn. Khí tức này giống như từng dòng nước ấm, tự động bài trừ tạp chất trong cơ thể, lại tự động giải khai kinh mạch bế tắc, sau đó lưu chuyển tuần hoàn trong kinh mạch hắn.

Không biết qua bao lâu, Ninh Thành cảm thấy toàn thân chấn động, hắn bỗng mở to mắt.

Thế giới đột nhiên rõ ràng hơn, làm hắn hoàn toàn quên rằng khí tức vừa rồi còn vận chuyển trong cơ thể hắn đã biến mất.

Một cảm giác nhẹ nhõm đến tận cùng xông lên đầu, Ninh Thành dù có ngốc hơn nữa, cũng biết hắn vô tình tụ khí thành công rồi, đã là một tu sĩ Tụ khí tầng một.

Tu luyện chỉ đơn giản như vậy? Không đúng, nếu tu luyện đơn giản như vậy, thì hắn cũng không đến mức nhiều năm như vậy vẫn chưa thể tụ khí, toàn bộ Thương Tần Quốc cũng không có nhiều người như vậy không thể tụ khí.

Ninh Thành tính thời gian tu luyện của mình một chút, hắn khẳng định mình tu luyện chưa được một ngày. Thế nhưng trong một ngày ngắn ngủi này, hắn lại Tụ khí tầng một rồi. Điều này nói ra chắc chắn không ai dám tin, rốt cuộc là sao?

Giờ này Ninh Thành quên luôn cả tạp chất có mùi lạ đang bám trên người hắn, ngồi tại chỗ rơi vào trầm tư. Hắn chẳng những không ngốc, mà còn biết rõ làm sao để bảo toàn bản thân. Trước khi trọng sinh Ninh Thành đã biết mình không giống người thường. Bởi hắn có năng lực nhìn qua là không thể quên, khả năng lý giải cũng không ai sánh được.

Chính vì năng lực nghịch thiên đáng sợ này, mới khiến Ninh Thành không dám để lộ ra. Hắn chỉ muốn sinh hoạt một cách bình thường mà thôi. Đợi muội muội tốt nghiệp đại học, hắn sẽ đi tìm cuộc sống đơn giản của mình. Hắn biết năng lực đó đại biểu cho cái gì. Chỉ cần hơi lộ ra một chút, hắn lập tức sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Kể từ đó, cuộc sống hắn mong muốn sẽ khó đạt được.

Vì thế Ninh Thành thà làm việc trong công trường, cũng không muốn lợi dụng bản lãnh của mình để kiếm tiền. Hắn biết có lần một thì sẽ có lần thứ hai, chỉ cần bắt đầu, sẽ rất khó thu tay, cuối cùng sẽ bị người khác chú ý. Nếu không phải do tình cờ gặp được Mộ Uyển, đại học hắn cũng không muốn học. Nhưng thật không ngờ, sau khi thất tình hắn lại trọng sinh đến một nơi như thế này.

Ninh Thành khẳng định quá trình tu luyện của hắn không giống với người khác. Người khác tu luyện đều hấp thu linh khí ở bên ngoài. Mà hắn thì thể nội có một loại khí tức thuần hậu, loại khí tức này giúp hắn nhanh chóng tụ khí, tấn cấp Tụ khí tầng một. Từ xưa đến nay luôn cẩn thận, khiến Ninh Thành muốn hiểu rõ chuyện này. Trong cơ thể hắn dường như có một thứ như nguồn suối. Thứ này cung cấp khí tức làm cho tốc độ tu luyện của hắn tăng mạnh, thậm chí cả tư chất cũng bỏ qua.

Tiếc là hiểu biết của Ninh Thành đối với con đường tu luyện quá ít. Toàn bộ tin tức hắn đều lấy từ ký ức lúc trước, có thể nói là ít đến đáng thương. “Hắn” lúc trước tuyệt đối không phải một người có tư chất tốt, nếu như tư chất tốt, cũng sẽ không chờ tới bây giờ mới tụ khí. Mà hắn tu luyện lại đơn giản như vậy, khả năng duy nhất là trong quá trình trọng sinh đã phát sinh cái gì đó.

Ninh Thành nhớ tới đạo hoàng mang lúc trước, có lẽ tốc độ tu luyện của hắn có liên quan đến đạo hoàng mang đó.

Ném những chuyện nghĩ mãi không ra này ra khỏi đầu, Ninh Thành đi ra khỏi phòng, bắt đầu tẩy rửa thân thể của mình. Sau khi Ninh Thành dùng nước giếng rửa sạch thân thể, mới phát hiện một ít vết thương trên người đã mờ đi, hơn nữa làn da hình như cũng trắng hơn nhiều.

Ninh Thành trước đây tuy chưa từng tụ khí, nhưng hắn là học sinh Thương Tần Nhị Tinh Học Viện, lại xuất thân từ Ninh gia, đối với việc tu luyện cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả. Hắn biết tu sĩ khôi phục thương thế rất nhanh, nhưng chắc chắn không nhanh như hắn. Vết thương trên người hắn, ngày hôm qua còn rất rõ, hôm nay sau khi hắn tụ khí thành công, đã mờ đi rất nhiều, cái này có vẻ không bình thường.

Tiếng bước chân hơi dồn dập truyền đến, rõ ràng là bước đến ngôi nhà hắn đang ở, Ninh Thành trong lòng cả kinh. Hắn ở đây được ở vài ngày, tới giờ cũng chưa từng có ai tới. Hiện tại lại có người tới, rõ ràng là nhằm vào hắn. Ninh Thành không kịp ngẫm nghĩ, vội vã chui vào phòng, nhanh chóng lấy quần áo sạch mặc lên trên người.

Ninh Thành vừa mới mặc xong quần áo, Kỷ Lạc Phi mang vẻ mặt lo lắng đẩy cửa vào.

- Sao ngươi lại về rồi?

Ninh Thành nhìn thấy Kỷ Lạc Phi, trong lòng thầm thở phào. Sau khi đắc tội với Hàm Nguyên Khôi, hắn vẫn luôn có chút bất an.

Kỷ Lạc Phi trông thấy Ninh Thành không sao, cũng thầm thở phào, ngữ khí bình thản nói:

- Ta nghe nói ngươi đắc tội với Hàm Nguyên Khôi...

Ninh Thành cho rằng Kỷ Lạc Phi muốn mắng hắn một trận, nên không đợi Kỷ Lạc Phi nói tiếp liền chủ động giải thích:

- Là hắn chủ động khiêu khích ta trước, dù thêm một lần nữa, ta vẫn sẽ xuất thủ cứu người.

Để một đứa bé bị Độc giác thú giết chết trước mắt mình, còn là trong tình huống mình có thể cứu, Ninh Thành thật sự không làm được, đây chẳng khác nào thấy chết mà không cứu. Với hắn mà nói, một khi thật sự mặc đứa bé đó bị giết chết trước mắt mình, nỗi cắn rứt trong lương tâm hắn sẽ không thể tiêu tan.

Ngoài dự đoán của Ninh Thành, Kỷ Lạc Phi cũng không nói hắn, mà còn dùng giọng hòa hoãn nói:

- Địa vị của Hàm Nguyên Khôi tại Thương Tần Quốc không tầm thường, ngươi tiếp tục ở lại đây, khẳng định chỉ còn đường chết, A...

Kỷ Lạc Phi nói đến đây, “A” lên một tiếng, sững sờ nhìn Ninh Thành, một hồi lâu sau, mới lên tiếng:

- Ngươi đã tụ khí thành công rồi? Mùi lạ trong phòng này, là tạp chất trong cơ thể ngươi?

Ninh Thành thế mới biết Kỷ Lạc Phi vừa vào đã ngửi thấy mùi lạ rồi, chỉ là nàng không nói ra trước mặt mình mà thôi. Bây giờ thấy hắn tụ khí rồi, mới nói ra chuyện này.

- Đúng vậy a, lúc mới trở về lòng có cảm ngộ, cứ như vậy tu luyện một chút, không nghĩ tới lại tụ khí thành công rồi, thật sự là vận khí.

Ninh Thành cười cười xấu hổ.

Kỷ Lạc Phi nghe xong lời Ninh Thành, cũng không trả lời, trái lại nhìn chằm chằm Ninh Thành, đánh giá hắn từ cao xuống thấp một hồi lâu. Ninh Thành đang muốn hỏi Kỷ Lạc Phi sao vậy, bỗng trong lòng căng thẳng, hắn hiểu ý Kỷ Lạc Phi.

Kỷ Lạc Phi vài ngày trước còn ở cùng hắn, thân thể hắn mấy ngày nay muốn khôi phục còn khó, làm sao có thể tu luyện một chút liền đến Tụ khí tầng một? Hiển nhiên trên người hắn có bí mật. Đến Kỷ Lạc Phi còn có thể nhìn ra, sao những người khác có thể không nhìn ra được? Hắn mới từ trong ngục ra, điều đó chắc ai cũng rõ.

Dù bản thân Ninh Thành cũng không biết bí mật thân thể hắn ở chỗ nào. Nhưng người khác thì không nghĩ như vậy a, nói không chừng còn có khả năng bổ hắn ra xem xét.

- Lạc Phi, giờ ta đã Tụ khí tầng một rồi, cũng muốn đến học viện xem.

Ninh Thành lập tức hiểu rõ hoàn cảnh của mình. Với hắn mà nói, lúc này chỉ có đến Thương Tần Nhị Tinh Học Viện mới có thể giữ được cái mạng nhỏ. Ở bên ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể bị người ta diệt.

Kỷ Lạc Phi vốn còn đang kinh nghi không biết trên người Ninh Thành rốt cuộc có bí mật gì, bây giờ nghe Ninh Thành nói, lập tức quên mất chuyện vừa rồi. Ninh Thành trước giờ đều gọi nàng là nha đầu, làm sao lại đổi thành Lạc Phi rồi, chẳng lẽ gặp trắc trở thật sự có thể làm một người trưởng thành nhanh như thế?

Bất quá nàng rất nhanh nhận ra, bây giờ không phải là lúc nghĩ những chuyện này. Lập tức liền nói:

- Ta trở về lần này chính là muốn để ngươi tạm thời đến học viện, một mình ngươi ở lại bên ngoài, phỏng chừng bọn chúng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Chỉ là giờ ngươi đã không còn là học sinh học viện, không có cách đến giáo viện nghe giảng. Mục lão nhân ở phòng tu luyện của học viện rất tốt, từng giúp ta rất nhiều. Ta đã nói với hắn chuyện của ngươi, ngươi có thể đến chỗ Mục lão giúp một tay, xem như làm công cho học viện.

- Không có vấn đề gì.

Ninh Thành lập tức nhận lời, giờ hắn chỉ cần tạm thời bảo trụ cái mạng nhỏ là được. Ninh Thành biết trên người mình có bí mật. Hắn tin tưởng với tốc độ tu luyện này, rất nhanh sẽ có năng lực tự bảo vệ.

Kỷ Lạc Phi gật gật đầu:

- Đến phòng tu luyện hỗ trợ, ít nhất phải là tụ khí thành công. Ta lần này trở về mang theo một khối Tụ khí thạch, vốn muốn giúp ngươi tụ khí, không ngờ bản thân ngươi đã tụ khí thành công rồi, vậy không còn gì tốt hơn. Chúng ta chờ ở đây vài ngày, sau đó đến học viện.

Ninh Thành vô cùng thông minh, ý của Kỷ Lạc Phi hắn nháy mắt đã hiểu ra. Kỷ Lạc Phi biết hắn tụ khí thành công khẳng định không tầm thường, nên mới chủ động yêu cầu ở lại vài ngày. Tương lai người khác biết hắn đã tụ khí rồi, thì cũng cho là do nàng.

Ninh Thành vừa định cảm tạ một câu, thì nhìn thấy sắc mặt của Kỷ Lạc Phi hình như có chút gì đó không đúng, hình như hơi tái nhợt.

Bình luận

Truyện đang đọc